VN88 VN88

Đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi

Susane chỉ gật đầu với đôi mắt hơi thẹn thùng. Nàng ôm thật chặt thân hình J~ill, và hẩy mu lồn lên tận hưởng cái khoái lạc của tình dục với cậu bé mười sáu tuổi Nàng bảo Bill xuống liếm lồn, nhưng tay nàng vẫn ôm chặt, không rời Billnửa ly. Susane không muốn mất phút thần tiên cực kỳ sung sướng đó. Một mình, Susane tự nắc lên ào ạt, nàng tự tạo lên những khoái lạc khác để hưởng, vì nàng hiểu, chắc chắn phải có những giờ phút xa nhau đau đớn.

Nằm trên người của Susane, Bill có cảm giác như đang cưỡi ngựa. Chàng để con tuấn mã tự nhiên sãi chân, thẳng đuôi cho thỏa chí, cho đã thèm. Vì hôm nay là kết quả của những ngày tháng nàng rình rập, toan tính cho một âm mưa “đen tối”… Bill sung sướng hơn, khi biết chính chàng là người phá trinh Susane. Nhất định Bill phải giữ trọn tình này đến thiên thu…

Susane lật Bill nằm xuống dưới để nàng ngự trị trên tấm thân cậu bé. Nàng ngồi thẳng người, hất mái tóc vàng ra phía sau. Hai tay Susane bóp nhuyễn nhừ cặp vú Susane ngưỡng cổ cao lên, bặm môi, nhốm mông lên, rồi phập xuống. Liên tục với động tác như thế để Bill tận mắt nhìnđược lồn nàng đang nuốtchửng cặc chàng, rồi đâmthẳng vào. Hai tay Bill ôm hai bắp đùi của Susane, chàng bặm môi, cắn răng, hưởng hết sự thống khoái của Susane đang tặng…
– Anh ơi… chồng của em ơi. Có thấy em đang cực kỳ sung sướng với cặc anh không??? Quanh đây, giữa rừng núi hoang vu… có ai biết emđang hãm hiếp anh không? Có ai biết em từng là con đàn bà từng săn sóc anh từ năm anh chín tuổi không??? Nhưng Trời ơi… chính cái trái cựa, bất ngờ đó làm lồn emdậy lên ngàn
cơn khoái lạc. Tên em là gì hả Bill? Em bao nhiêu tuổi, Bill có biết không?? Em toan tính sẽ phải hãm anh bao lần, anh có biết không??? Từ năm anh lên mười lận Bill ơi… Lúc đó em định… nửa đêm… vào nằm cạnh anh. Em sẽ lột truồng anh ra… ngậm vào cặc anh mà bú thôi, cũng đã sướng ngất người, đâu cần được đụ như sáng nay…

Em biết cuộc tình này rồi phải dở dang. Vì không thể một đàn bà hai mươi tám tuổi, lại yêu say đắm một trẻ em dưới vị thành niên. Và còn lén lút mang vào rừng sâu… đè cậu bé ra mà đụ ngất trời như vậy. Cho nên, được sung sướng bao lâu, em phải tận hưởng cho hết, và Bill ơi… nghe em ra lần nữa cho anh này. Cho mối tình ngang trái… Đó, có nghe không Bill??? Còn nữa, em đang… ra, em đang… chết dần trên thân người anh này… Oi, tuyệt trẩn hạnh phúc,…

Bill ểnh cái mông đít lên. Chàng giúp cho Susane có thêm hạnh phúc, thêm khoái lạc… Xong Susane nằm sấp xuống trên người Bill. Nàng áp mặt vào mặt Bill thở dữ dội như lực sĩ chạy bộ mới về. Nàng ra rồi, bủn rủn tay chân. Nói không ra tiếng nữa. Chỉ còn biết ôm chặt lấy Bill như cố giữ cho mình chút hy vọng mong manh, chút ánh sáng cuối đường hầm tăm tối… Tiếng những con chim rừng hoang dại đang hót thảnh thơi, thơ ngây ngoài kia trên những đọt cây cao đại thụ, tiếng gió thổi nhẹ luồn vào lều vải, che kín đôi nhân tình đang ân ái… Susane có nghe, như một điệp khúc báo trủớc nhl~ng ngày đen tối, xa cách sẽ đến…
– Cháu xuống liếm khô nước lồn cho dì nhé? Có cho không???

