VN88 VN88

Thịt lồn đỏ thắm

Tôi theo anh vào một góc phố tối om. Đây là nơi cư ngụ của thế giới đàn bà. Họ từ mọi nơi, mọi chốn về đây thuê chỗ ở, thuê người quảng cáo mặt hàng.
Thomas hỏi tôi:
– Cậu thích dùng món xúp bắp cải của tây hay rau muống luộc của quê nhà?
Tôi chẳng hiểu gì cả. Sao vào đây lại chỉ có ăn xúp bắp cải hay rau muống luộc? Thomas đã chẳng rủ tôi đi tìm lồn là gì? Biết thế tôi về với chiếc lồn cưng của tôi ở nhà cho xong. Vừa ăn ba que chả nướng rồi còn chưa đủ hay sao mà còn phải ăn thêm xúp hay rau muống luộc nữa?
Thomas cười cười:
– Thôi, ăn rau muống luộc cho nó dai, ăn xúp loãng lắm.

Một lát sau có tiếng gõ cửa. Tôi rụng rời chân tay. Một em người Việt mặt còn non choẹt bước vào. Trời ơi, sao hắn lại chọn con bé này? Nhỡ nó ngồi lê mách lẻo thì sao? Gặp con bé này ở chốn này bất tiện quá thôi trời đất ạ Chơi một chiếc lồn tây có phải là yên tâm không, vừa là của lạ biết đâu lại ngon miệng, vừa dễ chùi mép hơn. Tôi chưa bao giờ gần gũi một chiếc lồn có những đám lông vàng óng ả, mềm như tơ cả, mặc dù Thomas chê những chiếc lồn đó. Mặc dầu theo Thomas, lỗ của những chiếc lồn đó rộng ngoác, nuốt chửng con cặc ngoại cỡ của Thomas, nhưng tôi vẫn cứ muốn thử một lần để thỏa chí tò mò. Thế mà Thomas lại chọn em này. Mà sao em lại rơi vào cảnh bán chôn nuôi miệng như thế này? Sau này tôi mới rõ số phận em. Em vốn là một cô gái con nhà lành ở một miền quê, sang đây theo tiếng gọi của mộng mơ, rồi thực tế làm em vỡ mộng. Từ mộng tới thực là cả một chiếc cầu dài vô lận mà nhiều khi con người thường, con người trần tục không thể đi qua cái cầu vô hình đó được. Em dại khờ đâu có biết được điều đó ở đời. Em sang đây, cảnh lao động chân tay vất vả trong nhà máy, cái lạnh cắt ruột của miền xứ lạnh xứ Xibiri làm em không chịu nổi. Đôi chân khẳng khiu của em không đủ sức trụ. Em đành bỏ cuộc giữa đường. Nhưng em đi đâu, về đâu? Về nước để liếp tục cuộc sống yên ổn ở một miền quê êm ả ư? Ai cho em về một cách dễ dàng như thế? Em đành ở lại. Thân cô thế cô nơi đất khách quê người, để có miếng cơm ăn, manh áo mặc chống rét, em đành làm cái nghề mà không có nó khối thằng đàn ông không chịu nổi dã hóa điên nhưng lại vẫn chửi rủa, khinh bỉ những người làm cho chúng sướng. Chiếc lồn của em đẹp làm con cặc Nga mê mẩn. Những con cặc Nga to bự chỉ thích được nhét vào cái lỗ nhỏ xíu
của em. Chiếc lồn em bán chạy nhất trong mọi chiếc lồn, đánh bạt hàng trăm chiếc khác có những mớ lông vàng óng trên thị trường Nga. Em kể, trước khi đi vào con đường gió bụi này, lồn em vẫn còn là một chiếc lồn trinh. Một con cặc Nga vào loại ăn chơi có tiếng, có máu mê những chiếc lồn trinh đã mua cái lồn của em trong một đêm với giá là 100 rúp. Con cặc của nó to như một quả dưa chuột tây thọc vào lồn em mạnh bạo, điên cuồng và hết sức dã man làm cái màng trinh bị rách nát, máu chảy đầm đìa, đau noun không sao tả hết được. Nhìn máu chảy thằng Nga sướng rú lên, lấy tay xoa máu ở cửa lồn em bôi lên mặt, lên mớm nó, mút chùn chụt chẳng khác gì một con thú. Thằng này là một nhà trượt phú, chuyên bỏ tiền ra mua những chiếc lồn trinh và chỉ dùng trong một đêm. Lần nào chơi, đập phá những chiếc lồn trinh hắn cũng phải mút máu trinh như thế, nếu không hắn trở nên điên dại, đập phá không tiếc tay bất kể là thứ gì. Em nói, đêm đầu tiên đó lồn em sưng rất to, đỏ mọng khiến em không sao bước đi nổi, nhưng sau quen dần, bây giờ mỗi tối em đón nhận chẳng những chỉ một con cặc mà có khi còn tới những mười con cặc, đủ loại, đủ kiểu, đủ màu sắc, cặc hồng, cặc nâu, cặc đen nhưng chưa có con cặc da vàng nào từ Hà Nội tìm gặp em cả. Điều này cũng dể hiểu thôi. Lần này gặp con cặc da vàng từ Hà Nội tới làm em tranh lòng nhớ đến quê hương, một miền quê êm ả nơi mẹ em đang ngóng trông em về để làm đám cưới cho em. Trước khi ra đi em đã có hẹn ước với một anh trai làng.

