Mẹ không cần gật đầu. Bàn tay mẹ bóp nhẹ lại. CặcJack giậtlên. Mắt mẹ vẫn nhìnJack. Nhưng người mẹ tụtdần xuống. Jacknằmbật ngửa ra. Tay mẹ không
rời khúc dương vật. Trời ơi. Tưởng nó chỉ to hơn cửa bố con một tý thôi. Không ngờ… Như thế mà đã vào lồn mẹ cách dễ dàng, hiên ngang? Dưới ánh đèn phòng
ngủ, mẹ cúi sát nhìn. Quả là cặc của Jack to bất bình thường thật. Da nó trắng hồng,’còn chiều dài thì, thôi mẹ không dám diễn tả m~a. Mẹ chẳng chần chờ gì,
ngoạm cặc Jack vào miệng cách hơi khó khăn, rồi bất đầu bú hùng hục, ngon lành, nhưđứa bé khát sữa vào vú mẹ. Lông dái màu vàng của Jack, hai hcn dái bự
của Jack, cho mẹ cảm giác là lạ. ù, tôi ngoại tình đây. Tôi có lý do trốn chồng con vào phòng ngủ của viên phi công ngườl Pháp để đụ, để bú cặc, và để YÊU ĐƯƠNG, vì chưa bao giờ tôi được YÊU!!!
Mẹ không nhìn đồng hồ, nên chẳng biết mình say sưa với khúc gân đồ sộ của Jack bao lâu. cho đến khi Jack gào lên thê thảm:
– Cho nhau là phải như thếnày nè Vân. Uống cho hết của anh, đừng chừa giọt nào, như anh đã uống của em. Còn nữa, Vân ơi. Còn nữa. Sướng tuyệt trần, anh
sẽ nhớ mãi em đến ngàn thu…
Mồm mẹ đầy ứ tinh khí của Jack. Mẹ nuốt không kịp. Ngon lạ lùng. Có thể mẹ sẽ “thụ thai” bằng cách này chăng? Xong, cầ hai nằm ôm nhau hôn nồng như nhân tình thực sự, chứ không phải qua đường. Đêm đó cho tới sáng, cả mẹ lẫn Jack không chợp mắt. Tám giờ sáng mà căn phòng tối om, vì màn cửa kéo kín bưng. Không thấy Ngọc về. Hay Ngọc cũng như mẹ, là đang ôm ngủ với một nhân tình người Pháp nào đó?
Bỗng Jack nói một câu làmmẹ bànghoàng, xửng bửng:
– Em làm tình đã hay, còn khỏe hơn Ngọc nhiều. Mẹ trân trối nhìn Jack, hai tay mẹ bóp chặt chàng, hỏi từng chữ:
– Jack, anh nói gì? Em làm tình hay hơn và khỏe hơn Ngọc? Có phải vậy không?
Hình như Jack không ngờ mẹ có phản ứng dị kỳ đến thế. Vì người Tây phương, chuyện lấy con, rồi ngoại tình với mẹ, là thường. Sao mẹ lại hỏi chàng cách kinh ngạc. Jack nói bình thường:
– Đúng, anh có khen em như thế. Có điều gì làm em phật lòng không?
– Không, nhưng em muốn biết anh đã ngủ với con em rồi sao?
– Ồ anh tưởng trước khi giới thiệu anh cho em. Ngọc đã cho em biết điều đó chứ?
Mẹ hơi thở ra, lòng băn khoăn như vừa làm việc gì tội lỗi ghê gớm lắm. Thấy thế, Jack dịu dàng:
– Anh hơi hiểu phản ứng của em. Nhưng tất cả mọi người khi bước vào Hộp Đêm này đều hiểu Chủ nghĩa Hiện sinh là gì. ở đây không có đạo đức. Chỉ có xác thịt và phụng sự xác thịt. Một lần nữa, anh xin lỗi vì tưởng nhầm em cũnglà hội viên của Chủ nghĩa Hiện sinh. Anh nói rõ hơn cho Vân biết, đêm nay, khi em thấy những cặp nhân tình ôm nhau khiêu vũ dưới nhà, toàn là những người cùng họ, cùng gia tộc. Có khi cùng gia đình máu mủ với nhau.
