VN88 VN88

Em trần truồng rạng háng mời gọi tôi giữa bể bơi

Theo một lệnh của anh chàng hải quân, tất cả những bàn tay đột nhiên biến mất, để nàng tự do. Với thứ ánh sáng mờ tỏ này, họ chỉ cần lùi ra một sải tay là đủ chìm tan vào bóng tối.

Mùi hương nồng phủ kín nàng như một cái bầu vô hình. Nàng nghe thấy tiếng một người nói:
– Hãy đi kiếm Ariane mời cô ấy lại đây.

Nàng nghe thấy tiếng chân ai đi ra khỏi phòng. Nàng thấy ấm lòng. Nàng ý thức rõ lúc này là khoảng khắc cuối cùng để nàng có thể đứng lên đi ra khỏi phòng. Nàng biết chắc là dù có làm thế cũng không có một ai cản lại ở đây mọi người tôn trọng mọi chọn lựa của nàng. Chính bởi thế cửa phòng bao giờ cũng mở sẵn.

Nhưng nàng đã ở lại. Không phải vì tôn trọng mọi người, tại lười biếng hay thích để mặc sốphận đưa đẩy. Nàng ở lại vì nàng muốn thế. Nàng thấy lòng ham muốn này như bám vào cổ họng, vào thanh quản, như một bàn tay đang nhẹ nhàng xiết chặt lại. Lưỡi nàng nóng lên. Nhịp đập của tim tăng lên, hai thái dương ẩm ướt. Đây là một hình thức dục vọng nàng chưa từng thấy bao giờ. Nàng thở dài; sao họ không bắt đầu ngay đi! Bộ họ không thấy là tôi đã sẵn sàng rồi sao. Họ không thấy là họ được tùy nghi sử dụng thân thể tôi theo đủ kiểu họ thích sao.
– Bây giờ cô muốn chúng tôi làm gì với cô? giọng anh chàng đứng đầu mọi sắp xếp cất lên với một chút mỉa mai cầu kỳ.
Nàng không hiểu anh chàng hải quân này có hiểu nhầm nụ cười của nàng không, hay là vì lịch sự mà hắn lại hỏi:
– Bây giờ cô thích đàn ông hay đàn bà?
Lần này nàng chưa kịp trả lời thì anh đã tự tìm ra câu trả lời.
– Thực ra vấn đề ấy chẳng quan trọng gì. Khi bị kích thích đến một mức nào đó, thì chẳng ai còn quan tâm tới giống đực hay giống cái nữa.
Anh lên tiếng với cái giọng quen ra lệnh:
– Cô hãy phơi bày ra hết đi!
Emmanuelle tì lên khủy tay, nghiêng người về phía sau.

Nàng hất hai vạt áo sang hai bên để lộ âm hộ, nhưng những viên ngọc trai nàng kết ở đó đã rơi đâu mất hết. Nàng đưa một đầu gối lên, mở rộng chân phải. Dùng hai ngón tay, thật chậm rãi, nàng vạch âm hộ ra.
– Nào!
Anh chàng sĩ quan hải quân nói, chắc là với những người đàn ông chung quanh.

Họ đông bao nhiêu người nhỉ? Phòng quá tối nên nàng chẳng biết được kích tấc là lớn hay nhỏ. Nếu họ đông đến cả trăm thì sao nhỉ? Thây kê! Sau một đêm như thế này, đâu phải kẻ nào cũng còn đủ cường dương để giao hợp với nàng đâu.

Thực ra mối lo đang ám ảnh nàng chỉ là sợ số đàn ông còn sử dụng được quá ít, làm nàng tủi thân. Bởi thế nàng thở ra một cách nhẹ nhõm khi thấy một đàn ông cao lớn và trần truồng, tóc quăn xoắn xuýt và cặp môi dày xuất hiện. Chắc hắn là dân da đen. Hắn đến quì giữa hai đùi nàng, chống người trên một tay, tay kia hướng dẫn một dương vật cứng nóng đúng như nàng mong muốn, tiến vào. Nàng nhủ thầm, sau một dương vật to như thế nong chỗ đó ra, hẳn những cáí sau sẽ tiến vào thoải mái hơn.