Susane không trả lời. Nàng nằm ngửa, dang rộng háng, nhắm mắt chờ đợi. Nhìn những vệt máu hồng nhạt loang ở mu lồn, và hai bên bẹn của dì Susane, Bill trỗi dậy lòng thương yêu vô bờ bến. Chàng cúi xuống dùng môi hôn chòm lông lồn ướt nhẹt, rồi le lưỡi, bắt đầu liếmthật nhẹ vùng da non trắng hếu của bắp vế… Dù đang mệt, Susane cũng phải cựa mình rên nhè nhẹ, vì chiếc lưỡi ấm của Bill đang làm nàng dựng từng chân lông.

Susane liếc nhẹ xuống nhìn cậu bé mười sáu đang bú lồn nàng để được sướng cái sướng lạ lùng kỳ lạ, mà nàng nghĩ, khôngthể nào có, khi làmtình với một người lớn tuổi. Lưỡi của Bill đang quét rất êm, và tình tứ hai mép lồn nàng. Chết được. Bốn ngón tay móng đỏ của Susane liền cho xuống banh rộng thêm lồn ra, cho Bill liếm thoải mái, dễ dàng… Nhìn những móng tay đỏ này, Bill lại càng thêm nỗi sung sướng. Cái hột le đang nở, xừng lên trên kia… Bill không thể làm ngờ được Chàng ngậm vào hột le, rồi nút ngon lành như đứa trẻ bú vú mẹ khi khát sữa…

Toàn thân của Susane rung động như khu rừng bị cháy. Nàng ểnh cái mông cao lên. Hai tay đè mạnh đầu Bill xuống. Mồm há hốc, kêu gào, thất thanh…
– Chết, chết, chết em, Bill ơi. Chết em, chong ơi. Úi cái lưỡi. của anh, nó đang… nó đang cào hết da thịt xé hết thân thể em… ối, có ra tòa bị kết tội, em cũng đành thôi. Em không thể nào không yêu anh, Bill ơi. Sướng dễ sợ lắm… Hèn chi những chị lớn tuổi đều thích làm tình với trê em như anh.

Giọng của Susane có lúc bị lạc hẳn như khóc. Bill không cần. Chàng lại càng nhấn mạnh lưỡi và môi vào hột le đỏ ỗng, cốlàm sao cho dì Susane phải lăn lộn, phải “chết” như lời dì mới nói. Hai bắp vế của Susane có lúc kẹp quá chặt, làm hai tai Bill như lùng bùng không còn nghe thấy gì nữa. Susane không còn nói thành tiếng nữa. Giọng nàng yếu ớt, tình tứ hơn với những tiếng rên thê thiết như người ốmtrên giường. Những lúc lưỡi của Bill nhấn mạnh, móc cái mồng đóc của dì, thì Susane lại bật lên tiếng la thất thanh như bị thú dữ cắn vào người.
– Trời, cái chỗ đó là… là trung tâm khoái lạc của đàn bà đó Billơi… Đụ cũng không sướng bằng anh ơi. úi, sao anh biết rành rõ quá vậy???Anh đã từng đụ ai
chưa?? ối… ối… chết con Chúa Thánh thần ơi! Chịu không thấu, sống không… nổi nữa mình ơi… Nhè nhẹ chút anh ơi là anh…

Giọng nàng thảng thất, tội nghiệp, nghe như người đang chết chlm giữa dòng. Hai tay nàng vò rối bung đầu tóc vàng óng của Bill lên, rồi lại cho ra bức mạnh những cụm cỏ mọc quanh đó. Hai chân nàng đập thùm thụp xuống đất, và mặt nhăn nhưđang khóc. Lưỡi của Bill vẫn hùng hục ủi mạnh, móc mạnh mồng dóc của Susane. Bill làmtận tình, làm chămchỉ… Susane càng rên thê thiết, lưỡi Bill càng xông xáo nhiệt tình hơn. Vì chàng nghe đầu lưỡi đang thấm mặn những đợt nước lồn túa ra từ tử cung của Susane. Sướng không chịu nổi. Chàng đang làm cho bà dì phải lăn lộn cuồng nộ như con cá dãy chết trên cạn. Bill còn vói tay lên phía trên, quơ trái vú, bóp mạnh, rồi xe đầu vú lăn tăn… Mồ hôi trên mặt dì Susane và ra như tắm:
– Bú xong trận này, Bill vói tay lấy khẩu súng săn, để ngay thái dương của em, tặng cho em một viên nhé. Vì… embiết mình… sẽ không làm sao sống được nếu có một ngày phải xa anh vĩnh viễn… Bill ơi. Biết làm sao diễn tả cái sướng này bằng lời nói được hả Bill. ém mê anh rồi…

