Thu tuột luôn cái quần cùng màu ra khỏi người. Khoa trố mắt nhìn mớ lông đen nâu bao phủ ở háng Thu. Lòng Khoa chưa yên, thì Thu tiến đến gần, cầm tay chàng để lên cặp vú, nhấn mạnh vào, rồi nói như bà “chị cả”:
– Thử bóp xem em có cứng hơn chị Mi và mẹ không? Còn dươi kia thì anh yên trí. Chị Mi nhận hết của anh, em cũng không thua phan nào đâu. Chỉ thua (nếu có) thua mẹ mà thôi.
Rõ ràng Khoa như tên mán trên rừng mới xuống thật. Tay chàng hơi bóp bóp hai quả đào tơ của Thu. Cặc chàng bỗng ngõng dậy cuồng nộ, vừa lúc Thu tự động cởi áo, rồi tuột quần cho chàng. Khi thấy khúc gân cương cứng cách thách thức mời mọc, Thu khom ngay người xuống, “trả bài” nguyên bổn mà Thuỵ Quế và Hạ Mi đã thực hành lúc chiều trong phòng khách. Nhìn thấy cặp môi nhỏ xíu của Thu vuốt tóc Thu, vuốt lưng Thu, tỏ lộ một niềm thương. Mười ba thì cũng không nhỏ, nhưng chả lớn. Mười ba, gái tuổi đó ở Cần Thơ, quê Khoa, đã rậm rật, gái trai trên đường làng, ngoài bờ sông, ngoài ray luau… Có chị đã lấy chồng sinh vài mụn con. Có chị đã làm đĩ hai năm.
Nhưng Yến Thu trước mắt chàng trông còn thơ ngây quá, nhất là con của Thuỵ Quế và em ruột Hạ Mi, hai người đàn bà mà chiều nay chàng mới “hạ thủ” ba lần.
– Em biết anh đã ngủ với mẹ em và chị em? Khoa hỏi.
Mồm ngậm cặc Khoa, Thu chỉ gật gật đầu đáp lời.
– Thế sao em còn muốn ngủ cả với anh?
– Bộ anh tưởng chỉ mẹ và chị em biết loạn thôi ha? Gà chỉ khác nhau màu lông. Còn con nào cũng muốn đạp mái, và đẻ. Đẻ, Hí hí (Thu cười khúc khích) tưởng tượng em mang cái bầu, rồi … đẻ… hí hí. Vui lắm nhỉ? Anh muốn giống anh hay giống em? Em có con bạn cùng tuổi đã có con rồi đấy! Anh lại sợ? Em nói không có trật đâu. Nhìn cái mặt ngố mà thương. Ở Mỹ không dễ gì mang bầu đâu. Em đã uống thuốc ngừa, trước khi bạo gan vào đây.
Nói xong, Thu khom người xuống, tiếp tục bú. Các động tác đã được Thu làm giống hệt tiền bối Thuỵ Quế và Hạ Mi. Khoa yên trí, không còn sợ gì nữa. Chàng nhập cuộc bằng cách choàng tay xuống sờ lồn Yến Thu. Cô bé tự động dang rộng hai chân ra, nên ngón tay Khoa đụng vào hột le. Chàng dừng đó, táy máy, chà nhè nhẹ. Nửa người Thu giật lên và miệng ngừng bú cặc.
– Đó là hột le, trung tâm truyền cảm của lồn em! Không có nó, nước em cũng không ứa ra được. Em sướng không?
Không trả lời, cứ nhắm mắt, Thu bật nằm ngửa ra trên hai bắp đùi của Khoa, chân vẫn dang ra cho Khoa mò tôm! Khoa nhìn cô em gái, ngắm nhan sắc, ngắm cặp ngực, rồi nhìn suốt từ tóc xuống tới hai bàn chân thon nhỏ… Chàng mê đắm đuối. Chàng không nghĩ đời chàng, từ thằng công nhân viên cho một sở đóng hộp trái cây ở Cần Thơ, bỗng chốc nhảy lọt vào hủ neap của bà dì giàu có mà sống. Được đụ bà dì, rồi đến chiều nay, tới em Hạ Mi, và bây giờ là em út Yến Thu.
– Anh đưa một ngón vô lồn em đi, xem em có đủ làm người lớn ?
