Chị Loan cầm tay em đe vào hột le của chị, bảo em dùng hai ngón tạy se nhè nhẹ. Hai ngón tay em ướt dầm. Chị bắt đầu nói những câu thật buồn cười, mà em không dám như:
– Hà Nội ơi, người thấy em đang thèm một bài nhạc, một đoạn thơ tình, cho em đừng khắc khoải nhớ nhung nữa. Vào trong em đi, khoảng trống hoang vu đó của em mênh mông như rông Thu bàng bạc… Vào điHà Nội, đừng để em cô đơn, có thể thành người mất trí…
Đấy đại khái như thế. Chị nói liên tu bất tận, cho đến khi ngón tay em được chị cầm đưa xuống gần cửa mình. Chị Loan ngưng nói vđ vẩn, mà bảo gấp em:
– Bảng, thử cho một ngón vào trong chị ngay đi. Đấy em ơl. Thích quá. Thụt mạnh đi Bảng. Có nghe nước của chị túa ra không? Ôi, vô cùng thần tiên. Cho thêm một ngón nữa được không” Một ngón ít quá. Đấy, mạnh hơn tý nữa. Giời ơi, chồng tôi đang làm lồn tôi tê tái này.
Chị Loan hẩy cái lồn lên theo nhịp thụt của tay em. Nước đâu mà nhiều thế Bỗng, chị hình như không nhịn được nữa, lôi em nằm hẳn trên chị, và nói:
– Chúng mình làm gấp chuyện vợ chồng, anh ơi. Em chịu hết nổi rồi.
Nói xong, chị Loan lòn tay xuống cầm chim em, cho thằng nhỏ vào cửa mình của chị. Hai tay chị nhấn mông đít em xuống. Em nghe chim mình ngập sâu vào Hơi nóng của lớn chị, chất nước ươn ướt, làm em, một lần nữa, tái tê cùng cực. Không đợi chị bảo, em cúi xuống tìm môi chị hôn nồng. Em chưa biết nắc, nên chị Loan chủ động, lắc xàng cái mông đít. Em cũng la gào, chị ấy thì vang lên những câu vô nghĩa.
Cả hai làm cái phòng ngủ nhốn nháo, kinh động. Chuyện vợ chồng là như thế. Đụ được mười phút, chị Loan bảo em xuống nhìn lồn chị. Đấy là phút em mong chờ nhất. Trí em chưa tưởng tượng dược hình thù lồn chị thế nào. Bây giờ chị ra lệnh. Em tụt ngay xuống phia dưới. Chị Loan đã dang rộng hai đùi ra. Giời ơi, lồn chị, lông chị, nhất là hai bắp đùi trắng tinh… Mắt em gần như hoa lên đôm đốm. Em lại bạo hơn. Dùng hai ngón tay banh nhẹ hai mép lồn ra xem cho rõ. Thì chị Loan đưa hai chân lên không trung, dang rộng gần như bẹt hẳn cái miệng lồn.
Em tha hồ ngắm. Cũng như lần đầu thấy đôi vú chị, mắt em nhòa nhòa. Chỉ còn thấy hai mép lồn đỏ au, tẩm đầy nước. Một cái lỗ nhỏ sâu hun hút phía dưới. Một cái hột nhỏ bằng hạt đậu nằm trên cùng. Lông mọc phủ dầy, lan ra tận hai bắp vế. Đã thế hai bàn tay chị còn banh thêm cho lồn tang hoác ra, cho em tận tường nhìn không bỏ một chi tiết… Bỗng chị ra lệnh:
– Bảng thấy của chị có xinh không?
– Xinh, xinh lắm. Nhưag nước ở đâu mà ướt nhẹt hết lồn chị vậy?
– Thì tại lúc nãy Bảng nằm lên địt chị đấy tôi. Bây giờ em làm ơn dùng mồm lau khô cho chị đi. Lau cho thật khô rồi hai chúng mình làm chuyện vợ chồng nữa.
Nhanh đi.
– Làm thếnào em đâu có biết?
– Là… là bú chị như chị đã bú em lúc nãy thôi.
