VN88 VN88

Thịt lồn đỏ thắm

Suốt mấy tuần nay cuộc đối thoại giữa thủ trưởng và tôi không để cho những giây thần kinh của tôi được yến nghỉ. Những câu hỏi “tại sao”, “nếu như” cứ nhảy múa trong đầu tôi biến đầu tôi thành một cái bọc bùng nhùng. Tôi kiểm điểm lại quá trình qua xem mình có sơ suất chỗ nào không. Người dời nhiều khi cũng đang tỉnh lại say, đang say lại tỉnh, nhiều khi cũng “mải vui” mà quên hết “lời em dặn dò” như người chồng yêu vợ trong chuyện cổ tích nào đã mải vui với “bầu rượu gói nem” mà quên hết những lời dặn dò của người vợ ở nhà đang từng phút ngóng trông bóng dáng người chồng. Thời gian qua biết đâu tôi mải say sưa uống những giọt nước thần của tình yêu mà quên đi tất cả, quên những gì đã ràng buộc với mình đã đành mà còn quên đi cả sự đe dọa đang vây tỏa xung quanh. Khi người ta quá hạnh phúc thì chẳng còn nghĩ tới nguy hiểm làm gì nữa. Nay phải trở về với thực tế và phải đối phó với cái thực tế đó, đối phó với chính những con người cùng chung một tiếng nói. Thủ phạm không ai ngoài tên Tùng.

Tùng là đồng sự của tôi. Về cấp bậc trong ngành thì thua kém tôi những hai bậc nhưng Tùng là con rể của một ông tướng có vai vế ở trong nước nên nhiều người ở đây e nể. Những chuyện của Tùng tôi nghe mọi người kháo nhau chỉ để bụng. Thằng cha này đã có vợ chưa cưới ở nhà. Đùng một cái thì hắn bỏ. Chẳng ai rõ vì sao. Người ta nói rằng, hắn bỏ vì hắn phát hiện ra cô gái này bị bệnh tràng nhạc, cái giống tràng nhạc là dễ bị di truyền lắm, hắn sợ sau này con cái hắn cũng sẽ bị như mẹ. Con gái dù cái mặt có xinh đến đâu mà cái cổ đeo năm bảy cái mụn thịt thừa to tổ bố thì ai mà coi được. Có người lại bảo, hắn bỏ cô ta vì khám phá ra cô ta không còn là thứ hàng nguyên vein nữa, kẻ nào đó trước hắn đã dùng mất rồi. Đợt về phép vừa rồi Tùng cưới vợ một cách rất đột ngột. Vợ Tùng là con gái một ông tướng. Khi trả phép quay sang bên này Tùng có làm một bữa liên hoan nhỏ mời tất cả các đồng sự trong phòng làm việc tới dự. Mới đây cô người yêu cũ của Tùng sang học vài tháng ở bên này, đến thăm Tùng và ngủ lại. Cửa phòng đóng kín suốt ngày đêm. Tôi nghe rõ cả tiếng cười xen lẫn tiếng rên, tiếng thét đầy khoái lạc của hai người mà họ không sao kìm lại nổi. Tôi biết rõ họ làm tình trong suốt thời gian đó.

Tôi và Tùng ở chung một căn hộ, chung bếp, chung nhà vệ sinh, chung hành lang, chung điện thoại nhưng mỗi người ở một phòng riêng. Hôm đó tôi thật vô tình, mở cửa phòng đi ra nhà tắm, định tắm một cái cho mát mẻ trước khi lên giường. Tôi vẫn có thói quen tắm đêm như vậy. Vừa bước ra khỏi phòng mình thì cánh cửa phòng Tùng cũng mở. CÔ người yêu cũ của Tùng bước ra ngoài. Chao ơi chả lẽ Tùng không nói cho cô biết là căn hộ này sống hai người hay sao? Chả lẽ cô không biết tôi cũng sống trong căn hộ này hay sao? Chả lẽ cô không biết rằng ngoài. Tùng ra ở đây vẫn còn có một người đàn ông xa lạ nữa hay sao? Bất ngờ quá tôi không kịp rút lui vào phòng. Trước mắt tôi là một con cái của thời cổ đại xa xưa, xa lắm rồi, con người hiện đại không còn nhớ được nữa. Phía trên người con cái đó là hai trái vú thây lẩy ở trần và phía dưới là một chiếc lồn cũng… ở trần. Tôi tưởng khi trông thấy tôi cô ta phải khiếp đảm mà rú lên hay ngã vật ra mà ngất đi vì quá bất ngờ, quá sợ hãi hay quá xấu hổ. Nhưng không, cô không rú lên, không ngất xỉu, thẹn thùng. CÔ gật đầu rất khẽ chào tôi, mỉm cười rồi đi thẳng ra nhà tắm. Có lẽ họ vừa làm tình xong. Mớ lông lồn của cô rất rậm bết lại với nhau, còn ướt nhợt những tinh khí của Tùng và nước nhờn của cô. Cô đi ra nhà tắm thoải mái tự nhiên như người nghệ sĩ điêu luyện đi ra sân khấu vậy. Đám lông lồn của cô rất rậm và dài mọc vòng quanh cả lỗ đít. Khi cô bước đi tôi còn kịp nhận ra hai mông cô to và trắng trẻo. Tới cửa buồng tắm cô dừng lại, nhìn tôi một lần nữa, mỉm cười để cho tôi được thưởng thức một hình ảnh nghệ thuật của hai trái vú và một chòm lông đang bết nước lần cuối trước khi nghệ sĩ rút lui khỏi sân khấu. Tôi tin rằng nếu tôi có đủ can đảm bước vào buồng tắm cùng cô lúc đó nhất định cô sẽ cho tôi thưởng thức lại cảnh chung sống và làm tình của những con người hoang dã cách đây mấy nghìn năm.

