VN88 VN88

Thịt lồn đỏ thắm

Tôi ngâm con cặc trong lỗ âm đạo nàng một lúc thì từ từ rút ra. Cơn bão tình dữ dội đã qua đi. Cái cây non lại trở về thực trạng. Lúc này nàng lại cảm thấy đau. Cửa mình sưng mòng mọng. Tôi đặt nàng nằm ngửa trên giường, cúi xuống đưa lưỡi liếm những sợi lông lồn còn đang dính máu và chất khí nhờn nhờn, liếm xung quanh những mép lồn, thọc lưỡi vào bên trong cửa mình, lướt đầu lưỡi vào sâu trong lỗ, mút hết những giọt máu còn đọng lại trong đó với niềm hy vọng nhỏ nhoi làm nàng đỡ đau và cảm thấy sung sướng hơn. Thấy tôi làm vậy nàng cảm động, nói:
– Em hết đau rồi, anh không phải làm vậy nữa đâu.

Tôi vui quá, nàng không còn đau nữa, thếlà tôi đã có một chiếc lồn thứ hai trong đời người đàn ông. Liệu tôi còn được hưởng bao chiếc lồn ở trên đời này nữa? Cuộc đời như một canh bạc, biết thế nào mà lường trước được. Dù sao có lẽ cái lồn này là quí hóa nhất đời đối với tôi, vì nó tôi có thể đánh đổi tất cả những gì mà tôi đang có. Tôi nghĩ vậy. Chẳng biết ý nghĩ đó của tôi trong lúc này có phải là những ý nghĩ bốc đồng không? Tôi muốn chiều chuộng, tôi muốn làm nô lệ tình yêu cho chiếc lồn này, như thế thì cũng có gì là quá đáng đâu?
Tôi nói với nàng:
– Bây giờ anh bế em ra bồn tắm, anh tắm cho em nhé!
Tôi không chỉ muốn tắm cho nàng trong đêm nay mà tôi muốn tắm cho nàng suốt đời, tôi muốn được sờ lồn nàng suốt đời
– ừ, anh này, không biết lúc này anh Thomas vâ chị Thu Nguyệt đang làm gì nhỉ?
Tôi không hiểu tại sao tự nhiên nàng lại nghĩ tới hai người đó. Còn làm gì nữa? Tất nhiên là họ cũng không chịu để cho con cặc và cái lồn đã dày dạn kinh nghiệm của họ được nghỉ ngơi, dù chỉ là một phút.

Thomas và Thu Nguyệt không. khó khăn vất vả như Văn và Hiền Lương trong chuyện làm tình vì họ đã qua giai đoạn “vạn sự khởi đầu nan” từ lâu rồi, Thomas lại là bậc thầy trong khoản này. Vì thế họ thích chơi kiểu gì là tùy họ, chơi nhiều hay ít, lâu hay chóng, mạnh hay không mạnh là tùy ở họ.

Khi mọi người đã ra về, Thu Nguyệt nói với Thomas:
– Các bạn của anh ai cũng dễ thương và ý tứ.
– Họ cũng là bạn của em nữa đấy chứ. Họ là đồng hương của em mà.
Giọng Thu Nguyệt tức tối:
– Những người đồng hương ở chỗ em họ đâu có tử tế như thế. Họ luôn rình mò, theo dõi từng đường đi lối về của em cứ như những trinh thám vậy. Em có bao giờ để ý tới việc riêng của họ đâu. Mỗi người có một cuộc sống riêng phải không anh? Cuộc sống riêng của mỗi người thì phải cần được tự do phải không nào? Cũng như anh thích ăn cá, em lại thích ăn rau, sao lại cứ bắt mọi người cùng ăn một thứ? Nhiều lúc nghĩ em vừa chán lại vừa buồn. Thu Nguyệt cứ làm như Thomas là một đồng hương của nàng vậy, đồng hương mà nàng ghét cay ghét đắng.

