VN88 VN88

Nhắm mắt ngất ngư không còn biết đến trời đất nữa

Có vài lần, nửa đêm, tôi thèm quá mò vào buồng bắt ông đụ. Nhưng sao tôi không hoàn toàn được sung sướng như lúc ông chơi tôi ở bờ suối, ở dưới gốc cây mù u. Trong buồng, không có ánh sáng lung linh từ những tàn cây. Không có gió hiền hòa khua lá Không tiếng chim hót hoang vu. Không cả khí hậu trời đất vây quanh. Nghĩa là không man dại, không rừng rú. Ngón tay bác đi vào trong tôi lần đầu ở dưới hầm có ánh trăng, có tiếng dế rỉ rả, có mùi âm ẩm của đất. Dương vật ông vào trong tôi từ dưới suối mát một buổi trưa. Hlnh nhưtôi đã quen ăn chén đất, cơm nắm, cá khô, nước chè xanh, nên cảm thấy vô duyên khi ngồi vào mâm cao cổ đầy với chén ngọc đũa ngà. Cho nên trưa nào tôi cũng bắt ông phải phục dịch tôi cho bằng được. Tôi nhỏ lắm so với thân hình nở nang vạm vỡ của ông. Nằm dưới ông, tôi mất hút. Tôi lạc vào giữa hai cánh tay to bạnh của ông, lạc vào vũng tối thui của toàn thân ông bao phủ. Nhất là con cặc của ông. Tưởng là chẳng bao giờ nó vào được lồn tôi, mà rồi xem ra vẫn còn thiếu.

Từ trước đến giờ, tôi vẫn nghĩ là mấy đứa bạn tôi: con Sào, Con Đào, con Xiểm là lũ nal vàng ngơ ngác. Nhưng tôi lầm. Tôi lầm lớn, khi một xếtrưa tôi đang ngồi ở bìa rẫy, gọt trái thơm định ăn với muối ớt, thì con Sào đi đến. Nó cũng thả bò ăn gần gần đâu đó. Nó sà vào, cùng ăn thơm với tôi. Đang ăn bỗng nó nhìn tôi như dò xét và cười tủm tỉm. Dĩ nhiên tôi mặc cảm. Tôi hơi e ngại. Nó hỏi:
– Hóa, hồi nào tới giờ mày có yêu ai chưa?

Câu hỏi bất ngờ đó làm tôi hơi giật mình. Bởi có l’hả i nó có hỏi bình thường, hay vì nó có nghe ai hoặc đã mục kích những trận đụ của bác Kha với tôi. Tôi biết tự ti mặc cảm làm tôi sợ, Nhưng vẫn bình tĩnh đóng kịch ngây thơ:
– Thôi Sào ơi! Mình nhà nghèo, quê mùa, ai mà thèm. Với lại mới 19 tuổi đầu, còn phải lo kiếm cơm nuôi miệng.
Con Sào cười ngất. Không biết sao nó cười. Nó cà ng cười tôi càng lo âu. Rồi nó nói:
– Hừm. Mười chín mà còn nhỏ? Gái 13 bẻ sừng trầu cũng gãy Hóa à. Đừng có nhà quê quá vậy! Mầy có biết con Xiểm bắt đầu chơi năm mấy tuổi không? Mười tám đó !
Tôi lại phải đóng kịch, phải ngơ ngác hơn:
– Trời, Sào nói sao? Con Xiểm đã gần đàn ông năm 18?
Nó lại cười thích thú và tiếp:
– Còn tao năm mấy tuổi mày biết không? Mười bảyl Tại thằng quỷ Phúc, bạn tao. Hồi đó chả chưa có đi lính. Chả với tao tnla nào cũng vô rẫy làm việc rồi chả dụ dỗ tao, kể cho tao nghe những chuyện đụ đéo kích thích tao quá, chru hổng nổi tao cho chả đụ luôn.

Lần này tôi hơi giật mình và hơi tái mặt. Vô rẫy!

