Bây giờ thì chính chàng THÈM tôi, như con hổ thèm một mồi ngon vừa vồ được trong rừng. Chàng bợ hẳn một đùi dài của tôi lên ngắm, rồi cũng dùng hàm ria độc đáo, và đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi. Tôi rơi hẳn vào một thời gian lãng mạn, đắm đuối. Xác thịt có sức mạnh lôi kéo con người từ thiện qua ác. Và nó cũng có khả năng làm bất cứ ai trên cõi đời ô trọc này phải công nhận: làm tình là một ân huệ lớn, mà Thượng đế đã ban cho con người. Sống mà không có tình dục, là mình giết chết mình dần dần, cả thể xác lẫn tâm hồn. Nếu không bạo mồm: thì phái giới tính được hưởng tình dục nhiều nhất phải là NỮ GIỚI.
Bởi vì, ai tôi không biết. Nhưng chính tôi, tôi đã biết suy nghĩ miên man về Tình dục từ khi lên 12 tuổi. Khi ở hạ bộ bắt đầu ngứa ngáy khó chịu vì những lông măng bắt đầu lú mọc. Và nhất là máu tháng ra từ cửa mình suốt ba ngày… Bên ngoài thì phần vải của băng vệ sinh cọ xát mỗi lần tôi đi, ngồi, đứng, nằm… Bên trong, tâm lý và sinh lý tự nhiên, đã ồ ạt trỗi lên cấu xé, bắt óc tôi không ngớt suy nghĩ về khoái lạc, về tình dục, về cách làm sao cho mình được sung sướng, đê mê. Những điều đó tự nhiên xuất hiện lôi kéo tôi, đè nén tôk, chứ chẳng ai mở lời xúi biểu…
Mười hai tuổi, mà trong mơ, tôi từng thấy được những người lớn – chứ không phải những cậu bé trang lứa – đè bú lồn tôi, rồi trèo lên cho cặc vào lồn tôi đụ chát chúa, đụ cuồng bạo, đụ đến tôi … đã đạt tuyệt đỉnh, và ra ướt nhẹt cửa mình. Không biết những giấc mơ như thế có làm mồm tôi mớ tên người yêu, hay la lên những động tác cực sướng và người ấy đã cho???
Còn một cậu bé 12 tuổi??? Tôi nghĩ là cậu ta “ăn chưa no, lo chưa tới” đâu. Cái tuổi vẫn còn mê đánh đáo ngoài đường phố. Mê câu cá rô ngoài ruộng. Mê cầm ná cao su săn chim dưới những tàn cây đại thụ. Cậu bé 12 tuổi, nếu có bắt đầu tơ tưởng viễng vông đến một hình ảnh nào đó… thì thể chất cậu cũng chẳng có gì sẵn sàng cho những cuộc giao hoan trên giường chiếu. Nhưng, nhưng, tuổi 12 con gái như tôi…. Phải nói thật trắng trợn, không che nay, là tôi hoàn toàn không những sẵn sàng, mà còn đòi hỏi cấp thiết những cuộc LÀM TÌNH thực sự với người lớn. Tôi xin lặp lại: với người lớn. Vì tôi cảm thấy cửa mình đã nở. Về tâm lý, tôi muốn được ăn nằm ngay với bất cứ người lớn nào, chứ không cần những cậu bé. Tôi hiểu, tôi đoan chắc là dương vật của người lớn hơn một quả chuối, quả dưa leo, hay một quả cà tím??? Những vật đã từng được tôi thử qua nhiều lần một cách tận tình trong giường chiếu riêng tư. Đấy, đấy là lý do tôi cả quyết: chỉ có nữ giới được hưởng tình dục nhiều hơn nam giới.
