Nguyệt lại cửa sổ tắt camera. Nhưng vẫn nhìn xuống hồ tắm, vì hình như nàng còn tiếc. Chính mặc xì líp vào, rồi dắt Julie lên lầu, không mảnh áo che thân. Đoàn vẫn nằm ngáy ở phòng khách. Julie mặc xong đồ thì bà Quế đến, với bộ đồ thật đẹp, và phấn son loè loẹt:
– Có mẹ ở nhà không cậu Chính?
– Thưa bác, con không biết, để con vào xem…
Nguyệt bước ra dẫn theo Lập. Quế ngạc nhiên hỏi:
– Ủa, Nguyệt có thằng con út hồi nào mà mình không biết?
– Dạ không, chồng bé của em đó.
– Ủa, sao, sao trông cậu ấy giống hệt như Chính vậy?
– Tại chị thấy thế, chứ Lập có giống Chính.
– Giời ơi. Tôi đâu có nhầm. Trông như hai giọt nước!
Nguyệt ngượng lắm mà vẫn tảng lờ:
– Có việc gì mà bà chị đến thăm đột ngột vậy?
– Dạ, chả là …
Bà Quế chỉ nói được chừng đó, rồi dán sát cặp mắt vào gương mặt đẹp trai của Chính:
– Giời ơi, cậu Chính đẹp trai quá đi mất. Đẹp hơn tài tử Hồng Kông nữa. Còn cô này?
– Dạ là Julie, bạn gái của cháu. Chính nói.
Nghe tiếng ồn ào, ông Đoàn thức dậy, chào bà Quế, rồi dẫn Julie xuống lầu, lái x era phố đi ăn. Bà Quế chẳng hiểu gì hết. Bạn gái của Chính, sao ông Đoàn lại cầm tay, âu yếm dẫn đi? Phòng khách chỉ còn lại Nguyệt, Lập, bà Quế và Chính. Thấy Nguyệt ngồi âu yếm bé Lập, bà Quế thèm:
– Chị Nguyệt có phước quá. Chỉ bé có thua tôi có một tuổi mà vừa có chồng, vừa có nhân tình. Một cậu nhân tình thoạt nhìn, tôi cứ tưởng là con út. Ước gì, mình cũng có được một nhân tình trẻ tuổi để…
Bà liếc qua Chính, rồi đảo mắt nhìn Nguyệt như nhắc lại lời nhắn lúc chiều. Nguyệt hiểu ý nên nói:
– Để hú hí, để làm tình, để hôn hít chứ gì.
Bà Quế làm bộ thẹn như con gái. Bà cố làm duyên cho Chính nhìn mà anh chàng cứ lơ lơ. Chính vẫn còn mặc quần xì líp, khoe trọn thân hình nở nang lực lưỡng của người từng bơi lội. Trong khi Nguyệt đi khuấy cho Chính ly soda chanh hột gà thì bà Quế hỏi:
– Thường thì trong tuần, cậu Chính rảnh ngày nào?
– Dạ chỉ có weekend. Còn thì cháu học ở nội trú.
– Xưng cháu làm gì cho khách sáo vậy không biết. Gọi chị bằng Thục Quế và xưng … xưng anh, cũng được rồi.
– Dạ em không dám…
– Ừa thì xưng em cũng được. Nhưng gọi tôi là Quế nhé.
Nói chuyện mà mắt Quế không rời hạ bộ của Chính. Chính biết: lại có một chị già nữa muốn dê chàng. Quế hỏi:
– Hiện Chính, ủa quên, anh Chính đi xe gì?
– À… em đi Toyota. Còn sinh viên đi học mà.
– Thế anh có thích Mercedes sport loại 609 mới nhất không?
– Em chưa dám vì … chưa làm ra tiền nhiều.
– Tôi biết, đừng lo. Có bao nhiêu. Đẹp trai như anh mà ngồi vào xe đó, gái Bolsa lát mắt hết mất thôi.
Bà vừa vẽ ra hình ảnh hấp dẫn, làm Chính ham thấy rõ. Chiếc xe không dưới 60 ngàn đô, không phải chuyện thường:
– Dạ, nhưng, tự nhiên sao… Quế, Quế muốn tặng em chiếc xe đắt tiền thế? Chính làm gì cho … Quế đâu?
