VN88 VN88

Đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi

Hôm khác, mẹ con lại sai con mang bình nước tưới các chậu hoa nhỏ quanh bàn thờ. Con lại nghe thêm lần nữa. Dĩ nhiên, con lại bò đến, nhìn vào. Giời ơi, lần nay bà cũng trần truồng, chống hai tay, quỳ sấp, rồi bà địt quả dưa leo lớn hơn, đang chổng ngược. Tóc bà phủ hết gương mặt. Vú bà thòng xuống thật đẹp. Tình dục trong con nổi lên: Cặc con cứng nhưkhúc gỗ vì nghe tiếng bà liên tục rên thê thiết như: “Mình ơi, em chỉ muốn ngoại tình. Với ai cũng được. Sinh lý em đang tràn ra. Chịu hết nổi rồi mình ơi. Hay mình cho em lên KhâmThiên đi khách với Tây, Marốc, hay lính gạch mặt cũng được. Thằng nào miễn có cặc thì thôi. Cặc ph(.ti to như quả dưa này em mới chịu…”

Đấy, đại khái con chỉ nhớ chửng ấy. Và cứ thế, mỗi ngày, không đợi mẹ bảo, con cứ cầm chổi lên vờ quét tước hay tưới hoa. Chờ cho tiếng bà rên lên là con bò lại nhìn không sót. Trủớc giấc ngủ, con thường mơ tưởng tới hình ảnh của bà thủ dâm trong phòng, rồi nằm sấp lên chiếc gối, con… con… cũng bắt chước bà, cà nhẹ cặc mlnh vào gối. Từ đó, sau khi được cảm giác sung sướng, con thường gọi tên bà rất bé… Con nảy những ước mơ, những ham muốn… Con tự bảo… hôm nào đánh liều, giữa lúc bà đang địt quả dưa leo, con mở cửa, lén vào, một chết, một sống, cổi truồng ra, xin phép bà cho con thếquả dưa leo. Mưu tính như thế, nhưag gan dạ của thằng nhà quê nghèo khốn trong con chẳng cho phép. Vì thế, lúc nãy, khi nhìn thấy lồn bà, con phải nhìn thật lâu, thật kỹ, để biết chắc đó là cái lồn đã làm con mất ngủ nhiều đêm, cái lồn đã làm sinh lý con lớn hơn tuổi mười bốn. Con phải nhìn cho kỹ, biết đâu ngày mai, con sẽ chẳng còn hân hạnh được nhìn nó lần nữa. Hôn lồn bà rồi, con không muốn gần gụi với ai nữa hết. Bà có cái gì làm cho con mê quá…

Mẹ tôi sướng hết nói. Bà nghe một cậu bé tán tỉnh mình bằng lời chân thật, quê mùa. Bà vừa sướng tình dục, vửa khoái lỗ tai, khi nghe Bảng thú thật hết hồi
nó lên mười bốn. Mẹ tôi hỏi:
– Thế lúc đó nếu, nếu thôi nhé, nếu bà tìm mọi cách, thầmlén gọi con vào phòng này, roi chúng mình… chúng mình ái ân vụng trộm. Bảng có bằng lòng không?
Bảng nghe thích lỗ tai quá. Vì mẹ tôi nói đúng phóc điều Bảng mơ ước. Nó liều trả lời mẹ tôi:
– Nhất định là con nhào ngay vào phòng này. Hai hôm tru”ớc nghe chị Phúc nói “có khi nào Bảng nghĩ sẽ có dịp làm tình với một bà cụ không?” Con hơi giật
mình, vì nghĩ là chị Phúc đã bắt gặp con nhìn trộm bà một lần, nên con vờ trả lời: “Em chưa nghĩ tới. Thế nhưng nếu có dịp, em muốn thử một lần cho biết.” Và
bây giờ… con đang hân hạnh nằm trên bụng bà. Con có quyềnthếquả dưa leo chưa? Gật đầu cho phép con đi…

Mẹ tôi im lặng. Sinh lý dữdội đang tràn ngập trong bà. Thay vì gật đầu, bà luồn tay xuống dưới, cầm cặc Bảng, đưa vào miệng lồn. Bảng nhấn xuống từ từ, mà
mắt hắn không rời gương mặt đầy ắp sự sung sướng của mẹ tôi. Bảng bắt đầu đụ. Hắn nắc chầm chậm. Nước lồn mẹ tôi ứa ra như suối. Bà đang tưởng tượng những điều siêu thực. Bà đang tạo cảm giác mình đang đụ mộtthằng bé nào đó giữa rừng, một thằng con nuôi, hay một cháu ngoại, vân vân…

