Cậu bé mừng quýnh, mừng như được kẹo. Hắn lùa thêm tấm ra xuống tí nữa để thấy rốn, rồi thấy chòm lông lồn của mẹ. Cũng hồn nhiên như lúc nãy, hắn sà mặt vào hôn nhanh lồn mẹ mà không cần biết mẹ phản ứng ra sao. Mẹ nhìn xuống. Mái tóc hung vàng, da mặt láng bóng của tuổi thơ làm lồn mẹ dậy sóng. Khác hẳn với những lần Jack cho mồm vào bú. Có cái gì me không diễn tả nỗi. Vừa sung sướng vừa hãnh diện, vừa như có chút kiêu kỳ của một hoàng hậu đang được một nô lệ tận tình phục vụ tình dục. Cặp môi đỏ hồng như con gái của Philip chuyến lên từ từ, ngừng ở lỗ rốn. Lưỡi nóng hổi của Philip đang ngoáy nhè nhẹ rốn mẹ. Mẹ thất kinh, phải níu tóc Philip. Mông đít mẹ giật từng hồi. Miệng mẹ thốt lên lời rên, làm cho Philip càng hứng khởi, khai thác đường lưỡi ở rốn:
ở, Philip ơi. Anh có biết anh nhỏ thua con út của em không?
– Sao không. Nhưng chị Vân cứ xem như Philip bằng tuổi chị. Có lẽ chị chưa quen. Còn Philip đã từng làm tình với những bà lớn tuổi nhưbà Ngoại là thường. Cuộc đời, vốn đã êm đềm, nhàm chán. Nó trôi xuôi như dòng sông. Nếu cứ sống như chiếc lá theo dòng, thì tại sao mình lại hiện hữu giữa nhịp sống đầy hấp dẫn, đầy ma lực, đầy quyến rũ? Phải bạo lên một chút. Phải làm cho đởi có thêm chất thu hút, bất ngờ, thích thú chớ.
Mẹ kéo vội Philip lên, nhìn mặt cậu, rồi hỏi:
– Ồ, ai dạy cho em những suy nghĩ, những lời nói già dặn như người bốn mươi vậy?
Philip cười tươi như đóa hoa, giọng thơ ngây trả lời:
– Thì mấy chị, mấy bà đã từng nằm dưới bụng em từ năm em mới mười bốn. Chị chắc không tin em đã từng ăn nằm với không nhưng một, mà luôn ba bà một lúc Cuối cùng chị nào cũng lăn càng ra chào thua. Bữa nay, nếu chị muốn, Philip sẽ vui với chị đến trưa. Nghỉ ăn cơm xong tiếp tục đến chiều. Rồi lại nghỉ. Và đêm nay sẽ là đêm không ngủ. Cho đến chừng nào chị bảo Cà suffls, mon Cheri’ Je ne veux pas encore (Thế đủ rồi chàng ơi. Em không muốn nữa). Em sẽ thôi.
Philip nói thật tự tin. Nhưng mẹ lại xem những lời nói đó rất thường. Mẹ nghĩ Philip là ngựa non háu đá. Làm gì có chuyện một chị lớn tuổi có thể hạ mình xin
đầu hàng, nhất là gái có con như mẹ. Giữa lúc đó, mồm Philip vừa hôn vú, vừa cho tay tự cổi áo quần. Anh chàng cốtình cạ dương vật vào hạ bộ của mẹ, để
như trình làng cái của quý. Lúc đó, mẹ mới giật mình, sửng sốt. Giời ơi. Có thể nào chàng trai mười bảy lại có một bửu bối kinh hồn đến thế. còn muốn to hơn
của Jack nữa Phúc ơi.
Không làm thinh được, mẹ liều lĩnh xin Philip cho mẹ cầm thử dương vật. Chết thôi. Một là Philip có tật. Hai là cậu đã đi bơm hóa chất vào. Nhưng sau khi mẹ
chồm dậy, tận mắt nhìn kỹ. Đúng thật của quý to lạ lùng đó là tự nhiên. Trông đẹp lạ thường. Lông dái của Philip ngắnngắn, quăn quăn. Philip hỏi giọng kiêu
hãnh:
– Thế nào? Bà chị có ý kiến gì không, khi trông thấy bảo vật của Philip?
Mẹ xấu hổ quá. Đúng là một chị nhà quê lần đầu tiên thấy xe hơi. Lát nữa, lồn mẹ phải chịu đựng như thế nào, khi đón nhận cặc của Philip? Một là đau đớn
lắm. Hai là vô cùng ngây ngất.