Tôi và Thomas vừa sờ lồn em vừa nghe em tâm sự. Rớt lồn em ứa ra chan chứa. Thomas cúi xuống uống rout lồn em, đưa tay vuốt khe lồn đầy nước rồi xoa lên mặt, lên miệng cũng chẳng khác gì thằng Nga trát máu trinh của em lên mặt hắn vậy. Tôi không dám làm thế khi nghĩ tới, mỗi tối em mần mò hàng chục con cặc. Hàng chục con cặc đủ cỡ đủ loại ngoáy móc lồn em, ngâm trong lỗ âm đạo của em, ai biết được chúng khỏe mạnh hay ốm yếu ra sao.

Thomas vùi mắt mũi, mồm miệng vào lồn em thì tôi chỉ mân mê nhè nhẹ hai đầu vú của em. Em vừa thở hổn hển vì cú bú lồn của Thomas làm em điên đảo, vừa kể tiếp chuyện về em cho chúng tôi nghe. Chiếc lồn em là con ách chủ bài, đánh bạt mọi con bài khác ra khỏi bàn. Thấy em làm ăn khem khá, tiền bạc, quần áo rủng riềng, các em khác liền lấy đó làm mục tiêu phấn đấu của đời mình. Các em bắt đầu đi tìm những con cặc Nga giàu có để bán những chiếc lồn trinh của mình cho chúng. Lồn em vẫn là chiếc lồn được nhiều khách thuê nhất. Trâu buộc ghét trâu ăn. Những chiếc lồn khác có ít khách tới thuê ghen với chiếc lồn của em. Chúng kéo bè kéo cánh lại’ bao vây quanh em, đe dọa. Đã có lần chúng dọa dẫm sẽ chém nát chiếc lồn của em nếu như chiếc lồn em không chịu đi chỗ khác. Em phải mang lồn đi sơ tán khỏi cuộc chiến tranh đe dọa khủng khiếp đó Nay đây mai đó, em không dám ở lâu một nơi. Nay em ở nước Nga thì mai em lại về miền Ban Tích. Chiếc lồn cứ thế mà di tản, mà đi khắp các nước cộng hòa. Tôi nghe em kể vừa thương, mủi lòng lại vừa buồn cười Thật chẳng còn gì hài hước hơn trên đời này nữa. Những chiếc lồn cũng đang là những món hàng cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Mà sự thật thì những chiếc lồn cũng đã được phân loại rồi đấy chứ và cũng đã được xuất khẩu rồi. Điều này đâu có còn là mới lạ nữa đâu. Đúng lúc Thomas cầm con cặc ngất ngưởng, qui đầu đã lộ ra hồng hồng, đến tôi trông thấy cũng đã mê rồi, định cho vào lỗ lồn em thì em giữ lại. Chúng tôi trợn tròn mắt. Hóa ra em bắt Thomas phải khoác áo mưa cho con cặc. Tôi và Thomas giải thích cho em biết, con cặc của chúng tôi là những con cặc hoàn toàn khỏe mạnh, không những chỉ khỏe mạnh mà chúng còn là loại rất quí, rất hiếm ở trên.

Thomas say lồn lắm, nhất là lồn Việt. Trong khi Thomas vùi mắt mũi, mồm miệng vào lồn em thì tôi chỉ mân mê nhè nhẹ hai đầu vú của em. Em vừa thở hổn hển vì cú bú lồn của Thomas làm em điên đảo, vừa kể tiếp chuyện về em cho chúng tôi nghe. Chiếc lồn em là con ách chủ bài, đánh bạt mọi con bài khác ra khỏi bàn. Thấy em làm ăn khem khá, tiền bạc, quần áo rủng riềng, các em khác liền lấy đó làm mục tiêu phấn đấu của đời mình. Các em bắt đầu đi tìm những con cặc Nga giàu có để bán những chiếc lồn trinh của mình cho chúng. Lồn em vẫn là chiếc lồn được nhiều khách thuê nhất. Trâu buộc ghét trâu ăn. Những chiếc lồn khác có ít khách tới thuê ghen với chiếc lồn của em. Chúng kéo bè kéo cánh lại’ bao vây quanh em, đe dọa. Đã có lần chúng dọa dẫm sẽ chém nát chiếc lồn của em nếu như chiếc lồn em không chịu đi chỗ khác. Em phải mang lồn đi sơ tán khỏi cuộc chiến tranh đe dọa khủng khiếp đó Nay đây mai đó, em không dám ở lâu một nơi. Nay em ở nước Nga thì mai em lại về miền Ban Tích. Chiếc lồn cứ thế mà di tản, mà đi khắp các nước cộng hòa.