Em liều mạng, cho mồm vào lồn chị. Cũng bắt chước chị, dùng đôi môi rà nhè nhẹ như chị đã làm cho chim em. Mùi nước lồn bốc lên thơm ngay ngáy. Và rồi em tự động dùng lưỡi liếm quanh lồn. Quả tình chưa từng bú lồn và chưa từng được chỉ bảo, mà sao tự nhiên em biết hết. Khi em dùng đầu lưỡi nhọn ngoáy mạnh hai mép lồn, chị Loan ểnh ngược cả phần dưới lên không trung, và mồm la chí chóe như lợn bị thọc huyết. Em hiểu là ưùnh đang cho chị lên cung trăng. Nhưng chả dữ tợn bằng khi em ngậm hẳn vào hột le và nút thật êm đềm. Chị Loan, hai tay bóp mạnh hai trái vú, nước mắt ràn rụa ra, mặt nhăn như khóc. Sợ quá em ngừng lại hỏi gấp:
– Có sao không hả chị? Sao, em có làm chị đau không?
Thay vì trả lời êm đềm, chị quát to:
– Đồ khốn nạn, sao lại ngưng ngang xương thế? Người ta đang thích thú tận càng, có biết không? Làm ơn tiếp tục cho chị đi em. Giời ơi thích quá, thích quá? Thế là em lại cắm mồm vào bú tiếp. Chị Loan dùng hai đùi kẹp cứng đầu em, làm hai tai em lùng bùng chẳng nghe thấy gì nữa. Vì nước chị ra nhiều quá trong mồm em, em phảinuốt hết mấy lần. Em hơi ngước nhìn lên. Mặt chị lại đầm đìa nước mắt, và nhăn nhưđau khổ. Em mặc kệ, không thèm hỏi nữa, cứ thế em làm tới. Càng lúc càng thiện nghệ. Hai tay chị cho xuống vò đầu tóc em. Và cuối cùng chị gần như bất tỉnh khi em thọc trọn chiếc lưỡi vào bên trong lồn chị. Em nghe toàn thân chị rung mạnh, mặt chị đỏ bừng. Hai lông mày dúm lại. Bụng chị nhảy lên bừng bực…
Chị Loan nói giống như khóc:
– Bảng ơi, chị xuất này. Chị đang ra đấy em. Phải liếm cho bằng hết, đừng bỏ một giọt nào nhé cưng. Ôi còn ra nữa, ra nữa. Sướng không thể tả được bé ơi…
Sau đó hai tay chị đẩy nhẹ mặt em và kéo thốc em lên. Tưởng đâu chị mệt muốn ngt)ng. Ai dè chị cầm cặc em cho vào lồn, bắt em đụ mạnh. Bấy giờ em đã biết nắc. Em nắc hùng hục, mồ hôi em cũng vã ra, hòa với mồ hôi chị. Cả hai như đang tắm. Và chị Phúc ơi, chỉ được có mười lăm phút, lần đầu tiên toàn thân em sung sướng cách lạ thường. Em nghe cu mình bắn ra những tia gì đó. ỏ dưới, chị Loan hẩy lồn lên, hình như cũng cùng ra với em…
Mệt ghê gớm. Em chưa từng bị mệt như thế bao giờ. Chị Loan để em nằmtrên bụng chị, và nhắm mắt, như để sống tiếp tục với dư vị cái đụ đầu tiên với em, một thằng bé nhỏ thua chị gần chín tuổi.
Kể tới đó, thằng Bảng ngồi dựa ngửa ra cạnh cửa, mắt mơ màng, như băn khoăn điều gì. Hình như hắn có điều không tiện nói cho tôi nghe. Tôi hỏi thúc:
– Sao không kể tiếp chơ chị nghe mà bỗng đứt ngang vậy? Câuchuyệnthậthấp dẫn… nóitiếp đi Bảng. Hắn vẫn ngồithừra, gương mặtkhông còn vẻ hăng say như hồi nãy nữa. Tôi nhất định không bỏ lỡ. Nên nói giọng hơi đanh hơn, như dọa hắn:
– Từy em. Nhưng nếu chị không biết hết những bí mật của em với hai bà chị, chắc chắn…
Bảng bỗng nhanh mồm nói ngay:
– Không biết em có nên nói điều bất tiện này cho chị nghe hay không. Vì nó hơi quá đáng đối với thằng bé mới hưởng cái lạ trong đời chỉ có một buổi chiều. Số là sau khi ân ái xong với chị Loan, em mệt kinh khủng, thèm một giấc ngủ ngắn cho lại sức. Không ngờ em ngủ quên đi lúc nào không biết. Chợt em nghe hai chân mình tê cứng, nên choàng mắt tỉnh dậy. Trong phòng tối đen. Em chả nhìn thấy bất cử một vật gì. Chân em bị tê cửng bởi vì bắp vế của chị Loan vắt ngang. Tiếng chị ngáy nho nhỏ bên tai em. Em khe khẽ đặt chân chị xuống giường cho chân em đỡ tê, thì chị lại kéo chân em đặt lên người chị, và nói giọng ngáy ngủ:
– Ngủ thêm tý nữa đi em, rồi hai chị em mình đánh đấm một phùa nữa. Xong gọi cơm lên ăn, rồi mình ra bãi biển hứng gió, ngắm trăng…
Giọng nói của chị Loan khào khào hơi khác. Mà mùi thơm da thịt của chị cũng chẳng giống tý nào như suốt buổi tắm dưới biển, cũng nhưkhi vào phòng ngủ này. Em quay sang hôn chị một cái trên má để xác định có phải mùi thơm da thịt chị hay không. Hoàn toàn không! Em cho tay xuống sờ. Chị Loan vẫn trần truồng, vẫn đôi vú cứng, cũng chòm lông lồn dày rậm…
Em hỏi:
– Chiều giờ chị có thức dậy tắm rủa, và xức nước hoa khác không vậy?