Lúc nãy nhìn dì Khang đụ cuồng bạo với Pierre, sự suy nghĩ đó của tôi lại càng được khẳng định. Dì Khang đã tận hưởng từng giây, từng phút khi cặc Pierre đâm sâu vào đụ. Đến nỗi dì tự nguyện muốn dâng hết của c3i của dì cho Pierre. Và làm nô lệ cho chàng suốt đời… Sau này, khi đã lập được nghiệp, đã có gia tài kết sù, không biết tôi có ngông cuồng, ngu dại như dì Khang, như Từ Hi Thái Hậu không? Dám lắm! Hàm ria, và đôi môi ấm của Pierre mới chỉ rà rà dọc ống chân tôi mà tôi đã muốn theo chàng suốt đời, muốn chàng bỏ mẹ, và dì Khang, dẫn tôi đi thật xa… Nơi nào cũng được, tôi sẽ làm lụng vất vả nuôi Pierre.
Chàng dám le lưỡi liếm bàn chân tôi như đã làm với dì Khang. Chàng ngậm từng ngón chân xinh xắn của tôi mà bú. Không phải bú mạnh. Lưỡi chàng xoắn nhè nhẹ từng ngón, mút loáng loáng như tơ trời mùa Hạ… mà trong xa của tôi quặn lên từng nỗi sướng vô bờ. Tay tôi vẫn không rời cặc của Pierre. Tôi bóp, tôi nắn, tôi nhồi… và mong sao Pierre banh lồn tôi ra mà đụ tôi một trận tơi bời hoa lá. Sau đó có bị mẹ mắng hay nhiếc, tôi cũng xin chịu.
– Bây giờ, mẹ em có lên đây, nhìn thấy cảnh này… chắc, anh cũng không rời bỏ em được. Có thể anh sẽ quỳ xuống thú tội phản bội, rồi tuỳ bà. Nếu bà hiểu lý do anh phản bội thì tốt. Bằn gkhông, anh sẽ chẳng bao giờ để em thất vọng. Vì anh hiểu, không phải em cần anh, mà em cần một người khác giống, và người đó phải tận tình làm cho em thoả mãn. Em cứ yên trí, là anh thừa khả năng đó. Đã quan sát trận làm tình của anh với dì Khang, chắc em thừa biết.
Vừa dứt tiếng, chàng đưa đường lưỡi ngược lên bắp vế, rồi đến vùng da non ở háng hai bên lồn tôi. Không phải đường lưỡi ấm nóng, mà chính là những cọng ria sắc, mềm mại, của Pierre đang cạo, gọt, và giũa cái khoé háng gần lồn. Pierre không thèm bú hay liếm lồn cho tôi đã thèm. Chàng bắt tôi ngước nhìn chàng, xin chàng mau mau, làm cái gì đó trên mu, hay tại miệng lồn cho tôi sướng bốc lên, và gào thét như dì Khang đã làm.
Nhìn đồng hồ, đã quá 20 phút mà mẹ tôi vẫn chưa lên. Mồm tôi nói không lo, nhưng trí óc vẫn ngay ngáy sợ bà mở tung cửa vào bất tử. Có thể bà sẽ ghen lồng lộn. Có lẽ bà sẽ hành hung tôi đã cướp nhân tình trẻ của bà??? Pierre để râu, nhưng tuổi thật của anh chỉ khoảng độ 28 là cùng. Anh còn trẻ thua dì Khang đến 14 tuổi cơ mà. Ừ nhỉ. Bây giờ tôi mới để ý đến việc đó. Sao mẹ, và dì dã9 chọn một nhân tình quá trẻ đến thế? Vừa chợt nghĩ đến đó, tôi lại nhớ ngay bản thân tôi. Hình như ít nhất, có ba, bốn lần. Khi những đêm mưa Đông về, nằm một mình chèo queo trên gác, nghe mưa nặng hạt ngoài hiên, nghe gió thổi lùa từng cơn qua khe cửa…tôi, phải chính tôi, bỗng thèm một cậu bé. Bé như thằng Duẩn, thằng Viễn, hay chú tiểu trên Chùa cây cau… Tôi sẽ dùng tiền mời những “chàng thiếu niên” này đi ăn bánh… rồi dụ họ, đưa về phòng… làm chuyện người lớn. Chắc là thú vị lắm!