Được hỏi cách thân mật, Quế cảm động lắm, nhỏ giọng trả lời:
– Chả là … vì …à …chiều nay, vô tình Quế được mục kích anh “tắm” cởi truồng chung với giai nhân Julie. Em mê mẩn tâm thần. Bởi bé giờ, em chưa từng được nhìn ai có thân hình cao ráo, tráng kiện, và gương mặt đẹp trai đến thế… Nên Quế ước ao, mơ tưởng, ngày nào đó… nếu được hân hạnh anh nhận lời… Quế sẽ mời anh đi ăn, đi chơi, cho Quế được gần gụi, mà ôm, mà hôn …, hôn “thân hình” dài, bụ bẫm, trắng hồng, có cái đầu cong cong…
Nguyệt mang ly soda hột gà ra tới, vờ hỏi:
– Cái già mà dài, bụ bẫm, trắng hồng có cái đầu cong cong?
– À thưa chị, em nói cái thân thình cua Chính đấy ạ.
Chính bỗng cười khan, cười ngặt ngoẻo, cười đến chảy nước mắt, khiến Nguyệt cũng cười theo, và nói như kịch:
– Lạ quá nhỉ? Thằng con em lại có cái đầu cong cong?
Mắc cỡ lắm, nhưng bà Quế vẫn chống chế:
– Thì người ta nói thế, nhưng mình phải hiểu khác đi chứ. Anh Chính uống tí soda cho khoẻ. Gớm, một tiếng mấy quần quật ngoài hồ bơi… Rõ là thanh niên có khác. (với Nguyệt) Chị mà trông thấy cảnh làm tình chiều nay của Chính với cô Julie, có lẽ chị cũng điên bố người nó lên. (với Chính) Thế nào. Hôm nào thì anh Chính đi chọn xe? Cho em biết. Em hân hạnh, mến yêu tặng anh…
– Quế có đòi điều kiện gì không? Chính hỏi.
– Thì anh đã biết rồi. Em đã trình bày rồi…Ước gì … một buổi trời trong, mây đẹp, anh cho phép em…
Nguyệt thấy Quế mê Chính đến độ không còn giữ ý tứ gì nữa, đã phun hết ước mơ với Chính, nên nàng nói:
– Còn phải đến ngày nào nữa. Ngay bây giờ đi, phòng của em đó, hai người cứ tự tiện, miễn là bà chị giữ lời hứa tặng cho con trai em chiếc sport Mercedes..
Bà Quế vội vàng chận ngay vì mừng quá:
– Cái ấy thì bà chị khỏi nhắc. Em nói thì cứ như đinh đóng coat, như bột đã vào nồi. Miễn sao…
Nói xong, bà liếc liếc Chính thăm dò. Chàng đã từng nằm trên bụng biết bao nhiêu bà đáng tuổi má, nhưng chỉ vì tình dục. Chưa lần nào vì tiền, nhất là Mercedes. Nên Chính hơi gật đầu cười cười, rồi uống hết ly soda:
– Mẹ thấy sao mẹ? Chính hỏi Nguyệt. Hỏi cho lịch sự.
– Quyền của con. Tiện thì làm ngay, không thì thôi . Nhưng nếu có làm thì cho mẹ với Lập được xem với. Có tiện không chị Quế?
– Cái ấy thì dễ thôi. Em đã từng biểu diễn trước mặt năm sáu con bạn hồi năm ngoái ở Thái Lan. Lúc ấy em cũng làm tình với cậu bé, con bà bạn, tên Hùng, 17 tuổi.
Nguyệt xin được chứng kiến bởi nàng cũng thèm nhìn trọn vein thân hình Chính thật gần. Và cũng để sống lãng mạn. Nguyệt biết là ảo tưởng trong nàng sẽ chẳng bao giờ thành sự thật, dù nàng, đôi khi cũng mất chất thánh thiện. Đôi khi, như chiều nay, từ khung cửa sổ, nhìn dưới kia mà nàng ngầy ngật, mê cuồng, cõi lòng bị quỷ dữ ngự trị, nẩy vài ham muốn mà chỉ có nàng tự biết. Những ham muốn được xem là nguy hiểm, có lúc chờ sẵn, vượt biên giới mẫu tử… Lúc nãy, tự nhiên Nguyệt đứng lên, vào bếp làm ly soda chanh hột gà cho cậu con, chắc chắn không như ngày xưa nàng từng bới bát cơm, bỏ thịt, bỏ cá, cho Chính ăn no mau lớn, cho dễ thương. Mà vì cái gì đó, không tên, bắt nàng làm như để … lo cho sức khoẻ của Chính sau khi cậu con đã “tung hoành” mệt lã ngoài hồ bơi. Nó giống hệt ly soda hột gà nàng vẫn làm cho Đoàn sau khi hai vợ chồng đã trải qua trận mây mưa cuồng nộ, hồi còn trẻ…
Chính uống ly soda một hơi mà mắt nhìn Nguyệt chăm chú. Không phải để cám ơn, mà để …để gì đó, cũng chỉ có Trời biết. Nguyệt tránh cái nhìn loã lồ đó của Chính. Nàng cố chận lại đám âm binh dâm dật đang lôi kéo nàng. Vậy mà, Nguyệt vẫn đề nghị Chính và Thuỵ Quế cho nàng được xem họ làm tình, ngay trên giường phòng nàng. Nguyệt phải giữ Lập một bên như là tên lính gác cổng, giữ nàng lại, nếu, thôi nhé, nếu nàng có u mê đưa chân qua bờ cám dỗ.