Nàng dồn hết mọi nỗi tức giận lên đầu người đồng hương này. Những người đồng hương của nàng kể ra cũng đi quá sâu vào đời riêng của nàng. Mấy năm trước nàng còn yêu một anh người cùng chủng tộc, da vàng mũi tẹt như họ, nay chẳng hiểu vì nguyên nhân gì mà họ thấy nàng đi với một người khác giống, mắt xanh, mũi lõ. Chỉ riêng điều này đã làm họ không ưa nàng rồi. Đấy là chưa kể lúc nào họ cũng thấy hai người cập kè bên nhau, chướng tai gai mắt họ quá, họ không chịu nổi. Họ còn phát hiện ra hai người hôn nhau ở trong me trô nữa. Họ nói nàng là đồ đĩ, đồ đĩ đó phải ngủ với trăm thằng đàn ông là cái chắc, lồn của con đi đó phải ngoác ra bằng cái tàu há mồm là cái chắc, lồn của đồ ớ đó phải ngậm hàng trăm con cặc khác loại là cái chắc. Không còn thiếu một ngôn từ bẩn thỉu nào ở trên đời này mà họ không gán cho nàng. Nhưng có một điều mà họ không bao giờ nói ra là họ đang là những con trâu buộc cọc. Trâu buộc ghét trâu ăn, từ xưa tới nay ai chẳng biết vậy. Nghe người yêu than thở, trút lên đầu mình cơn giận dữ, Thomas chỉ mỉm cười. Lát sau anh nói:
– Em ơi, nghe anh nói đây, hãy quên tất cả những chuyện ấy đi em ạ, mặc xác những đồng hương, đồng khói, mặc xác họ. Họ chẳng là ai cả, tội gì mà phải mất thời gian với họ hả em? Điều chủ yếu là anh và em. Thời gian là quí lắm. Hãy dành nhiều thời gian cho chúng mình, cho con cặc và cái lồn em ạ.

Thu Nguyệt thấy Thomas nói đúng. Hãy dành nhiều thời gian cho con cặc và cái lồn. Hai thứ đó bao giờ cũng cần có thời gian. Thời gian đối với hai thứ đó ở trên đời này không bao giờ đủ cả. Và nàng muốn khi gần con cặc anh không bao giờ nghĩ đến một thứ gì khác. Chứ như những bà đồng hương với nàng, khi họ gần con cặc của chồng, họ còn bận rộn nghĩ tới hàng trăm thứ khác, nào là tiền để mua thức ăn hết rồi, nào là ngày mai phải dậy sớm để xếp hàng mua thịt, nào là tiền điện tháng này hết nhiều quá phải tiết kiệm dùng điện thôi… con cặc cũng mất hứng vì những suy nghĩ của các bà.

Thu Nguyệt mỉm cười kéo đầu Thomas xuống, hôn vào môi anh. Thomas bế nàng lên giường. Thu Nguyệt gối đầu lên tay Thomas.
– Tội nghiệp anh bạn của anh quá, vì để cho chúng mình được tự do anh ấy phải về trên cơ quan ngủ.
Thomas cười:
– Em ngây thơ con nai vàng quá em ơi ! Kế hoạch cả đấy em ạ . Anh đạo diễn màn kịch đó đấy. Biết đâu lúc này nó đã làm toét lồn con bé đó ra rồi. Đêm nay con cặc nó sướng phải biết. Miếng ăn ngon nhớ đời.