Ngày mai rỗi rãnh, anh sẽ chở em lại một Club mà bọn anh gọi là Hội Lõa Thể. Trong đó rất rộng. Họ mang gia đình từ vợ con, cha, mẹ, cháu chẩc đến, cổi truồng, ăn uống, chơi thể thao, đọc sách, xem phim dâm… Và lúc nào hứng tình, muốn ngủ vớl bất cứ ai, kể cả thân thuộc họ hàng, là người đó được trọn quyền chọn người mình thích, đưa vào phòng. Chơi đến chừng nào chán thì thôi, không thắc mắc, không suy nghĩ. Nhưng chỉ ở trong phạm vi của hội đó mà thôi. Còn về nhà, họ lại sống đàng hoàng như những người đàng hoàng khác.
Mẹ đang băn khoăn với việc mẹ và Ngọc có cùng một nhân tình, Jack lại gieo vào đầu mẹ một ý nghĩ táo bạo khác. Mẹ áp mặt vào ngực đầy lông xồm xoàm của Jack để suy nghĩ về sự khác biệt phong tục giữa á Đông và Tây Phương. Thắc mắc, mẹ bật hỏi Jack:
– JackAnh bảo ai đến đó đều được quyền, khi hứng tình, chọn một người mình thích, đưa vào phòng, chơi đến chán thìthôi… Nhưng nếu họ chọn đúng họ hàng,
thân thuộc của mình, đưa vào phòng đểhành lạc, cũng được sao?
– Điều đó tất nhiên. Thếmới gọi là Chủ nghĩa Hiện sinh chứ. Còn nếu không chấp nhận điều vô đạo đức, thì đừng vào Hội. Giản dị chỉ có thế. Em muốn thấy nhân tình của anh trong Hội là bà cô rưột của anh không? Tuổi chỉ bầng em, nhưng trông già hơn em… Đó là lý do tại sao anh có thể nhiệt tình với em đêm nay. Phần vì nhớ bà ấy. Phần vì emtrẻ hơn. Còn gì thú vị hdn khi mình thích người nào thì thỏa mãn sinh lý ngay với người đó. Em nên tập sống theo Hiện sinh, loại Chủ nghĩa thoạt đầu nghe hơi phi đạo đức. Nhưng hiểu rồi, sống rồi, mình sẽ thoát tục, thoát hết mọi dây nhợ phiền toái, trói buộc của cuộc đời.
Như hôm Noel, Ngọc có mang Loan đến khiêu vũ trường này chơi một lần. Sau khi nhảy với nhau vài bản, uống với nhau vài ly Cognac ở quày rủợu, Loan nhìn anh với vẻ khác thường, mặc dầu biết anh là bạn trai của Ngọc. Anh hỏi xa gần:
– Khi thấy cô Loan nhìn tôi khác thường, nếu không nhầm, tôi hơi đoán cô có chút cảm tình đặc biệt với tôi? Cô có thử sống với Hiện sinh lần nào chưa?
– Hiện sinh? Loan hỏi. Tôi có nghe đề cập đến vài lần ở nhà trường. Chỉ hiểu mang máng là chủ nghĩa đó mới thực sự Giải phóng con người về mặt tinh thần,
lẫn vật chất. Mà ông Jack hỏi tôi… à thôi tôi biết rồi. Có lẽ ông muốn biết tôi có đang THÈM được giải phóng không chứgì? Phi công người Pháp nói chuyện
có khác Bộ ông cảm thấy cái nhìn của tôi nơi ông hơi khác thường, phải không? Nhưng ông là bồ của chị tôi mà?