Khoa liều mạng. Nước tới cổ rồi, không nhảy cũng chết. Chàng lừa lừa cho một ngón giữa thụt vào. Nó êu như ru, ngọt như mía. Trơn như đường xưa ướt mưa. Lút hết. Thu níu vội cổ Khoa xuống. Nồng nàn. Sướt mướt. Mê man. Hai cặp môi thiếu điều bầm, dập như trái chín ruin trong vườn. Ngón tay đã làm hoàn toàn thân Thu như gà đạp phải lửa. Thu mê man tàn tịch, ôm cứng tóc Khoa mà bấu, mà cào xé. Lỗ lồn đó thừa sức làm chuyện người lớn, bởi suốt hai năm bị tình dụch hành hạ vào lứa tuổi dậy thì, Yến Thu đã không ngần ngại lập cho riêng mình vườ địa đàng, một cõi riêng để giữa khuya về sáng, để những chiều mưa dầm nặng hạt, để những buổi trưa chợt nghe Thuỵ Quế gào la bên phòng Khoa, thì Yến Thu tự cung cấp cho mình những thống khoái ngất trời, có khi kéo dài hàng vài tiếng.
Cho nên dù tuổi 13, Thu cũng sẵn sàng nhận súng cối thẳng dài, nòng bự của Khoa, của Chính. Với lại, đâu cần hai ngón tay Thu tự động nông cửa mình. Con gái mà đã thích, tự nhiên cửa mình nở ra, phụ với nước nhờn, giúp B40 dù to mấy cũng qua cầu trơn tru.
– Anh tặng thêm cho em một ngón nữa được không? Thu hỏi.
Một ngón nữa? Có nhiều lắm không? Một mà đã như muốn chật chội “khó đi”. Thu đòi đến hai? Khoa chần chừ, ngần ngại, thì Thu, chính Thu thò tay xuống, chặp thêm một ngón nữa của Khoa vào, và hai “gã pháo binh” hè nhau xung trận. Thu trợn hẳn đôi mắt, chỉ còn thấy tròng trắng. Mặt đờ hẳn ra. Môi mắp máy, muốn nói cái gì đó không rõ:
– Chu lu ru ru. Oa cô oa, Ba la măng to. Ối mẹ ơi. Ai đụ, ai đụ hả mẹ? Cái gì to ghê quá vậy hả mẹ? Bu chăng, bu chăng.
Hai ngón chẳng những thụt vào, lấy ra, mà còn lận qua lận lại, làm cho lồn Thu không ngừng sướng, một cái sướng thấy trời cao, mây rộng… Độ mười phút, Thu rút hai ngón của Khoa ra, xoay người, ngồi chàng hãng lên bắp vế Khoa. Em cầm cặc Khoa cho vào lồn và ngồi phi ngựa. Sát mí, lông lồn và lông dái trực diện nhau, nghe chèm nhẹp nước sướng thoát ra liên hồi từ lồn gái 13. Khoa dựa ngửa ra, ngước mặt nhìn trần nhà, bặm môi chịu một cái lồn bout đang say ngất chứa chan với cặc chàng.
Nếu mang Thuỵ Quế, Hạ Mi và Yến Thu ra mà sánh, thì Khoa phải công tâm, thành thực mà nói: lồn Yến Thu đệ nhất. Không những lồn, mà kỹ thuật làm tình, hình như cũng chỉ có Thu là đệ nhất! Vì Thu đang sà lên môi Khoa, ngút ngàn những cái nút lưỡi tê người. Bỗng Khoa chợt thấy Yến Thu kỳ lạ. Chàng quên mất người bảo lãnh chàng ra khỏi địa ngục trần gian Việt Nam. Chàng quên mất Hạ Mi 17 tuổi… Khoa áp mặt khắn khít vào má Thu, tóc Thu rồi khẽ nói:
– Hai đứa mình có thể yêu nhau mãi như thế này không em?
– Tại sao không? Em sợ anh không trọn là của em, vì nhà này khan hiếm đàn ông. Chỉ một anh, sao kham nổi ba đàn bà. Một em chắc đã làm anh chết mất rồi còn đâu? Em sẽ làm chậm lại. Anh hãy bình yên, ngồi đó thưởng thức. Anh ra là tan cuộc. Em không muốn. Em muốn anh phải lâu trong em, lâu hơn với má, với chị Mi, để em bớt thèm da thịt đàn ông, chớ không phải hai ngón tay, hay con cặc giả em vẫn mượn của má…
– Chết, em đã dùng qua cặc giả? Khoa hỏi.