– Mỗi lần chị Ngọc đếnđây, bằng mọi giá phải tìm cho được Philip. Chị hên lắm đấy. May mà hôm nay không phải là thứ bảy, hay chủ nhật, nếu không chị em mình đâu có dịp.
Lúc đó Philip trở tỉíành cậu bé của vàng ngọc, kim cương Mẹ tự nhủ: nếu không nhanh tay tận hưởng, sẽ không còn dịp nào nữa. Làm sao tuổi xếchiều của mẹ
được dịp may hưởng một cậu bé vừa là ngoại quốc, vừa có dương vật gồ ghề và, theo n..llư cậu nói, cậu còn có một nghệ thuật làm tình siêu đẳng. Tự nhiên mẹ
dan díu vào’một cuộc chơi, vừa lý thú, vừa lạ lùng. Căn phòng im lặng, hoang trống như cái động, mà mẹ là một mụ già đưa một trẻ con vào, hãm hiếp… Mẹ vật Philip nằm ngửa để ngắm, vì mẹ chưa hoàn toàn tin Philip là người thật. Mẹ quỳ hẳn lên, chống hai tay qua người Philip, nhìn từ gương mặt thơ ngây đến thân hình dài thượt, trắng hồng hào. Rồi nhìn lần nữa khúc dương vật to kỳ dị của Philip. Mẹ hít không khí vào đầy lồng ngực, nhưđể thêm sức, chuẩnbị cho những bất ngờ sắp tới.
– Có phải em là Philip?
– Vâng Và mười bảy tuổi. Và cũng là nhân tình của Chị Ngọc.
Chị nghe Ngọc nói đêm qua, Philip với Ngọc tơi bời hoa lá, cho đến sáng?
Đúng. Cho đến sáng thì không. Chỉ cần đến năm giờ, sau khi em làm cho Ngọc ra cái thứ năm, chị ấy nghẻo đầu, nhắmmẩt, rồi ngáy vi vu… Gần sáng Philip đánh thửc Ngọc dậy, đòi thêm vài lần nữa, Ngọc bảo để sáng nay, Ngọc giới thiệu Philip cho chị… Chắc chị phải mạnh hơn Ngọc nhiều? Nhìn thấy bộ lông lồn dầy rậm, cặp đùi dài thậmthượt, và cặp chân mày đen như sâu róm của chị, embiết chị chẳng bao giờ mệt???
Mẹ hơi cúi đầu, thẹn với lời khen nịnh đầm của chàng Tây con, rồi nói dè dặt:
– Nhưng em cũng biết năm nay chị đã ngoài bốn mươi. Có già lắm khi hai chúng mình ôm nhau ân ái không? Hay là chị đang nằm mơ?
Philip cười hồn nhiên. Ilình như cấu bé chưa từng nghe bà chị nào lớn tuổi nói điều đó với cậu. Mẹ hỏi để cõi lòng không ngợp choáng với một thực tếngoài
sức tưởng tượng. Philip hỏi:
– Bộ chị lớn, em bé, rồi mình không thể làm tình với nhau cho thỏa thuê hay sao?
– ừ, có chứ. Mẹ liều lĩnh trả lời cho Philip yên trí là mẹ đã sẵn sàng. Cậu bé vói tay, kéo mẹ nằm lên người cậu, rồi hôn vào mắt, vào má, vào tóc mẹ, như người yêu thực sự… Mẹ đang được thằng bé như con mình đưa tay vuốt sóng lưng mẹ. Cậu hôn lên cổ, lên ngực, nhất là hai lỗ tai. Đêm qua Jack chưa làm điều đó Tất cả nhẹ như tơ, nhưng toàn thân mẹ đã ngùn ngụt lửa tình.