– Vì thế tôi mới bạo mồm hỏi cô có đọc Hiện sinh chưa. Hiện sinh giải quyết ngay điều cô thắc mắc. Như có lần, khi tôi mười támtuổi, về quê chơi mùa hè. Khi cầm cần câu cá ở dòng sông sau nhà, tình cờ gặp cô tôi đang ngồi giặt ở bờ đá. Tôi lại bắt chuyện. Thình lình tôi bị cú sét ái tình ở đâu, khiến tôi chợt yêu bà cách lạ thường. Tôi câm lặng, mang mối tình đó về thành phố. Trong lá thư thứ năm gửi thăm cô, tôi có lộ chút tình đó một cách thật tiểu thuyết, thật hoang đường. Như tôi muốn giu tình đó cho đến khi về với thếgiới bên kia. Cô tôi đã trả lời thẳng trong tư “Cháu hãy tìm đọc một lần một cuốn sách nói về Hiện sinh, sau đó trở lại Leon thăm cô vào mùa Hè tới. CHÚNG MÌNH sẽ hạnh phúc tràn trề, không biên giới”…
Mùa Hè năm đó tôi tlở về Leon. Quả tình hai chúng tôi đã trở thành nhân tình, và hưởng trọn ba tháng nhàn du tràn hạnh phúc. Cho nên, lúc nãy Loan nhìn tôi,
nếu quả có những ước mơ như tôi đã có bên bờ sông Leon, xin cô hãy tư nhiên tỏ ra mình là môn đệ của Hiện sinh một lần… Thếlà Loan đã gật đầu, theo anh lên phòng này, cũng giường này. Hạnh phúc tràn ngập, suốt không những chỉ đêm đó, mà còn kéo cả cả tuần kế tiếp!!!
Mẹ lại thở ra. Lại một cái gì hơi khác lạ vừa vào trí óc mẹ. Như thế Jack đã từng là nhân tình cua Ngọc, rồi của Loan. Và bây giờ là mẹ. Mẹ chưa có ý định rời căn phòng Jack để chạy trốn, thì Jack xốc mẹ đứng lên, vẫn tí nhạc tình lãng mạn, chàng dìu nhẹ, đi bản Slow Bản nhạc như ma túy, mẹ quên hẳn cái “hơi vô đạo đửc Jack đang cho.” Cả hai trần truồng như người thượng cổ. Nhạc êm đềm ru mẹ vào mộng du. Mặt mẹ lại áp vào bộ ngực nở nang đầy lông quăn của Jack. Mẹ hít vào từng chặp da thịt của chàng, rồi sinh lý mẹ bắt đầu đòi hỏi một lần nữa cho thỏa mãn những gì mới hưởng với Jack cả đêm qua. Mẹ ngước nhìn Jack đẹp trai, phong nhã. Đôi mắt chàng xanh màu ve chai, ẩn dưới cặp lông mày rậm. Sóng mũi cao và thẳng. Bộ râu Clark Gable khiêu dâm tột độ. Nhất là môi cười của Jack, làm hạ bộ của mẹ lại ứa nước ra ươn ướt bắp vế. Trong khi khúc dương vật của chàng chỉa thẳng bụng mẹ như mời gọi:
– Anh biết Vân đang nghĩ gì? Jack đột nhiên nói.
– Anh nói thử xem. Mẹ trả lời.
– Chắc là Vân phân vân tại sao anh vừa là nhân tình của Ngọc, của Loan, rồi bây giờ lại là em.