Và, thế là cả bốn đứng dậy, vào phòng Nguyệt. Thuỵ Quế hơn nàng một tuổi, vẫn chưa quá 40. Tuổi mà như Thuỵ Quế nói ban chiều: “Tuổi thèm đụ. Tuổi biết thưởng thức đụ” Thuỵ Quế có hai con. Một gái 17, một gái 13, và một chồng già , ăn rồi chỉ lo làm giàu.
Cánh cửa được Nguyệt khoá lại. Đèn trong phòng toả ra màu xanh dương lên giường chiếu. Hơi lạnh làm ai bước vào cũng có cảm giác như bước vào rừng Đà Lạt. Chợt Chính nhìn thấy cái camera vẫn nằm đấy, cạnh cửa sổ màu xanh. Và nhất là con cặc giả màu hồng, còn ươn ướt nằm ở cạnh kệ sách… và chàng hiểu ..Cặc chàng bỗng cương cứng ngắt trong quần xì líp. Cương đến độ làm chàng mắc cỡ vì sợ Thuỵ Quế hiểu lầm…
Mà Quế hiểu lầm thật. Nàng chạy lại ôm ngang hông của Chính, ngước nhìn người mẫu cao ráo, đẹp trai:
– Chưa vào trận mà anh đã giương súng, nhanh thế?
Chính không trả lời, đảo mắt tìm Nguyệt, nhưng nàng đã dẫn Lập vào nấp nơi nào đó kín đáo lắm, thật gần, để bắt đầu xem show! Chính bỗng vô cùng thích thú. Vì sự cám dỗ của chiếc xe mui trần , thể thao hiệu Mercedes cũng có. Nhưng chủ yếu nhất vẫn là được biểu diễn tài nghệ trước mắt Nguyệt trận thư hùng sắp diễn ra trên giường Ý kia. Chính sẽ dùng Thuỵ Quế để nghĩ đến một người khác. Như chiều nay Nguyệt đã lãng mạn dùng bé Lập để nghĩ đến người dưới hồ.
Chính lên đồng! Chàng tự tay cởi áo dài Thuỵ Quế. Mặt chàng say đỏ lên. Đôi mắt long lanh, rực sáng. Hai trái vú của Quế nằm tròn trong cặp xú chiêng cũng đang căng cứng, đầy nhựa sống. Tay Quế đar tự động lần xuống xoa xoa khúc dương vật của Chính, và mắt nàng đóng lại, mê man. Nó to, và dài quá, như con cặc ngoại quốc nàng thường thấy trong phim X. Nàng không cởi xì líp của Chính, cứ móc cặc ra ngoài để nựng, giống hệt lúc Chính nằm giường vải nói điện thoại với Nguyệt. Thế mới dâm, mới kích thích. Tay Chính luồn ra sau lưng cho khuy xú chiêng nhả ra. Chàng cho tay mân mê, sờ soạng, tuyệt nhiên không bóp. Mắt chàng cũng nhắm lại. Trí óc ngao du vào lãng mạn. Chàng liếc con cặc ở kệ sách để xây lên bao tưởng tượng… Chàng bế thốc Thuỵ Quế lên. Hai chân người đẹp tự động quấn chặt mông Chính trong khi môi đỏ của nàng hé ra, chờ. Chính vẫn nhắm mắt, đáp xuống đó nụ hôn thần thánh, rực lửa.
