VN88 VN88

Mắt lim dim da mặt hồng ửng màu dâm đãng

Chàng đụ Ngọc Hường mà tưởng như đang xua quân tiến chiếm Bắc phần.  Chàng về thênh thang giữa 36 phố phường, đền đài cổ xưa hoang tàn Hà nội.  Chàng chạy lên cầu Thăng Long, xuống Hồ Gươm, ra Đồ Sơn rồi Hạ Long….Chiếm hết, cầm thiên hạ trong tay, bang thái bình thịnh trị, rồi mới bắn những tia cực sướng vào lúc nữ lưu Ngọc Hường than: Em chịu hết nổi rồi người ơi! Ra với em đi!

Hôm nay nữa! Tại sao?  Tại vì chàng chẳng bao giờ tưởng tượng mình được nằm trên bé 13, đẹp khuynh thành, và duyên dáng như Mị Cơ ngày xưa.

–   Chắc sáng nay anh bỏ thấy trong phòng em quá! Thu.  Đừng hỏi tại sao! Có những lý do mà lý trí không trả lời nổi.  Làm sao cái lồn nhỏ xíu của em lại có thể chứa hết con cặc dài và bự thừ lừ của anh?  Em không đau hả?
–   Hình như còn thiếu là đằng khác.  Em muốn trọn người anh vào hết trong em, mới đã!

Chưa ai nói với Chính câu nói bất hủ, tình tứ đến vậy.  Thu không phi ngựa như bà Thuỵ Quế, không giả gạo như Hạ Mi.  Mà thu đụ êm đềm, dìu dặt, đầy đam mê, tận hưởng.  Mặt Thu như mất hết thần sắc.  Như bức tượng đổ mồ hôi, không cảm xúc.  Chỉ cặp môi em chu nhỏ lại, hặc bành rộng theo với sự khoái laic từ trong xa toát ra.  Chính im lặng ngắm bé Thu.  Ngoài tưởng tượng!  Chàng gồng cứng mình, cứng luôn dương vật cho người yêu tha hồ chiếm đoạt.  Chính nhìn mặt, rồi nhìn vú của Thu.  Hai trái đào mới tượng hình, nuốm còn đỏ hồng, lún vào trong như chưa có ai sờ tới.  Chính cũng không muốn ai sờ tới.  Chàng sợ mất vẽ trinh nguyên của nụ hoa vừa chồi lên khỏi cành cây.  Eo của Thu nhỏ đến độ chỉ cần hai bàn tay vòng lại là hết.  Tâm hồn lớn trong thân hình bé con!

– Em sợ em không cầm nổi quá nửa tiếng, Chính ơi!  Cứ nhìn mặt anh là em muốn xuất.  Anh có muốn cùng với em…. Chết anh ơi, ra với em !   Ra với em!… Thu thúc dục.

Chính nắc lên phành phạch, tay ôm chặt mông đít Thu.  Cả hai la cùng một lúc, ra cùng lúc, nước nhão nhẹt chảy ngược xuống ướt lông Chính, ướt lồn Thu.Tê tái!

Thu gục vào tóc Chính mà thở.  Tay trái em vuốt mặt Chính.  Thiết tha, yêu thong.  Một cái đụ để đời !!!  Một cái đụ rất người.  Không vồ vập, hấp tấp, dã man như súc vật.  Ra rồi mà cặc Chính vẫn cứng ngắt, chật chội trong Thu.

Mặc kệ ngoài kia Thuỵ Quế gào la như rừng cháy.  Ở đây Chính bằng long yean tịnh, trầm thống, im lặng nghe từng giọt ngọt ngào của Thu cho , và của chàng nhận.  Tại sao phải ồn ào mới sướng?  Đây này, hai mép lồn Thu đang nhíp nhíp, giống hệt môi nàng đang nút và bú cặc Chính.  Còn chàng cũng đang giản nở, làm âm đạo của Thu nước ứa ra chăỉng ngừng.  Thuỵ Quế dâm.  Cái dâm cuồng điên, bộp chộp.  Thu cũng dâm.  Mà cái dâm yean như tờ, lặng lẽ.

