Em vẫn đó hằng ngày mà sao quá xa xôi đối với anh. Đêm qua qùyết định liều lĩnh đến với anh. Một là chinh phục được em. Hai là anh giã từ vĩnh viễn. Không biết anh sẽ đi đâu, nhưng anh phải đi cho khuất mắt. Anh đâu có phải là tượng đá để mà đứng đó mãi cho gió mưa xoáy mòn. Anh biết yêu, biết khóc biết thở, Hóa có hiểu không?
Tôi chẳng trả lời gì hết, vì khi nói, Thành đã dùng hai cánh tay lực sĩ siết nát người tôi nhưmột roi đòn, như một cái mắng lẫy. Tôi hạnh phúc cam chịu. Thành cứ siết chặt vòng tay thêm đi, cho em tan rữa trong hư vô càng tốt. Bộ em không yêu Thành sao. Không yêu mà để cho Thành ôm em, sờ ngực em, và gác chân lên miền suối cỏ. Nhưng Thành phải hiểu vị trí của em. Em cũng khổ tâm như Thành đã cảm thấy. Em yên lặng cho Thành ôm em mà “ngủ “, Thành cũng phải biết đó là thông điệp em đã gửi đi với hal chữ: bằng lòng. Phần còn lại phải là của Thành, đâu phải em. Em đã dọn cỏ một khoảng đường chờ đón tình quân. Sao anh không vào cho hai chúng ta thỏa cơn thèm muốn, mà để em một mình phải vui gượng dưới gốc mù u, bên bờ suối? Nếu Thành ngại ngùng vì ở dưới kia thấp quá, thì với em cũng thế, trên này cao quá. Nếu thấp quá mà có bạo gan làm một cử chỉ tỏ tình mà không được đáp ứng thì cũng dễ tha thứ. Còn em, trên cao, bị từ chốí, có lẽ em sẽ chìm mất, vắng mặt luôn trên cõi đời phiền muộn này, Thành có nghe không?
Nhưng Thành có mất mát gì đâu. Người chủ dãy đất cuối cùng của em vẫn là Thành. Thành lật ngửa tôi ra, nhìn đăm đăm vào mắt tôi nhưđi tìm sự chân thành. Một khoảnh khắc dài. Tôi cũng thế, nhìn Thành, như chụp hình hết cái sức sống bát ngát tỏa ra từ Thành. Thành cúi sát xuống nhưng chỉ đặt một chiếc hôn thật nhẹ lên môi tôi:
– Em là của anh?
– Dạ.
– Là thiên thu hay chỉ một đêm qua và hôm nay?
– Em đã nói rồi. Đã chứng minh rồi. Anh chưa tin sao?
Thành dúi dúi mặt vào cổ tôi, vào tóc tôi, rồi kéo mền xuống một tí, nhìn tận mặt đôi vú trắng ngần tròn trịa của tôi. Thành dùng đôi môi nghịch ngợm trên hai núm đỏ hồng, để mà áp nhẹ lên vú bên mặt, hai ngón tay xe xe nhẹ vú bên trái. Tôi nhấm mất, cứ để Thành tha hồ bóp, nấn. Rồi Thành ngậm vú tôi mà bú như Đứa trẻ. Tôi sướng lâng lâng. Một tay Thành vuết vuốt chùm lông nách của tôi một cách say sưa, và rồi tưột dần xuống:
– Hóa dạy cho anh làm sao để em sướng nhé !
– Dạ.
Thành dùng mũi hôn chòm lông lồn của tôi. Hạ bộ của tôi bắt đầu nóng ran. Tôibắt đầu “giảng bài”:
– Đúng ra khị yêu nhau rồi, anh làm gì em cũng sướng. Như ở cành mận đêm qua, em muốn chết đi trong ngây ngất, mặc dù anh chỉ là con bướm non mới ngày đầu bay đi hút nhụy. Nhưbây giờ đây, anh chỉ dùng mũi hôn nhẹ chòm lông lồn của em, mà toàn hạ bộ em đã nóng ran. Đó, Thành ơi? Cứ hôn đi bao lâu cũng được. Đưa tay lên sờ vú em đi. Em dang rộng hai bắp đùi ra đó. Anh có thấy gì chưa?
Nhìn thật kỹ đi anh! Dưới kia, Thành vịn hai bắp đùi tôi và trả lời:
– Có Hóa ơi! Anh thấy rõ hết. Dễ thương quá em ơi.
– Anh chưa thấy rõ hết đâu. Đây nè.
