Nghe có lý quá, máu dâm của mẹ khiến bà đứng bật dậy, cầm tay cậu bé, mở cửa phòng vào nằm trên thảm hoa. Bà bảo Thạch bú lồn bà thật ngoạn mục, đé biểu diễn. Trên kia, bác Đáng và Bill ngỡ ngàng sự xuất hiệncủa Thạch và mẹ tôi. Họ ngừng lại nhìnThạch đang bắt chước y hệt cảnh bú lồn của Bill lúc nãy. Thạch lật một chân của mẹ tôi lên, dùng lưỡi liếm nhẹ vùng da non. Tối tân hơn, Thạch vừa liếm vừa dùng đầu cặc rà nhẹ vùng da non bắp vế bên kia.
Bác Đáng, lần đầu tiên, nhìn thấy thân hình trần truồng, và cách làm tình rành rõ như người lớn của Thạch. Bà há mồm trân trối nhìn không chớp mắt. Tay bà bóp bóp con cặc của Bill để sướng riêng cho mình một cõi… Billhỏi mẹ Thạch:
– Em có quen biết cậu bé không?
– Con trai của em? Tại sao. Bác Đáng trả lời.
– Contrai của em~? Trời ơi… tôi lại rơi vào kỷ niệm lần nữa nè Trời…’ Không được, không được, kỷ niệm ơi xin hãy để ta yên. Ta đã sống bên này, xa tận nửa
quả địa cầu lận Dì ơi, Mẹ ơi…
Bill lật bác Đáng ra đâm cặc vào, đụ tưng bừng như bão tràn ve. đụ như động đất nổi lên mù trời mù đất Bác Đáng sướng tê tái, mà trong lòng không hiểu Bill muốn nói gì. Thằng Thạch cũng lật mẹ tôi ra đâm cặc vào lồn, biểu diễn tận tình một pha làm tình long trời đất lỡ Đã đụ nhau từ hôm qua, nhưng sáng nay mẹ mới thật tình tận hưởng những cú nắc ghê hồn của cậu bé.
Vừa được Bill đụ, vừa được nhìn thằng con trai đang làm cho bà hàng xóm la làng. Bác Đáng hưởng trọn sự khoái lạc vô cùng tuyệt diệu, có chết đi sống lại chưa chắc đã có mà hưởng. Cảnh này thì quá đúng băng tầng của tôi, nó làm những dây nứng khắp người tôi trỗi dậy. Tôi chỉ biết bụm lồn, nghiến răng chịu đựng Đáng ra tôi có thể chạy xuống nhà, quơ đại một “kỵ sĩ” nào đó lên dùng tạm. Nhưng tôi không muốn rời cảnh đụ hi hữu trong kia. Chợt tôi nảy ra sáng kiến, mở cửa phòng, cổi hết đồ, đứng qua người mẹ tôi, trịn lộn vào mồm Thạch, bảo cậu bé bú, trong khi bé vẫn đụ mẹ tôi. Thạch đã bú và đụ bầng một cảm hứng lạ nhất từ xưa đến giờ. Cảm hứng đó là gì? Điều đó, chỉ có mỗi mình Thạch biết mà thôi.
Đôi mắt bác Đáng ríu lại, mở lớn không được. Bác chỉ thấy bé Thạch đang tận tình hiến khoái lạc cho hai con đàn bà dâm đãng nhất thành phố Hà Nội, xong bác nói:
– Nó địt với con Ngân như thế cả năm trời trong nhà tôi, mà vợ chồng tôi chả biết. Thằng bé mà con Ngân sanh trong nhà thương, là cháu nội của tôi rồi… Gương mặt nó không khác thằng Thạch tí nào. Hèn chi lúc mang bầu ngày nào Ngân cũng ra tận cổng đón Thạch đi học về… cầm tay thân mật, hỏi han… Cứ ngỡ là tình chị em, có ai ngờ…
Mặc kệ bác Đáng nói, Thạch đang sống một cõi riêng, giống hệt chàng Bill bên kia. Anh nhắm mắt địt mù trời, địt cho kỷ niệmkhông còn theo phá anh nữa. Nhưng bác Đáng lại chợt hỏi Bill là:
– Bill địt mom mạnh hơn nữa đi. Sướng không còn nói được Bill ơi, con trai ơi, mom đang sướng từ tế bào đến chân tóc. Hai mom con mình đụ hết ngày hôm nay, nhé Bill.