Tôi nghe em kể vừa thương, mủi lòng lại vừa buồn cười. Thật chẳng còn gì hài hước hơn trên đời này nữa. Những chiếc lồn cũng đang là những món hàng cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Mà sự thật thì những chiếc lồn cũng đã được phân loại rồi đấy chứ và cũng đã được xuất khẩu rồi. Điều này đâu có còn là mới lạ nữa đâu.

Đúng lúc Thomas cầm con cặc ngất ngưởng, qui đầu đã lộ ra hồng hồng, đến tôi trông thấy cũng đã mê rồi, định cho vào lỗ lồn em thì em giữ lại. Chúng tôi trợn tròn mắt. Hóa ra em bắt Thomas phải khoác áo mưa cho con cặc. Tôi và Thomas giải thích cho em biết, con cặc của chúng tôi là những con cặc hoàn toàn khỏe mạnh, không những chỉ khỏe mạnh mà chúng còn là loại rất quí, rất hiếm ở trên đời này, không phải tất cả những ai mê nó đều được hưởng nó cả đâu. Mặc dù chúng tôi đã giải thích như thế, mặc dù anh Thomas đã nói, anh không thích khoác áo mưa cho con cặc của anh vì theo anh khi khoác áo mưa cho con cặc thì niềm khoái lạc sẽ mất đi một nửa, xin hãy để cho những con cặc này được tự do vẫy vùng một bữa… em vẫn nhất quyết bắt chúng tôi phải đeo áo mưa cho con cặc. Không còn con đường nào khác anh Thomas đành phải làm theo. Em nói, em làm vậy là em nghĩ tới tôi và anh Thomas, vì biết đâu những con cặc đủ loại kia đã kịp truyền bệnh sang cho em rồi. Hai con cặc của chúng tôi bắt đầu thay nhau quầy quậy trong lồn em một lúc rồi chúng tôi cho em một món tiền khá lớn và ra về. Tôi và anh Thomas đều rút ra một kết luận. con cặc bị khoác áo mưa không mang lại cho chúng tôi nhiều khoái cảm bằng con cặc được tự do tung hoành, không phải cấm đoán hay ngăn chặn gì cả, chẳng chiếc lồn của em gái làm tiền nào bằng chiếc lồn của người tình yêu mình. Xỏ con cặc vào chiếc lồn của người tình tha hồ thống khoái, tự do. Tình yêu và tình dục như cá và nước vậy chúng bao giờ cũng phải có nhau, thiếu một trong hai thứ đó cũng chẳng còn gì là hứng thú nữa. Riêng tôi tuy không nói ra cho anh Thomas biết song tôi nghĩ, ngay cả chiếc lồn của Tuyết Lan cũng không còn hấp dẫn đối với tôi như chiếc lồn của Hiền Lương nữa, vì mỗi lần gần gũi chiếc lồn của Tuyết Lan tôi phải kìm chế hệ thần kinh tới mức độ căng thẳng để đầu con cặc của tôi không được vào quá sâu, vượt qua mức độ mà Tuyết Lan đã cho phép. Đúng lúc con cặc đang thống khoái muốn được phóng sâu thêm chút nữa vào lỗ âm đạo thì tôi phải vội vàng rút nó
ra, niềm hưng phấn vì thế vơi đi mất một nửa. Tuy tôi được diễm phúc gần chiếc lồn trinh đó nhưng hỏi tôi đã được hưởng những gì? Chung qui lại chỉ có mỗi chiếc lồn của Hiền Lương là đỉnh cao của nhan sắc, của đam mê và của tự do đối với tôi mà thôi. Gần chiếc lồn đó tôi có thể quên tất cả : quên ăn, quên ngủ, quên ngày tháng, quên thời gian và không gian, quên cả bản thân mình cũng như trách nhiệm đối với gia đình, với xã hội.

Ấy thế mà đã bốn tuần nay tôi kìm lòng không tới gặp chiếc lồn đó.

Hôm trước, lúc tôi mang bát xuống nhà bếp để ăn cơm trưa thì thủ trường của tôi gọi giật lại:
– Cậu Văn này, cậu viết cho tôi một bản kiểm điểm nhé, trình bày xem chín tháng qua cầu học hành và sinh hoạt tại trường đó ra sao.
– Dạ, tôi nghĩ là mỗi kỳ cứ mỗi tháng một lần cơ quan sinh hoạt tôi đều về sinh hoạt cùng và đã nộp đầy đủ các bản kiểm điểm cá nhân rồi đó anh. Cần gì phải làm lại một lần nữa hả anh?
– Tôi đã nói nộp là nộp, vả lại – thủ trưởng ngập ngừng giây lát – có tin đồn về cậu ở dưới đó đấy, quan hệ không được lành mạnh, là tôi nói tin đồn thôi, vì thế tôi
muốn cậu tường trình lại sự việc ở dưới đó xem sao.
– Tôi không hiểu anh định nói gì.
– Cậu hiểu đấy, tôi chờ cậu mang bản kiểm điểm lại, cố gắng làm nhanh lên nhá. Thôi cậu đi ăn cơm đi.

VN88

Viết một bình luận