VN88 VN88

Mắt lim dim da mặt hồng ửng màu dâm đãng

Tuyết vờ nói cho mẹ thương mà nhường Lập cho đụ ké. Chứ cả đêm hôm qua, Fred nằm ở phòng Tuyết suốt đêm, sáng ra mới về. Nguyệt sàng mông đít theo động tác ngoáy lồn của cậu bé. Rập ràng, nhịp nhàng như đang nhảy đầm. Mắt Nguyệt không rời thằng kép trẻ 13. Dù Lập đang cố đụ như người lớn, mà mặt cậu vẫn là đoá hoa non còn dính những hạt sương muối long lanh. Bất giác, Tuyết cởi phăng cái áo ngủ ra, nhảy phóc lên giường, ôm vú Nguyệt mà bú, tay trái bóp vú kia. Nguyệt bỗng la lên:
– Trời xanh đất đỏ ơi! Coi hai đứa con tôi đè hãm tôi nè! Ước gì có con cặc ai ở không bỏ vô miệng tôi, cho tôi bú nữa thì đây là Thiên đàng hạ giới!

Tuyết vói tay mở hộc tủ đầu giường, lấy ra con cặc nilông, đút vô miệng cho nàng bú. Nguyệt nhắm mắt tưởng tượng cặc của người khác. Thế là lồn đang đụ. Hột le đang được se. Hai vú đang được bú. Mồm thì bú cặc. Nguyệt chí tình hưởng cho hết cái khoái lạc xác thịt có một không hai này. Biết bao giờ mới có một pha làm tình tuyệt vời như vậy. Nhưng, nàng cũng chỉ kéo dài được hơn nửa tiếng.

Nguyệt liệng con cặc xuống sàn nhà. Kéo Tuyết lên cho Tuyết ngồi ngang mặt nàng. Lần đầu tiên, Tuyết được mẹ banh lồn ra, chúi môi vào bú say sưa như heo ăn cám. Và Nguyệt ra một cái sướng tuyệt cùng. Sướng chưa từng thấy:
– Hai con ơi! Mom chết luôn rồi hai con ơi!
Rồi Nguyệt nhà lồn Tuyết ra. Buông tay nằm thở:
– Mệt, mệt qúa chừng hai con ơi! Bây giờ hai đứa đụ cho mẹ xem đi. Đụ cho lâu. Làm sao cho mẹ ghen, mẹ sướng theo con nhé Tuyết! Phải làm cho mẹ ghen lên mới được.

Tuyết nằm ngửa ra. Một tay se vú, tay kia đùa với mớ lông lồn. Lập rút cặc khỏi lồn Nguyệt, tụt xuống đất ngồi xem. Lập không phải chỉ xem Tuyết sờ lồn, mà còn xem ánh mắt của Nguyệt đang theo dõi để “ghen” với Tuyết.

Lập chọc cho Nguyệt ghen lên bằng cách cầm bàn chân trắng nõn của Tuyết mà hôn, rồi liếm từng khe ngón chân. Tuyết nhột và đã ngứa quá, bèn dùng hai ngón chân kẹp hột le. Một ngón bàn tay kia chấm nước miếng, chà nhẹ trên hột le. Mặt đắm đuối say sưa, nói như nằm mơ:
– Mẹ ơi! Bồ của mẹ đang qua phòng con mò con kìa! Ảnh đang bú mấy ngón chân của con kìa. Mẹ phải ngồi day nhìn mới thấy rõ. Ối, ảnh đang liếm gót chân của con nữa. Anh mới đụ xong mẹ em, bây giờ anh mò tới em nữa hả, Lập? Anh là con quỷ anh biết không? Mẹ ơi, mẹ nhìn đầu gối con nó đang giật lia lịa kìa. Bụng của con kìa! Nhìn đi, mẹ.

Nguyệt vẫn trần truồng, ngồi hẳn day, nhìn người yêu 13 tuổi đang ve vuốt, làm cho Tuyết nứng lên khốc liệt. Nguyệt, một lần nữa, sống với vở kịch do nàng giàn dựng.: “Hai con đụ cho mẹ xem. Phải làm sao cho mẹ ghen lên mới được!” Và, nàng đang ghen thật. Giá một anh kép nhín khác như Phong, như Dũng, như Vinh, có lẽ Nguyệt tỉnh bơ. Đằng này “Thằng con cưng 13 tuổi tên Lập”, mới nửa tiếng trước đây, nàng còn ôm ấp nó trong lòng. Nó mới dúi cái mặt non choẹt và cổ, vào tóc nàng mà nhõng nhẽo. Nàng mơ hồ xây giấc mộng vàng, sẽ nuôi “con chim cúc” này cho đến lớn, và lấy nó làm chồng luôn.