– Ừ, đúng. Nhưng đó là lúc nãy kìa. Còn bầy giờ, em đang tơ tưởng đến những trận làmtình của anh với em suốt trọn đêm. Nhìn dương vật của anh kìa. Sao
lúc nào nó cũng như sẵn sàng đòi em phải cho nó vào. Jack ơi. Anh là nhân tình của hai con em, hay của ai mà chẳng được. Chỉ biết em đang trần truồng ôm siết
anh đi với nhạc, và em… đang muốn anh cho em một lần nữa. Có được không? Anh hãy Hiện sinh với em. Em muốn sống cho bây giờ, còn ngày mai là ngày
mai…
Jack ngừng nhảy. Chàng nâng mặt mẹ lên nhìn, chàng không ngờ câu mẹ nói Hiện sinh hơn những điều chàng tưởng. Chàng quỳ xuống, áp sát mặt vào lồn mẹ. Hai chân mẹ bỗng dang ra. Và hơi nóng từ môi chàng phà nhẹ. Tất cả bản năng sinh lý của mẹ vùng dậy. Lưỡi của Jackđã vào quét khe lồn, rồi chàng ngậm hột le mẹ mà nút êm đêm. Tiếng nhạc vẫn vang vang. Mẹ đứng như trời trồng, chịu đựng đường lưỡi tuyệt vời của Jack. Mặt mẹ nhăn rứm, diễn tả nỗi niềm hoan lạc Jack đang ban cho lần nữa. Tại sao phải có đạo đửc ở đây, khi mà người yêu Jack hạ mình làm nô lệ, một Đại úy phi công nhỏ tuổi hôn mẹ, đẹp trai như minh tinh màn bạc, đang tận tình truyền sang mẹ từng cơn sướng tuyệt vời.
Jack liếm, Jack bú, Jack nút hột le… chàng làm gì cũng kích động, toàn thân mẹ lên cơn bão dữ, như cuồng phong, như biển cả dậy sóng. Mẹ buông hết, theo ttlng nhịp quét của chiếc lưỡi chàng trên âm hộ. Rồi Jack đứng thẳng dậy, như một thần tượng cao nghệu, tinh anh, Jack ẵm mẹ lên, bắt mẹ dùng tay đưa dương vật của chàng vào âm đạo. Hai chân mẹ quàng vòng lưng của Jack. Mặt mẹ áp sát vào ngực chàng, cứ thế mẹ nắc tới. Jack gục vào tóc mẹ la nho nhỏ:
– Sao nó giống hệt những mùa hè anh về thăm Leon quá, Vân ơi. Anh biết bà cô mình lớn hơn anh những hai mươi bốn tuổi. Bà mang cùng dòng máu như anh. Nhưng điều đó có nghĩa gì khi Hiện sinh hiện diện. Cũngnhư anh biết em là mẹ của Ngọc, của Loan… Hình như, thế mới cho anh khoái lạc thực sự khi giao tình. Muôn năm Hiện sinh! Bất tử Hiện sinh? Đẹp quá Vân ơi!
Jack bắt đầu nắc cuồng bạo, nắc dữ dội, nắc như đây là lần đầu chàng mới giao cấu với mẹ. Còn nó làm sao được nỗi sướng thán tiên này hả Phúc? Mồ hôi mẹ vã ra và hòa với của Jack, chạy dài xuống cửa mình, xuống cặc của Jack… Hai người ôm nhau say sưa với tình dục trong khi bản nhạc đã dứt từ lâu. Cặc to và dài của Jack giũa suốt dòng âm hộ. Vừa lòng, thỏa mãn, ưng ý quá. Mẹ ôm cứng Jack không biết mỏi để hưởng những cú nắc thần sầu của viên phi công tráng kiện. Gần một tiếng đồng hồ mẹ cố thi sức với Jack. Chàng rủ mẹ:
– Cả đêm, hai đứa mình chưa một lần cùng ra trong nhau. Bây giờ là lúc tặng nhau chút ân tình, đi Vân. Ra với anh, nghe này, Vân ơi. Ra đi, người yêu kỳ lạ của anh dâm của cả hai chảy có dòng xuống bắp vế mà Jack vẫn chưa buông mẹ ra. Chàng muốn nữa, đến chiều, đến tối, và luôn suốt sáng. Nhưng cánh cửa như
có có người đang gõ.