Nàng cố gắng không kêu lên khi hắn thúc thúc vật đó vào nàng. nhưng nước mắt vẫn cứứa ra trên má như một cô gái còn trinh. Vậy mà cái dương vật to lớn quá khổ ấy vẫn chưa vào hết; Emmanuelle không biết rõ chiều sâu của chỗ đó của mình tới đâu nữa. Khi gã da đen đã đút vào hết, hắn có cái tử tế là không kéo ra thụt vô liền khi nàng còn đang đau quá là đau. Nhưng hắn vẫn cử động các bắp thịt bụng và đùi ngoáy qui đầu thật nhẹ cho phần bên trong nàng quen dần với kích tấc, dãn dần ra, cứ thế cho đến khi nàng trở thành ẩm ướt, nóng hổi, đưa hai tay vòng ôm lấy hắn cùng một lúc với những tiếng kêu khoái lạc thốt ra đầu tiên. Đến khi đó hắn mới thả lỏng cho cơn cuồng nộ bất ngờ, thúc nàng thật mạnh và liên tiếp. Cứ mỗi lần hắn xọc vô, nàng lại kêu thét lên. Nhưng những tiếng kêu của nàng chỉ làm hắn bị kích thích hơn, hắn thụt mạnh và nhanh hơn cho đến khi những tiếng kêu khoái lạc của cả hai người hòa lẫn vào nhau, rồi một luồng tinh khí hẳn là dầy và đặc xịt mạnh sâu đến nỗi nàng cảm thấy như nếm được hương vị nó trên đầu lưỡi Nhưng sau khi xuất tinh hắn vẫn tiếp tục giao hợp tiếp, vùi đầu vào mái tóc nàng, cặp mông đưa lên đập xuống như sóng biển dập dình. Emmanuelle gù gù nho nhỏ, cắn lên má hắn, hôn tới tấp, thỉnh thoảng lại nức nở vì sướng liên miên.

Gã da đen cứtiếp tục thọc vô kéo ra rất lâu, lúc nào cũng mạnh mẽ và đều đặn; lâu hơn bất cứ người đàn ông nào nàng đã biết và làm nàng sướng nhiều đến độ chưa bao giờ sướng đến thế. Trong một khoảng thời gian ngắn sáng suốt giữa hai cơn sướng cực điểm, Emmanuelle nghĩ rằng tình yêu bao giờ cũng dành cho ta những bất ngờ. Nếu không giao hợp với gã da đen này, nàng có lẽ suốt đời chẳng bao giờ có thể ngờ con người có thể sướng lâu và liên tục đến như thế.

Nàng tự nhủ thầm, tối nay ta phải vượt qua chính ta, hơn hẳn những gì ta đã làm. Nhưng khi cơn khoái lạc cực điểm sau cùng bùng nổ chói chang, mạnh mẽ hơn tất cả những cơn trước thìnàngchánkhôngmuốnsướngthêmnữa. Sau những bão táp và lửa cháy, nàng cảm thấy một sáng suốt và yên tĩnh chưa từng biết. Nếu tất cả những gì nàng đã cảm thấy trước đây là khoái lạc thì hẳn trạng thái mới này phải gọi là hạnh phúc.

Gã da đen gầm lên một tiếng khi xuất tinh lần thứ hai. Rồi hắn gục xuống như bị ai ám sát. Lập tức những người khác kéo hắn ra rồi nhào vô thếchỗ. Và bây giờ thì đến lượt nàng không còn biết gì nữa.

Khi tỉnh lại, nàng tự hỏi đã có biết bao kẻ vừa xuất tinh trong nàng:
– Ta phải cố gắng đếm thôi. Không thì uổng công để họ hùng hục trên thân thể mình.

Và khi hết đàn ông này thay thế đàn ông khác, nàng khám phá ra một thứthú vị mới; lần này không phải là khoái lạc thân xác nữa mà là một thứ khoái lạc tinh thần, quyến rũ hơn nhiều. Nàng cảm thấy nàng đã thay thế được khoái lạc cực điểm của thân xác bằng tinh thần. Vì thèm muốn mà hiến thân là chuyện thường quá, phải hiến thân chỉ vì mình muốn thế mới thực sự là dâm tình.

Bây giờ nàng chỉ có một mối lo là khi thấy vài đàn ông làm ăn lâu quá, làm những kẻ khác mất hứng vì phải chờ đợi quá lâu, bỏ đi nơi khác, không giao hợp với nàng nữa.

Nàng chỉ yên tâm — rất khoảng khắc – vào lúc nàng cảm thấy người đàn ông xuất tinh trong nàng bởi vì sau đó chắc chắn hắn phải lùi ra nhường chỗ cho người khác. Và điều làm nàng thích thú là cử dộng của người đàn ông đột ngột kéo dương vật ra, uốn người co đầu gối lên quơ qua chân nàng để đứng dậy rồi biến đi trong bóng tối, làm như là trong căn phòng này, mọi sựđứng thẳng đều bị cấm không bằng. Và nàng hầu như cảm thấy một hứng khởi gần như là tình yêu khi kẻ đàn ông kếtiếp quì xuống giữa hai đùi nàng, hay nằm úp sấp lên nàng, thúc mạnh một cái cho dương vật nhập cung, đôi khi chẳng cần phải dùng tay hướng dẫn nữa.

Có những kẻ vừa thúc mạnh liên tục phía dưới vừa gắn chặt môi vào miệng nàng. Những người khác đứng cách xa một chút khoanh hai tay lại thưởng thức quang cảnh. Đối với bất cứ đàn ông nào nàng cũng mang hết kỹ thuật tình ái đã học từ Jean ra áp dụng. Khi những động tác của nàng làm gã đàn ông rên lên vì sướng, nàng thầm gửi một lời cám ơn tới chồng vì không có anh dạy dỗ, nàng đâu có trở thành một người tình thành thạo đến như vậy.

