Mẹ tôi hơi cúi đầu, làm thinh. Tôi cũng hiểu cử chỉ đó của bà có nghĩa là “con hiểu ý mẹ rồi, còn hỏi khó làm chi” nên tôi ngồi gần sát lại bên bà, nói:
– Con đã chuẩn bị xong các cái. Con rời đây. Nội trong mười phút, khi nghe tiếng gõ cửa, thì mẹ hiểu đó là Bảng đến hầu mẹ.
Tôi bật đứng nhanh lên, chưa kịp quay đi, thì mẹ níu tay tôi lại với dáng điệu vừa mắc cỡ, vừa như xôn xao trong lòng một nỗi vui khó tả:
– Không được đâu Phúc ơi. Đã đành mẹ thiếu thốn lắm… nhưng Bảng nó… bé quá đi…
Tôi gỡ tay mẹ ra, rồi nói nhanh:
– Bé con? Bảng chỉ bé ngang tuổi của chàng Tây Philip là cùng, có bé hơn đâu…
Tôi thoát nhanh ra cửa, đóng khẽ lại. Trước khi đi, tôi cúi xuống nhìn qua lỗ khóa lần nữa để biết chắc mẹ tôi đã hài lòng, và đã sẵn sàng với cuộc vui sắp tới Bà vươn vai, miệng nhoẻn cười thú vị một mình, giống hệt dáng điệu một cô gái trước khi gặp người yêu.
Mười phút sau, tôi dắt tay Bảng đến trủớc phòng mẹ, và gõ cửa giùm cho cu cậu. Trong kia, giọng mẹ tôi nho nhỏ, thận trọng hơi thừa, cọng chút kích thích:
– Ai đó, vào đi?
Thằng bé ngập ngừng. Chính hắn cũng đang xôn xao, cọng nỗi e dè lần đầu tiên đứng trủớc mặt mẹ tôi. Tôi phải đẩy nó bước vào. Hắn sợ quá, quên cả đóng cửa. Mẹ tôi cười nhân hậu bảo:
– Đóng và khóa cánh cửa lại đi Bảng…
Câu nói của mẹ tôi như mở cho Bảng lối đi thênh thanh, không cần đè dặt, e ngại. Hắn khóa chặt cửa xong, tiến lên hai bước về hướng chiếc giường sang trọng, nơi mẹ tôi đang ngồi dựa lưng vào những thanh đồng sáng ngời kiểuY. Mẹ tôi đã tắt cây đèn trấn, vặn hai ngọn đèn ngủ nhỏ. Căn phòng trông hữu tình và lãng mạn hơn hồi nãy. Bà lại cổi chiếc áo dạ lông, chỉ còn mặc chiếc áo ngủ kimono màu xanh dương. Nhờ máy sưởi tỏa hơi ấmkhắp phòng, mà Bảng vững lòng hơn.
Mẹ tôi hơi trở mình để Bảng thấy bên trong bà chẳng có mảnh áo lót. Nó đứng như thầng Mán trên rừng mới xuống tỉnh. Mẹ tôi hất đầu một cái, tóc đen xõa xuống, làm khuôn mặt đẹp thâm trầm của bà nổi bật lên những nét tình tứ. Bảng vẫn còn đứng cách xa cái giường đến một thước. Hắn không biết phải thưa chuyện gì, hay làm cái gì cho đỡ ngượng. Đã đành được tôi cho biết trước là đến để phục vụ cho mẹ tôi…nhưng nhìn dáng sang trọng,’đài các, kiêu sa của mẹ tôi thằng bé bỗng cứng họng ngang xương. Thấy thế mẹ tôi mở lời:
– Đứng gần lại đây chút nữa, được không?
– Thưa bà cho phép, con mới dám.
Mẹ tôi lại nhoẻn cười như đóa hoa, để cậu bé yên trí hơn. Bà lái ưỡn cái ngực la phía tru”ớc một tý, làm Bảng gần như muốn lác mắt. Vì bộ ngực mẹ tôi nhô lên, không áo lót, hai nuốm màu nâu, cộm hẳn lên, làm hai chân cậu bé hơi run. Mẹ lại nhắc thêm lần nữa a, sao… sao… anh vẫn đứng xa thế. Lại gần tý có được không? Người ta đợi đã bao lâu rồi… Đêm nay Bảng, anh Bảng với… với… em, chúng mình… sẽ say ngất một đêm nhé?
Chưa có câu nói nào mời mọc, gợi tình hơn như thế nữa. Bỗng cái quần cộc của Bảng nhô lên, biểu dương sức sống, sức trai mới lớn… Mẹ tôi nhìn sững, không chớp mắt, nói:
– Giời ơi xinh quá, hấp dẫn quá. Cái gì trong quần của anh cộm lên một đống thù lù thế. Đứng gần lại cho em nhìn kỹ tý có được không?