Tôi lấy bàn tay banh nhẹ hai mép lồn ra cho Thành xem tường tận. Thành hít hà, Thành mừng như xem một kỳ quan:
– Hóa ơi, đẹp lắm, em ơi! Có cái hột le nằm trên đỉnh Hai mép lồn đỏ au. Cái lỗ nhỏ xíu, sâu hun hút. Có phải chỗ đó anh đã vào trong em đêm qua?
– Đó đó chồng ơi! Nó nhỏ lắm mà bao lớn cũng vừa. Anh ngậm hột le của em đi. Đó, mút nhẹ cho em. Lấy đầu lưỡi đánh nhẹ lăn tăn ở đỉnh hột cho em. Đó, thật lâu nhen Thành. Mình ơi? Anh có thấy người em giật tưng tưng không? ối, đó, nhớ cứ thế những lần sau làm cho em. Anh cho một ngón tay vào lỗ lồn của em được không? Đó, đưa vào đi, không đau đâu. Đó, anh nhúc nhích ngón tay thật mạnh cho em. Đó, chồng ơi! Chết em. Bú mạnh hột le của em đi mình ơi. Em nắc cái lồn cho mình thấy nè ! Ứm, hạnh phúc quá đi Thành ơi? Cho thêm một ngón nữa đi chồng. Đó, cứ cứ động hal ngón cho dữ dội đí. Úi, úi Ai vậy? Ai làm tôi sướng quá vậy? Sướng hơn đụ nữa mình ơi! Hai cảm giác lận. Mình ngồi ngược lên
đây đưa cặc cho em bú, trong khi mình vẫn bú lồn em. Ôi, cặc mình to quá mình ơi! Nhưvậy mà vô hết trong lồn tôi hỡi trời? Em bú mình nè! Cứ tiếp tục như vậy cho em nhen mình.
Cặc Thành to quá. Tôi ngậm tràn miệng, và bú thật ngon lành. Bao nhiêu cảm giác sung sướng cùng một lúc đến với tôi. Tôi ngậm hòn dái Thành mà ăn, mà nuốt. Thành tận tình bú lồn tôi, hai ngón tay Thành thụt cửa mình tôi giống nhưmột con cặc đang đụ. Tôi bảo Thành há miệng lớn ra. Tôi đái mấy tia vào miệng chàng. Thành nuết hết rồi lại tiếp tục bú hột le của tôi. Rồi Thành xin đụ tôi.
Tôi cầm con cặc Thành để ngay miệng lồn. Thành nhấn mạnh xuống. Trong mộtkhoảnh khắc tôi không còn thấy gì hết. Tôi há miệng, cong người lên hú một tiếng. Thành đã vào hết. Chàng chống hai khuỷu tay, ôm tóc tôi. Lưới chàng vào môi tôi. Vành môi chàng thơm nức mùi nước lồn ngây ngây. Thành nắc khoan thai, thỉnh thoảng Thành đưa hết cu rạ rồi lại thọc sâu vào. Những lần như thế, tôi phải ngừng nút lưỡi để hét lên một tiếng. Thân hình hộ pháp của Thành ôm tôi gọn lỏn trong lòng nhưôm một đứa bé con. Chàng đụ thật lâu. Tôi không cho Thành nắc nhanh, không đưởc dồn dập. Cứ nhịp nhàng êm đềm như nước chảy trên dòng suối. Tôi đưa hai chân lên gác trên mông Thành. Tôi klểm soát nhịp thở Thành, chỉ cho Thành sướng chừng mực. Phải kéo dài cuộc ân ái cho tới giữa ngày.
Tôi ôm Thành để nấc lên, hưởng tận cùng cuộc giao hoan. Rồi tôi lên ngồi trên Thành. Phải thành thật, kiểu lái phi thuyền này, với tôi, là kiểu tôi mê nhất. Vì tôi có thể đlều khiển cho cu đi hướng nào cũng được để thỏa mãn. Thành chẳng cần biết gì. Chàng chỉ ôm cứng đầu tôi để hôn môi. Và, hình như lúc mặt trời đứng bóng, tôi rủ Thành cùng ra, cùng chất ngất với tôi. Thành lật tôi xuống, trườn người lên đụ khủng khiếp. Chàng vổ mạnh vào mu lồn tôi những cái nắc trời long đất lỡ. Tôi rên, tôi gào. Tay tôi cấu vai, cấu lưng Thành. Tôi trào nước mắt vì cực kỳ khoái lạc. Cặc Thành giật liên hồi, bắn ra không biết bao nhiêu là khí vào lồn tôi.