Hai tay Thạch đè cặp mông của tôi vào thật sát, rồi dùng răng cắn nhè nhẹ cái mồng dóc của tôi. Hình như Thạch làm, vì cái gì đó chứ không phải cốt phục vụ cho tôi cực kỳ khoái lạc. Bởi vì khi chàng Bill rút cặc ra, trủờng lên phía trên, nhấn vào mồm cho bác Đáng bú, thl dưới này Thạch cũng làm giống hệt, với mẹ tôi. Thạch còn gào thật lớn những câu lạ lùng như:
– Đó mom ơi. Bú mạnh đi. Mom con mình cũng đụ suốt ngày hôm nay, nhé… Con vtra đụ mom, vừa bú lồn chị Ngân… Chị Ngân… Chị Ngân… vợ yêu quý của thạch… sao bỏ Thạch mà đi thế?
Nứớc mắt Thạch tuôn ra, nhỏ xuống tưng giọt trên người mẹ tôi… Nó nhớ buổi chiều thứ Sáu cuối cùng tại Bảo sanh viện Hùng Vương… Thạch khóc tơi bời, bởi vì từ đó, chẳng bao giờ Thạch còn nhìn thấy chị Ngân nữa.
Trên giường, quái lạ, anh chàng Billkhông biết có nhớ gì ở San Francisco không, mà nước mắt cũng tuôn dầm dề, thảm thiết. Bác Đáng chẳng hiểu ất giáp gì. Bác chỉ biết ngậm M con cặc thù lù cho đã cái miệng. Cho chẳng bao giờ quên được lần ngoại tình kỳ thú, độc đáo này. Chỉ riêng mẹ con tôi biết vì sao Bill khóc. Vì sao Thạch khóc. Và… dễ sợ hơn nữa, Bill đụ bác Đáng mà tâm hồn nghĩ đến ai? Cũng như Thạch đụ mẹ con tôi mà nghĩđến người nào. Điều đó có hề gì, vì như tôi đã nói: TÌNH DỤC đối với tôi là một nhu cầu NGƯỜI KHÁC GIỐNG là phương tíện. Huống hồ cái đụ sáng hômnay, ngay trong phòng tôi, giúp tôi khám phá những bí mật tiềm ẩn nơi ba người: Bác Đáng, thằng Thạch, và chàng Bill. Bill gọi bác Đáng bằng mom. Thạch gọi mẹ tôi bằng mom. Bác Đáng gọi Bill bằng con. Nhưng sự thật, trong lòng, họ gọi ai? Chỉ có Trời biết, chỉ có lương tâm họ làm chứng. Bởi vì hãy nhìn ánh mắt của bác Đáng. Đang đụ với anh chàng Bill, mà bác nhìn không rời thân hình và con cặc của Thạch thụt vô, trồi ra ở lồn mẹ tôi. Và cậu bé Thạch, đang cho mồm bú lồn tôi xoành xoạch, mà mắt cậu không rời lồn bác Đáng…
Tôi tung một đòn độc tình dục, một âm mưu xúi giục những con nhạn lờ đờ nào nhào vào những mê hồn trận loạn luân. Tôi kéo mẹ tôi vào nằm sát cạnh giường đểThạch vừa đụ bà, vừa nhìn cho rõ cảnh Bill đang hành lạc với mẹ nó.