Máu lãng mạn của mẹ tôi thì nhiều vô kể. Bà phải là một nhà thơ, một nhạc sĩ, một họa sĩ đúng hơn. Bởi vì bà luôn sống trong mộng. Bà thích tạo những điều
không tưởng, và ghê sợ nhất, đang ái ân với người này, bà tưởng đến người khác. Cho nên đây không phải là lần đầu tiên bà ngoại tình (bà vẫn thường nói thế). Và ghê sợ hơn nữa, mẹ tôi thường thú thực: bà sợ không đủ thời gian để hưởng cho hết tình dục tuyệt vời ở trần gian.

Bảng vừa nắc vừa nhìn lồn mẹ tôi. Cậu bé vẫn si mê chòm lông độc đáo của bà, nước da trắng như trúng gà bóc của bà… Tuyệt diệu nhất, Bảng nghĩ là mình đang đụ một cái lồn đã sanh ra ba cô gái từng nằm  dưới bụng của Bảng. Điều đó mới làm Bảng cảm hứng ghê gđm. Hắn chưa bao giờ dám nghĩ, có một ngày, được nằm trên bụng mẹ tôi mà đụ như nhân tình.

Hình ảnh thằng người làm bé tí, đang đụ một thiếu phụ lớn tuổi làm tôi nứng quay quắt, nứng dã man. Hột le của tôi sưng vù, muốn nổ tung lên, lông lồn tôi dựng ngược. Tôi cần cổi ngay quần, tìm ngay một đàn ông, hay vật cứng như quả dưa leo… cho ngay vào, tự làm cho mình khoái lạc, như mẹ tôi đã làm trước đó. Nhưng… nhưng làm sao có được, nhất là mắt tôi đang dính sát hình ảnh dâm dục trong kia. Mẹ tôi bảo Bảng cứ cắm sâu cặc nhưthế, thay vì nắc, thì Bảng hãy xay trên mu lồn như xay gạo. Bảng chống tay, làm đúng như lời mẹ tôi bảo.

Hình như bà mê kiểu làm tình này nhất thì phải. Hai đùi bà lúc duỗi thật thẳng, triển hai bàn chân ra. Lúc thì hai gối co thun lại. Có lúc bà quấn chặt lưng Bảng, nằm rên lãng mạn:
– Anh có biết tại sao năm anh mười bốn, thường được chứng kiến những cảnh em thủ dâm trong phòng không?
– Thưa bà không? Tại sao? Hay tại ông nhà lúc đó hay đi xa buôn bán, bà buồn rồi…
– Không… Không đâu. Ông có ở nhà cũng vậy thôi. Vì lúc nào… em cũng cần, cần có tình dục. Trong nhà này có ông đấy, nhưng hình nhưđã nguội lạnh, không còn thích gối chăn với em. Cho nên… cho nên,, em phải tìm tình dục ở người khác. Mà… mà người khác giống quanh đây có ai, nếu không phải là anh, dù chỉ là một bé con mới mười bốn? Một đàn bà lãng mạn như em… nhìn một bé con, như nhìn một thần tượng. Em… em mơ… hằng đêm mơ giao hoan với một cậu bé. Lý do em muốn mẹ anh vào giúp việc ở đây, cũng vì anh, có biết không?

Những việc làm như lau ghế gụ quanh bàn thờ, hay cầm bình tưới nước các chậu hoa mỗi buổi sáng, là do em bảo mẹ anh phân việc cho anh làm. Chỉ có thế em mới có cơ hội… cho anh thấy… những hình ảnh khiêu dâm cực kỳ hấp dẫn. Mục đích: cố làm cho anh đánh bạo, lén vào phòng em, mò. em, hiép em, hay gì gì đó, cho em thỏa mãn sự cuồng dâm trong máu. MÁU THÈM ĐỤ TRẺ CON.