Suốt đêm đó tôi không dám một lần đi ra nhà tắm. Trong suốt thời gian cô ta ở lại với Tùng tôi đành bỏ thói quen tắm đêm. Tất cả những chuyện như thế tôi biết rõ mười mươi, song chỉ để bụng. Nhưng Tùng, than ôi, lại không bao giờ biết để bụng cho người khác được nhờ. Nếu quì trước. Cửa phật mà xin Người lòng từ thiện thì có lẽ Người đã đuổi cổ Tùng đi từ lầu rồi. Trước đây mỗi lần đưa Hiền Lương về nhà mình tôi đều hết sức cẩn thận, tránh rơi vào cạm bậy của Tùng. Riêng lần cuối cùng, gần đây, tôi tưởng đã là cẩn thận lắm rồi không ngờ vẫn thua tài thính mũi của con chồn độc ác đó. Chuyện vỡ lở từ bữa đó chăng?

Bữa đó, Tùng ở nhà suốt tối không chịu đi chơi đâu cả Tôi đợi tới mười một giờ đêm vẫn không thấy hắn ra khỏi nhà. Tôi đành tiễn chân Hiền Lương về. Tôi tắt đèn, khóa cửa và cùng nàng bước ra khỏi nhà. Nhưng chúng tôi không đi đâu cả. Chúng tôi không về cư xá của nàng. Đêm nay anh Xuân Vũ về thăm cô Ninh, Hiền Lương nhường phòng cho họ. Đêm nay chúng tôi cũng muốn được gần nhau như bao cặp tình nhân khác. Chúng tôi chờ cho ánh đèn trong phòng Tùng vụt tắt liền quay trở lại.

Tùng tinh lắm, hắn vốn thính mũi, thính tai như chồn. Hắn biết phân biệt tiếng chân của một người hay của hai người hay của nhiều người..Vì thế khi ánh đèn trong phòng Tùng không còn le lói nữa tôi bèn dắt nàng quay trở lại, tôi đã phải cõng nàng lên lưng, rón rén đi vào phòng, trong lòng không khỏi phập phồng một nỗi lo sợ, biết đâu con cái thời cổ đại xa xưa lại xuất hiện trong lúc này.

Không gặp con nào cả . Con cái chắc đang ôm riết con đực vào lòng. Chắc chúng đang quằn quại trong cánh tay lông lá của nhau. Những mớ lông hoang dại của chúng chắc đang chồng chéo lên nhau hay đang bết nước lại với nhau. Tôi thầm cám ơn sự say mê điên dại của con cái đã cứu tôi thoát khỏi cảnh truy nã của con đực trong đêm nay. Một đêm yên lành trôi đi. Nhưng sáng hôm sau con cái chẳng cứu thoát được chúng tôi nữa.

Đã tám giờ sáng, Hiền Lương vẫn còn bị giam lỏng trong phòng vì Tùng chưa ra khỏi nhà. Gặp Tùng lúc này chi bằng “lạy ông tôi ở bụi này”. Tôi rửa mặt, đánh răng xong định quay vào phòng thì Tùng bỗng vọt ra, cười, chào đon đả :
– Đêm qua ông về muộn quá hả? Tôi ngủ được một giấc rồi mới thấy ông về.