Bảng bây giờ có vẻ dạn dĩ hơn. Hắn tiến lên, gần sát chỗ mẹ tôi nằm. Mẹ tôi không dùng tay, mà dùng bàn chân trắng ngần dò dò, rồi hất nhẹ con cu đang
cứng ngắt trong quần của Bảng. Mặt thằng bé dại hẳn như người khờ đứng trủớc một thần linh. Hắn chợt nói:
– Thưa bà… Bà làm con khó chịu quá. Bà làm con thở hết muốn nổi…
Kìa, em có làm gì đâu mà anh khó thở? Em chỉ dùng bàn chân hất nhè nhẹ nó một tý mà… chứ em có cầm trong tay, hay dùng mồm, ngậm vào như chị Phúc
làm hai hôm trước đâu. Giời ơi, chưa thấy, chưa cầm, mà… mà em có cảm tưởng nó to lắm. Phải không anh???
Bảng nhìn mẹ tôi trân trối. Thường ngày hấn nhìn bà, nhưng với cung cách của một người nô lệ nhìn bà nữ hoàng. Còn bây giờ, mẹ tôi đã gọi nó bằng anh và xưng em ngọt xớt, cộng thêm vẻ đẹp huy hoàng kiêu sa nữa. Bảng làm sao chịu nổi? Bất giác, mẹ tôi đưa tay cầmhẳn vào chõm nhọn, rồi kéo về phía bà. Bảng bắt buộc phải bước theo. Và bây giờ, khoảng cách giữa hai người chỉ còn là gang tấc. Mẹ tôi hứng tình quá, hai tay ôm hẳn Bảng thật sát. Bà nhìn tận mặt Bảng như muốn ăn tươi nuết sống cậu bé. Vì máu thèm địt trẻ con đang dậy lên trong tim bà. Còn nỗi sướng nào hơn. Còn gì có thể sánhbằng khi mình đang thèm món gì, thì có sẵn ngay món đó tnlớc mắt, để tha hồ hưởng thụ. Bà hỏi thầm bên tai Bảng:
– Anh muốn thử người lớn tuổi nhưem không’? Hả, bảo cho em nghe đi. Còn em, em đang khát khao một cậu bé như anh. Nhìn anh ôm địt bé Ngọc, mà nước bọt của em nhỏ xuống có dòng, Bảng ơi. Làm người tình của em được không. Anh muốn gì cũng có. Nhé?
Đứng sát, thật sát vào người mẹ tôi Bảng mới công nhận bà đẹp thật, thơm thật. Hắn bối rối không biết phải đối thoại ra làm sao cho tiện. Hết nhìn lên mất mẹ tôi, Bảng lại nhìn bộ ngực đồ sộ của bà, trong khi con cặc cứng như cục đá. Mẹ tôi dùng tay tháo cái nịt áo Kimono, hai trái vú lộ ra. Cặp mắt Bảng sưng lên, và đôi môi nó nhô lên nỗi thèm như lửa đốt. Mẹ tôi thọc tay hẳn vào quần cộc của nó mà nắm khúc dương vật Còn gì khiêu khích hơn thế nữa. Nên Bảng ú ớ:
– Bà… bà… con ngộp thở quá. Con Đứng muốn hết nổi rồi. Con muốn quỵ xuống đây thôi… Ôi Giời ơi… trông bộ ngực của bà kìa. Sao mà đẹp quá thế, bà cho
con… cho con…
– Anh cứ tự nhiên hôn đi. Của anh đó, Bảng ơi.
Bảng hơi khom xuống, ngậm vào đầu vú nút mạnh. Mẹ tôi chống hai tay sau lưng. Chiếc áo Kimono đã hở toạt ra. Lông lồn bà phơi dưới ánh đèn. Đang bú vú ngon lành, Bảng chợt ngừng, nhìn xuống chòm lông quắn xồm xoàm, trốmắt. Hắn chưa thấy lông lồn của ai, kể luôn ba chị em tôi, mà lại nhiều kinh khiếp đến thế Dù đang chống hai tay về .phía sau để phơi trọn tấm thân ngà ngọc, và không cần nhìn Bảng, bà cũng biết anh chàng đang say mệt với lồn bà. Bỗng Bảng áp mặt thật sát vào bộ lông, dùng mũi hôn đậm đà, mê man, như thuở bé giờ Bảng chưa được biết lồn là gì.