Thân hình bác Đáng láng bóng vì mồ hôi túa ra, lông lồn của bác nhiều vô kể, rậm rạp, đen thui. Cặp vú vẫncòn nở lớnvớihai nuốmnâu đen. Nhất là khuôn mặt đẹp kiểu gái Hà Nội của bác… Thạch tha hồ nhìn thật gần, tận mắt… Tôi ngồi một góc, cho hai ngón vào lồn, xụt khơi khơi, để ngắm những cái lạ kỳ, hấp dẫn, đúng theo sởthích riêng của tôi. Rõ ràng, chẳng những, tôi là gái dâm, mà còn là một người thích đặt bẫy sập, để bắt những con mồi thơ ngây.
Chàng Bill bợ mông đít bác Đáng lên, bảo bác phải dang rộng hai chân lên không để chàng dúi mồm vào đó nút cái hột le, nghe rất rõ. Hai tay bác Đáng bấu chặt tấm ra giường, đầu bác với những sợi tóc rối bời trên mặt, đang lắc lư, quằn quại, chu mồm thở hồng hộc, và la lên:
– Con trai ơi, Bill của mom ơi. Làm sao mom thở được đây hả con? Giời ơi, nhìn xuống đây mà xem này. Đang địt ngon lành, thằng con trai của con nó lại bày trò bú hột le thế này. Chân rung, bụng rung, làm sao thở đây hỡi Thiên Chúa?? Khiếp, sướng quá đi. Nó làm tôi nghiền, rồi đêm nay, rồi đêm mai… lấy ai bú cho tôi thích đây hỡi Trời??? Chồng tôi nó lại ham đánh Tennis, ham câu cá, ham chơi kiếng. Nó có biết bú lồn là gì đâu… Ôi Bill ơi, làm ơn nhè nhẹ tí được không. Ôi, Bill lại… lại… dùng lưỡi móc cái mồng dóc của mom hả? Ôi, thế thì… anh lấy luôn em có được không? Để mỗi ngày em được… được… thỏa mãn tình dục như thế này…
Bác nói điên, nói dại. Bác gào lớn như nhà cháy, nhưng thỉnh thoảng khô’ng quên liếc nhanh thầng Thạch. Tại sao thế còn bé Thạch thì mặt đờ đẫn ra, nhứ thằng mất hồn, mặc dầu vẫn tiếp tục đụ mẹ tôi nhuyễn nhừ. Tôi sướng kỳ lạ, có lẽ còn sướng hơn xem một phim dâm của Nhật.
Không có buổi đụ tình cờ như thế này, đến kiếp nào bác Đáng mới tận mắt nhìn được cách làm tình tuyệt vời của bé Thạch. Bác chợt nhớ hói ở Hà Nội. Có đôi khi vào mùa lạnh. Hình như bác có nghe trong phòng của Ngân, vang nhẹ tiếng cười đùa, và nhất là tiếng giường dộng va cùm cụp vào tường vôi. Những bữa cơm, từ ngày Ngân mang bầu, luôn luôn có Thạch ngồi cạnh, xới cơm, gắpthức ăn bỏ cho chị… Rồi, Thạch ngày càng xanh xao, gầy ốm.
Đó lá kết quả những trận làm tình liên tụcban đêm với chị Ngân, đến hai ba giờ sáng. Những ngày Ngân có kinh, nàng cũng bắt Thạch dùng tay làm cho nàng vài lần, mới chịu. Còn ban ngày? Ngân hay trốn những giờ cuối, chạy ra xe, bảo tài xếlái gấp về nhà. Hoặc là ngay nhà xe, hoặc lên phòng riêng… hai người ta hồ hưởng lạc một vài giờ cho đã nư, trong khi Thạch còn đang ở truởng, và ba má Thạch bận buôn bán dưới phố.