– Em đã bảo em là “người lớn” 13 tuổi. Anh chưa tin à?
Thu “kẻ lớn” thật. Trọn con cặc to dài của Khoa bị lồn Thu nuốt truong, sâu tận đáy lồn. Mỗi cái nắc của Thu là một động tác làm Khoa tê điếng, mê mẫn tâm thần. Thu càng nắc chậm, sự kích thích càng vọt tăng lên hơn. Giống hệt những mống tay gãi nhẹ trên lưng, hoặc vùng da non.
– Em đụ chậm rãi như thế càng làm anh mau ra hơn. Hay là để anh nằm ngửa trên giường.
– Tại sao?
– Tại vì, khi nằm ngửa, anh có thể kéo dài bao lâu cũng được.
Rồi Khoa đứng dậy, vẫn để lồn Thu nguyên vị trí cũ. Khoa bế em bé lên, đến giường, đặt xuống, rồi cho Thu nằm trên. Bây giờ thì Thu tha hồ nắ, dộng cừ, phi ngựa… Khoa nhắm mắt nhớ lại những ngày ăn bo bo, đi đào mướn, vét cống trong quê. Nhớ lại ngày chàng đi nghĩa vụ quân sự, tràn qua Miên, khiêng xác bạn bè v.v… Chỉ có cách phan tán tâm hồn như thế, Khoa mới “mạnh khoẻ” sau khi Thu đã cuồng nhiệt, ồ ạt ra một cái chứa chan trên cặc chàng:
– Khoa ơi, em ra. Mặc kệ em nhen. Anh nín, giữ cho em trọn đêm nay. Mai thứ bảy. Em phải thức trọn đêm nay mới đã cơn thèm mình ơi! Khoa ơi!!! Chết em… em.. em…
Khoa thực sự phải giả điếc, giả đui. Không nghe, không nhìn người yêu bé bỏng lăn lộn, gào thét. Tuy ém giọng, Khoa vẫn nghe rất rõ lời tỏ tình thơ ngây, măng dại.
“Tại sao không? Chỉ sợ anh không trọn là của em. Vì nhà này thiếu đàn ông.” Thiếu đàn ông thật! Thuỵ Quế nứng lồn giờ nào, là gõ cửa phòng Khoa giờ đó. Mãi rồi Khoa có cảm tưởng như chàng được bà bảo lãnh qua Mỹ để hầu hạ, phục vụ sinh lý cho bà. Rồi đến Hạ Mi nữa. Chiều nay bỗng nàng phá lệ, phá luật, san bằng biên giới bà con, bảo Khoa cởi truồng, kéo Khoa nằm chồng lên, đút cặc vào đụ tê tái lồn nàng. Hạ Mi đã chính thức ngầm bảo: “Từ nay hai đứa mình tha hồ đụ” Một chọi ba, khó quá, nhất lại Khoa là giống đực!
– Anh đang nghĩ gì mà vẽ mặt trông đăm chiêu vậy?
– Đang nghĩ mình anh phải kham đến ba đàn bà…
– Đừng lo. Em sẽ tìm cách mời anh Chính thường trực qua đây. Mẹ em có vẻ mê Chính, vì bà đã tặng chàng chiếc xe đắt tiền. Chỉ có em lo chị Hạ Mi. Hay là thôi, em nhịn thèm vậy.
Khoa không chịu. Tự nhiên chàng yêu Yến Thu cách lạ lùng. Khoa ôm siết Thu cứng ngắt vào hai cánh tay ân cần bảo:
– Anh muốn hai đứa thuộc về nhau vĩnh viễn. Anh cố tìm cách xa dần má em và Hạ Mi. Đụ với em rồi, anh không muốn với ai nữa hết. Anh sẽ tìm vài thằng bạn thay anh “hầu hạ” má và chị em. Anh nhiều bạn lắm, đừng lo.