Chính đang đổi món ăn sâm hào hải vị từ một tiệm sang thành thị, để ra ngoại ô, xuống một quán tranh ăn lươn xào lăn, lẫu ngũ vị, xôi thịt vịt…
–   Em có uống thuốc ngừa thai không?
–   Có.  Tại sao?  Anh sợ em mang bầu hả?
–   Không, ngược lại.  Anh muốn có con với em. Đứa con giống cả hai chúng mình, sẽ đẹp và thông minh vô địch!
–   Vậy thì những lần tới, em không uống thuốc.
–   Ừ, thiệt nhen.  Mà có chắc em thuộc về anh mãi mãi?
–   Chỉ sợ anh thôi Anh đã ăn lương của mẹ em!  Sáu chục ngàn đô đâu phải ít.  Rồi anh còn Julie, còn Hường v..v..
–   Nếu cần, anh trả chiếc xe lại cho mẹ em.  Còn Hường.  Sao em biết  anh có tình với Phạm thị Ngọc Hường?
–   Tại em là bạn của chị Tuyết, em anh.  Em còn biết, trong nhà anh, có một người yêu anh kinh khủng, yêu nhất đời, mà chẳng bao giờ dám mở miệng và hành động.  Phục thiệt.
–   Ai nói với em?
–   Mẹ em.  Mẹ bảo cách đây ba hôm, khi mẹ “mua ” anh trên giường mẹ anh, thì người đó đã cheat theo từng cơn sướng của mẹ em.  Tình như thế mới đẹp, và đẹp nhất trần gian.  Anh là cục nam châm đã hút không chừa một ai.  Em mà phải mê thì chả còn ai trên đời này có thể ngoảnh mặt làm ngơ.  Làm vợ anh chỉ có chết đến bị thương  !  Cho nên, em vẫn phải uống thuốc ngừa, nếu còn được hân hạnh đụ anh.
–   Em nói chuyện hay hơn một người lớn!
–   Có lẽ khiếu trời ban cho.  Bạn bè em cuing phục em như thế.
–   Nhưng chắc chắn chưa ai hâm mộ và yêu em về tài làm tình khác biệt.  Khác biệt tất cả những người khác!
–   Anh là người thứ hai, sau Khoa, đã khen em như thế.  Mỗi người có một cá tính.  Thì hành động cũng phải vậy chứ.  Bây giờ, em muốn anh nằm trên em.  Anh đã “yêu” mẹ em và Hạ Mi làm sao , cũng phải làm đúng thế, hay xuất sắc hơn thế!!!

Khi Thu lật nằm ngửa ra, dưới ánh đèn, Chính ngắm không  dứt.  Thân hình đẹp toàn diện.  Phải nói đây là thân hình nở nang của thiếu nữ 30, được thu nhỏ thành 13.  Thu chẳng thiếu món gì.  Lông nách, vú lông lồn, mu lồn…Chỉ có nhỏ hơn thiên hạ.  Giống như bộ chén uống trà đời Khang Hy.  Cũng bình, cũng chung sành tráng men.  Nhưng bé lại toàn diện.  Chính cúi xuống ngậm vú Thu mà nút thật nhẹ. Thu vẹo người.  Bàn tay chàng bóp nhẹ vú kia.  Thu mơ hồ rên thật khẽ.  Chàng vuốt như tơ giăng lên hai bắp vếá, rồi trên bụng, rồi lên rốn…

Nhẹ như cơn mưa thu đầu màu.  Êâm như giòng suối con róc rách.  Mắt Chính bụp lên , và đỏ hồng.  Chàng đang sống với cái lạc thú kỳ lạ, như người tỉa hoa lan.  Rất tỷ mỷ, cẩn thận, sợ đài hoa gãy,sợ lá rụng, sợ cành xơ.   Môi Chính đáp rất mong manh lên môi Thu.  Cô bé ôm tóc Chính hôn rất ơ hờ, mộng mị, mà nghe như thác đổ đầu ghềnh.  Chính đang chìm. Chìm thật sâu vào vũng nước rất cạn.  Chàng nghe như quanh đây có nhạc cổ điển Tây phương tấu nhẹ, dìu dặt, pha với tếng chim rừng lý nhí, chit chiêu….

Tay Thu cũng vậy.  Hai bàn tay ôm thân thương cái đẹp người mẫu, lông mày rậm, mũi cao, mắt sâu, môi dày , cổ bự.  Em thở như có vật nặng đè nơi ngực.  Em hôn răng trắng , sáng tươi của Chính.  Rồi một bàn tay tìm xuống.  Nhẹ nhàng nâng dương vật của Chính.  Hai đùi em dang ra.  Khúc gân lạnh lùng, nhàn hạ đi vào, từng nấc , từng nấc.  Những buổi Chính tắm hiện lên.  Trận làm tình ác liệt chiều qua hiện về.  Thu ngồi tội nghiệp sau hai lu sành chảy nước miếng, mà môi khô khốc vì thèm quá Chính ơi!