Tôi để Thành nằm nhưthếthật lâu trên người tôi. Thành lại thiếp ngủ. Tiếng thở của chàng lớn hơn, đều đều bên tai tôi. Đỡ Thành nằm xuống gối, tôi lấy chãn đắp cho Thành, xong tôi đi nấu cơm, làm các món ăn thật ngon đợi Thành dậy cùng ăn.
Bây giờ chủ tôi kiêm luôn việc dẫn đôi bò mỗi lần ông ra rẫy làm việc. Ông im lặng, lủi thủi với rẫy nương, mãi đến chiều dẫn bò về chuồng. Tôi và Thành phụ nhau làm giá, đổ bánh tráng mang ra chợ bán. Vốn một mà lời năm, sáu. Nên chắng bao lâu chúng tôi dư được một số tiền khá lớn.
Hai chúng tôi sống với nhau như vợ chồng. Chủ tôi càng im lặng thui thủi bao nhiêu, tôi càng xót xa cho thân phận “cổ thự’ của ông bấy nhiêu. Vì thế, một tuần vài ngày, vào buổi tnla tôi lén Thành chạy ra rẫy, nơi gốc mù u cho ông gần tôi vài cái. Nhưng sao tôi lãng mạn và khỏe đến thế. Giao hoan với chủ tôi, tôi ra ít nhất vài lần. Tối đến tôi lại đụ Thành, ra thêm vài lần nữa. Đụ như thếmà hình nhưtôi vẫn chưa thỏa mãn hết cơn dâm. Tôi mơ được dịp đụ Lộc bồ của Xiểm. Xin thú thật, tôi có thể đụ hoài được hoài. Lúc nào ngưng, cửa mình tôi ngứa ngáy khó chịu. Tôi cứ muốn bên tôi, trên tôi phải luôn luôncó đàn ông. Có lẽ đây là căn bệnh của tôi chăng?
Nhưng đâu phải chỉ có một mình tôi là như thế. Bọn con Sào, Đào, Xiểm, có đứa còn trầm kha hơn tôi nữa. Tôi và Xiểm còn có được hai người trai trẻ để làm tình nhân. Còn Sào và Đào thì chỉ đụ với ông già.
Tưởng vậy là yên. Không ngờ chiến tranh lại đến vét hết thanh niên trong làng tôi. Trong số đó có Lộc của Xiểm, có Thành của tôi. Cái giường của tôi bây giờ trở nên lạnh lẽo. Không có những trận đụ thâu đêm, những buổi sáng ái ân tới giữa ngày. Tôi cần có đàn ông đến thế. Đã không có thêm lại phải mất mát, thiếu vắng. Thành đi rồi, tôi ở lại một mình với gối chăn đơn độc. Và thay vì phải chạy ra gốc mù u để hưởng “cổ thụ ” thì chủ tôi đã thay Thành, hằng đêm vào đụ với tôi ở nhà. Bổn cũ soạn lại. Nhưng có còn hơn không. Tôi bắt ông vào những buổi trăng sáng, phải đụ tôi ở gốc mận, để tôi đỡ nhớ người yêu. Tôi phải nhắm mắt lại, cố dùng hết sức tưởng tượng để nghĩ là Thành của tôi đang đứng đó Dĩ nhiên, những lần gần gủi với chủ tôi, thì tôi khô khan, tẻ lạnh. Cơm nguội mà ! Và dần dà, tôi không còn nuết được nữa. Tôi chán chường, từ chối hết những lần chủ tôi mò vào phòng tôi.
Cho đến một ngày, tôi thu xếp áo quần, đem theo một ít tiền lên Sài Gòn tìm việc. Tôi muốn xa hắn cái rùng già cằn cỗi này. Tôi cũng không quên mangtheo địa chỉ và số quân của Thành để sau này viết thư thăm viếng.
May mắn, tôi được vào giúp việc cho một nhà giàu: Ông thầu khoán Vi. Ông Vi làm thầu khoán Nhưng bà vợ buôn hột xoàn, chạy áp phe và buôn bán quân dịch. Nhà bà Vi, trên tầng thứ hai là một sòng cờ bạc ăn thua bạc triệu và là nơi gặp gỡ, giao du của các bà tai to mặt lớn.
Bà Vi có một cậu con trai và hai cô con gái. Cậu con trai tên Dũng, một cô con gái lớn tên Phấn còn cô kia tên Hồng. Công việc chính của tôi là ngồi chia bài cho các bà đánh. Vì thế, tôi được nhiều dịp nghe và chứng kiền nhiều vụ ngoại tình táo tợn, có một không hai, trong một xã hội mà người ta gọi là thượng lưu.