Miệng Susane gào, nhưng hai chân cứ ủi người lên phía trên, làm Bill vửa bú lồn vừa phải bò theo. ánh sáng buổi đứng trưa hơi chếch sang hướng Tây, rồi bóng những chùm lá từtrên cao rọi xuống tấm bạc của lều vải màu vàng, những bóng đen lung linh. Cả khoảng rừng hoang vắng, im lặng, đang ồn ào những tiếng rên, gào của Susane, dù Susane đang gào thét từ trong lều vải kín đáo. Bill thích thú nghe tiếng dì Susane gào lớn nhưthế, vì chàng hiểu do những đường lưỡi nghệ thuật của chàng đang tấn công mạnh vào huyệt đạo của lồn dì.

Để dì có cơ hội lấy hơi mà thở, Bill rời lưỡi khỏi mồng dóc, đưa xuống dưới hàm, đâm thẳng vào lỗ lồn, xong quậy nhẹ nhè. Chàng nghe mồm mình ngập đầy nước lồn mằn mặn của dì Susane. Hai ngón tay chàng không quên xe xe cáỉ cục gân nhô trên đỉnh lồn… Susane sung sướng cực điểm, đã có lúc nàng không còn la gào gì nữa, mà chỉ nhăn rúm khuôn mặt, im lặng tận hưởng muôn ngàn nỗi sướng túa ra do lưỡi Bill tặng nàng…
– Anh… ơi… Anh đâu rồi? Xin anh, em xin anh, trườn người lên, đâm cặc vào lồn em lần nữa. Chỉ có  vậy em mới không cắn môi mà chết… Đúng rồi, trườn nhanh lên… Đó, đó, đâm cặc vào, vào hết đi. ối, ối. Cháu của dì ơi, con làmdì khóc cho con vừa lòng nhen? Ai mua phút thần tiên này bao nhiêu tôi cũng không bán. Cháu tôi đang đụ tôi nè Trời cao đất rộng. Ôi, nó nắc dễ sợ quá đi. Cháu tôi đang địt, đang làm cho bụng tôi phải phình lên, phải mang thai… Cực sung sướng…

Susane nói điên, nói sảng. Nói không đâu vào đâu. Nàng không còn tự chủ được nữa. Nàng không còn kiểm soát những suy nghĩ bị khoái lạc nhận chìm xuống. Susane chẳng nhớ mình đang hiện hữu trên đời Nàng tưởng mình đã hồn lìa khỏi xác, bay bổng trên thượng từng không khí… Vì cặc Bill đang nắc không ngừng. Nắc xiêng, rồi nắc xéo. Thân người Bill đè bẹp bộ ngực căng cứng của Susane. Mu cặc Bill đang dày xéo chòm lông lồn rậmrì của Susane. Nàng há mồm cắn nhẹ vào bã vai của Bill, và mồm thoát ra tiếng rên lạ lùng, nghe tội nghiệp nhưngười sắp chết…
– Cắn mạnh vàơ đi dì. Con không đau đâu. Con muốn dì phải tận hưởng hết những giây phút thần tiên này. Dì cứ cẩn, dầu con có phải chảy máu. Miễn sao dì được hoàn toàn hạnh phúc. Đó, cẩn đi, cắn mạnh đi Con đụ dì có sướng không? Đó dì xàng cái mông mạnh hơn nữa cháu mới đã dì ơi.