Bảng vô cùng kinh ngạc, nửa tiếc rẻ những cơ hội bằng vàng. Nhưng hắn vẫn nghi ngờ, hỏi thêm:
– Nhưng làm sao bà blết em đang có mặt và làm việc bên ngoài?
– Ô, điều đó có gì khó đâu. Cũng nhưchuyện chúng mình đang đụ nhau đây, đang được chị Phúc ngoài kia nhìn không sót một chi tiết. Ngoài nhìn vào mà rõ như thế, thì trong quan sát ngoài còn tận tương hơn. Như lúc anh bắt đầu lau chùi bàn ghế, thì em chỉ đứng ở cửa nhìn, và rên khơi khơi, để khiêu dâm. Lúc anh bắt đầu bò lại cửa, em trần tluồng nhảy phóc lên giường, bắt đầu cảnh thủ dâm. Dễ thôi. Chị Phúc nói đúng đấy: Chỉ cần mình muốn, cơ hội sẽ tới.Em chuẩn bị chu đáo đến độ ngày nào anh lên gác lau chùi, thì y như rầng có em nằm trong đó thủ dâm. Nhưng thời gian trôi qua khá lâu, chẳngthấy anh DÁM có phản ứng nào táo bạo, em nghi là… khả năng tình dục anh chưa có, chứ chẳng ngờ anh mặc cảm thân phận tôi đòi, mà không dám.

Chớ phải chi… Bảng chỉ cần tỏ một cử chỉ nhỏ, như nhìn lén em một lần đang tắm, hoặc vờ chạm vào da thịt em, hay bàn tay em, rồi xin lỗí… hay vờ cầm chổi phất trần bước vào phòng em giữa lúc em đang nằm cổi truồng chẳng hạn… Giời ơi thú vị biết chừng nào. Bảng thì mặc cảm thấp hèn. Còn em, mặc cảm mình quá cao. Cả hai chẳng gần lại nhau được.

Nhưng Giời còn thương… vẫn không phụ lòng một thiếu phụ đã dám từng đêm, dù ôm chồng, mà tâm tưởng lại nghĩ về cậu bé mười bốn, ngay trong nhà… Đụ được trẻ con là giấc mơ vàng ngọc của riêng em – em nghĩ thế – Không ngờ ba người con gái em cũng mang một dòng máu tình dục kỳ quặc. Đụ em đi Bảng ơi. Em vẫn chỉ thấy sung sướng tận cùng, khi được làm tình với trẻ con như anh. Thú vị vô cùng. Siêu thoát vô cùng. Hiện sinh vô cùng…
– Bà nói gì con không hiểu? Siêu thoát, Hiện sinh???
– Người yêu ơi, cần gì anh phải hiểu. Anh chỉ cần biết em cần anh, yêu cái khờ dại của anh, yêu luôn những điều anh không phải là người lớn.

Bảng lắc đầu. Nó cứ liên tục xay trên lồn mẹ tôi, như một nhân công xay gạo. Còn mẹ tôi thì hồn đang phiêu lãng nơi lạc cảnh, bồng lai. Quái lạ, dù sướng ngất đến mở mắt không nổi, mẹ tôi vẫn nhìn đăm đăm cậu bé, để tận tình thưởng thức cho hết cái máu dâm kỳ quái.

Anh nhốm lên, cho em lau bớt nước lồn. Em muốn cặc anh phải chật ứ trong em…
Bảng rút cặc ra, không đợi mẹ tôi, hắn tự động lấy áo mình lau sạch lồn mẹ, rồi lau luôn cặc của nó. Xong me tôi chồm dậy, nằm ngược đầu với Bảng. Bà ngậm vào cặc Bảng, táp ngon như ăn chuối, trong khi Bảng dúi mặt vào lồn bà, bú như heo ăn cám. Người bị kích thích mãnh liệt nhất là tôi. Tôi điên lén, chẳng còn lý trí chạy về phòng thay cái áo đầm, đi nhanh ra phố, rồi đến Hồ Hoàn Kiếm. Thiên phóng sự “Làm Đĩ” của nhà văn Nguyễn Tuân hiện từng chữ trong óc tôi.
– Ừ, tại sao không? Tại sao tôi không thể làm đĩ như nhân vật cô Marie trong truyện? Không phải làm đĩ vì tiền, mà vì TÌNH DỤC. Tôi nhìn thấy đám Marốc, Tây đen vửa nhảy xuống từ một xe GMC, đi vào một tiệm tạp hóa. Anh nào cũng to con, khỏe mạnh. Tôi tạt vào vở mua một ít trái cây. Tôi cầm một quả chuối, lột ra, cho vào mồm, Đứng mút mút khêu gợi, lả lơi như một ả giang hồ… Tôi chọn một gã trẻ da đen coi được nhất trong bọn, liếc tình… Y như rằng anh ta lân la tới bắt chuyện.
– Chào cô. Tôi tên là Louis. Hân hạnh được biết cô Còn cô tên là…
– Phúc. Nhưng ông cứ gọi tôi là Mimi? ỏ nhà, mẹ tôi vẫn gọi tôi như thế. Hôm nay ông không đi hành quân à?
– À… không, đơn vị tôi vừa ở chiến trường về nghỉ, dưỡng sức. Trông cô xinh quá. Thật hân hạnh cho tôi. Ít khi nào tôi được quen biết với cô Việt Nam duyên dáng như cô… Mình có thể… đi ăn, rồi si Ciné với nhau không? Tôi không rành đường sá Hà Nội lắm. Nếu cô nhận lời, xin cô làm hướng dẫn giùm cho.

