VN88 VN88

Nhắm mắt ngất ngư không còn biết đến trời đất nữa

Xong chúng tôi mặc đồ đi vào nhà. Cô Út ngồi nấu nước trong bếp. Hồng đang đánh răng, ngẩng lên nhìn tôi cười cườl một cách khó hiểu. Có lẽ cả hai người đã thấy cảnh chúng tôi đụ nhau lúc nãy chẳng? Tôi tỉnh nhưruồi. Mà họ thấy thì cũng chẳng có sao. Ai ở đây có đủ tư cách để trách cứ tôi? Tất cả đều là đảng viên của dục vọng. Ông chủ tôi mặc áo đội nón, ra chuồng dắt bò thong thả đi ra rẫy. Hồng rửa mặt xong. Khi đi ngang tôi, Hồng bặm môi nhéo đít tôi một cái, cười khúc khích. Cô Út cũng thế Miệng cô cười chúm chím, liếc liếc về tôi, không
nói. Tôi liều mạng hỏi thẳng:
– Bộ mấy người thấy hết rồi hả?
Cô Út vừa cười tinh nghịch trả lời:
– Trong phòng ban đêm còn chưa che mắt được ai, huống nữa là ngoài vườn, trống trơn giữa ban ngày.
Tôi vẫn thắc mắc:
– Nhưng mà làm sao hai người biết tôi với ổng ở ngoài vườn?
Hồng cười hóm hỉnh:
– Trời ơi. Chị la làng cỡ đó thì cũng như “lạy ông tôi ở bụi này. ” Em với cô Út coi từ đầu. Quá xá quà xa đó nhen. Chị làm em thèm muốn chết luôn! Em đâu ngờ chị lại dậy sớm như vậy.
Tôi vuốt tóc Hồng an ủi:
– Không có lo. Trưa nay em tha hồ mà hưởng. Chị có gởi gấm rồi.

Hồng nắm tay tôi, nhìn tôi như cám ơn. Tôi mời cô Út bồng thằng nhỏ lên xe ra chợ ăn sáng. Ngồi trên xe cô Út tấm tắc khen ngợi ông chủ của tôi:
– Ông già thiệt là một dũng sĩ. Chơi vài chục lần mới ra một lần. Mình gần muốn chết mà ổng cứ hùng hục xông pha. Có khi cô chết giấc, bất tỉnh, ông phải xoa dầu, cạo gió cô mới tỉnh. Như tụi con thấy hồi hôm đó. Cô ra hai lần mà ông vẫn chưa thấm tháp gì cả…
Tôi ngạc nhiên hỏi cô Út:
– Nhưng sao cô biết tụi con xem cô tối hôm qua?
– Thì hồi tụi con lom khom leo ra khỏi bồ lúa, cô thấy Đáng lý thì cô sợ, nhưng… ông già đã nói hết về con… Nên cô an tâm. Chỉ có em Hồng đây còn quá nhỏ nhưng vừa rồi, cháu lại nói tnla nay cho Hồng hưởng…

Hồng cười khúc khích. Sáng nay Hồng mặc đồ thể thao. Chiếc quần sọt trắng đưa hai bắp vế gọn, hồng hào. Phía trên là chiếc áo ngắn củn cởn, cột lại ở giữa ngực. Tóc thắt đuôi ngựa. Hồng xinh nhưđóa hoa. Ăn mặc thếhình nhưHồng đã chuẩn bị cho trưa nay.

Tôi thì mặc một chiếc áo dài màu xanh dương, quần trắng, trang điểm thật nhẹ. Vào đến chợ, hai đứa tôi được đám đông trầm trồ nhìn theo. Hồng và tôi nhưhai đóa hoa lan mọc giữa rừng. Dân Sài Gòn mà lị. Đám con trai ông Thạnh Phát, ái Vân Đường, tiệm tạp hóa Nguyên Hà… kéo theo sau, rồi vào tiệm ăn với chúng tôi. Họ trêu chọc nhã nhớn, nhưng chúng tôi nghiêm nghị làm nhưcon gái nhà lành. Giá trước kia lúc tôi còn chăn bò, bán giá, chắc chẳng cậu nào thèm nhìn. Ăn sáng xong, tôi đưa cô Út về. Hai chị em tôi lái xe ra quận lấy thêm xãng, mua ít quà ăn trưa rồi lái về rẫy chỗ ông chủ tôi làm việc.

