Thiên hạ chỉ biết xầm xì to nhỏ chứ có hiểu cho nỗi khổ của những chị sồn sồn có chồng liệt dương? Mà có phải mới liệt đâu. Nó đã chết liệt đã gần mười năm. Mười năm mình phải nhắm mắt làm ngơ. Phải đạo hạnh chính chuyên. Phải dùng … dùng …
Bà lại nhìn Quang, con bà, ngần ngừ không muốn nói.
– Mom xem con như người lớn, có được không?
– Vâng, mình phải dùng tay, dùng chuối, dưa leo. Và gần đây, chị đã táo bạo đặt mua cặc giả có pin, xài tạm trong những lúc thèm nhỏ giãi. Ông chồng mua đủ thứ kim cương, vàng vòng châu báu để cột chân chị, không cho chị bung ra đi tìm chút lạc thú. Nhưng các thứ như ngón tay, dưa leo, cặc giả … nó vẫn là giả, không thiên nhiên. Có thể nào mình ăn giấy mà nghĩ đó là cơm được không? Có thể nào sờ vào quả chuối mà bảo đó là dương vật của đàn ông hay không? Cho nên mình có ra, có “khoái lạc” phút chốc, mà quả tim lạnh lùng vẫn cô đơn…
Quang quay qua cầm tay Nguyệt thật chặt, hỏi:
– Em có thế không? Nguyệt? Bảo cho Quang biết!
Mắt Nguyệt trùng xuống. Hàng mi ướt đẫm. Nàng gật đầu rất khẽ. Nãy giờ bà Hải, mẹ Quang đã huỵch toẹt ra cái khốn khổ của những con mẹ nhà giàu thiếu tình, thiếu âm dương, thiếu mặn nồng:
– Tất cả những gì mẹ Quang nói đều đúng, nhưng chưa đủ. Chưa đủ ở chỗ, chẳng lẽ bỏ chồng già để tìm một kép nhí, kép nhỏ để chàng đủ sức cung phụng nỗi thèm khát tình dục bốc lên như lửa hoả diệm sơn.
Bà Hải vội bồi thêm một cách tự nhiên:
– Ý em muốn nói kép nhí mới đủ sức đụ mình đã nữa.
Nguyệt mỉm cười, gật đầu. Bà Hải tiếp:
– Chị muốn nói nhiều, mà bị con trai ngồi đây nên lại thôi.
– Kìa mẹ, I’m an adult, con đã là người lớn…
Bà Hải nhìn Nguyệt như muốn Nguyệt xác nhận.
– Đúng đó chị Hải. Quang còn rành hơn một người lớn. Chị có tin sáng nay, Quang đã … đã làm em ra sáu lần. Tay chân em bây giờ lỏng le, đứng hết muốn nổi.
Bà Hải quay qua ôm Tuấn, hôn nhẹ trên má vờ hỏi:
– Anh có nghe tài nghệ con trai em không? Còn anh chỉ đụ em ra được có hai cái. Em … Em muốn nhiều hơn.
– Địt cũng như ăn. Nhiều quá mình cũgn sẽ ngấy. Nên anh cứ làm cho em ra mỗi ngày vài lần. Có thế em mới tìm gặp anh, và bọn mình mới có dịp hú hý chứ!
Bà Hải cười híp mắt, choàng tay ôm vai Tuấn:
– Kép của tôi kinh lắm đấy các người ạ! Bùa phép một cây. Nhưng phải công nhận: cái món bú liếm của Tuấn thì phải nói là độc chiêu! Nhìn hàng râu cu cậu kìa.
– Chị khoái bú lồn hơn là đụ à?
– Cả hai. Nhưng Tuấn bú vẫn xuất sắc hơn là địt.
– Em thì lại khác. Em có thể ôm Quang đụ vài ba tiếng. Cứ việc ra, xong lại đụ tiếp. Lạ một điều , Quang dằn được, ếm tinh, để kéo dài trận mây mưa cho em phải mệt ngất ngư, mới thôi. Quang là ông Trời con của em! Thế thì mỗi anh một biệt tài. Làm cho tụi mình ra được năm sáu lần quả là thiên tài. Thế nhưng chị vẫn muốn được bú, là chị đã muốn ran gay. Cách thưởng thức của em và chị cũng khác nhau. Cách thưởng thức của em và chị cũng khác nhau. Khiếp, ngồi nói chuyện đụ đéo, lồn chị nó lại ngứa ngáy khó chịu rồi. Không biết cớ sao, lồn chị cứ đòi hỏi mãi. Đòi địt không dứt. Lúc bé chị đâu có dâm đến thế. Sanh hai đứa con xong, chị như con hổ đói. Có lẽ vì vậy mà ông xã đã sớm liệt dương? Nhưng htôi, không cần. Bây giờ chị đã có một xâu tình nhân trẻ tuổi. Anh nào mệt thì “đi phép” ít ngày, thế anh khác. Chị phải hưởng. Không hưởng chết đi, làm ma chết thèm. Nguyệt có biết gì không? Mình có bà bạn tên Loan, chụ chợ Liên Phát ở Riverside. Năm mưới tám tuổi rồi mã mỗi lần địt, luôn luôn phải có hai cậu. Một đụ ở dưới. Cậu khác ngồi ngang qua, lõ cặc cho bà bú. Mồm không bú là bà la bể nhà, tan cửa!
