Nhưng kích động hơn cả, phải nói là cảnh họ dùng cà dái dê cho vào lồn nhau mà “địt” Không bảo thì quý vị cũng biết, là nhìn cảnh dâm dật đó, tôi như con cá nầm giữa ổ kiến. Tôi chạy về phòng mình, dùng tay tự làm lấy, dù biết là không thể sướng nhưhai chị. Tôi không còn chọn lựa nào hơn. Sáng hôm nay, sau khi đọc xong bài phóng sự “Làm Đ’ của báo Phong Hóa, một lần nữa mặt tôi đỏ, hừng nóng như đang ngồi trước hỏa lò. Phòng bên cạnh hai chị lại rên nhè nhẹ mặc dầu có bố tôi ở nhà. Tôi lại phải vất vả bò qua. Như thường lệ, tôi để mất vào ổ khóa. Nhưng trời ơi, tôi không tin mắttôi. Vì trong đó có một chàng thanh niên.
Nhìn kỹ, thì ra đó là thằng Bảng, con chị giúp việc trong nhà. Nó chỉ chừng mười bảy tuổi. Nó đang nằm lên người chị DiễmNgọc đụ ầm ầm, trong khi chị Hồng Loan đưa lồn cho nó bú. Tại sao lại có chuyện dễ sợ như thế”‘ Chả trách ông cụ tôi bảo thiên phóng sự làm đ là dâm ô, đồi trụy. Đọc loạt bài này, gái nhà lành như chúngtôi cũng thành gái đ nếu không có sự kiểm soát của hai ông bà cụ. Bây giờ thì chuyện loạn đang xảy ra trong nhà. Hai chị tôi đã thông gian với thằng thiếu niên nhỏ thua hai chị đến gần năm sau tuổi. Tôi chịu khó ngồi im lặng như thế để xem, để thưởng thức cho tận tường điều chỉ xảy ra trong trí tưởng tượng, hay trong nlơ của tôi. Mộtlúcthật lâu, chịNgọc nhường thằng Bảng cho chị Loan. Chị Ngọc lại ngồi ở đầu giường vừa xem Bảng đụ, vừa cầm một cái gì giống như quả cà dái dê, nhưng không phải, cho vào lồn, ngồi tự thụt lấy và rên thành tiếng lớn hơn. Tôi bỗng sợ bà cụ tôi có thể nghe thấy tiếng rên đó, và nếu bà khám phá hai chị đang loạn cào cào với thằng Bảng thì cái gì sẽ xảy ra. Có thể cả tôi cũng vạ lây. Đánh liều, tôi gô nhẹ cánh cửa, trong kia hai chị và thằng Bảng ngưng ngay tức khắc cảnh dâm dục. Lúc họ mặc áo quần định vội chạy ra mở cửa xem ai, thì tôi đã nhanh chân biến về phòng tôi. Từ đó không còn nghe hai chị rênnữa. Thằng Bảng? Một thanhniên duy nhất trong nhà? Mà hai chị đã bằng cách nào dụ dỗ nó đến phòng để làm chuyện hoa tình? Và chuyện này xảy ra từ bao lâu rồi? Những câu hỏi vớ vẩn như thế cứ tới tấp vờn vờn trong trí óc tôi một cách ray rúc. Nhưng điều đó không quan tlọng bầng hình ảnh trần truồng của thằng Bảng, nhất là khúc dương vật cương cứng của nó bắt đầu ám ảnh tôi tử phút đó. Năm ngày sau, chiều thứ Sáu, thay vì ở lạitập thể dục ở truởng, tôi vờ ốm xin phép cô giáo về sớm một giờ. Về nhà, tôi vội tìm thằng Bảng vờ nhờ nó lên đóng lại tấm màn cửa do tôi cốtình nhổ đinh, kéo xuống. Trong khi nó đang loay hoay với chiếc ghếcao, cây búa và hộp đinh, tôi táo bạo cổi bỏ đồ ngủ, chỉ còn cái xú cheng và quần xì líp Vừa lúc Bảng đang leo lên ghếchưa kịp đóng cây đinh, nó chợt nhìn thấy tôi trong bộ đồ lót như áo tắm, nó ngẩn ngơ như người mất hồn. Tôi vờ:
– Kìa, sao không đóng đi mà đứng nhìn chị như anh nhà quê xuống tỉnh vậy?
