VN88 VN88

Anh ơi thông đít em đi

Thằng bé tròn xoe mắt nhìn rồi nó ‘dạ’ một tiếng nhẹ thõm như lạc đâu mất trong bầu không khí ấy. Không một lời thắc mắc…

Nhìn cái vóc dáng khắc khổ của má nó đi ra về mà không hiểu sao tay chân nó không buồn động đậy trong khi trong lòng nó muốn chạy với theo năn nỉ má nó cho nó đi theo với, dù má con nó có chịu khổ đến chừng nào đi nữa thì nó cũng chịu, miễn sao là nó được ở cạnh bên má nó thôi. Nhưng nó không làm vậy bởi nó vẫn tin lời Hào, không có nó ở bên cạnh thì ba nó sẽ không đánh má nó nữa. Nó không biết tại sao, nhưng mà Hào đã nói vậy thì ‘đúng là như vậy’! Nó nhìn theo bóng má nó khuất sau hàng cây kiểng ngoài sân nhà thì mới chạy ào lên lầu, rúc đầu vào chăn mà khóc một mình.

* * *

…….
– Tao xin lỗi,… nhưng nếu mày không có can đảm chiến đấu cho tình yêu của mày thì dẹp mày đi!
– Tao biết… nhưng ổng nói đúng, vì nó, tao sẽ vì nó… mày hiểu không?
– Đ… hiểu!
– Sao cũng được, tao đã quyết định rồi…
– OK!
– Mày đừng giận tao, tao khó xử lắm… chăm sóc nó dùm tao nha, tao sẽ gọi điện cho mày sau… nhớ là đừng cho nó biết gì về tao nữa…
– Ok, mày muốn sao thì tùy.

Rồi Dũng cố tìm cách thay đổi không khí căng thẳng của đôi bên. Anh bèn nói:
– Nè, mày… có nhận được mail của tao gởi cho mày không?

Thy ngạc nhiên đáp:
– Gởi cho tao? À,… mấy bữa nay tao chưa mở hộp mail… mà có gì không?

Dũng nhỏ nhẹ đáp:
– Ờ không, muốn cho mày thấy hình của cha con tao thôi. Thằng bé đẹp lắm, …

Thy mừng rơn:
– Hê, hay quá… tao muốn được thấy nó lắm.

Dũng cưới khúc khích đáp:
– Bây giờ thì chưa được, nhưng mà mày có thể nói chuyện với nó được nè.

Thy vội hấp tấp đáp:
– Ồ, vậy sao…

Tiếp theo là tiếng đứa bé bập bẹ trong điện thoại:
– H…e…ô… hú…

Thy phá lên cười:
– Ồ, hello bé bi.

Rồi anh nghe giọng Dũng cười khúc khích bảo thằng bé:
– Ạ chú đi con, Ạ…

Rồi tiếng thằng bé tiếp theo:
– Ạ… hú…

Thy và Dũng phá lên cười ha hả. Thy bèn nói:
– Coi bộ nó thông minh lắm. Cha,… để coi… bao lâu rồi ta?

Dũng mỉm cười đáp:
– Cũng một năm rưỡi tuổi rồi…

Thy nhảy nhổm lên trên ghế:
– Ô… vậy thì mày đi cũng đã hơn một năm? Lẹ thật…

Dũng vơi giọng buồn buồn đáp:
– Phải… một năm rồi…

Nghe giọng Dũng buồn buồn, Thy vội chuyển đề tài khác:
– Thằng này tệ thật, vậy đó, giờ này tao mới biết là mày đã sống chung với vợ con mày. Sao mày không đợi tao xuống lỗ rồi hẳng nói cho tao biết?

Dũng phá lên cười:
– Thằng qủy, vẫn cái tính đó. Chừng nào mày lấy vợ đây?

Thy lắc đầu nguầy nguậy:
– Ồ không,… tao hãy còn nhỏ lắm…

Dũng bật cười nói:
– Nè con, lêu lêu chú Thy chưa có vợ nè, lêu lêu…

Tiếng thằng bé hùa theo cha nó:
– …êu …êu… hú…

Thy cười gằn từng tiếng đáp:
– Được lắm, cha con mày chờ đó…

Dũng lại phá lên cười nói:
– Thôi bái bai chú đi con.

Tiếng thằng bé đáp gọn lỏn:
– Bye …hú.

Thy mỉm cười đáp:
– Ờ bai con nha, nhớ ngoan nghe…

VN88

Viết một bình luận