Thu nằm trên nhoẻn môi cười sung sướng. Nó hạnh phúc tràn trề khi nghe Khoa thầm thì bên tai nó những lời mật ngọt, vừa được Khoa nắc đều đặn. Bên ngoài trời đã khuya. Cả nhà đã ngủ. Khu sang trọng nên chả nghe tiếng xe chạy dưới đường. Trong này, Khoa lật Yến Thu nằm ngửa ra, bú cặp vú mới tượng hình, no cứng. Cũng là lần đầu, Khoa đụ với tình yêu. Chàng tận tình mang hết kinh nghiệm ra tận hiến cho Thu mê mệt. Khoa liếm tới đâu, Thu lăn lộn bức rức tới đó. Chàng xuống bú từng ngón chân nhỏ xíu của Thu, bắt Thu nằm sấp, liếm khắp lưng, thẳng xuống mông đít, rồi bắp vế, đầu gối. Chịu không nổi, Thu tự động nằm ngửa ra, dang rộng hai chân, kéo đầu Khoa ấn vào lồn, rồi bảo:
– Em thèm được hưởng cảm giác này nè. Lúc chiều anh đã bú mẹ và chị Mi làm sao, phải cho em giống hệt như thế. Em phải hưởng hết đêm nay mới đã anh ơi!
Khoa đưa lưỡi liếm nhẹ hai mép lồn. Chất nước mằn mặn của Thu làm môi Khoa ngào ngạt. Khi lưỡi chàng liếm tới hột le, Thu ấn mạnh đầu Khoa thêm hơn, và nắc lên từng chặp, miệng la ú ớ:
– Mí, hèn chi mà mẹ em chẳng gào thét như chạy giặc. Ngón tay chà vô đó đủ chết rồi, hống chi là lưỡi anh. Đó, đánh nhè nhẹ. Càng nhẹ càng tê tái mình ơi! Tay anh để không làm chi mà không… Đó, đúng đó, sao có một ngón vậy. Phải, anh ơi, hai ngón mới đủ… sướng… mình ơi! Đừng làm như vầy cho mẹ em với chị Mi nhen cưng. Trời ơi, con muốn đứt thở… Em muốn ăn cặc nữa mình ơi. Làm sao đây? Hả, anh cho hả?
Khoa chỉ cần xoay mình nửa vòng, cặc chàng đã vào miệng Thu. Cô bé ngồm ngoàm, ngốn ngấu nghiến củ từ của Khoa. Thật không còn ai sướng nào ở thế gian có thể sánh nổi với nỗi khoái lạc ngút ngàn của cặp nhân tình trẻ này.
Trên nửa tiếng hết mình phục vụ nhau, Khoa ngừng bú:
– Mình ơi, anh phải bắn vào miệng em mất thôi. Đã quá mình ơi. Cho anh bắn một cái rồi mình đụ tiếp tới sáng, nhen.
Những tia khí nóng hổi phun ra trong mồm Yến Thu. Em nghe rất rõ từng tia một, xối xả phun vào đốc họng. Thu nuốt từng ngụm, từng ngụm mà lòng yêu Khoa chất ngất. Bắn xong, cặc Khoa hơi mềm xuống. Thu vẫn ôm mông đít Khoa bú tiếp. Vì lồn Thu vẫn được Khoa thụt và bú rất say mê. Chỉ hơn năm phút, c8ạc Khoa lại cứng cáp mạh khoẻ như hồi đầu hôm. Bây giờ, Thu đòi Khoa nằm trên em, đụ như đã đụ Hạ Mi chiều nay. Nói sẽ đụ suốt đêm, mà chỉ mới ba giờ, hai anh chị lăn quay, trần truồng ôm nhau chìm vào giấc ngủ mê mệt, ngon lành.
Khoảng mười giờ sáng, hai anh chị thức dậy đánh răng, rửa mặt rồi bò ra nhà bếp tìm thức ăn. Thuỵ Quế đã ngồi đó ở phòng ăn, đưa cặp mắt nghiêm nghị nhìn hai cô cậu. Khoa giật mình. Thường thì chàng coi Thuỵ Quế rất tầm thường, vì gần như cứ vào đêm, Quế lại gõ cửa phòng Khoa, lén vào ôm chàng đòi đụ. Còn sáng nay, chàng tự kỷ ám thị, tự biết mình suốt đêm qua đã ái ân với Yến Thu, nên Khoa giật mình. Không biết việc làm của Khoa có tới tai, tới mắt Thuỵ Quế không? Còn Yến Thu, thấy mẹ nhìn mình với cặp mắt khác thường, em thật run.