Vậy mà bây giờ nó đang “trắng trợn ngoại tình” ngay với con gái của nàng! Nguyệt đang trải qua cái thú đau thương. Tim thì buốt gái tái tê, mà mắt Nguyệt thì vẫn không rời được cảnh “ngoại tình” của Lập. Nguyệt vừa sung sướng các tế bào vì cảnh Lập đang dùng lưỡi liếm hai bàn chân nhỏ nhắn của Tuyết, vừa quặn thắt vì “tình nhân” riêng của nàng đang làm cho người khác sướng. Nhìn gương mặt say mê dâm data của Tuyết, nhìn Lập đang chăm chỉ quét lưỡi dần lên bắp vế Tuyết, Nguyệt thật sự sôi gan. Cái lưỡi yêu quý đó đang làm Tuyết quặn người, chu môi thở phì phào, mắt trợn trắng:
– Mẹ ơi, bú vú con giùm chút đi. Ảnh liếm đã quá chừng là đã. Lát nữa mẹ ngồi lên mặt con cho con bú lồn mẹ đi.
Nguyệt cúi xuống xoa xoa vú mới nở của Tuyết. Nàng, bất thình lình ngậm vào bú như người say rượu.
– Cám ơn mẹ, sướng quá mẹ ơi.

Đó là lúc lưỡi Lập đã vào quét đường khe lồn của Tuyết. Nó thấy lồn Tuyết đẹp hơn lồn Nguyệt (dĩ nhiên) . Hột le của Tuyết nhỏ hơn, đỏ hơn, nên trịn hết cái mặt khôi ngô vào, cho nước lồn tré đầy, rồi mới trổ tài bú. Vừa bú vú Tuyết, Nguyệt vừa liếc xuống xem Lập đang trổ tài.

Hai ngón tay Lập banh hột le Tuyết ra, dùng lưỡi đánh lăng tăng. Nửa thân hình Tuyết rung chuyển, hẩy lên tê tê. Tuyết rên như những lên cơn sốt , nói không thành tiếng. Mười ngón tay em bấu vai mẹ, và nấc nấc lên từng chặp:
– Mau lên đụ em đi mình. Đụ thật mạnh cho bà già ghen nhen. Đó, phải rồi, đâm vô đi anh, đâm hết vô, nắc đi. Mẹ nhìn kìa. Bồ nhí của mẹ đang hãm con kìa. Bóp mạnh vú con đi mẹ ơi! Đã quá Thượng Đế ơi!

Vì “ghen” quá, thay vì đưa lồn cho Tuyết bú, Nguyệt đứng lên chàng hãng, ịn mặt Lập vào lồn mình, bắt Lập bú. Một cảnh làm tình sôi động, hấp dẫn tuyệt vời đang diễn ra trên chiếc giường Ý sang trọng. Đẹp hơn phim X của Mỹ. Dâm hơn phim Nhật. Loạn hơn phim Tây. Một kép nhí 13 đang đụ hai mẹ con, người nào cũng đẹp như tiên. Cả ba đều lãng mạn. Cả ba đều dâm data:
Hai đứa con làm mẹ ghen muốn khóc quá!

Đang phanh lồn cho Lập bú, Nguyệt bỗng trào nước mắt. Không hiểu nàng sung sướng mà trào lệ, hay đang “sống” quá với Thú Đau Thương? Có lẽ mỗi thứ một chút. Nàng đang thưởng thức dĩa đồ trộn, gia vị ngạt ngào, đậm đà mà từ thuở con gái cùng làm tình với thằng bé mới lớn. Làm sao giả khi nàng và cô con gái đang cùng la lên, rên những lời khoái lạc tuyệt vời?

Nguyệt chợt thấy hình ảnh của cả ba phản ảnh từ tấm gương soi mặt ở bàn phấn, ở cánh cửa tủ, ở trên tường. Ba góc ạnh đều đẹp như tranh. Nàng thấy nước mắt mình đang chảy xuống đôi má. Mặt nàng nửa khoái lạc điên cuồng, nửa bi thương tội nghiệp. Nàng bỗng sợ sẽ có lúc Lập xa nàng, vĩnh viễn. Và tiếng Lập sẽ rên lên hằng trăm năm đêm từ phòng Tuyết! Có thể như thế không? Nguyệt cảm thấy “Lọ hoa trong phòng nàng” đang úa héo. Mà Tuyết thì như nụ tầm xuân, vừa hé những đài hoa, khoe nhuỵ trinh trắng. Nghĩ tới đó, là Nguyệt đủ ghen tương chất ngất. Hai tai nàng nhấn mạnh đầu Lập vào lồn, bắt thằng bé phải bú tận tình, phải liếm, phải ngộp thở, Nguyệt mới chịu. Vì nhìn xuống, Nguyệt thấy rõ con cặc Lập đang đụ chật cứng cái lồn 15.