Tôi cho đó là hiện tượng, là căn bệnh truyền nhiễm. Vì chỉ tưởng tượng được “ăn nằm” với một cậu bé như thế, lồn tôi đã ứa nước, và tôi sung sướng vô hạn. Sung sướng như được cưỡng chiếm, như được hiếp đáp một kẻ yếu… Hèn chi lúc đụ, dì Khang đã bằng mọi cách, cố nằm lên người Pierre toạ hưởng. Dưới kia, Pierre ngưng dùng hàm ria càn quét da lồn tôi. Chàng dùng những ngón tay, banh miệng lồn tôi ra để ngắm, để “thờ phượng”. Tôi chưa sanh đẻ lần nào, lẽ cố nhiên miệng lồn, hột le, cho tới bên trong, hoàn toàn đỏ ánh màu “trinh tiết.”
Vẫn im lặng, chờ giây phút hoàng đạo của chiếc lưỡi thần diệu Pierre ra quân, tôi nghe rõ từng hơi thở ấm áp của chàng phà lên diện tích nhỏ bé đó. Khi những ngón tay Pierre va chạm nhè nhẹ hay mép lồn, tôi nghe rõ tiếng tí tách vang lên. Nước lồn tôi tẩm đầy rồi Pierre ơi!
Rầm… cánh cửa phòng xoạch mở. Cả Pierre và tôi, giật mình, nhìn ra. Không phải mẹ tôi. Mà là một người Tây Đen cao lớn, trần truồng, ẵm dì Khang, cũng trần truồng, bước nhẹ vào: Dì nói một câu tiếng Pháp với vẻ căm giận Pierre:
– Anh nhầm rồi Pierre à. Anh tưởng trên thế gian này chỉ có anh là đàn ông? Anh hất hủi tổi để đón chờ chị t..ô..i. Ô kìa, không phải chị tôi? Mà là … Phúc, cháu Phúc? Cháu …
Dì Khang đứng chết trân nhìn tôi bằng đôi mắt mở lớn. Dì không tưởng tượng nổi sự có mặt của tôi. Không biết nghĩ sao, từ cử chỉ ngạc nhiên, dì bỗng chuyện lại gương mặt giận dữ lúc nãy:
– Hứm, thì ra anh đã nói dối là có hẹn với chị Vân của tôi, để tư tình với cháu gái tôi?
– Không, em nhầm rồi Khang à. Anh … Pierre nói nhanh.
– Anh nín. Đồ đểu, đồ lừa bịp. Đồng ý tôi lớn, tôi già hơn anh thật. Nhưng trước khi bỏ tôi để tìm bông hoa trẻ trung như cháu tôi, ít ra anh cũng … Trời ơi… Tôi tức chết lên được nè Trời…
– Thưa dì. Lỗi của con. Không phải của Pierre… Con… Tôi khẩn khoản nói với dì.
– Cháu im. Cháu không thể tìm một nhân tình khác ngoài người đàn ông đã ngủ với mẹ, với dì cháu hay sao? Cháu không thương những đàn bà tuổi đã xế chiều… có được một thanh niên cường tráng như Pierre để .. du hí… để an ủi… để… Trời ơi. Tại soa, tình địch của tôi là là đứa cháu cưng của tôi nè Trời. Tôi biết xử sự làm sao đây?
Bỗng dì quắc mắt lên nhìn. Đây này. Người tình da đen này là một trong những lính được Da trắng các anh khinh miệt, đặt vào hạng thấp hèn. Nhưng… anh nhìn cái “của quý” của anh ta. Có phải nó DÀI và TO gấp bội của Da trắng các anh không??? Đó là tôi chưa nói đến sức dẻo dai, và nghệ thuật làm tình siêu đẳng của hắn.
Nói xong, dì đưa hai tay, bợ con cặc đen thui, to kinh khiếp của chàng da đen. Dì quỳ hẳn xuống trên thảm hoa, đưa cặc vào mũi hôn một cách trân trọng, trìu mến… Thấy Pierre không chút xúc động, dì Khang há mồm ngập phập vào cặc da đen, nhắm mắt lại, bú ngon như đang ăn đại yea…