Bây giờ Thu Nguyệt mới vỡ lẽ lúc nãy Thomas gọi Hiền Lương ra một chỗ to nhỏ với nhau.
– Anh là ghê lắm đó – Thu Nguyệt lườm Thomas đã dâm tà một mình chưa đủ lại còn rủ rê người khác dâm tà theo.
Nàng cắn vào môi anh một cái rõ đau.
Thomas ôm ghì lấy nàng:
– Bộ làm cho nhau sung sướng điên đảo là xấu lắm hay sao mà em bảo anh dâm tà? Có dâm thì đấy là con cặc và cái lồn chúng nó dâm chứ đâu phải anh và em. Anh định rủ cả thằng Văn và con nhỏ đó chơi chung với tụi mình đêm nay cho vui song lại sợ con nhỏ xấu hổ, chưa quen. Vả lại anh cũng sợ “làm” nó lắm. Anh ngại chọc vào lồn trinh lắm, nó khóc anh không dỗ được. Con cặc anh bự lắm, lồn tơ chưa kinh nghiệm của nó không cáng được. Chỉ có mỗi lồn em là địch nổi con cặc anh thôi. Con cặc anh hợp với lồn em lắm. Bộ chứ em tưởng con cặc và cái lồn nào cũng hợp cả nhau hay sao? Lồn em nó mút cặc anh sướng không sao chịu nổi. Thôi, đưa anh cởi quần áo cho em nào! Thu Nguyệt nằm duỗi dài chân tay cho Thomas cởi quần áo. Cởi quần áo cho nhau cũng là một cái thú của họ. Bao giờ làm tình họ cũng cởi quần áo cho nhau. Người này vuốt ve, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của người kia. Đã bao lần như thế rồi mà mỗi lần họ đứng trước tấm thân trần truồng của nhau họ không khỏi ngạc nhiên, trầm trồ như lần đầu khám phá ra vẻ đẹp của nhau vậy. Cả hai đều có khổ người rất đẹp: nở nang nhưng lại thon thả, bộ phận nào ra bộ phận Lúc này Thomas đã cởi xong quần áo cho Thu Nguyệt. Anh thốt lên:
– Đẹp quá ? Mỗi lần cởi quần áo cho em là mỗi lần anh thấy em đẹp hơn. Lần sau đẹp hơn lần trước, cứ thế mà nhân lên.
– Thôi, em biết tài nịnh đầm của anh rồi, – Thu Nguyệt tuy nói vậy, nhưng trong thâm tâm cũng rất sung sướng vì được Thomas khen người nàng đẹp. Phụ nữ ai chẳng thích được dàn ông khen, dù lời khen đó là thật hay là giả đi chăng nữa, lời khen vẫn là món quà tặng rất cần thiết và quí báu đối với họ – nằm xuống đi, bây giờ đến lượt em cởi quần áo cho anh. Kìa, anh cứ thế thì làm sao em cởi cho anh được – Thu Nguyệt kêu lên vì Thomas không chịu nằm yên, cứ với với hai vú của nàng bóp bóp – cố gắng đợi một tý nữa đã nà o ? Xong rồi – nàng quăng nốt chiếc quần xi líp xuống sàn nhà – đấy, giờ thì tự do muốn sờ mó cái gì trước thì sờ đi nào. Sờ vú em trước hay sờ lồn em trước?
– Ăn lồn em trước.
– Ban nãy ăn liên hoan chưa no sao mà còn đòi ăn thêm nữa?
– Cái món ăn đặc biệt này thì bao giờ anh cũng muốn ăn, nhất là được hít cái mùi lồn rất đặc biệt của em. À, anh bảo này, em đặt lồn lên mặt anh đi! Không, như thế này cơ thế thế, tráo trở đầu đuôi nhé. Em nằm lên trên anh để anh nằm dưới. Anh nặng lắm đè lên em em sẽ đau đấy. Xong chưa nào? Nhích mông đít lên chút nữa để cho cái lồn em rơi đúng vào mồm anh.

Họ loay hoay xếp đặt vị trí cho con cặc và cái lồn như các nhà quân sự bày thế trận vậy. Hai người bắt đầu bú cặc bú lồn của nhau. Nước bên trong cửa mình Thu Nguyệt đã chảy ra chan chứa khiến Thomas nuốt không xuể. Họ cứ thế có lẽ nửa tiếng đã trôi qua. Cổ Thu Nguyệt dường như đã mỏi vì phải mang một cái đầu cứ nâng lên hạ xuống hoài. Thomas cũng không thở được nữa vì những lúc Thu Nguyệt nứng quá, nàng cứ trên lồn xuống mắt mũi Thomas. Mũi và mồm anh chìm ngập trong mớ lông lồn rập rạp của Thu Nguyệt. Những lúc đó anh phải dùng hai tay để nâng mông nàng lên một chút. Vì thế cả hai đều muốn thay đổi tư thế.
Thomas đưa tay lên lau mặt và hỏi:
– Em thích kiểu gì bây giờ?
Khuôn mặt Thomas bóng nhẫy nước nhờn từ cửa mình của Thu Nguyệt trào ra. Mặt Thu Nguyệt ửng đỏ. Nàng nói:
– Hôm nay để em điều khiển anh. Hôm nay anh sẽ là con ngựa của em.

Hai người bao giờ cũng đối xử với nhau rất công bằng. Hôm nay người này là ngựa của người kia thì ngày mai người kia là ngựa của người này. Con ngựa nào cũng chạy khỏe và người phi ngựa nào cũng tài tình.

VN88

Viết một bình luận