Rồi tiếng rên la của Tuyết nữa, như lửa đốt:
– Lập ơi, anh vừa đụ em, vừa bú lồn mẹ con em, coi dâm quá đi. Chưa bao giờ con sướng như bữa nay mẹ ơi! Ước gì có con cặc của ai nhét vô miệng con cho con bú thì thú biết chừng nào. Bữa nay con sẽ có chửa với Lập, vì mẹ ơi, ảnh không có mang condom! Mẹ cũng có chửa. Hai mẹ con mình đẻ một lần. Hai đứa con sẽ giống Lập như đúc. Gọi Lập bằng Cha, gọi mẹ bằng Mom, gọi con bằng chị….Vậy mới loạn chớ! Dâm quá đi Trời đất ơi! Con tôi kêu tôi bằng chị!!! Tự nhiên sao con thèm bú cặc quá mẹ ơi!

Lập bỗng rút cặc ra khỏi lồn của Tuyết, dùng hai đầu gối bò lên phía trên, dí cặc vào mồm Tuyết. Lẽ cố nhiên Nguyệt cũng phải di động theo ch miệng Lập không rời khỏi lồn nàng. Thế là Lập bú lồn Nguyệt. Tuyết bú cặc Lập. Hai tay Lập ôm chặt mông đít Nguyệt. Nó ngất ngư với con sướng tàn bạo. Nhìn xuống, Nguyệt thấy con gái đang nút ngon lành khúc gân của Lập. Nguyệt lại ghen! Càng ghen nàng càng thèm đụ một cách cuồng bạo. Nên Nguyệt nhảy xuống giường, nhặt con cặc giả lúc nãy, nằm song song với Tuyết, nhìn Tuyết bú cặc, trong khi nàng nhét cu ni lông vào lồn đụ chát chúa:
– Tôi ghen quá chừng là ghen. Lập ơi, anh vác cặc cho người khác bú thì em đi đụ thằng khác nè. Anh đừng có tàn nhẫn bỏ em Lập ơi là Lập. Anh là chồng của em, anh biết không? Anh muốn đụ ai thì đụ , nhưng lát nữa phải đụ cho em ra vài cái nhen Lập.

Tay Nguyệt thụt conc ặc cả vào lồn liên tục mà mắt không rời Lập và Tuyết. Lâu nay hai mẹ con vẫn trao đổi nhân tình. Nhưng sao lần này Nguyệt bỗng ghen? Nàng chợt hiểu tim mình đã say đắm yêu Lập. Nguyệt như người vừa đào được kho tàng quý giá, vừa ôm ấp chưa thoả hết lòng tham, thì Tuyết bỗng chợt đến chia xẻ. Cho nên, với Nguyệt, Lập không là tình nhân, mà phải nói là một viên kim cương, một mỏ vàng, mới đúng. Lúc ấp Lập trong lòng, Nguyệt chợt xây một giấc mộng lãng mạn: sẽ nuôi hẳn Lập trong nhà, sẽ công khai cho mọi người biết Lập là người chồng chính thức, sẽ không rời Lập nửa bước.

Nước mắt Nguyệt lại tuôn ra. Nguyệt nói thiết tha:
– Em ghen quá rồi Lập ơi! Tuyết, con cho mẹ mượn Lập một tý được không? Mẹ muốn ra với Lập một lần nữa trước khi để con hưởng với chàng suốt chiều nay?
Tuyết thấy mẹ khóc thật, Tuyết không nỡ làm khổ mẹ nữa. Em ngừng bú cặc, bảo Lập:
– Anh qua đụ cho mẹ em ra vài cái đi, tội nghiệp me quá!

Lập nhảy qua, nằm lên Nguyệt. Nguyệt vứt con cặc giả sang một bên, tức khắc đút cặc Lập vào và ôm thằng bé đụ tha thiết. Vừa đụ, Nguyệt vừa khóc tức tưởi như tủi thân. Nàng cảm thấy mình như đứa trẻ bị mẹ bỏ rơi lâu ngày, hôm nay mới mang về cho tắm rửa ăn uống đàng hoàng.