– Có chứ. Cứ sau mỗi lần làm tình, là giá nào chị cũng phải tắm một cái mới chịu được. Mà sao, tựnhiên em hỏi một câu ngớ ngẩn vậy? Bộ người chị hôi lấm
– À không. Em hỏi bởi vì sao mùi thơm trên người chị bỗng thay đổi cách lạ thường. Kể cả mùi nước hoa, và mùi thơm tự nhiên của da thịt chị…
Nói xong em thử tìm môi chị ấy hôn đại một cái. Rõ ràng cách nút lưỡi của chị Loan bây giờ cũng khác hẳn với lúc chiều. Một lần nữa em cho tay xuống sờ trái vú, và nắn thử đầu vú. Thôi, em không nhầm nữa. Rõ ràng người nằm bên em không phải là chị Loan.
Em hơi bàng hoàng một lúc. Rồi chợt cảmthấy vui vui vì có cái gì đó đang khích động lòng em. Sau khi đã chắc chắn người con gái đang nằm với mình không phải là chị I~oan, tuyệt nhiên em không thèm hỏi vớ vẩn nữa. Ai cũng được, miễn mình được tha hồ đùa với ái tình xác thịt là được Em tự động leo lên người chị, cầm cu bỏ vào lồn, bắt đầu nắc thử. Đến đây, điều em hoài nghi lại càng rõ rệt. Tiếng chị Loan rên đằm thắm hơn, tình tứ hơn. Còn người đàn bà này có vẻ nhiệt tình, cuồng bạo. Chị nói huyên thuyên cả tiếng Việt lẫn tiếng Pháp. Tiếng Pháp thì em chịu thua. Còn tiếng Vlệt thì chị nói vớ vẩn như: “Chúa ơi, lần đầu tiên con địt một thằng bé. Chúa Nhật này con sẽ xưng tội với cha sở là con hãm hiếp trẻ con. Giời ơi, nó đảng địt nhưmột người lớn chứ đâu phải con nít. Sướng hơn lên Thiên đàng Chúa ơi?”
Đấy chỉ nghe giọng nói không.thôi, em cũng thừa sức biết đó là ai. Giọng nói mà hằng ngày em nghe không dưới ba bốn lần, nhất’ là những lần sai em đi mua báo. Chị Ngọc! Biết rõ mười mươi như thế, mà em vẫn cứ vờ gọi: “Chị Loan ơi, tốl nay haichị em mình địt tới sáng nghe chị. Cố giữ, đừng để em ra sớm, mất thú nhé. Địt một lúc, em sẽ lại bú lồn cho chị thích. Chị la như vừa rồi em nghe sướng lỗ tai quá. La nữa đi, chị Loan?”
Chị Ngọc hoàn toàn tưởng đã đánh lừa được em. Vì chị không nghĩ một thằng nhà quê, nhỏ tuổi lại có thể nhận được sự khác biệt giữa chị và chị Loan. Như em nói, địt được một lúc, em tự động rút cặc ra, tụt xuống, banh lồn chị ra, xin bú. Chị Phúc có biết gì không? Chị ấy bảo em nằmngửa ra cho chị ấy đặt lồn lên mặt em. Em ngoan ngoãn vâng lời. Giời ơi, lông lồn chị ấy dày, rậm hơn của chị Loan nhiều. Chị nhận cả miệng lồn thật sát vào mồm em. Thích quá, em chỉ biết le lưỡi ra mà bú. Có lúc em ngộp không còn thở được nữa, phải đẩy cao mông chị lên mà thở. Cả cái lồn ướt nhẹt nước, đã trịn khắp mặt em từ trán, mắt, mũi, cằm. Chị lại gào thét dữ tợn:
– Bú khỏe vào đi em. Chị thích quá. Thích còn hơn lúc chị địt với mấy sĩ quan Pháp. Tụi Tây trắng coi vậy mà có đứa còn yếu hơn người Việt mình đấy Bảng ơi.