Mẹ tôi hỏi khơi khơi:
– Anh thấy lồn em đẹp không? Tưởng đã bú qua Ngọc, Loan, rồi Phúc, anh phải biết đàn bà là gì chớ? Sao hôn lâu thếhả mình? Oi, tôi đang được một cậu bé… hôn chỗ kín của tôi kìa…
Hình như cậu bé không nghe thấy gì cả, vì mẹ tôi đãnằm ngửa ra trên giường, để hai chân thòng xuống đất Cái áọ ngủ màu xanh dương vẫn còn dính bó ở thân hình trác tuyệt mẹ tôi. Bà hơi dang hai đùi ra. Bảng nhóm ưùnh lên một chút, hai tay bợ lưng mẹ tci, ngắm hai mép lồn đang ướt nhem, mời mọc. Cậu bé sững sờ, như đang lạc vào hoang động nào xa lạ lắm.
Bảng hít vào đầy lồng ngực, rồi lại thở ra, không nói một lời. Bảng không biết phải làm gì cho bà chủ và cả mình sung sướng đây? Bú hay đụ trước một cái cho đã cái thèm của thằng bé từng ước ao thầm kín. Trong khi đó, dưới kia, hai bàn chân mẹ tôi lại kẹp cứng con cặc của Bảng. Bà đang chìm vào giấc mơ bất tử, giấc mơ được làm tình với trẻ con. Bảng lại nghiêng mặt chà chà cái má vào hai mép lồn cho nước dâm của mẹ tới dính đầy mặt. Hắn cảm một nỗi sướng vô cùng tận, cái sướng hoàn toàn khác hẳn với những lúc gần gụi vởi ba chị em tôi. Mẹ tôi cũng chưa tưng được ai tỏ sự ái mộ lạ lùng như Bảng đang làm.
Bà thích quá. Đây cũng là kiểu làm tình kỳ lạ của cậu bé nhà quê. Hay vì quá choáng ngộp với nhan sắc, dù lớn tuổi, vẫn còn đầy ma lực thu hút cậu bé mười bảy. Mẹ tôi nằm, nhưng mở mắt thật lớn nhìn đăm đăm từng phản ứng của cậu bé. Qua lỗ khóa, tôi quỳ đó nhìn không sót một chi tiết. Người tôi bỗng nóng ran. Cơn thèmxác thịt lại trồi lên hành hạ tôi thê thảm. Tôi muốn được bay vào, ôm Bảng, bắt nó đụ một trậntơi bời, cho tôira một cáithậtnhiều, rồi muốn làm gì’ mẹ tôi thì làm. Nhưng trong kia, mẹ tôi ra lịnh cho Bảng:
– Làm ơn cổi chiếc áo ngủ của em ra. Của anh nữa. Em muốn nhìn cả hai trần truồng, phải vui hết đêm nay, đêm mai, và vĩnh viễn, được không Bảng?
– Bà muốngì con làm nấy. Cứ saibảo đi. Con là nô lệ của bà mà…
Nói xong, Bảng đỡ lưng mẹ tôi lên, tuột cái áo khỏi người bà. Trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi trông thấy. Đẹp như thế mà bốtôi không biết hưởng, bỏ bà cô đơn? Bảng vừa cổi áo quần mình, vưa ngắm mê mải tấmthân ngà ngọc của mẹ tôi. Concặc Bảng chổng ngược lên, đầu giật giật rất xấc xược, như sẵn sàng vào trận mạc. Hắn hỏi gấp:
– Bà muốn con trèo lên tặng bà chút sung sướng không?
Mẹ tôi gật đầu rất tội nghiệp. Nước sắp vỡ bờ rồi còn gì. Nhanh lên Bảng ơi. Bảng cầm con cặc. Mẹ tôi tự động dang rộng hai bắp đùi. Bảng đưa cặc vào miệng lồn ngoáy mạnh. Mẹ tôi hú lên nhưhồn ma bóng quế.
