Nói đoạn anh mỉm cười chỉ người bạn mới và hỏi Khánh:
– Ai vậy?
Khánh mỉm cười đáp:
– À, bạn… ờ,… tên Dũng.
Dũng đưa tay bắt tay Đức:
– Chào, mình học bên Kiến Trúc. Còn bạn tên…
Thy chen ngang:
– … Đức! Học chung lớp với tao và Khánh đó.
Dũng mỉm cười:
– À, có nghe Thy nói về bạn,… ở Nha Trang phải không?
Đức đưa mắt nhìn Thy rồi nhìn Dũng gật đầu:
– Ờ phải, mà thằng này nói xấu gì Đức vậy?
Dũng phì cười:
– Không… chỉ là nói về bạn mới của Khánh thôi mà.
Khánh vội chuyển hướng:
– Bọn này định đi ăn kem, tham gia không?
Đức vui vẻ đáp:
– Được thôi, ở đâu?
Khánh nhíu mày suy nghĩ mỗt hồi:
– Hay ra Màu Hồng hen, mày nghĩ sao Thy?
Thy nhún vai:
– Tao thì sao cũng được.
Đức ngơ ngác:
– Màu Hồng là ở đâu vậy?
Dũng phá lên cười:
– Cứ đi khắc biết, bọn này không đưa ông xuống địa ngục đâu mà lo!
Màu Hồng là một quán kem nhỏ, nếu như không nói là quá nhỏ, nhưng để tạo không khí thân mật cho một nhóm người thì thật là hết ý. Cửa hiệu được sơn vàng nhạt kèm theo những đường viền màu hồng sáng tạo cảm giác gì đó nhẹ nhõm, thư thái. Trong cửa tiệm được bài trí cũng rất ư nghệ thuật, tường vách được trang trí bằng những khung ảnh chụp nghệ thuật của các nhân vật nổi tiếng: Madonna, Marilyn Monroe … Khách có thể chọn ngồi bàn vuông với ghế bọc nệm lịch sự, hoặc đơn giản hơn là ngồi quây quần bên chiếc bàn tròn thoải mái, trống trải. Trên mỗi bàn đều có trang trí một lọ hoa nhỏ xinh xinh, quả là lãng mạn đối với những cặp tình nhân muốn tìm cái không khí thân mật, ấm cúng của gia đình. Không khí ở đây luôn được thay đổi bởi máy điều hòa khác hẳn với cái ách nóng bức khắc nghiệt ngoài trời, cộng theo những giai điệu nhạc du dương thật đầm ấm, quả là một nơi thư giãn tuyệt diệu.
Đồng hồ đã 10h, vào giờ này quán hãy còn vắng vẻ. Đức cứ tròn mắt nhìn cái tủ kiếng dài chứa đầy loại kem, đủ màu, đủ mùi mà theo anh nghĩ hẳn nhiên là ngon lắm. Thy khẽ huých tay Đức:
– Nè kêu cái gì lẹ lên đi để người ta làm cho nhanh.
Đức nhăn mặt:
– Tao không biết kêu gì, ờ mà cái này ngộ quá, ăn ngon không?
Vừa nói anh vừa chỉ vô hình đĩa kem được bắt theo kiểu một chú người tuyết xinh xắn.
Thy phì cười:
– Mày lớn rồi còn ăn cái đó à?
Đức nhún mình:
– Vậy thôi mày kêu dùm tao đi, cái nào ngon là được.
Thy bèn kêu hai phần kem Bốn mùa cho anh và Đức. Còn Dũng thì chọn phần kem Chuối, Khánh cũng đã chọn cho mình một phần kem Tulip.
Thy cười mỉm cười nhìn Đức trêu:
– Mày mới đi ăn kem lần đầu à?
Đức ngượng đỏ mặt, anh ấp úng:
– Ơ… ngoài đó cũng có, nhưng tao ăn trong nhà hàng, nhưng mà cũng không có mấy loại giống vậy, chỉ có sô cô la, dâu, vani, hay bơ gì gì đó thôi à.