Mặt trời đứng bóng. Tôi đậu xe dưới một bóng cây râm mát rồi nắm tay dắt Hồng xuống bờ suối ngồi đợi. Tôi dặn Hồng làm đúng như tôi đã làm năm trước. Và đằng kia, ông chủ tôi đứng gần một gộp đá cởi đồ, bước từ tù ra giữa giòng suối. Hồng nôn quá. Ông khoát nước kỳ kọ. Tôi bảo Hồng bước lại gần đó. Hồng cởi hết áo quần. Thân hình Hồng trắng như bông bưởi. Ông chủ tôi ngẩng nhìn lên. Ông ngạc nhiên, vì đó không phải là tôi. Hồng hai tay nâng nhẹ đôi vú khêu gợi. Rồi Hồng dang hai chân ra, vuốt nhẹ từ bắp vế lên đến ngang lồn thì dừng lại.

Hồng nhìn chủ tôi bằng cặp mắt mời mọc, rồi xoa xoa chòm lông lồn đen kịt. Chủ tôi đứng dưới nước tới ngang ngực. Bất động. Ông nhìn sững tòa thiên nhiên đẹp như thiên thần. Ông không thể ngờ được món quà tôi tặng ông trưa nay là một cô gái trẻ đẹp như thiên thần. Hồng nâng gót, dẫm nhẹ lên những viên đá cuội trắng tinh. Chân Hồng cho vào giòng nước mát lạnh. Chim kêu buổi trưa thưa thớt, xa xăm. Tiếng lá cây rừng rì rào và tiếng nước chảy lăng tăng làm cho khung cảnh như nơi cõi thần tiên.

Hồng bước chậm rãi, nhưng mắt vẫn nhìn ông chủ tôi khêu gựi. Qua làn nước trong, tôi thấy con cặc ông dựng đứng sửng lên một cách hách dịch. Ông vẫn đứng yên như thế chờ đợi. Hồng tiến gần lại ông. Nước suối dâng lên từ từ đến bụng, đến vú rồi cổ lúc Hồng chỉ còn cách ông một thước. Hồng dừng lại khoác nước rửa mặt, rửa vai, rửa vú… Ông chủ tôi chết mệt, sững sờ. Rồi bất giác ông đưa hai tay ra đón. Hồng nhón chân sải người nhanh đếnông. Vòng tay ông chủ tôi ôm gọn Hồng như con hổ ôm trọn một con thỏ. Hai tay Hồng bấu sát thân hình vạm vỡ đen láng của ông. Hai người nhì nhau giây lâu rồi một tay Hồng cho xuống nước cầm chặt khúc gân to tường dài thon của chủ tôi.

Hai chân Hồng tréo vòng qua mông đít của ông. Hồng kéo ghịt tóc ông xuống, tặng ông chiếc hôn nồng cháy giữa đất trời tịch mịch nên thơ. Đến thuở nào tôi mới được xem tận mắt cảnh trữ tình lãng mạn như thế nầy nếu tôi không đem Hồng về đây. Hai người nút lưỡi nhau lâu lắm. Tôi ríu mắt. Mặt nóng bừng. Hơi nước mát từ giòng suối hắt lên. Rồi Hồng ngừng hôn, nói điều gì đó bên tai ông chủ tôi. Ông cười ngó quanh, tìm kiếm. Chắc là Hồng báo cho ông biết có tôi đang nhìn trộm.

Rồi Hồng buông ông ra, lặn xuống nước, cầm cặc chủ tôi nhìn thậtkỹ. Mái tóc dài bồng bềnh của Hồng trôi theo làn nước, làn da trắng mượt, đôi vú no tròn, to vừa phải. Hồng trồi lên lấy hơi rồi lại lặn xuống. Lần này Hồng ngậm đầu con cặc của ông vào mồm, mút. Ông chủ tôi ngửa mặt lên trời, miệng hơi há ra thưởng thức. Rồi cứ thế Hồng lại trồi lên lấy hơi và lại lặn xuống bú cặc tiếp. Một lúc lâu, Hồng ngừng lại bắt ông chủ tôi bế thốc lên, đưa đôi vú vào bắt ông bú. Hồng ngửa đầu ra, để tóc thả lòa xòa trên mặt suối. Tôi bắt đầu nứng. Cảnh khêu gợi của một già một trẻ nơi giòng suối đang làm lồn tôi nóng ran như bị lửa đốt.

