Chính sướng quá. Chàng đã lừa được con mồi gần vào rọ. Chàng hít một hơi đầy lồng phổi cho nỗi hạnh phúc chàng sắp được ở cô gái 13. Nhìn vẻ “thẹn thùng” của Thu, Chính nói:
– Mà em… em … có muốn thử một lần cho biết không.
Sau một phút yên lặng, Thu nhìn quanh nhà để biết chắc chẳng có ai nghe thấy. Rồi em nói rất nhõ:
– Dạ… muốn. Mà thử với ai?
– Với anh. Được không? Anh bảo đảm vô cùng thích thú.
Mặt Thu hồng thêm lên. Mắt sáng long lanh liên tưởng tới thân hình vạm vỡ, can đối, trắng phau. Nhất là con cặc của Chính:
– Với anh? Khiếp! Của anh to thấy mồ. Em thấy hết rồi chớ bộ. Em sợ nó … nó … làm em đau, chảy máu, rồi em khóc…
Câu nói thơ ngây của Thu đã đánh lừa Chính hoàn toàn. Chàng hơi ngại. Chàng hơi sợ rủi Thu khóc, tới tai bà Quế, đời chàng chắc vào tù. Nỗi sợ hãi đó làm Chính rút chân:
– Thôi, nếu em sợ của anh to quá sẽ làm em đau, em khóc, thì thôi vậy. Mình nói chuyện khác, vui hơn…
Sợ Chính hiểu lầm rồi chàng bỏ ra về, nên Thu đứng bật dậy như cái lò xo, chạy đến ôm quàng cổ Chính:
– Người ta nói giỡn đó. Ý, đàn ông mà nhát gan! Uống hết ly cà phê đi, rồi… an hem mình vô phòng em.
Cái miệng Thu nói chuyện duyên dáng dễ thương quá, làm Chính không nhịn được, đã đột xuất kéo tóc Thu xuống, ôm ngất ngây nồng nàn một nụ hôn lâu gần 5 phút:
– Em là người lớn rồi! Chính thân thương nói.
Bé Thu nhìn chết vào gương mặt đẹp trai của chàng, khẽ gật đầu. Hình như em vẫn chưa đã nư với cái hôn, nên lại xáp môi vào Chính, nồng nàn một nụ khác, lâu hơn.
– Phòng em ở đâu?
Thu chỉ cuối hành lang. Chính bế thốc cô bé lên, đi thẳng vào phòng, đóng và khoá chặt cánh cửa. CẢ hai lại hôn da diết. Lần này lâu hơn vì có sự tăng cường bàn tay của Chính nơi hai quả đồi non trong áo Thu.
– Anh có biết chính anh là người khơi nỗi thèm xác thịt nơi em?
– Tại sao?
– Không những một mình em, mà cả má và chị Hạ Mi nữa. Tại sao à? Bộ anh không biế anh đẹp trai? Không biết anh có thân hình cao ráo, nở nang nhờ bơi lội? Không biết anh ở cạnh nhà những người đàn bà, con gái, lúc nào cũng thèm đàn ông? Em không biết sau những cánh cửa sổ của những ngôi nhà hàng xóm chung quanh có những quả bom chưa nổ như em? Như má, như Hạ Mi? Em nghĩ là có. Có nhưng họ không dám, hoặc không dịp, ra mặt say mê anh như em đang say mê anh đây.
– Sao em ăn nói như một người lớn trên 20 tuổi.
– Có lẽ máu em là của má Thuỵ Quế. Với lại con gái nhà giàu, ăn uống phủ phê, trong phòng và đời sống, không thiếu thứ gì.
Chính bỗng liếc thấy con cặc giả màu hồng để trong kệ đầu giường. Chàng cầm lên, đưa cho Thu và hỏi:
– Kể cả những món này?
– Không, cái này không là của em. Em mượn tạm của má. Có những món khác ghê gớm hơn như vậy nữa kìa.
Thu trỏ ngón tay ở kệ tủ, nơi đó có những cuốn video phim dâm ngoại quốc. Đặc biệt, những cuốn do trẻ em đóng, sản xuất tại Thái Lan, tại Ấn Độ, tại Đức. Chính với tay cầm một cuốn, đọc cái tựa, rồi nhìn mắt Thu, hỏi:
– Em đã xem qua cuốn này?
– Tất cả em đã xem qua. Không phải là một lần mà nhiều lần.
– Như vậy… em đã thử qua chưa?
– Có chứ. Lẽ ra em nên dấu, không cho anh biết. Nhưng anh đã vào phòng em rồi. Dấu, có ích gì. Với lại, tình yêu, dù là tình yêu xác thịt, căn bản vẫn là sự chân thật. Anh đã chân thật tỏ sự thèm (chớ không phải yêu) xác thịt em. Em đã chân thật tiếp nhận nó. Vậy tại sao mình còn phải dấu diếm cho mất thú. Từ phút này, hai an hem mình phải thật từng chi tiết. Cứ gần gụi nhau, phục dịch cho nhau, lúc nào chán, cứ tuyên bố: không thích nữa. Bằng lòng không?
– Thế, em là môn đệ của chủ nghĩa Hiện sinh mất rồi?