Tùng vừa nói vừa tiến tới cửa phòng tôi. Giá như mọi khi thì tôi cũng lịch sự: “Cậu vào phòng tớ làm cốc cà phê đã ! Thỉnh thoảng hắn và tôi cũng sang phòng của nhau chuyện gẫu dăm ba câu và uống một tách cà phê với nhau. Tôi không tỏ ra mặn mà tiếp chuyện hắn. Trong long những mong hắn xéo đi cho rảnh, mang cả con cái thời cổ đại đi theo đi. Hắn càng tiến sát vào phòng tôi. Tay hắn đã đặt lên nắm đấm. Tiếng hắn cợt nhả:
– Cậu không mời tớ như những lần trước nữa à ? Nào, ta vào làm cốc cà phê buổi sáng đi nào, ngày nghỉ mà ? Rồi không cần đợi tôi mời hay đợi tôi phản đối, Tùng
đã đẩy cửa bước vào. Quá bất ngờ, tôi chỉ còn biết bước theo hắn, vừa lo vừa buồn bực.

Giường của tôi đã được thu xếp gọn gàng. Và, không một bóng người. Tại sao hắn lại biết mà đánh hơi như thế nhỉ? Tại sao hắn lại quyết tâm rình mò vào sáng nay? Có lẽ tại đêm qua tiếng rên xiết của chúng tôi đã làm hắn tỉnh giấc chăng?

Ngay khi đứng dưới lùm cây trong bóng tối ngoài vườn để đợi ánh đèn trong phòng Tùng tắt, chúng tôi đã sờ soạng nhau rồi. Cả hai đều đã lên cơn thèm muốn, nên khi đã vào được trong phòng một cách an toàn là chúng tôi bắt tay ngay vào chuẩn bị chiến trường. Tôi lôi tấm đệm giường trải xuống sàn nhà. Chiếc giường lo xo kẽo kẹt của tôi làm sao chịu đựng nổi hai con ngựa phi nước đại cùng một lúc. Vừa cởi xong quần áo chúng tôi đã ôm lấy nhau ngã bổ nhào xuống tấm đệm. Tôi đặt mông nàng xuống sát mép đệm, đưa tay móc lồn. Nước nhờn đã trào ra ngay từ khi tôi móc lồn nàng dưới bụi cây ở ngoài đường, lúc này vẫn đang tiếp tức trào ra, ướt nhoẹt. Tôi dùng chất nước nhờn sanh sánh đó quét lên đầu con cặc. Ngoài trời đang mưa. Tiếng mưa rơi đập vào cửa sổ lộp bộp chẳng khác gì tiếng mưa rơi trên những tàu lá chuối ở quê nhà càng gay cảm giác nao nao trong người. Không khí trong phòng đặc lại nồng mùi giao hợp, mùi đàn ông đàn bà, mùi lồn mùi cặc khiến khoang ngực phập phồng, hơi thở ngất ngây.

Tấm đệm của tôi dài tới hai mét. Tôi đặt nàng nằm ngửa, đít kề sát ngay mép đệm. Tôi lót dưới mông nàng một chiếc gối để cái lồn được nâng lên cao, kề sát vào cái dương vật to dài như cặc ngựa của tôi. Có lẽ khi gắn cho tôi con cặc, ông trời đã sơ ý , tương tôi là một con ngựa đực chăng? Tối quá, song tôi vẫn đặt đầu con cặc vào cửa mình nàng một cách chính xác như người ta ăn cơm trong bóng tối chẳng bao giờ và vào mũi cả. Tôi bắt đầu thúc con cặc. Lúc đầu còn thúc từ từ, sau liên hồi kỳ trận. Đầu nàng nhích dần lên phía trên, va vào chiếc tủ con kê ở góc nhà. Tôi lại cầm chân nàng kéo xuống. Lại thúc. Thúc thật mạnh. Người nàng bắn lên, trườn qua suốt chiều dài hai mét của tấm đệm, đầu lại gõ bung bung vào chiếc tủ con, cách phòng Tùng có một bức tường mỏng. Chúng tôi cứ thế mà quần nhau. Thốn thang. Quằn quại. Có lẽ tiếng kêu của hai con ngựa lúc phi nước đại bị thương đã làm cho anh chàng hàng xóm hay chuyện tỉnh giấc nồng?

Lúc này trong phòng không một bóng người làm tôi vừa mừng lại vừa sợ, còn Tùng thì tiu nghỉu như mèo cắt tai. Giọng tôi đã trở lại tự nhiên:
– Cậu ngồi chơi để tớ đun nước pha cà phê !”
Tùng từ chối:
– Đùa vậy thôi chứ chưa ăn uống gì cà phê vào cồn ruột lắm ông ạ. Tôi ra bếp làm bát mì đã. Tôi có việc phải đi nay.

VN88

Viết một bình luận