Thế là Susane được bật đèn xanh. Nàng tha hồ ngoạm vào bã vai của Bill mà cắn. Tay nàng tha hồ bấu mạnh vào lưng Bill mà quào. Mông đít nàng tha hồ xàng mạnh. Sau hơn mười phút. Bill bỗng gào lớn hơn cả Susane lúc nãy:
– Ra với con đi, dì Susane. Chịu hết nổi nữa rồi. Hơn tiếng đồng hồ rồi chứ ít ỏi gì đâu. Phải ra với cháu dì ơi. Nghe nè, Bill đang đi với EM đó Susane. Anh đangbắn tinh trùng vào đáy lồn em đó Susane ơi. ối, ối, sướng. Cực kỳ sướng. Anh sẽ chẳng bao giờ xa EM đâu Susane…

Nằm dưới, Susane cố tập trung tinh thần cùng với Bill một lúc. Nàng nghe những tia tinh tlùng Bill bắn vào rõ mồn một. Nàng hiểu là Bill đang chuyển vào người nàng sự sống của một hài nhi. Susane mở mắt không muốn nổi. Nàng muốn chính mắt nàng chứng minh phút thìêng liêng đó. Nàng muốnthấy Bill đang sướng như thế nào mà phải bật tiếng kêu nàng bằng EM và tự xưng là ANH? Cả hai ôm nhau thở. Mồ hôi cả hai dính chèn nhẹt vào nhau. Nhập một. Không rời. Như keo sơn. Nó sẽ tượng hình. Nó sẽ lớn lên theo ngày tháng. Nó là kỷ niệm của cuộc tình trái cựa, và báo trước nhiều đau đớn. Susane chịu thế, bằng lòng thế, chấp nhận thếvì lý lẽ của trái tim nàng.

Bill đang nặng trịch đè trên người Susane. Chàng nghe tứchi, và khắp châu thân rã rời, mệt mỏi sau hơn tiếng đồng hồ chiến đấu tận tình. Mùi thơm tấm thân trinh tiết Susane bốc nồng lên. Mùi nướclồn hăng hăng của lồn Susane vẫn còn phảng phất trên môi chàng. Bill chẳng muốn rời lồn dì. Chàng tiếp tục nằm lỳ ra đó tận hưởng cho hết dưvị khoái lạc tuyệt trần của hai cho nhau. Bill đang nghe cặc mình được lồn dì Susane mút mút. Cái sướng lâng lâng như quà tráng miệng sau bữa cơm chính. Chàng cũng cố nhích nhích khúc gân của mình đáp lễ. Xong cả hai nhìn nhau cười nhẹ, như đang hiểu ý:
– Cả hai ra một lần sao nó sướng thế hả anh? Susane hỏi.
– Một lần anh ra như thế, có đủ cho EM thụ thai không hả Susane? Bill hỏi.
– Không, không và không. Em cần ngàn lần như thếnữa. Anh hiểu em muốn nói gì không?

Vừa nói, Susane vừa cầm khăn lông nhỏ lau tấm lưng lớn của Bill. Nàng lau luôn khuôn mặt thông minh, còn đầy thơ ngây của cậu bé. Susane không tưởng tượng được Bill, trong phút hoàng đạo của tình dục, đã chợt gọi nàng lìằng EM. Có cái gì hoang đường, không tưởng như chuyện thần tiên. Có cái gì mông lung, nhẹ nhàng như những mảng mây trời mùa Hạ. Bill gọi nàng bằng em, thì nàng cũng chỉ biết thế. Biết, nhu biết một lời trẻ thơ ngây. Chứ hoàn toàn không dám ý thức đó là lời THƯƠNGYÊU Bill đã tặng nàng. Vì Susane sợ van cái sợ có nguyên cớ, rằng phải có một ngày, nàng, trước vành móng ngựa, gục đầu nghe những lời nhục mạ của Quan tòa về tội nàng hãm hiếp trẻ em.

Tối hôm đó, cả hai đã nhóm lửa sáng rực cả khu rừng. Để ấm, để hạnh phúc, và để Trời Đất chứng minh cho cả hai tràn ngập triệu triệu Hạnh Phúc. Thịt thỏ nấu rượu chát đang bắc trên bếp lửa. Chai vang được khui uống mừng ngày cả hai tỏ tình. Tiếng gà rừng gáy đâu đó trong rửng sâu, tiếng vượn hú, tiếng chim cú kêu, tất cả làm không khí tình tứ tăng thêm những thâm tình.