Lòng Lập chùng xuống. Nó tưởng chỉ đóng kịch với Tuyết cho Nguyệt ghen, và ghen trong kịch. Không ngờ Nguyệt đau lòng thật. Tim nàng xoắn lại, se thắt. Lập ôm Nguyệt hỏi:
– Bộ Mom ghen thật sự hả? Tụi này tưởng là mom ghen giả.

Nước mắt Nguyệt lại tràn thêm ra, cổ nghẹn cứng, không nói nên lời. Đây là lần đầu trong cuộc đời tình ái, Nguyệt thấm và hiểu chữ đau khổ. Lập đặt môi vào môi Nguyệt, cuồng nhiệt hôn vì ân hận. Tuyết đã âm thầm rời khỏi từ lúc nào không biết, để hai người tiếp tục đụ mê man. Cái đụ kéo dài cho đến chiều tối. Căn phòng tối mịt, không còn thấy hình ảnh nào nữa. Chỉ con nghe giọng rên thiết tha, rào rạt của một đàn bà 38 và cậu bé con 13. Nguyệt cứ để cậu bé cắm cặc vào lồn nàng, rồi hai người ấp nhau, tình tự. Nàng không cần sướng xác thịt, chỉ ôm khắn khít Lập để hạnh phúc với quả tim. Vả chăng, Nguyệt biết: cứ bắt Lập tiếp tục nắc. Lập sẽ lại ra, sức cậu bé sẽ yếu đi. Nguyệt không muốn thế. Nguyệt muốn búp bê Lập phải mạnh khoẻ, phải yêu đời, để lúc nào nàng cần là Lập cũng được phục vụ được bằng đường lưỡi, chứ không phải bằng dương vật. Nên Nguyệt thương yêu nói khẽ với Lập:
– Em muốn hai đứa mình cứ ôm nhau yêu nhau như thế này cũng đủ. Anh còn bé lắm, ra hoài không tốt. Em sẽ mua nhiều thức ăn bổ cho anh ăn từ ngày mai. Lúc nào cần lắm, anh chỉ bú em. Thế là sướng lắm rồi. Lập có biết không? Hình như Lập với em, bây giờ là một. Anh phải là người yêu em vĩnh viễn…

Nằm trên người Nguyệt, cậu bé Lập nhắm mắt, chà nhè nhẹ phần dưới của mình lên mu lồn Nguyệt để nghe sung sướng. Nó có nghe Nguyệt nói, mà không hiểu lắm những lời tỏ tình của người lớn. Lập cũng chẳng cần hiểu làm chi. Cậu bé chỉ biết mình đang nằm trên một thân hình mát rượi, thơm tho, tuyệt đẹp. Vậy là vừa ý rồi. Gương mặt thơ ngây của nó đang được bà chị ôm hôn say nồng, liên tục. Mà những cái hôn ở đây, như là tình mẹ hôn con. Nguyệt đang lãng mạn chìm đắm giữa hư và thực. Đó là lý do nàng không bật đèn lên. Vì trong bóng đêm, trí óc Nguyệt tha hồ ngao du và sống với hằng vạn tưởng tượng….

Mà Lập cũng thế. Có lúc nó im lặng thật lâu. Vì ôm Nguyệt, mà hồn nó đã bay xa, rất xa, về quá khứ, hồi nó mới 11 tuổi.

Giữa lúc đó, ông Đoàn về, mở cửa, bật đèn. Ông thấy vợ ông đang trần truồng, ôm trên bụng cậu bé con cũng trần truồng. Đáng lẽ ông đã tắt đèn, rút lui êm, trả tự do cho bà xã như ông đã hứa. Nhưng ông đứng lại, nhìn trân trối thằng bé. Hình như ông có gặp nó ở đâu vài lần. Ông đang cố moi óc để nhớ lại thì chợt Lập chào:
– Ba! Ba ở đây hả?
Ông Đoàn đứng như trời trồng. Có thể như thế sao? Ông chợt cất giọng run run, dè dặt hỏi:
– Cháu là…
– Lập. Lập con bà Hường, Phạm Thị Ngọc Hường. Ba quên con rồi hả? Chắc con lớn quá, ba nhận không ra? Để con giới thiệu: Chị Nguyệt, bồ con. Còn kia là ông Đoàn, bác sĩ Đoàn, ba của Lập.

VN88

Viết một bình luận