– Em chả biết Hiện sinh là mốc xì gì hết. Thèm là cho. Và chơi thiệt tình, không ngượng ngập. No thì thôi. Như tối qua, em với Khoa, hai đứa lội ngập trong khoái lạc. Định là phải “lội” sáng đêm. Nhưng đến 4 giờ thì rã ra, ôm nhau nằm ngủ. Không nên ăn đến bội thực! Phải rời phòng ăn khi nước miếng còn có thể chảy vì thèm thuồng…
Chính bắt đầu mê lối nói chuyện duyên dáng và sành đời của bé Thu. Đã đẹp, đã hấp dẫn, còn duyên dáng nữa ai mà chịu nổi? Không phải một mình Chính sáng nay, mà cả Khoa đêm qua cũng chết mệt với em bé Thu 13 tuổi.
Giữa lúc đó, bên phòng Khoa vang lên tiếng của Thuỵ Quế:
– Chết em, Khoa ơi! Sao hồi nào tới giờ anh không làm kiểu này hả Khoa? Anh có cho hai đứa nó lần àno chưa hả cưng? Ôi, sướng hơn đụ vào lồn nữa Khoa ơi! Ưm, chó đéo tôi nè Trời.
Thu ôm cứng con cặc Chính và thì thầm:
– Đó, suốt hai năm, những tiếng gào la thê thiết như thế đã làm em lớn hơn tuổi. Có phải chỉ nghe không thôi sao. Em còn nhìn lén qua lỗ khóa… Những hình ảnh loã lồ sống động của Khoa trên lồn mẹ, hoặc ngược lại, làm em phải mượn đỡ cái bửu bối màu hồng này từ tủ của mẹ… Rồi, chiều chiều, từ cửa sổ, nhìn anh tắm. Em không hư sao được.
– Và cho tới đêm qua? Tại sao đêm qua mà không là trước đó? Mà phải vất vả đối với khúc ni lông vô tri này?
– Tại vì mẹ đã mở ngỏ cho Hạ Mi cởi quần Khoa mà đụ!
Tay Chính bắt đầu cởi các khuy áo cho Thu. Ngực em trần trụi, không xú chiêng. Rồi quần, rồi xì líp. Thu ngữa người, loã thể, cạnh Chính sấp người cũng loã thể. Ngoài kia, tiếng Thuỵ Quế cứ vọng oang oang, thật là khích dâm. Những ngón tay Chính bắt đầu hành quân trên tấm thân ngọc ngà mơn mởn, non nớt của Thu. Em bé cứ nhắm mắt, quặn người. Thu chả bao giờ ngờ được nằm cạnh người mẫu tên Chính. Em tưởng là của riêng Thuỵ Quế, của Hạ Mi. Tay em cầm cứng con cặc mủm mỉm, trắn ghồng của Chính mà sướng như đã ngậm vào giữa hai môi, hay đã vào hẳn lồn em từ lâu. Không làm sao định nghĩa được chữ sướng trong tình dục. Đôi khi xem cuốn phim dâm, người ta có thể xuất tinh được. Đôi khi chỉ cầm một vật kỷ niệm, người ta cũng có thể đạt tuyệt đỉnh. Và bé Thu đang ngất ngây khi dương vật bụ bẩm của Chính đang nằm trong tay em!
Thu lần xuống, kê mồm “nuốt” ngấu nghiến cặc Chính. Trong khi chàng chính nuốt ngọt năm ngón chân em vào mồm. Thu leo lên trịn lồn lên mặt Chính bắt chàng bú như đã bú Thuỵ Quế hôm qua. Rồi em bắt đầu la lớn như bên kia cũng la lớn. Đâu còn ai cấm cản em nữa mà sợ. Tất cả đều bỏ ngỏ. Cửa đã mở toang ra cho mọi người tự do trao đổi xác thịt. Mạnh ai nấy đụ. Vì ngoài sự giàu có ra, những người nữ trong nhà này chỉ thiếu có một điều: Đàn ông!
Chính nằm dưới ăn ngon lành cái lồn bé con 13 tuổi. Nước nứa ra chan chứa gần như bất tận. Thu còn mài thật kỹ cái lồn em trên cặp môi sexy của Chính. Mắt Thu vẫn dán trên gương mặt ăn ảnh của Chính, và sướng vô cùng tận, vì lồn em đã trịn lên đó mà “đụ” môi chàng. Rồi Thu tuột xuống, canh cặc cho ngay lỗ lồn, nhấn xuống. Em rướn người lên la như giặc dậy, vì cặc Chính khoan thai tiến vào cách chật chội, khít khao, lút khất, hơi thốn tử cung. Chín teh dài quá, to hơn của Khoa nhiều. Hèn chi Thuỵ Quế chẳng phải đổi bằng chiếc xe trị giá 60,000 đô la?
Suốt chiều hôm qua, đụ ngất trời như thế mà chàng không ra lần nào. Chính “hà tiện” tinh khí! Phải của ngon thì mới cho, không thì thôi. Như chàng đã cho Phạm thị Ngọc Hường mất hia lần. Quả không uổng với giọng nói ngọt ngào Hồ Gươm Hà Nội, của Trúc ạch, của Thăng Long…..