…Cho đến đêm nay, đang nằm trên ngươi Ngọc, đang nầc, mà Bill tưởng mình đang nãm trên người của dì Susane. Chàng nhắm mắt làm tình như sóng vỗ vào ghềnh đá. Bill lầm thầm gọi tên SUSANE để nhớ tiếc, để yêu thương.

Tôi với mẹ len lén rời phòng, nhường sự yên tịnh hoàn toàn cho hai chị ~ận hưởng với hai quân nhân Hoa Kỳ. Một trắng, một đen. Và, kể từ tối hôm đó, chỉ Ngọc và Loan đã chẳng bao giờ trở lại tiếp tục nghề dạy học nữa. V^t chất và tình dục đã mặc nhiên níu kéo hai chị ở lại với mẹ tôi. Hai chị đã được mẹ tôi giao cho công việc quản lý hai cái Bars mới. Như tôi đã nói, hai chị tha hồ kiếm tiền, và, dĩ nhiên, cũng tha hồ “ngử’ với hàng lô nhu”ng sĩ quan Mỹ cấp tá trở lên… Bây giờ, nếu có dịp đến bar của hai chị để uống rượu, ông Hiệu trưởng trường Marie Curie, nơi hai chị làm Giáo sư, sẽ chẳng thể nào ngờ nổi đó là hai cô giáo tên Ngọc và Loan.

Nếu đất nước có can qua hai lần vì sự hiện diện của lính Pháp và Hoa Kỳ, thì ngược lại, bốn mẹ con tôi đã nhờ đó, tha hồ giàu cáo, và nhất là tha hồ tận hưởng TÌNH DỤC.

Chúng tôi hoàn toàn không biết trên Nghĩa Trang Quân Đội đã mọc thêm bao nhiêu nấm mồ mới. Cũng chẳng màng đến Tổng y viện Cộng Hòa có bao nhiêu chiến sĩ nữa phải cưa chân, hay mù mắt. Và nhất là, bàn chân xâm lăng của lính Bắc Việt Cộng Sản đã dẫm vào vùng Long Khánh. Cái kết cuộc đau thương, bi thảm của Chiến tranh Miền Nam, một phần, do những người không chút lòng ái quốc như mẹ con tôi? như những tướng lãnh đảo chính xong, dông ra ngoại quốc, như bầy Lãnh đạo tham nhũng… Tấm gương soi đổ Của tịch sử chắc vẫn còn. Lẽ tất nhiên, đôi khi tôi tựthấy lòng ô nhục. Nhưng có lẽ chẳng bằng một phần triệu sự ô nhục của Vị Tổng tư lệnh, cũng là Nhà lãnh đạo sốmột của dân tộc đã chùn ra khỏi nước bốn ngày, trước khi xe Tăng địch bò qua Cầu Bình Lợi.

Bây giờ người ta nghe đó đây, từ trong nước, đến đoàn người lang thang biệt xứ, những tiếng thở dài, chép miệng, hối tiếc… rằng đáng lẽ đất nước đã không
oan uổng, tức tưởi rơi vào tay kẻ thù lấy máu nhuộm đỏ lá cờ Nhưng, không ai nghĩ đến việc, nếu cuộc chiến còn kéo dài, ngoài những lính nhƯúc, Đại Hàn, Thái Lan, Tân Tây Lan, Phi Luật Tân vân vân… đàn bà Việt Nam vẫn còn là vợ hờ, là VẬT CHƠI quá rẻ tiền cho những người lính Viễn chinh.

Và điều buồn cười nhất, bây giờ, ngoài Sàigòn, còn có cả Hà Nội, tình dục vẫn là món hàng béo bở nhất cho nhà nước làm giàu trên “xương máư’ của chị em ta. Đến nỗi, phụ nữViệt Nam đã được Bác và Đảng xuất khẩu sang bán tại Nhật, Cam Bốt, Đại Hàn, cùng những nước Đông Âu. Thật là điều không ngoa tí nào,
khi nghe ai đó bảo rằng: Đàn Bà Việt Nam là Mẹ Thế Giới…

(Hết Truyện 18+ Tại Ditnhau18.com)

VN88

Viết một bình luận