– Sao cả hai dậy trễ quá vậy? Thuỵ Quế hỏi.
– Dạ con học bài… khuya quá, nên ngủ quên. Khoa đáp.
– Dạ còn con thì … bận xem phim Bao Công. Hay quá, tới gần sáng con mới ngủ, nên… Yến Thu rụt rè đáp.
– Một người thì học bài. Người kia thì xem phim Tàu. Rồi tự nhiên thức dậy cùng một lúc, đánh răng một lúc, ra bếp tìm thức ăn một lúc. Ngộ quá há?
– Dạ cái này là tình cờ, hai an hem con ra cùng một lúc…
– Thì sướng quá, đụ đéo, rồi bú liếm, đã quá thì phải ra cùng một lúc chớ! Cô ngồi trên đùi nó mà đụ. Đụ đã mang lại giường nằm lộn đầu bú. Bú đã rồi đụ, xong ôm nhau trần truồng ngủ tới bây giờ mới dậy…
– Dạ đâu có, mẹ nói oan cho con…
– Oan hả con gái? Muốn mẹ cho hai đứa bay xem trọn cuốn phim không? Hay hơn phim Bao Công nhiều lắm à con.
– Dạ con nghĩ, cuốn này có hay, cũng không hay hơn cảnh đụ đéo rầng trời chiều hôm qua của mẹ, Hạ Mi, Chính và anh Khoa ngoài phòng khách. Hai người đụ một người mới lạ, chớ một chọi một là thường lắm, thưa mẹ…
Thuỵ Quế giật thót người. Thì ra con gái út của nàng đã chứng kiến trọn cảnh làm tình tay tư ngoài phòng khách.
– Mà con có thấy không mà dám cả gan hỏi mẹ?
– Dạ không những thấy mà còn nghe rất rõ từng câu rên sướng của mẹ với Chính, rồi với anh Khoa….
Thuỵ Quế xìu xuống như trái banh xì hơi. Mặt nàng thộn ra liếc liếc về hướng Khoa trong khi anh này cúi gầm mặt tức cười, mà không dám. Chỉ vì chữ đụ mà mẹ con sinh chuyện.
– Còn anh kia. Anh muốn ở đây ăn học hay muốn bị trả về Việt Nam sống cuộc đời cần lao không đủ ăn?
– Thưa em, ủa quên, thưa dì, con muốn ở đây.
– Hứm ở đây? Ở đây thì anh phải biết anh thuộc về ai. Ai là người bảo lãnh, đùm bọc anh. Biết vậy mà anh còn lạng quạng hết con Hạ Mi, rồi bây giờ tới con Yến Thu.
– Thưa dì, chiều hôm qua, dì thấy rõ, con bị Hạ Mi vẫy tay kêu lại. Tự tay Hạ Mi cởi truồng con ra, bắt con lên cắm cặc đụ, chớ con đâu dám qua mặt dì.
– Nó cởi truồng anh, thì anh đừng có … có xừng con cặc lên, làm sao nó đụ anh được? Đằng này anh cũng là dâm như quỷ sứ mà. Hết tôi rồi tới nó. May mà nó, chớ con đĩ chó khác chắc anh cũng xừng cặc lên như vậy hả?
– Dạ không đâu. Con đĩ chó nào khác thì sức mấy con xừng.
– Vậy tại sao cặc anh lại nứng với con Hạ Mi?
– Dì hỏi vậy, con khó trả lời quá. Nó nứng chớ đâu phải con.
– Anh phải “quản lý” nó chớ. Nó là núm ruột của anh mà.
– Dạ, nếu đàn ông mà “quản lý” được cặc mình thì người ta đầu có đôi khi phải bị ở tù oan vì nó. Người ta đi TU (không dấu huyền) cũng vì không làm sao kiểm soát được con cặc, nên phải vào chùa hoặc nhà thờ, cho êm chuyện.