Nó vẫn đứng như tlời tlồng nhìn thân hình bốc lửa của tôi. Biết là thằng nhỏ đang lâm mê hồn trận, tôi táo bạo bung thêm một chiêu khác. Tôi thọc tay vào xí
líp xoa lồn, tay kia tôi cho vào bên trong xú cheng bóp nhẹ một đồi vú. Bảng đánh rơi cái búa, rồi hộp đinh, xuống tấm thảm. Hai chân nó hình như đang run như bị rét. Tay hắn vội vịn ngay vào khung cửa, và nói lí nhí:
– Trời ơi, xin phép chị cho em ngồi xuống một lúc. Em không còn đứng vững được nữa.
Vừa nói, Bảng vùa lui cui ngồi xuống trên mặt ghế, và hai tay bụm chặt ở háng. Mắt hắn vẫn không rời thân hình bốc lửa của tôi. Trông hắnthẩn thờ ngây dại như người ốm. Tôi hỏi:
– Bảng có làm sao không? Hay để chị đi lấy chai dầu xoa cho em nhé!
Tôi vờ hỏi như thế, chứ thật tình tôi thừa biết cu cậu đang bị tôi hớp hồn, mê hoặc. Hắn có thể trông thấy thân hình lõa thể của hai chị tôi, nhưng chưa từng
thấy một tòa thiên nhiên mới lớn lên, hừng hực như lửa đỏ. Cọng thêm, tôi là con bé thích thể thao. Mọi đường cong trên da thịt tôi quả là viên nam châm thu
hút mãnh liệtthằng bé. Tôi lại nằm ngửa ra trên giường, hai tay tụt quần xì líp xuống phía dưđi một chút. Một chút thôi, để cu cậu phải thèm đến chảy nước miếng. Chân tôi hơi co lên che một phần hạ bộ của tôi, trong khi hai bàn tay tôi êm đềm thoa nhè nhẹ cái mu lồn.
Bảng, dĩ nhiên phải nghiêng mình đi một chút để nhìn thấy tận tường những gì tôi biểu diễn. Tôi chơi ác, nghiêng hẳn thân mình, chỉ đưa phần sau lưng về phía Bảng ngồi. Anh chàng chịu không nổi, rời ghế, bò lại gần cạnh giường, và cố tình đối diện với phía trước của tôi. Hắn van nhỏ:
– Chị Phúc ơi, bé giờ em chưa thấy thân hình của ai đẹp ghê hồn như chị. Chị có cố tình cho em thấy hay không, mà nhè ngay lúc em có mặt trong phòng chị, chị lại…
Chỉ nói được vài câu ngắn cũn như thế rồi Bảng im lặng, vì tôi đang co hai chân lại, dang rộng cái háng ra, hai tay tôi banh nhẹ hai mép lồn cho Bảng nhìn thật rõ chiếc lồn đẹp củatôi. Mắt Bảng sưng húp, mọng đỏ Mặt hắn cũng hồng tía lên. Môi hắn khô khốc, mắp máy như muốn nói thêm cái gì nữa mà không được Tôi để ý: hai tay hắn vẫn cứbụm phần dưới của hắn. Tôi hỏi:
Bảng thấy của chị có đẹp không?
– Giời ơi, còn phải hỏi? Hắn nói. Em đã bảo thuở bé giờ em chưa nhìn thấy của ai đẹp như của chị thế..
– Đẹp đến độ em không làm sao đứng thẳng được nữa.
Chị ác quá đi thôi…
Tôi hỏi tiếp:
– Nhìn chị em mà sao Bảng lại không thể đứng thẳng người được?
– Dạ… bởi vì… khó nói quá chị Phúc ơi.
– Emthử đứng thẳng chị xem nào? Tại sao lại không được?
– Dạ em đứng được, nhưng chị phải cho phép em dùng hai tay… bụm cái của em lại. Nếu không…
– Là thếnào, chị vẫn chưa hiểu.
Tôi cố tình nói thế để Bảng yên trí rằng tôi là cô gái thơ ngây, trong khi tay tôi, một ngón đưa vào trườn lên, tụt xuống ở khe lồn ướt nhẹt những nước. Tôi nghe
Bảng rên nhỏ theo. Bỗng hắn nói:
– Em ngồi đây thêm một chốc nữa, là thế nào dái của em cũng nổ tung. Xin phép chị, em đi.