Chính nhấn xuống , tặng Thu hết tình.  Thật sát từ ngực xuống mu lồn.  Nắc nhẹ.  Một kiểu đụ đài các, phong lưu, như của hàng vương giả Ai Cập.  Nhưng cả hai sướng từ xương tuỷ, từng chân lông.
– Lần sau, em sẽ chẳng uống thuốc ngừa.
Chính mừng quá, ôm Thu nắc mạnh. Không biết sao, chàng bỗng yêu Thu lạ lùng. Làm như họ là vợ chồng từ tiền kiếp. Chàng thừa biết ái ân với trẻ vị thành niên là tù mọt gông, mà chẳng màng:
– Nhớ nhen mình. Anh thề sẽ chỉ yêu em mà thôi.

Chính bỗng hùng hục như thằng con nít. Chàng quên hết những người yêu trước đó, nhìn chăm bẳm mặt Thu, vồn vã nắc, hấp tấp nắc, cố làm cho cả hai phải đạt đỉnh khoái lạc, mà sao cuộc mây mưa vẫn kéo dài. Dài lắm, dài đến gần 11 giờ trưa mới cùng ra ngất ngây. Phòng lạnh như thế, mà cả hai mồ hôi như những lao công bean tàu.
– Anh sẽ trả chiếc xe mới toanh lại cho mẹ em!
Vừa lúc đó, bà Thuỵ Quế, tông cửa, bước vào. Cả Chính lẫn Thu hết vía, lấy ra mean phủ người vì xấu hổ. Quế nói:
– Bỏ mean xuống. Tôi muốn nhìn cô cậu trần truồng. Bỏ xuống. Anh không bỏ, tôi sẽ gọi cảnh sát lại còng đầu anh trong 5 phút.
Chính nghe lời. Chàng, rồi Thu lại trần như nhộng. Quế tiếp:
– Đẹp quá ha1 Vừa giật được Khoa ra khỏi tay chị. Chị lại quay qua “cuỗm” luôn kép nhí của tôi. Như thế này thì loạn mẹ nó hết rồi còn gì nữa. Nào, lúc ãny hai người đụ nhau thế nào, bây giờ phải làm lại giống hệt cho tôi xem. Tôi đang cầm điện thoại trong tay. Chỉ cần gọi 911 là anh vào nằm “hộp” ngay lập tức. Đụ đi, phải làm như thật.

Thế là Thu nằm ngửa ra. Chính lại bắt đầu bú lồn, bú vú. Chàng xoay người lại cho Thu ôm cặc mà nút. Bà Quế chạy lại đầu giường cầm con cặc giả, tuột quần ra, ngồi trên thảm hoa, dựa lưng vào tủ sách, đâm cặc vào thủ dâm, và mồm la như quỷ sống:
– Đấy, phải làm cho hay! Làm sao cho tôi ghen lên thì thủ dâm mới sướng, nghe chửa? Ôi, Chính ơi, tôi yêu anh, anh biết không? Nỡ lòng nào anh sang đây đụ luôn hai đứa con gái của tôi, thì còn thể thống gì nữa. Bây giờ hai người đụ đi cho tôi xem. Đấy, phải rồi. Đụ mạnh vào, đụ cho nát lồn nó ra, bà mới chịu.

Đụ được nửa chừng, Chính và Thu nói nhỏ cái gì đó, rồi cả hai gỡ nhau ra, cầm áo quần chạy thoát khỏi phòng.

Còn lại một mình, Thuỵ Quế thủ dâm cách man rợ.
– Chúng nó trốn tôi mà chạy rồi. Giời ơi! Chính ơi, đụ em đi, đừng bỏ em, đừng bỏ em.

Tay Thuỵ Quế thụt càng mạnh hơn. Bà ra ngất ngư một cái. Miệng câm lại. Quế ngoẻo đầu sang một bên, nhắm mắt thở hổn hển. Một đỗi lâu, bà cầm khúc cặc giả lên, nhìn như mụ điên và lẩm bẩm:
– Cặc anh đây hả Chính. Anh là của em nhen, anh là của em nhen? Anh là của riêng em nhen?

Giọng bà cứ thế, lớn dần, rồi khóc hù hụ, trong khi căn nhà lớn rộng, chẳng còn ai. Khoa đi với Hạ Mi. Chính đi với Yến Thu. Chạy trốn một bà già mất nết, không thăng bằng sinh lý.

(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)

VN88

Viết một bình luận