– Hứng, anh lẻo mép quá, nói không lại. Biết vậy tôi bỏ anh sống thân sơ thất sở bên đó cho rồi. Bây giờ coi như anh đã đụ hết ba mẹ con tôi rồi còn gì. Sướng quá rồi.
– Thưa dì, con hoàn toàn vô tội. C3a ba là những người tấn công con, đưa con vào tròng tội lỗi. Con không biết gì hết.
– Tôi tấn công anh? Hồi nào? Ời mà có, đúng thiệt. Trong phòng ngủ ở Hà Tiên… Nhưng mà, nếu anh không có thay đồ, cởi áo, cởi quần tôi ra, làm sao… tôi… bắt anh bú lồn được?
– Dạ khi đã muốn được bú lồn, không cần phải thay quần áo cho ai biết. Họ cởi sẵn, biểu mình khum xuống bú à.
– Ai vậy? Ai mà dâm quá chừng vậy? Hồi nào? Tại đâu?
– Dạ thưa là dì đó, hồi chiều hôm qua ở phòng khách…
– Cái đó là … là … là tôi hứng quá, mới biểu anh làm, chớ … chớ khi không, tôi điên sao, bắt anh đụ tôi.
– Thì con có nói gì khác hơn đâu. Khi hứng quá, người ta mới dễ dẫm lên tội lỗi. Hạ Mi cũng vậy! Nứng quá phải kéo con, bắt con trèo lên đụ, rồi bú lồn.
– Ời! Đúng. Tôi với Hạ Mi thì đúng. Chớ tới con Yến Thu nhỏ xíu này, nó biết cái gì mà bắt anh bú lồn và đụ?
– Dạ cái đó dì nên hỏi thẳng Yến Thu, rõ ràng hơn.
– Thưa mẹ, tuổi con nhỏ xíu thiệt. Nhưng con biết thèm sinh lý từ lâu lắm, hồi anh Khoa bắt đầu ở Việt Nam sang ở nhà mình.
– Đó, thấy chưa. Anh nghe rõ chưa. Bà Quế sừng sộ nói.
– Chưa, dì nên để cho Thu nói tiếp. Hấp dẫn lắm.
– Dạ, thưa mẹ. Năm đó con bắt đầu có kinh và lông lồn chớm mọc. Là đàn bà, mẹ biết rõ tâm lý đứa con gái vào tuổi dậy thì? Con đang thèm đủ thứ cho xác thịt, thì cứ vài ngày lại được nghe mẹ với Khoa ái ân, la lớn ở phòng Khoa. Bản năng thèm khát, bắt con xem lén. Không còn chuyện gì của người lớn mà con không học được suốt gần hai năm mẹ ngủ với Khoa. Con đã thèm, lại được nhìn và nghe đủ kiểu, nhưng quyết định không dám chạm tới Khoa, vì biết Khoa là của riêng mẹ. Cho đến chiều hôm qua. Nghĩa là sau suốt thời gian con tự sống riêng với cõi làm tình độc lập (tự làm cho mình), bỗng con được hân hạnh thấy bốn người đã hoan lạc dã man, cuồng bạo ở phòng khách. Trong đó, mẹ làm ngơ cho Khoa và Hạ Mi được tự do làm tình. Rồi con tự hỏi: Khoa với Hạ Mi thì được. Tại sao con lại không? Nên đêm qua, lúc 10 giờ, con đã tự dấn thân đến tìm Khoa, hiến cho Khoa, tặng cho Khoa.
– Đó, dì đã nghe rõ? Như vậy đâu phải con là thủ phạm.
Thuỵ Quế bệu bạo, ứa nước mắt, nói thật:
– Anh không phải là thủ phạm. Nhưng … nhưng anh là của tôi. Anh nghe chưa? Đã bấm bụng để anh đụ con Hạ Mi trước mặt. Rồi bây giờ, anh lại đụ luôn con út. Trời ơi là Trời, làm sao tôi chịu cho thấu nè Trời? Anh không thương tôi nữa thì …
Yến Thu vội chạy lại ôm mẹ, vỗ về, an ủi:
– Mẹ, thì anh Khoa vẫn còn đó chớ mất mát đi đâu. Ảnh vẫn là của mẹ. Mẹ muốn đụ lúc nào mà không được.