Bây giờ bácĐáng đang đổi kiểu. Bác lên ngồi dộng cừ trên người của Bill. Cũng thế, mặt bác nhìn không rời thằng Thạch. Tôi yêu cái nhìn táo bạo đó quá. Nó vừa dâm, vừa lãng mạn, vừa hơi loạn luân. Vì câu hỏi lớn được đặt ra là: tại sao bác phải liêntục nhin Thạch? Cái nhìn đó có ý nghĩa gì? Nhất là khi bác nhốm đít lên, rồi dộng mạnh xuống trên cặc của Bill, mà mồm liên tục nói:
– Contrai BiU ơi, kiểu đụ này mẹ ưa thích nhất đấy con. Mẹ đang lái tmc thăng… chử đâư phải đụ. Mẹ tự điều khiển theo ý muốn của mình. Muốn sướng thế nào, thì cứ tự do chơi thếđó, tha hồ…
Mẹ tôi nằm dưới, hứng gì không biết, gào lớn lên:
– Thạch ơi, mẹ gần ra rồi. Chuẩn bị hai mẹ con mình ra một lúc, mới đã Thạch ơi…
Thằng Thạch ôm mẹ tới nắc như mưa. Nó bặm môi, sà xuống ôm mặt mẹ tôi nút lưỡi, và hôn túi bụi như thằng điên. Đôi má nó vẫn còn dính những giọt nước mắt từ lúc nãy.
Trên giường, bác Đáng cũng bảo Bill nắc thúc vào, và rủ Bill ra cùng một lượt. Hai cặp tăng nhịp đụ ầm ầm. Tiếng la của hai bà sồn sồn, với hai câu bé, làm căn phòng nhộn hẳn lên. Và, cả bọn cùng nói bậy một lần. Tột đỉnh khoái lạc ùa đến. Họ ôm nhau, chết trong nhau. Rụng rời. Tê tái. Sướng tận gân tủy. Tận tim óc.
Cả bọn chìm vào hôn mê, thăc loạn. Vì hai bà gọi cùng một câu:
– Con trai ơi. Mẹ đang ra đó. Nhiều lắm con ơi, con ơi. Ra với mẹ đi, bắn mạnh vào đi…
Nghe và nhìnquang cảnh thác loạn đó, lồn tôi cũng “ứa máu” với hai ngón tay khô khan. Khô khan như một ngày nắng Hạ, không mưa. Nhưng nước ngầm tự lòng đất cứ phun lên, tràn ngập, xối xả. Chợt mồm tôi cũng khô khan la lớn một mình:
– Đúng, mẹ làm tình một mình. Lồn cũng đang ứa nước ướt đẫm đây, con ơi, con ơi!!!
Mệt quá, kích thích tột đó, tôi bật ngửa ra nằm sóng soải trên thảm hoa, mắt mơ màng, tưởng tượng một cõi riêng, trong đó hình ảnh nổi bật nhất vẫn là Thạch và bác Đáng…
Hình ảnh đó mơ hồ như ảo giác. Như sương Thu, như khói thuốc phiện. Có mà như không. Nó vừa từ xa. Nhưng khi mình chạy đến. Nó tự tan như những mảnh lân tinh. Tôi có hệ lụy với dòng máu Điên Loạn vô luân chăng? Hay tôi là con vật mang lốt người? Sao tôi cứmuốn thấy, muốn nghe, muốntận mắt chứng kiến những cảnh mơ hồ không thực đó?
Trong cái yên tĩnh của căn phòng, giọng mẹ tôi trầm trầm lãng mạn vang lên:
– Chị Đáng. Cặp chị, và cặp tôi… đổi bồ nhau chơi một lúc đi. Chắc là vô cùng thú vị???
Có phải vì khoái lạc quá mà mẹ tôi sanhđiên cuồng lên không? Như người say ma túy tột độ quên mất chân mình đang đạp lên quả đất, cử tưởng mình đã chắp cánh mà bay? Mẹ tôi quên Thạch là con bác Đáng sao? Cho nên câu đề nghị táo bạo của mẹ tôi bị chìm đi trong yên tĩnh.