Dĩ nhiên là tôi nhận lời. Trong thiên phóng sự Làm Đĩ, cô Marie thú thật với ký giả Nguyễn Tuân là chỉ có Tây đen, hay Marốc mới mạnh về tình dục, nhất là ái của quý. Tây trắng cũng không sánh nổi, chớ đừng nói các anhViệt Nam. Tôi đi giữa phố phường với một anh Tây đen, mà chẳng thấy chút ngượng ngùng, vì, tôi đang cần quá một người đàn ông cường tráng. Tôi chọn một nhà hàng cơm Tây thật sang, gần dinh Toàn quyền, để không gặp những người Việt tò mò.

Rồi, cũng dĩ nhiên, trong bữa ăn, tôi hỏi dò về khả năng sinh lý của Louis:
– Anh từng lập gia đình chưa?
– Thưa chưa. Đang học trung học ở Madngaska, thì tình nguyện vào lính. Đúng ra, chúng tôi là loại lính đánh thuê. Năm nay tôi hai mươi mốt tuổi. Có chút học thức, nên được cho chức Chuẩn úy. – Thế… chắc ông đã có bồ?
– Ô cái đó thì nhiều, nhưng toàn người da đen. Còn da trắng và da vàng… tôi chưa.
– Ông có muốn thử da vàng một lần cho biết không?
– Ồ, quý hóa biết chừng nào. Cô làm ơn giới thiệu – cho tôi một người đi…
– Như tôi, ông có chê không?
– Không dám đâu. Tôi chỉ sợ cô đùa. Còn nếu thật như thế, tôi vô cùng hạnh phúc.
– Bây giờ ông định đi ciné, hay mình… mình tìm một nơi… một nơi thanh vắng, để chuyện trò…
– D’accord, tout suite. Pas la pain. (Đồng ý, ngay lập tức chẳng có gì trở ngại hết).

Tôi liều mạng bảo xe kéo đưa cả hai về nhà tôi. Tôi không muốn vào nhà ngủ, vì thực ra, tôi đâu phải là đĩ. Vào đó, người ta có thể hiểu lầm. Lên cầu thang, khi ngang qua phòng mẹ tôi, tôi vẫn còn nghe tiếng bà rên âm ư bên trong. Tôi lợi dụng lúc cả nhà không có ai, đưa Louis vào phòng tôi, bảo chàng đi tắm.

Chắc chắn, cả gia đình tôi, không ai có thể ngờ tôi liều lĩnh đến thế. Chính tôi nữa, tôi cũng không tài nào nghĩ nổi gái mười tám, con nhà lành, lại có một quyết định vô cùng táo bạo.

Tắm xong, Louis bước ra, quấn một khăn lông ngang bụng. Chàng cổi trần, mới thấy người chàng to con, nở nang lực lưỡng. Tôi đã chọn mặc một áo ngủ thật đẹp, ngồi sẵn ở salon chờ. Nước da Louis đen láy như cột nhà cháy. Tôi chưa nghĩ lát nữa đây, khi ôm chàng trên giường, tôi có sự kỳ thị nào không? Những lời ngợi khen của Marie về người da đen trong thiên phóng sự lại vang lên tưng chữ. Cô bảo, các chị em ta, mười chị hếttám là có chồng da đen. Lý do: sinh lý họ rất mạnh.

Tối mời Louis cốc cà phê sữa, rồi quan sát thân hình lực lưỡng của chàng. Tôi hỏi:
– Trong quân đội, người ta cho phép mỗi người lính như anh, được mấy lần giải quyết sinh lý một tuần?
– Chuyện đó thì tha hồ. Anh nào có sức và có tiền thì cử việc chơi.
– Chẳng hạn như anh thì sao?
– Tôi à? Tối thì gần như hằng ngày phải có, ngoại trừ lúc ở mặt trận. Như hơn nửa tháng rồi, tôl ăn chay nằm đất, không biết đàn bà là gì đấy Mimi…

VN88

Viết một bình luận