– Con coi, như sáng nay, mẹ diện đẹp là để tới gõ cửa phòng Khoa. Nhìn qua lỗ Khoá, bỗng mẹ thấy ảnh với con trần truồng ôm nhau ngủ. Mẹ ghen quá, mẹ thèm đụ mà (khóc lớn).
Thu nháy mắt cho Khoa tới ôm Thuỵ Quế vỗ về, rồi đưa vào phòng mình, đóng cửa lại, khoá chặt, làm cái gì đó mà không nghe Quế khóc nữa. Còn vài tiếng cười đùa vui vẻ, vang ra.
Yến Thu lấy thức ăn ngồi dùng thì thấy Chính đến gõ cửa. Thu ra mở. Chính diện rất đẹp và hỏi:
– Em! Có má ở nhà không?
– Dạ không. Má em bận việc đi với Khoa. Chắc chiều mới về.
– Vậy còn Hạ Mi, chị em?
– Chị em? Chắc cũng không có ở nhà. Bữa nay là Chúa nhật mà. Anh vào chơi, chờ họ về được không?
Thu vui vẻ mời chàng vào. Thư biết Chính có gian ý. Bởi vì em đã nói rõ mẹ đi đến chiều mới về, mà chàng vẫn xin vào.
– Anh uống cà phê nhé?
– Cũng được. Có tý sữa càng ngon.
Miệng nói, mà mắt Chính nhìn không rời cô bé 13 tuổi. Chính nhìn vì Thu đẹp cũng có. Nhưng lý do Chính nhìn vì chiều qua, bất ngờ Chính thấy Thu ngồi sau hai lọ sành lớn rình xem cảnh làm tình tay tư ở phòng khách. Sáng nay, chàng trở lại để xem cô bé đã bao lớn, và nếu có dịp, chàng sẽ làm quen. Và biết đâu… chàng lại có thêm một bãi đáp.
– Năm nay em bao tuổi há, Thu?
– Dạ còn nhỏ xíu à. Mới có 13 tuổi thôi, anh. Mời anh cà phê.
Chính nâng ly cà phê hớp một ngụm và mắt vẫn tình tứ nhìn không rời cô bé. Nhất là bộ ngực và mông đít:
– Mười ba ? Mười ba mà trông em như 16. Tất cả nở nang như một thiếu nữ. Có bồ bịch gì chưa?
– Dạ, xấu gái quá, không anh nào thèm, với lại em còn nhỏ mà.
Thu cố làm duyên để quyến rũ Chính, vì em đã thấy Chính trần truồng lần ngoài hồ bơi, nhất là chiều qua đụ với Quế và Hạ Mi ngoài phòng khách. Chính hỏi:
– Em đã suy nghĩ đến tình yêu lần nào chưa?
– Dạ… ư… cái đó, kỳ quá hà. Tình yêu? Tình yêu là cái gì?
– Là trai gái thương nhau, rồi hôn hít nhau, rồi … rồi…
– Thấy ghê, yêu nhau, hôn hít nhau, rồi … rồi sao nữa?
Chính nhìn quanh phòng khách, rồi hạ thấ giọng:
– Rồi… vậy vậy đó, giống như em thấy chiều qua bốn người làm ở phòng khách này!!! Cái đó sướng lắm à!
Khỏi nói, mặt Thu ửng hồng như uống rượu. Dù đã đụ với Khoa suốt một đêm, khi nghe Chính diễn tả lộ liễu như thế, Thu cũng xúc động vì một kích thích cố ý bởi Chính. Thu khép hai bắp đùi. Hai bàn tay chụm lại, cầm cái muỗng vo ve như con gái mới lớn, bị trêu chọc…
Chính hoàn toàn không biết Yến Thu đã là “người lớn” hơn tuổi 13. Trên giường, bây giờ cái gì của người lớn, em đều biết. Và nhất là đã bú, đã đụ lừng trời đêm qua với Khoa tới gần 4 giờ sáng. Dù vậy, khi nghe Chính bảo có nhìn thấy Thu dòm lén cảnh đụ tay tư, Thu cũng giật mình thảng thốt.
– Em đã hiểu tình yêu là gì chưa?
– Dạ… ơ… em hơi hiểu. Thấy thì biết vậy, chớ chưa lần nào…
– Chưa lần nào sao?
– Dạ chưa lần nào được hân hạnh thử với ai.