– Em cũng có cái tật xấu đó. Cứ hễ Quang cắm cặc vào đụ là em la như con điên. Lấy gối che mồm lại mà âm thanh vẫn thoát ra. Giá được …
Nguyệt muốn nói: “Giá được hai cậu, em đỡ la” mà không dám, vì có mặt Quang bên cạnh. Chàng này nói ngay:
– Giá được hai thằng như anh, em sẽ “khoá” miệng lại?
Nguyệt cầm hai tay Quang âu yếm, như năn nỉ:
– Mà anh … anh có cho không? Hả cưng?
BÀ Hải tấn công tiếp một hơi dài:
– Cho đi Quang. Con không cho rồi Nguyệt cũng tìm như mẹ đã tìm. Một mình con, không đủ đâu! Đàn bà thường không dám nói ra cái mình muốn. Nhưng khi thực hiện điều họ muốn thì trời long đất lở. Như sóng lớn vào ghềnh. Như mưa rơi tháng Năm. Nó dữ tợn, hung tàn, khốc liệt, ngoài sức tưởng tượng. Biết người yêu mình muốn cái gì. Nhất là người yêu tuổi chín mùi như mẹ, như Nguyệt, là một người tình khôn! Hãy nhìn anh Tuấn con. Anh chỉ yên trí khi trần truồng nằm với mẹ, ôm mẹ hôn môi, bú lồn, bú vú, hay đụ tơi bời, thì Tuấn biết mẹ là người yêu. Những lúc khác, những lúc Tuấn mệt mỏi, “nghỉ phép”, thì Tuấn biết là mẹ đang trong tay một người khác!!! Cũng dâm như đã dâm với anh!
Vì mẹ là con thú dữ ngoài tầm tay. Nó hiền từ, nhưng có thể nuốt trộng dăm cậu bé tuổi từ 17 đến 19 như không. Nguyệt trẻ hơn mẹ ba tuổi thì cái dữ đó còn gấp bội! Mà không như Tuấn lại được mẹ yêu thương dài lâu hơn. Vì, khi đàn bà đã chán, thì con biết đó, không gì họ không dám làm. Rất âm thầm mà giao động như làm nổ quả đất. Đây này, mẹ có nói ngoa đâu. Cái gì làm cho mẹ, cho Nguyệt đang ngồi ôm hai kép nhí.
Quang ngồi sát Nguyệt hơn. Chàng ôm eo ếch Nguyệt bằng cánh tay mặt. Tay trái, chàng nâng bàn tay đẹp mỹ miều của Nguyệt lên hôn da diết. Nhớ lại cuộc làm tình suốt buổi sáng với Nguyệt trên chiếc giường Ý tối tân có kiếng soi ngay đầu giường. Nhớ lại gương mặt sầu mộng, dâm dật của Nguyệt mồm la thất thanh khi Quang xổ các độc chiêu, Quang bần thần, lo âu. Chàng thầm trách, khi không mẹ nói làm chi việc bà Loan chủ nợ đụ một lúc hai cậu cho Nguyệt thèm và đòi hỏi. Quang muốn mình là chủ độc nhất của Nguyệt. Chàng chẳng muốn bất cứ mảnh da thịt ngọt ngào trên tấm thân bốc lửa của nguyện vào tay kẻ khác. Nhất là cặp môi cong tớn, lên như môi Sophia Loren. Hàm răng ngọc ngà, thơm mùi trái cây chín tới… Bộ lông lồn sum sê, quăn tít, đen kịt với cái hột le đỏ hồng…
Quang yêu quá! Yêu đến độ chàng tự nguyện quên hết các đào nhí như Tuyết, như Dung, như Ngọc… để từ nay, chỉ yêu có mỗi mình “chị” Nguyệt. “Ở chị có sức thu hút mà những gái choc hoi không có”. Nghe bà Hải, mẹ chàng, trắng trợn khuyên thế, Quang miễn cưỡng gật đầu, mà lòng đau như cắt.
Người bồi Mỹ mang bill tính tiền. Bà Hải trả:
– Tiếc quá, kẹt Quang là con ruột. Nếu không mình với Nguyệt đưa hai kép vào khách sạn, xong trao đổi làm một trận cho đã nư. Chắc là sướng lắm, vì hàng mới!