– Ai đó? Jack hỏi.
– Em, Ngọc. Ngủ chưa dậy hả? Mẹ em còn đó không?
Jack gỡ mẹ ra, bế mẹ lại nằm ở giường, đắp ra cho mẹ. Chàng quấn vội chiếc khăn lông, đến mở cửa. Ngọc bước vào với một thanh niên Pháp, tuổi chỉ bằng
thằng Bảng ở nhà. Ngọc hỏi:
– Mẹ em đâu? Ô, mẹ nằm đó mà con không thấy. Tại ngoàitrời nắng quá, mà trong phòng lại tối om. Ồ, chắc… đêm qua, mẹ với anh Jack… Khỏi hỏi, nhìn
gương mặt tươi rói của hai nglíời, con biết đêm qua mẹ đã “lang chạ” ít nhất là một lần???
Ngọc nói bằng tiếng Pháp. Jack hiểu, nên trả lời nhanh:
– Không phải một lần, mà hệt như chúng mình đã làm hồi tuần trước.
Ngọc vội đưa tay suỵt, nhưkhông đểcho Jack khai sự thật. Nhưng mẹ cười thành tiếng, làm Ngọc nhìn mẹ, và vội vã hỏi:
– Anh ấy khai hết chuyện con rồi hả mẹ? Con quên dặn. Thôi lỡ rồi, mẹ cứ vui nhé. Để cón giđi thiệu với mẹ: đây là Philip, bồ nhí của con. Cả đêm hôm qua, hai đứa con… Mệt quá. Con thì mệt, mà trông mẹ khỏe và tươi cứ như đóa hoa…
Đến đó, Ngọc đổi giọng nói bằng tiếng Việt:
– Con mang Philip đến… để giới thiệu cho mẹ, nếu mẹ còn sức. Hắn nhỏ tuổi nhưng tài nghệ cao cường lắm đấy. Người lớn nhưJack chưa chắc đã khỏe bằng
đâu.
Tự nhiên Ngọc đưa mẹ vào một hoàn cảnh vô cùng ngạc nhiên. Mẹ liếc Jack, anh chàng như hiểu được thâm ý của Ngọc, nên tảng lờ, dắt tay Ngọc vào phòng bên trong, pha cà phê dùng sáng. Để mẹ nằm đó với Philip, đang ngồi cạnh giường, nhìn mẹ không chớp mắt. Dĩ nhiên máu dâm của mẹ lại nổi lên. Một cảm giác hoàn toàn lạ, vây bủa lấy người mẹ. Vì chưa bao giờ, dù trong mơ, hay những lúc một mình, mẹ đã táo bạo, tưởng tượng đến một nhân tình nhỏ như philip. Mẹ nghe trong kia tiếng xì xào và cười giỡn của Jack với Ngọc. Nhưng ngoài này, tâm trạng mẹ như anh chàng gửi rể nhà giàu. Không biết nói gì, làm gì cho tiện. Philip bắt chuyện như để làm quen, và như để cho không khí bớt căng thẳng:
– Ngọc có nói nhiều về… chị. Cho phép Philip gọi bằng chị nhé? Tưởng đâu Vân già lắm, không ngờ… còn muốn đẹp hơn cả Ngọc nữa. Thế nào? Có muốn cùng Philip vui một vài giờ hay trọn ngày không? Ở đây cũng được, hay hai chị em mình di một khách sạn khác, cũng được.
Vừa lúc đó, Jack đã mặc áo quần xong, cầm tay Ngọc bước ra, thân thiện nói:
– Không việc gì phải đi đâu làm chi cho nhọc. Cứ xem đây nhưở nhà’ Hai người cứtựtiện. Tôi đưa Ngọc đi Hà Nội chơi, có lẽ đến chiều tối, hay ngày mai mới về Đói bụng thì bấm chuông gọi bồi mang thức ăn, như anh đã làm đêm qua, nhé Vân. Anh đi? Cả hai cúi chào. Trủớc khi đi, Ngọc còn phán câu:
– Mẹ phải hưởng chứ, phải thoát ra cái vỏ người đàn bà suốt đời thiệt thòi. Con đi chơi với Jack. Mong mẹ có những giờ hạnh phúc. Bye.