Sau cái tủ sách lớn, có một khe hở. Nguyệt ngồi đó , tay ôm chặt Lập. Mắt nàng cũng bụp lên, mơ màng, như đang bay trong cõi mộng mông lung, huyền hoặc. Lạ một điều, ngoài kia, Chính đang giao tình với Thuỵ Quế, mà mắt Chính, tâm hồn Chính thì lo ra, như không còn xem Quế là đối tượng. Nguyệt ngừng thở một khoảnh khắc khi chợt nhìn thấy khúc gân của Chính được Thuỵ Quế quỳ xuống nâng lên, hôn da diết bằng mũi, giống hệt Julie làm chiều nay. Tay Nguyệt bất giác sờ vào cặc Lập, nàng bắt Lập đứng dậy cho nàng cũng quỳ xuống mà hôn. Và mắt nàng vẫn phóng ra ngoài kia, làm như chính nàng là Thuỵ Quế, còn Lập là người mẫu coa ráo, đang ểnh đít, ngước mặt lên không trung, cũng bay mông lung trong cõi mộng.
Quế chà cặc Chính lên mắt, lên trán , lên cằm, môi, trước khi hé miệng ra, trân trọng ngậm nó vào, bú rất nhẹ. Trông thiêng liêng như môn đệ của đền thờ Ấn Độ đến dâng sữa, dâng bông cho một đạo sĩ. Không phải Thuỵ Quế làm cho xứng đáng với giá 60 ngàn đô của chiếc xe. Mà quái lạ, càng chậm, Thuỵ Quế càng khoái lạc, thích thú.
Tuy nhan sắc Quế không bằng Nguyệt, nhưng cũng là loại đàn bà đẹp có tiếng. Miệng Quế thì bú cặc, tay nàng thì lần cái quần xoa trắng và xì líp ra khỏi người, để sẳn sàng cho Chính rat ay lúc nào cũng được. Chính cao nghều nghệu, nhìn xuống mồm Quế đang ngoạm bú cách tội nghiệp cặc chàng. Chàng bỗng nghe sau tủ sách, tiếng rên khe khẽ của Nguyệt, vá tiếng lách chách của mồm nàng vào cặc bé Lập.
Quế rút môi ra, lại cầm con cặc thù lù, dính đầy nước miếng mà hôn bằng mũi thiết tha lần nữa. Rồi Quế đứng lên, dạng hai chân ra, cầm con cặc quét quét miệng lồn.
Bây giờ thì có cả tiếng rên của Thuỵ Quế nữa:
– Chính ơi, làm sao , làm sao mỗi ngay cho em được hân hạnh mamg sữa tươi qua đây tắm cặc cho anh. Cho em được hôn nó như hôn tượng thần, và quét vào lồn em nhè nhẹ như vầy, cũng đủ sướng lắm rồi. Không cần đụ đâu! Được thế, anh muốn gì cũng có. Tài sản em lớn lắm ! em chỉ mơ một con cặc to quá cỡ như vầy trên tah6n người lực lưỡng như anh. Em không cần anh phải phục vụ sinh lý. Chỉ cho em, tôn thờ nó như thờ một vị thần, được không?
Chính và cả Nguyệt trong kia chưa từng nghe ai nói câu đó. Quế lãng mạn hơn Nguyênt nghĩ. Rồi bất giác, Nguyệt mở cửa, lấy ra tô sữa, hũ cream đưa cho Quế. Thuỵ Quế dìm con cặc của Chính vào tô sữa, “tắm” cho nó, tưng tiu nó như đứa bé còn thơ. Xong, Quế bưng tô sữa uống hết. Rồi lấy lưỡi liếm khô những vệt sữa còn lại. Hủ cream được mở ra . Quếquét cặc Chinq vào, đua vào mồm liếm, ăn sạch. Chính la âm ư không thành tiếng, nhưng chàng đã lắm, thấm lắm lối chơi lạ đời của Thuỵ Quế.
Đến phút đó, lòng Chính bỗngthâý hơi yêu Thuỵ Quế. Nàng đứng lên , tuột hẳn quần xì líp màu xanh đậm ra khỏi người của Chính. Chàng tr6n2 truồng, nàng tr6n2 truồng. Tay nàng vẫn cầm cặc Chính quét quét miệng lồn mà mặt nàng thì đê mê , ngất ngây như đang đụ. Khoảng 10 phút thì Thuỵ Quế đâm hẳn nó vào cửa mình, lút sâu, rồi để đó, nói lâm râm như tụng kinh:
– Nghìn vàng của tượng thần nhục cảm đã vào trong tôi . Ta mơ như mơ được vào địa đàng mà tắm suối thần tiên, có chim kêu, có ánh sáng lưu ly, có gió hiền hoà thổi bên vai ta, lên tóc ta. Người ơi, em có tái sinh chưa, hay vẫn là Thuỵ Quế đứng trên lầu nhìn người loã lồ bên hồ bơi?