Tôi liếc mắt lên giường quan sát phảnứng của bác Đáng. Bácvẫn nằm sấp trên người của Bill. Dù cả hai đã ra xong, bácvẫn nhắp nhấp cái mông nhưtận hưởng dư vị nỗi sung sướng tột cùng với Bill vừa xảy ra. Nhưng, nhưng mắt bác vẫn nhìn bé Thạch, mới kỳ lạ. Gương mặtbác nhưđang sống dữ dội với đề nghị quái dị của mc tôi. Bác còn đang bàng hoàng, còn đang chới với, thì mẹ tôi đã vực bé Thạch lên nằm song song với bác và Bill. Mẹ tôi cũng bắt chước lên nằm trên người bé Thạch dộng cừ, lái trục thăng. Bà còn tàn bạo hơn mẹ tôi, vì muốn trực tiếp, đẩy bác Đáng chìm vào cơn mê đen tối, đầy tội lỗi.
Mẹ tôi biểu diễn màn đụ ngây ngất, say sưa với bé Thạch. Bà tụt xuống ngậm cặc Thạch bú ngon lành như không có sựhiện diện của Bill và bác Đáng. Bà le lưỡi liếm dọc chiều dài con cặc Thạch. Bà ngoạm nút chùn chụt hai chứng dái non. Bà dùng răng nhần lăn tăn quanh nắp nhạo của cặc Thạch. Xong bà cà đôi mất đẹp vào chùm lông dái ngấn cũn cỡn của Thạch. Thằng bé cắn chặt đôi môi lại, mà cũng không sao ếm được tiếng la thê thiết:
– Mom ơi… Sao từ tối hôm qua, mom không làm như thế cho con sướng, mà phải đợi đến bây giờ? Chị Ngân chưa bao giờ biết bú sành điệu như vậy đâu. Sướng, sướng, sướng vô cừng… mom ơi!
Thạch rên la hồn nhiên như chẳng có ai chung quanh. Nó quên mẹ nó đang nằm cách nó có hai gang tay. Chàng Bill đang nằm dưới bụng bác Đáng, bỗng đưa tay bắt tay bé Thạch. Cái bắt tay đồng sàng, đồng tịch, và cũng có nghĩa là Bill hiểu ý Thạch.
Một người bình thương, nhìn cảnh bú cặc này của mẹ tôi, chắc cũng không thé nào chịu nổi, đừng nói chi một gái dâm như tôi. Bác Đáng vẫn vừa nhắp nhắp cái mông trên người Bill, vlla nhìn không chớp mắt cận ảnh mẹ tôi bú cặc một cách đầy kích thích. Bú xong, mẹ tôi trườn lên, ngồi chàng hảng trên mặt bé Thạch, trịn cái lồn đầy nước, bảo Thạch:
– Liếm lồn mẹ đi Thạch. Đó con, đó ngay đó. Đúng rồi. Ngậm vào, nút mạnh đi, mạnh nữa mẹ mới thích. Bố con không biết bú lồn… bố chỉ ham đánh Tennis, ham câu cá, ham chơi kiểng… ối, đã cái lồn quá thiên hạ, bà con ơi. Già như tôi lại được một bé con lên mười lăm bú lồn, úi, úi, đó con trai ơi, bụng mẹ giật không thể nào tả nổi… Nuốt cho hết nước nhởn của mẹ nhé Thạch. Ngày nào cũng nhớ qua bên này, hai mẹ con mình đóng cửa lại địt không cần ăn cơm, con ơi…
Bác Đáng quay mặt chỗ khác. Bác không can đảm nhìn, và nhất là nghe giọng dâm dật của mẹ tôi, nhái giọng hệt câu bác nói với Bill lúc nãy. Cảnh tượng mẹ tôi trịn iộn trên mặt bé Thạch quả thật là táo bạo, và khiêu khích. Nó có khả năng làm người khác bẻ cong liêm sỉ, đánh mất lương tâm, nhắm măt, dẫm tới, dù biết đó là hố vô luân.