Cả hai ra khỏi cửa, khóa lại. Căn phòng lại âm u, im lìm. Mẹ nhìn Philip. Trông nó bé con, tuổi thơ thua cả con nữa. Mẹ phải xưng hô thế nào cho tiện đây. Mẹ đangtìm lối nói với Philip, thì cậu bé đã chồm tới, cầm tay mẹ, ấp úng:
– Họ đã sắp sẵn rồi. Hai chúng mình chỉ việchưởng thôi Chị Vân sẵn sàng chưa?
– Sẵn sàng? Sẵn sàng điều gì? Mẹ vờ thơ ngây hỏi Philip như thế.
Cậu bé cũng không vừa, lại chồm lên lần nữa, sát mặt vào mặt mẹ, rồi đáp xuống hôn môi mẹ nồng nàn như đã quen từ tiền kiếp. Rõ ràng mẹ chưa sẵn sàng gì cả Đêm qua thì Jack dù nhanh, cũng còn có thứ tự, lớp lang. Còn cậu bé này thì như lửa gặp xăng. Vội vã, đánh nhanh đ~n độ mẹ trở thành thụ động, nằm đó chịu trận. Mẹ, lúc đó như một cô gái xuân thì, đang được một chàng trai đưa về phòng riêng, tấn công tình dục. Ư, tại sao mẹ không thử sống một lần với cảm giác là lạ đó? Gương mặt trẻ như măng lột của Philip, trẻ đến độ nhìn, không ai có thể nghĩ rằng Philip là mười bảy tuổi.
Mẹ đưa lưỡi qua cho Philip nút, rồi hôn. Mà lòng mẹ đang ngao du mãi tận thiên đàng xa lạ. Lạ hoắc, ly kỳ như chuyện thần tiên. Làm sao một chị già đã bốn hai, mà lại được cậu bé non choẹt, người ngoại quốc, đang hôn nồng nàn như một nhân tình? Ngọc sắp đặt cuộc tình này từ lúc nào? Sao Ngọc cả quyết mẹ sẽ bằng lòng ăn nằm với cậu bé thua con út của mẹ?
Nhưng dầu sao, cách cậu bé đang hôn, cách cậu dùng tay thoa lên cặp vú đang được đắp ra của mẹ, đã làm mẹ phơi phới sống đầy tuổi thơ ngay, tuổi chưa lấy chồng… Philip hỏi:
– Em hôn chỉ thế có được không? Hãy sống với em. Embiết chị đang nghĩ gì. Nhưng tuổi tác có nghĩa lý gì khi cả chị lẫn em đồng ý cho nhau những giây phút sung sướng tình dục?
Tự nhiên mẹ thấy thương thương cậu bé. Cậu sợ mẹ không đồng lòng, và có thể không hợp tác… Philip có biết đâu tim mẹ đang đánh lôtô. Mẹ chưa biết phải đón nhận cuộc tình lạ này bằng cách nào cho thật đẹp. Sao thình lình Chuyến đi Nam Định này của mẹ, trời đất lại mở ra đến hai cơ hội ngàn vàng cho mẹ tận hưởng những điều mà suốt đời mẹ chưa từng nghĩ tới.
Mẹ nghe tay Philip lùa nhẹ tấmra xuống phía dưới một tí. Hai đồi ngực mẹ lộ ra. Cậu bé nhìn sững, rồi hỏi giọng thơ ngây, gtọng còn măng sữa:
– ủa, bộ chị đang cổi trần hả?
– Vâng, chị vừa tắm xong, vào nằm, thì Philip đến. Xin lỗi nhé. Mẹ phải vờ nói dối như thế.