Ngày nào cũng lên phòng địt với chị, bao nhiêu tiền lương lĩnh được dưới sở Công Chánh, chị sẽ cho em hết…
Em phát cười một tràng ngắn. Chị hỏi sao cười?Em không trả lời đúng, mà phịa ra:
– Chị không tiếp tục học ngành bác sĩ hay sao, mà phải sang làm việc sở Công Chánh?
Chị Ngọc ngượng quá, nói tảng sang chuyện khác: “Biết Tây với đầm nó ôm nhau địt tưng bừng dưới nước, hồi chiều này hai chị em mình cũng cổi quần làm một trận.” Em biết chị Ngọc đang ngượng, nên không nhắc chuyện hồi nãy nữa. Em tiếp tục bú lồn. Quái lạ, đến mùi lồn của hai người cũng khác nhau. Nhưng nước của chị Ngọc phải công nhận là nhiều hơn của chị Loan. Chị bảo em ngậm vào hột le, dùng môi nhần nhần cho chị thích.
Nửa chừng, em đòi chị bật đèn sáng, cho em nhìn lồn chị trong khi bú. Chị Ngọc nhất định không chịu. Nằm dưới, em đang tràn ngập một khoái cảm lạ lùng. Chỉ một buổi chiều, mà em đã hãnh diện địt luôn hai chị em cùng một nhà. Họ dàn cảnh lúc nào em hoàn toàn không biết.
– Nếu có cơ hội, chị Ngọc trong nhà cho em được hưởng luôn tấm thân ngà ngọc, em có chịu không, hả Bảng.
– Dạ… có lẽ nếu thích thì em cũng không dám. Đã cả gan làm cô em, rồi bây giờ thịt luôn cả cô thị thì còn Giời đất nào nữa. Với lại, hoàn cảnh nhưem, được vui với chị như thế này là vạn phúc rồi. Chị Ngọc… chị ấy… sang trọng, kiêu kỳ… Có cho, em cũng không dám…
– Khôngphải chị ấy cho, mà bắt buộc emphải thỏa mãn sinh lý, em có bằng lòng không?
Em không trả lời, lật chị Ngọc nằm ngửa ra, cho cặc vào lồn, em địt hết mình, địt dữ dội. Mặcchị ấv la trời, than đất, em phải làmcho chị phải tựthú chính là Ngọc, em mới chịu. Quả đúng sau mười lăm phút, chị Ngọc đã tự thú nhận mìnỉl là Ngọc, chị của Loan. Chị với tay lên đầu giường bật ngọn đèn ngủ. Trời ơi, dưới ẳnh đàn mờ mờ, chị Ngọc đẹp như thiên thần, nằm ngửa, nhìn em nhoẻn cười như đóa hoa. Em hỏi:
– Chị vào đây thay thế chị Loan từ lúc nào?
Từ lúc Bảng nằm ngáy vi vu sau khi địt xong với Loan. Có lẽ nãy giờ emhoàn toàn không biết là đang địt với chị nhỉ?
– Thếià chính chị nhầm chứ không phải em. Em biết ngay từ đầu khi hôn môi chị. Có ngu như Mán trên rùng cũng phải phân biệt, nhất là mùi da thịt của hai người hoàntoàn khác nhau. Hồi nãy, khi thích quá, chị có nól một câu làm em thắc mấc: “Em địt chị còn sướng hơn mấy anh Tây trắng?’ Thế chị có dịp làm tình với Tây rồi sao?
– Có Chuyện này chị giữ rất kín. Mấy em trong nhà, nhất là ông bà cụ, chị chưa
từng thổ lộ với ai. Hôm nay, chợl chị phun ra trong khi thích quá với em. Giữ kín giùm cho chị nhé. Chị thích được gần em từ lâu rồi. Loan cũng thế, nên mới phải dàn cảnh này mới mong có cơ hội. Từ nay, mỗi tuần vài lần, em lên phòng chị với Loan… Chúng mình tha hồ…