Không biết tại tự họ thỏa thuận với nhau truởc hay là tại anh chàng hải quân yêu cầu, không một ai vuốt ve thân thể nàng. Bình thường ra đàn ông nào chưa chi đã đút dương vật nhập cung sẽ làm cho nàng buồn bực, nhưng trong hoàn cảnh hiện nay nàng lại thấy là rất được. Nàng chỉ muốn mang lại khoái lạc thôi; muốn trở thành một dụng cụ mang lại khoái lạc cho thật càng nhiều đàn ông càng tốt. Họ cứ việc thích âm hộ nàng cùng những cảm giác của dương vật khi hoạt động trong đó, họ cứ việc ích kỷ, không quan tâm gì đến nàng cũng không sao. Nàng chỉ quan tâm tới biểu diễn tài nghệ riêng. Nàng sử dụng hết kinh nghiệm cũng như sáng kiến để làm cho đàn ông nào cũng thỏa mãn tối đa, để sau này sẽ đi bàn khắp thành phố rằng nàng là một người nữ làm tình rất là thú, biết chiều chuộng và hiểu ý thích đàn ông hơn bất cứ một cô gái điếm lành nghề nào.

Nhưng rồi cũng đến lúc nàng cảm thấy khó chịu. Rồi nàng không cảm thấy gì nữa và cũng không còn nghỉ ngơi được nữa. Sau cùng mọi người cũng ngưng giao hợp. Đến lúc đó nàng mới nhớ ra là đã quên không đếm số những người đàn ông đã nhập cuộc với nàng.

Một thời gian khá dài trôi qua trước khi một giọng nói đánh thức nàng dậy. Căn phòng có vẻ lạnh đi; phải chăng một số người ở đây đã bỏ đi?

Emmanuelle phải định thần một chút mới nhìn rõ kẻ đang nói với nàng. Mặc dù căn phòng bây giờ sáng hơn trước, nhưng cặp mắt vừa thức giấc của nàng còn hấp him. Nhưng rồi nàng cũng nhận ra kẻ đang đứng chàng hảng hai chân hai bên người nàng; và đôi chân thật tuyệt vời! Và ở nơi tận cùng của hai đùi, một cặp môi thật mọng căng, thật tươi trẻ và dâm dục ngay dưới lớp mao vàng óng ả! Nàng nhớ đã nhìn thấy cái mu âm hộ phồng cao đến độ bất thường này rồi, nhưng dưới một mảnh áo tắm nhỏ xíu che khuất được bao nhiêu. Nàng đã từng thèm muốn biết bao cái cô gái này chính chỉ vì mảnh slip đã được căn nhỏ xíu như thế nào để hở không những âm mao mà toàn thể âm hộ nữa – miếng vải nhỏ đến nỗi chui tọt vào giữa hai khe làm âm hộ như cong lên làm mọi người phải chú mục hơn là cả khi hoàn toàn trần truồng nữa. Vào lúc này thì Emmanuelle thấy tiếc là cô gái không còn mặc cái bikini khiêu khích ấy nữa. Nhưng đâu có gì để phàn nàn bởi vì bây giờ toàn thể cái giống hấp dẫn ấy đang phơi bày trọn vẹn cho nàng ngó, và nàng chỉ cần chống tay ngồi lên là đưa miệng ngang tầm âm hộ cô gái. Không! tốt hơn nên để cái giống hấp dẫn ấy hạ xuống đến miệng nàng, úp chụp lên như một múi trái cây mặn của biển cả để cho nàng mút uống cho đã khát. Mặc dù các giác quan của nàng còn yên ngủ mệt nhoài, nàng vẫn bỗng dưng cảm thấy mình lại ướt át. Nhưng cô gái bí mật vẫn đứng yên không nhúc nhích. Sau cùng Emmanuelle nói:
– Tôi biết chị. Tôi đã nhìn thấy chị ở bể bơi, nhưng không biết tên chị.
Cô gái trả lời:
– Tên tôi là Mervée. Nhưng người La Mã thích gọi tôi là Fiamma vì tôi làm cho họ bốc lửa, người tình của tôi gọi tôi bằng Mara, tên một vị thần ấn Độ. Nhưng tôi cũng còn là Mâyâ. Và Lilith nữa.
Emmanuelle ngạc nhiên thết lên:
– Có nhiều tên như vậy kể cũng hay đấy.
– Tôi còn nhiều tên khác nữa nhưng không hợp với đêm nay. Những tên vừa kể với chị là những tên tôi sử dụng khi tôi trần truồng.
Cô gái nheo mắt nói thêm, không hề cười:
– Dĩ nhiên tôi cũng có những tên con trai nữa trong những ngày tôi là đàn ông.
Emmanuelle nhíu đôi lông mày. Nhưng rồi quyết định chấp nhận mọi sự cứ là như thế. Vả lại với một cô gái như thế này, cái gì mà cô chẳng dám làm. Nàng chỉ lên tiếng phản đối về chi tiết thôi:
– Tôi mong khi chị biến thành đàn ông, chị không mất mái tóc đẹp như thế.

VN88

Viết một bình luận