VN88 VN88

Ngọc ơi..Anh yêu Ngọc quá. Cho anh quất đi Ngọc

Giằng co qua lại, chờ cho Ngọc sốt ruột muốn thấy món hàng, Toàn bắt đầu khui hộp. Quả thật, qua Mỹ cũng chưa được lâu mấy, cái máy heat điện có hơi nước đối với Ngọc còn xa lạ lám, nhưng nàng cố gắng trầm tĩnh chờ Toàn tán tỉnh cho đáng đồng tìên bát gạo người ta.

Ngọc biết hôn, tại mình cần gấp, mua ngay nên hơi đắt, chứ chờ sale, mua rẻ hơn nhìêu. Thấy thàng cha chủ nhà cứ nhấn mạnh vào giá cả, như con buôn không bằng, Ngọc giả vờ lịch sự:
– Thôi, để Ngọc gởi tìên lại cho anh nhé…
Chỉ chờ có vậy, Toàn xì hơi:
– Mmh là người trong nhà mà Ngọc, có đáng gì đâu. Hơn nữa, tại nhà tôi không có máy heat riêng, nên người ở share lạnh lẽo, tôi có bổn phận phải chu toàn phương tiện cho Ngọc chớ…

Vừa nhắc tới lạnh lẽo, Toàn cũng sẵn dip đó “đia” vào ngực Ngọc. áo nàng mỏng, không có bộ giáp phía trong, đôi nhũ hoa như có linh hồn, biết mình đang bi soi mói có vẻ như tưng tưng lên. Con mắt Toàn đứng yên chỗ đó, suy nghĩ vẩn vơ về một khoái cảm hàm thụ. Ngọc mải mê ngấm nghía máy sưởi, chừng ngước lên bất
gặp con ngươi Foàn đang “ăn chè” nơi ngực mình. Nàng ưỡn ra cho ông chủ nhà thưởng thức, nghĩ ràng nhưvậy cũng vừa đánh đổi được cái máy heat tối tân gần hết một ngày lương của chàng ta.

Đời Toàn chơi bời đàng điếm cũng đã nhìêu, nhưng cái gì úp mờ, vụng trộm vẫn thích hơn. Trí tưởng tượng chàng ta lội xa thêm trên giòng sông ngực Ngọc, ở đó có hai đóa lục bình bồng bềnh trôi, đã ơi là đã…

Thây cũng vừa đủ trả lễ, Ngọc lên tiếng:
– Bộ anh không thấy lạnh sao, chỉ mặc có một áo đơn chiếc đi làm?
Sự chú ývề cách ăn mặc của mình mà Ngọcvừa phát biểu, đối với Toàn đáng giá ngàn vàng. Toàn vươn vai nói mạnh:
– Ăn thua gì Ngọc, mình là đàn ông mà. Sức anh đối với cái lạnh cớ này có thấm thía gì đâu?
Dứt câu, Toàn cung cung tay về phía trước, ra cái đìêu mình còn khoẻ lắm, sẵn sàng “chiến đấu” lúc nào cũng được…

* *

Đời gái một con không chồng của Ngọc giống như trái cây chín đỏ trên cành thấp. Đấng đàn ông nào đi ngang cũng muốn vói taybụp một phát. Biếtvậy, Ngọc rất cẩn thận. Tử ngày về ở căn nhà gần trường học, nàng còn kỹ hơn. Nàng không thổ lộ cho ai địa chỉ của mình, sợ bị quấy rầy lỡ mích lòng ông chủ nhà thì bất !ợi lắm.

Hôm nay là ngày thi Test khả năng Anh ngữ. Lớp học Ngọc toàn đám thanh niên sồn sồn, những người ty nạn muộn màng tới Mỹ. Kể cả ông thầy giáo, một cựu sĩ quan Không quân Việt Nam vừa ra tù đã vượt biên, nhờ có vốn liếng Anh ngữ, mặc dù mới định cư chừng một năm hơn, ông đã được Hội Nhà thờ thu nhận làm
thầy giáo dạy Anh văn mấy người ty nạn. Thầy Hòa ra đi có một mình, vợ và hai con còn kẹt lại quê nhà.

VN88

Viết một bình luận