Sao giống chuyện của bác Kha với tôi quá vậy. Nhưng tôi quyết không cho Sào bắt được mạch. Tôi vẫn cắt thơm mời nó, và nói:
– Quỷ thần ơi! Mười bảy mà mày đã chơi? Làm sao chơi được? Nhỏ quá mà ? Không đau sao?
– Nhỏ cái mốc xì. Nó nói. Hồi đó tao cũng nghĩ như mày. Nhưng mày ơi! Hối đàn ông nó làm mình nở ra. To mấy cũng lọt à ! Đụ sướng lắm Hóa biết không? Ngày nào không ra rẫy đụ lén là tao muốn điên. Sau đó chính tao là kẻ bắt chả phải đụ. Mà mày ơi, được đâu có mấy tháng, chả bị bắt lính, tao thèm gần chết!
Nó nói tới đó, tôi vẫn chưa tin, vẫn vờ đóng kịch:
– Trờit Sào, sao Sào ăn nói bạo miệng qua vậy?
Nó lại cườl, cười thỏa thích. Tôi lại sợ, sợ nó biết tôi đang đóng kịch. Nhưng nó nói tiếp:
– Mèn ơi, con nhà quê ? Hóa ơi, sao tao thấy mày như bà già vậy? Mườl chín rồi, phải hưởng chớ? Mày biết chả đi lính rồi, tao thèm quá. Tao đã… đã…
– Đã sao? Tôi hỏi. Sào đã sao nói tao nghe với?
– Tao đã mò luôn ông chủ của tao.
Tôi vờ hoảng hết, mắtmở to, miệng há hốc, buông miếng thơm rơi xuống đất. Nó lại cười. Cái cười man dại:
– Hóa ơi là Hóa! Làm cái gì mà hoảng hết như tháy ma quỷ vậy? Để tao kể mày nghe. Bữa đó chủ tao với tao chèo xuống vô chặt tràm, hái bông điên điển trong lũng. Ổng để tao xuống ở một ruông nước với hai cái rổ lớn để hái bông điên điển. Ông chèo quanh chặt tràm. Chặt đầy xuống ổng chèo lại đón tao. Tao đưa hai rổ điên điển lên xuồng rồi trèo lên.

Nước làm áo quần tao dính sát vô da thịt. Cái áo trắng làm cặp vú tao lồ lộ ra. Tao cố ý để vậy cho chll tao thấy. ồng chợt nhìn thấy, ngồi chết sững với cây chèo. Tao đứng đó, mở mấy cái nút áo. Tao làm tỉnh bơ coi như không có ổng đang nhìn. Rồi tao cởi áo ra, đưa trọn bộ ngực trắng phau, phơi ra dưới ánh sáng mặt trởi. Chủ tao ngồi bất động. Mắt ông ngây dại. Tao vắt nước áo cho ráo, rồi từ từ mặc vào. Chủ tao cứ để xuồng trôi tà tà theo dòng nước ổng nuốt nước miếng.

Rồi mầy biết tao làm gì nữa không? Tao cởi luôn cái quần đen ra, đưa cái lồn về hướng ổng. Lông lúc đó mới lú lú lưa thưa. Tao thấy ổng nhìn chăm bẳm lồn tao, và tao cũng thấy cặc ổng xừng lên một đống. Tao vắt nước cho quần khô rồi nói với ổng:
– Ông chủ, mạnh tay, vất giùm con cái quần coi.

Ổng cầm quần tai làm như cái máy, mà mắt vẫn không rời lồn tao. ổng đứng dậy. Cái quần đùi của ổng nhô ra phía trước. Vắt xong quần mà ổng vẫn không đưa cho tao, vẫn nhìn tao chết trân. Tao mỉm cười vờ hỏi:
– Ông chủ vắt xong quần của con chưa?
Ổng giật mình, chớp chớp đôi mất, không đưa quần cho tao và nói:
– Cho ông ngắm con chút được không?
Tao không trả lời, lấy tay xoa xoa cái bụng ổng tiếp:
– Con cởi luôn cái áo như hồi nãy cho coi bộ vú của con luôn đi.

Tao từ từ cởi cái áo ra, vất cái áo xuống khoang xuồng. Đứng như thế thật lâu cho ổng ngấm. Tao muốn vậy, vì tao đang thèm đụ. Tao thèm kinh khủng. Nếu chưa đụ lần nào thì mình chỉ thèm một cách vửa phải và kín đáo. Còn đã nếm mùi rồi, mèn ơi! Nó ngứa ngáy khó chịu lấm mày ơi? Lúc nào cũng đòi và có thể nói, chơi hoài được hà ? Lúc đó tao muốn chủ tao rủ tao nhào xuống nước, hay lên bờ cỏ, hay đứng ngay đó mà đụ. Kiểu nào cũng được. Tao nói:
– Con cho ông coi mà ông hổng cho con coi của ông. Hổng thèm đâu. Ông ăn gian.

VN88

Viết một bình luận