Rồi Hồng bắt ông đưa hai tay ra, Hồng nằm ngang lên đó bơi, đập nước tung tóe. Hồng nghịch như đứa trẻ lên tám. Hồng muốn làm gì ông chủ của tôi cũng chiều. Rồi Hồng lại ôm ông, nhìn ông yên lặng. Một lát sau, Hồng dạng hai bắp vế ra, một tay cầm cặc chủ tôi, tay kia quàng cổ ông. Hồng nhấn đít vào, vào nữa. Qua làn nước trong vắt, tôi thấy thật rõ, và tất cả chiều dài của khúc gân gồ ghề của ông nằm trọn trong lồn Hồng. Hồng ngã đầu tụa vào ngực chủ tôi, nhẩm mắt. Nỗi ao ước đêm qua và sáng nay bây giờ đã thành sự thật. Hồng thổ lộ: Chịu nhất là “thằng bé ” to và dài của chủ tôi. Tôi không thấy Hồng nắc. Hồng để nó nằm yên nhưthếtrong da thịt em để tận hưởng nỗi sung sướng, nỗi khoái lạc mà từ trước đến giờ Hồng chưa bao giờ có được giữa nơi rừng núi và trong giòng nước mát lịm.

Hai cánh tay lực lưỡng của ông chủ tôi ôm choàng cả người Hồng, nâng đít em thật sát vào da thịt ông. Ông có thói quen chiều chuộng phái ml”. Muốn gì cũng được. Cứ hưởng trước đl. Cứ xem ông nhưmột công cụ, nếu cần, một tên nô lệ cũng được. Nhớ có lần cũng ngoài rẫy này, tôi tuột quần ngồi ở một bờ đất bắt ông bú da diết gần hai tiếng đồng hồ để tôi tưởng tượng là Thành đang bú. Ông vẫn chiều theo. Chưa bao giờ ông đề nghị. Mà cũng chẳng bao giờ ông phản đối. Đó là một đặc tính làm tôi mê ông đắm đuối. Ông làm như thế, tự nhiên có lúc mình nghĩ lại, ôn hết những sự chiều chuộng của ông, rồi khởi lên một nổi nhớ, một niềm thương, một sự tội nghiệp. Tử đó đến yêu thương không xa mấy. Như sáng nay. Có bao giờ tôi nghĩ về đây là để đụ ông.

Nhưng ông đứng đó nơi một góc bếp, yên lặng đến tội nghiệp, nhìn tôi đắm đuối, say mê. Ông từng làm chủ thân thể tôi cả năm trời. Có gì của tôi, trong tôi mà ông chưa hưởng. Vậy mà môi ông vẫn nín lặng. Tay ông vẫn bất động. Chỉ bằng đôi mắt, ông đã chuyên chở đến tôi vạn lời trìu mến thiết tha, vạn chữ nghĩa của trần gian gộp lại. Và tôi đi đến. Và tôi đối diện ông. Chính tôi, chứ không phải ông, dẫn, dìu ông vào cuộc chơi. Một cuộc chơi mà đã có lần tôi chê là “cổ thụ ” là “cơm nguội. ”

Tôi đã dã man, cắt lìa, dứt khoát, đứt đoạn. Mặc kệ ông chới với hụt hẫng, chẳng còn lấy một cánh bèo nhỏ để bám víu giữa biển khơi. Ở nơi đô thị tôi có nhớ, nhưng chỉnhớ đếnThành. Tuyệt nhiên chẳng có ông, người đã khai phá nguồn cội của nỗi dâm trong tôi đêm núp hầm tránh pháo kích. Và nữa, tại giòng suối này. Lẽ ra chẳng bao giở tôi dám quên. Nó lãng mạn, trữ tình hơn tất cả mọi cuộc làm tình xảy ra trong tôi khi tôi ý thức về sinh lý.

Trần truồng, ôm đụ chủ mình dưới nước giữa không khí thanh tịnh, u trầm. Hình như hôm đó tôi đã ra bả lần. Tôi bèo nhèo, ngã quỵ, thất trận trước một mãnh hổ đầy kinh nghiệm. Và bây giờ, giòng suối kia đang tỏa nước quanh ông, với Hồng. Họ vẫn mãi ôm nhau, yên lặng, không một động tác. Đắm đuối, lạc vào nhau. Hồng tình tứ hơn tôi tưởng. Hồi đó, khi cặc ông đã vào hết trong lồn tôi, tôi đã nắc dữ dội, nắc cho sướng cái ham muốn tình dục. Mặc ông. Tôi không cần biết ông có ở đó. Còn Hồng, thì đang thì thầm điều gì đó bên tai ông. Ông hôn mặt,
hôn mắt, hôn trán Hồng. Ông đang ăn gỏi một con cá diếc với rau thơm, với bánh tráng, với rượu nếp. Ông nhâm nhi tận hưởng. Chớ không ngốn, không ngấu nghiến thô bạo như một tên chết đói xin được một bát cơm. Từ từ, thong thả. Hồng muốn thế.

VN88

Viết một bình luận