Nói xong, Bảng bươn bả chạy ra hướng cửa, toan mở. Nhưng cánh cửa đã đượctôi khóa kỹ hai lần. Một tay Bảng đè cứng con cặc. Bảng quay người lại nhìn tôi vđi đôi mắt vừa van nài, vừa ngạc nhiên. Tôi thấy Bảng thật tội nghiệp. Không hiểu trong lòng Bảng lúc bấy giờ nghĩ gì. Sự việc xảy ra quá thình lình. Bảng không kịp có phản ứng. Thêm nữa, hắn không thể ngờ được đấy là đòn bẩy của tôi giăng ra để đưa hắn vào chịu trận. Tôi hơi nhỏm đầu lên, dùng tay vẫy gọi:
– Trở lại đây chị bảo cái này cho nghe.
Bảng chầm chậm trở lại phía tôi. cốđứng sát vào giường, chờ tôi ra lệnh. Tôi bảo:
– Nào, em thử cất hai bàn tay ra khỏi cái chỗ đó cho chị xem nó đó là cái gì mà em phải che cẩn thận thế?
Mắt Bảng vẫn không rời lồn tôi, chân Bảng vẫn đứng như trời trồng. Tay hắn từ tử rời khỏi. dương vật một cách ngại ngùng. Trong khi tôi đã ngồi hẳn dậy.
Giời ơi, cái quần đùi của nó chợt bung nhọn hẳn lên. Bảng không còn dám nhìn tôi nữa, mà cúi xuống thảm. Tôi táo bạo đưa tay sờ nhẹ cái chỏm nhọn của chiếc
quần. Vật bên trong quần cử động. Tôi cầm hẳn nó ra, và chợt nghe dương vật của Bảng cứng thêm lên, và như có cử động. Tôi nhìn trân trối vào mắt Bảng sau
khi đã đứng sát vào anh chàng. Tôi vờ hỏi:
– Đây là cái gì mà cứng như gỗ vậy hả em?
– Dạ… đó là… của quý của em. Chl cầm được rồi, đừng có bóp thế, em khó chịu quá chị ơi.
– Bé giờ em đã được ai cầm nó và bóp như chị chưa?
– Dạ… chưa.
– Nói thật đi. Em mà nói dối, chị sẽ cho em biết là
em đã từng ngủ với ai. Lúc đó không những mỗi mình em, mà cả má em cũng không những ra khỏi nhà này, mà còn bị rắc rối với cò bóp…
Bảng liếc nhìn tôi một thoáng. Hình như Bảng không thể nào ngờ tôi biết hết chuyện của nó, nên vẫn chối như cuội:
– Thật đấy chị Phúc. Mẹ con em nghèo mới vào đây tá túc giúp việc cho bà để kiếm cơm độ nhật. Thế đã là đại phúc rồi, đâu còn dám vớ vẩn chuyện bất
chính…
– Thế cách đây năm hôm, em có vào phòng chị Ngọc và chị Loan không?
Bảng giật nẩy mình. Chỉ có một giây thôi, mồ hôi Bảng toát ra ướt đầm đìa khuôn mặt, rồi nói khẽ, thật khẽ như thú tội:
– Chị Loan và chị Ngọc? Dạ… có. Nhưng không phải lỗi… của em. Mà em bị bắt buộc phải làm thế.
Giọng của Bảng đầy cảm xúc. Hình nhưbất đắc dĩ hắn phải khai hết sự thật cho tôi nghe. Mặt hắn vẫn cúi xuống không dám nhìn tôi như lúc nãy. Trong khi tôi thì lại lấy làm thíchthú vì sắp được nghe hết những bí mật động trời của hai bà chị đã làm tình với thằng con trai của chị người làm. Bảng nói:
– Thưa chị, chuyện này bắt đầu từ lâu rồi chứ không phải mới đây. Tử năm ngoái, nghĩa là năm em mới vừa ưòn mười sáu tuổi. Lúc bấy giờ em đã biết gì về đàn bà đâu. Bỗng một hôm chị Loan bảo em lên ô tô của chị ấy lau chùi cho sạch sẽ để chị chuẩnbị đi chơi ở Đồ Sơn. Lúc em chùi xe xong, chị ấy cho em một đồng, bảo em vào thay đồ để chị đưa đi phốnhờ em mua cho chị một tờ báo. Em nghe lời. Nhưng thay vì lái xe ra phố, chị ấy lái đi hướng Đồ Sơn. Khi qua Chợ Gấm, chị đưa tiền bảo em mua một tờ báo. Em còn nhớ rõ đó là tờ Phong hóa. Mua xong, em ra xe, chị tiếp tục lái đi Đến Đồ Sơn hai chị em vào một quán bên bờbiển, gọi thức ăn, toàn là những món sang trọng mà từ bé giờ em chưa tửng thấy. Chị Loan nói:
– Cứ ăn cho thật no đi. Chị em mình ở đây chơi đến chiều tối mới về.