Bảng nghiến răng ngoáy như quậy cà phê trong ly. Hai tay mẹ tôi bỗng bụm mặt. Hình như bà muốn ém bớt tiếng la thất thanh, và cũng không để Bảng thấy bà ứa khóc vì quá khoái lạc. Tay tôi ngoài này cũng cho vào lồn quậy giống hệt. Đố ai nhìn cậu bé đang quậy lồn bà già như thế mà chịu nổi. Hai chân mẹ tôl không còn thòng xuống đất nữa. Bà đưa cao lên không trung, rung mạnh. Cặp vú bà rung theo từng nhịp quậy của cặc Bảng vào miệng lồn. Sướng cực điểm. Sướng không bút mực nào tả nổi. Mẹ tôi chỉ dámhé mắt nhìn hình ảnh cậu bé đang tận tình, đang hết mình tặng bà những pha lạc thú tuyệt vời nhất trần gian. Bà thấy Bảng trẻ nhưđứa cháu ngoại, chứ không phải con trai bà. Bà có thêm một cảm giác cực mạnh nữa: Bà ngoại đang lén làmtình với cháu ngoại. Thỉnh thoảng Bảng quậy lơi nhịp một tý, cho mẹ tôi lấy hơi thở, rồi hắn lại xoáy tròn, xoáy mạnh. Mẹ tôi chịu hết nổi la thành tiếng:
– Giời ơi, tôi đang ngủ, mà thằng cháu ngoại tôi dám mò vào, tuột quần, rồi cầm cặc ngoáy vào lồn tôi nè Giời. Biết thếnày, tôi đã dụ dỗ nó vào đây cho địt năm nó mới lên mười bốn. ở trong nhà tôi ba năm rồi chứ phải ít ỏi gì đâu. Sao năm con mười bốn, không chịu vào mò bà, hả Bảng?
– Làm sao con dám, thưa bà. Tối nay không có chị Phúc đưa đường, bốbảo con cũng không dám lần lên phòng bà, chứ đừng nói là cầm cặc ngoáy lồn bà như
thế này. Bà có thích không?
– Đừng hỏi nữa, Bảng ơi. Bảng cho em những cảm giác mà cả một đời, em chưa từng hưởng qua. Anh quậy nhưthế chắc nước lồn emnó quánh lại đặc quẹo dưới đó phải không.
– Dạ không, nó thành bọt, thưa bà. Con muốn cúi xuống ăn một ít, có được khôngl
Ăn đi anh. Húp đi anh. Nuốt hết nước lồn vào bụng anh đi, cho anh đừng bao giờ quên em…
Bảng ngừng tay. Nó quỳ chầm chậm xuống. Hai tay vẫn tỳ vào bắp vếmẹ tôi, để cửa mình của bà vẫn hở ra. Nước lồn quánh đặc như bọt trúng gà, dính sát vào chòm lông đen rậm. Bảng ríu rm mắt, sà mặt vào, dùng lưỡi liếmtừng mảng, nuốt ngon lành. Mẹ tôi nhìn không sót từng cử chỉ của Bảng. Bà thấy cậu bé mê bà thật, mê cái trắng trẻo, mê cái tuổi đã quá tử tuần, mà còn dâm như gái mưừi tám.
Húp xong hết bọt nước lồn, Bảng dùng hai ngón tay banh nhẹ miệng lồn mẹ tôi ra xem, quan sát như một nhà khảo cứu, và Bảng hít hà như khoái một điều gì Hắn trồi đầu lên nằm sát trên ngươi mẹ tôi, nói ân cần, lễ độ:
– Lúc nãy bà bảo, sao năm con mười bốn, không đám liều vào đây mò bầ, phải không?
– Ừ, đúng thế, tại sao? Sao để mãi đến giờ mới bắt đầu? Mẹ tôi ôm mặt Bảng hỏi thân thương. Bảng cười cười Nó muốn thú thật một điều gì táo tợn lầm mà không dám. Cho đến khi mẹ tôi muốn nghe quá. Bà biết cậu bé sẽ khai một việc, chắc sẽ làm bà có thêm cảm giác mạnh:
– Nói đi Bảng. Chúng mình nhưthếnày rồi, còn gì để phải sợ nhau. Em thích nghe. Nói đi.
Bảng yẫn nằm nhưthế, vừa ngắm nhan sắc mẹ tôi, vừa lấy ngón tay nghịch nghịch cặp môi của bà, rồi Bảng nói từ từ:
– Mười bốn tuổi? Không, gần mười lăm thì đúng hơn, thưa bà. Một buổi trưa, mẹ con bảo cầm chổi phất trần quét các ghếgụ gần bàn thờ, con bỗng nghe tiếng bà rên. Ban đầu, con tưởng bà bị ốm. Nhưng khi bò lại trước phòng này, con nghe tiếng bà nói mơ hồ, như đang nói với ai. Nhìn trước nhìn sau, con đánh liều nhìn qua lỗ khóa. Giời ơi. Mắt con muốn mờ đi. Vì trong kia, tại cái giường này, bà đang trần như nhộng, ểnh mông lên trời, tay bà cầm cái gì… cái gì như quả dưa leo hơi lớn. Cứ thế bà thụt vào lồn. Mồm bà la khơi khơi, vừa tiếng Tây vừa tiếng Việt. Có mỗi mình bà, mà sao con nghe như bà chuyện trò với người thứ hai. Lúc ấy, con hơi sợ, chứ chưa có bị kích thích tình dục. Con sợ ma, vì chưa biết bà đang thủ dâm.