Philip bảo mẹ nằm ngửa ra, thật thẳng thớm. Anh chàng xuống nhìn sững hai bàn chân mẹ, vuốt ve. Rồi, giời ơi, ngậmvào miệng từng ngón, mút ngon như mút cà rem. Chưa, chưa một lần tnlớc đây, mẹ được cái hân hạnh ngàn vàng như thế. Có phải Philip làm cho có lệ đâu Cậu bé say ngất ngây, hôn hoài bàn chân lâu đến nửa tiếng. Nước lồn mẹ túa ra ướt đẫm. Môi mẹ khô khốc. Philip còn lận cái lưỡi vào các khe glữa những ngón chân mà liếm. Mẹ câm nín, nằm thưởng thức. Mà dường như Philip cũng không cần nghe phản ứng của mẹ. Chàng cứ ưúệt mài làm như cho chính chàng. Mẹ nhìn hình ảnh cậu bé con đang phục vụ hai bàn chân, chịu không nổi, mẹ bật tiếng rên:
– Kiếp sau, chị có còn được một em bé như thế này làm cho chị ngất đi đến mấy lần không? Trời ơi, Philip ơi, anh đan~ làm gì em? Anh đang liếm ống chân ,.,ủa em hả? Oi, đầu gối. Ôi bắp vế… Ôi bắp vế non gần miệng lồn. Ôi chết tôi. Anh đang bẹt hai đùi của emra hả? Ôi, ôi, ôi… chết, chết. Lồn em, con trai ơi? Con đang liếm lồn mẹ đấy phải không? Ôi, không bút mực nào diễn tả nổi sự khoái lạc dễ sợ này. Con tôi, phải con tôi, đang banh hai mép lồn của tôi ra mà ăn, mà cắn, mà liếm. Ôi lưỡi con như gươm dao. Ôi nó lại ngậm vào hột… hột le. Đúng hột le. Chết mẹ con ơi từ từ thôi, không, không, đừng, đừng, con trai của mẹ. Hột le tôi đang được nó nhần nhần, ôi nó mút. Ừ, mút mạnh đi con. Mẹ hết biết gì nữa rồi. Thiên đàng ơi ta về với người đây…
Dù mệt lắm, mẹ vẫn cố vói tay xuống, cầm được khúc gânto của Phílip. Xong mẹ kéo Phihp nầm ngược chiều với mẹ. Mẹ trân trọng đặt dương vật của Philip lên mặt mẹ, dùng mũi hôn thiết tha. Không cần biết nó to cỡ nào. Mẹ điên cuồng như người mất trí, ngoạm chặt vào ăn, bú, liếm ngon lành khúc gân mà từ bé tới giờ mẹ chưa tửng thấy to quá. Hai môi mẹ bành thẳng cứng. Không cần biết. Mẹ chỉ nhắm mắt nhủi tới, phải làm sao trao hết ân tình Philip đã cho mẹ khi chàng ngậm những ngón chân… mà bú.
Dưới kia, lưỡi Philip đã vào bên trong lồn mẹ rồi. Nó như con lăn quăn, xoắn, xoáy. Rồi nhúc nhích, rồi thụt, đụ vào âm hộ mẹ liên tục. Miệng mẹ chật cứng cặc của Philip, mà mẹ vẫn róng lên những tha thiết tột cùng, của cuộc đời lạ lùng với cậu bé, tuổi chỉ bằng con mình. Hình nhưkhi sướng quá, mẹ đã gọi Philip là con trai ơi. Ư, đúng. Các sách tình dục của Pháp đăng những chuyện loạn luân tầy trời như mẹ lấy con, cô lấy cháu, chị lấy em… Nên trong một thoáng quá kích động, mẹ đã chót gọi lên những lời loạn luân đó cho thỏa tấm lòng dâm dục cuồng si. Nhưng quái lạ. Philip, khi nghe mẹ gào như thế, thì lấy làm thích thú lắm. Hắn càng thêm sáng kiến, càng hăng nhiệt tình. Philip kê luôn hai cái gối dưới mông mẹ. Mẹ nằm chổng ngược lên, đưa trọn cái lồn cho cậu bé làm gì thì làm. Phúc có biết Philip làm gì không? Cậu bẹt rộng hai chân mẹ, rồi cầm cặc dí vào, nhấn xuống. Mẹ nhìn thật rõ hình ảnh dâm ô đó. Tưởng như lồn mẹ không tài nào chứa nổi khúc gân đồ sộ đó của Philip… Nhưng rồi… sao có thể lạ lùng nhưthếnhỉ? Cặc của Phihp đã hiên ngang tiến vào thật êmđềm, từ tốn. Vào dễ dàng, thoải mái. Trơn lu, ngọt xớt như cầm quả chuối cho vào mồm.
Vừa xem em bé đụ mình, vôa hưởng hàng vạn nỗi khoái lạc bốc lên chất ngất, đê mê, thần thánh. Nhìn gương mặt non choẹt của cậu bé kia. Miệng còn hôi sữa mà đã địt một bà chị già nghề nghiệp như người lớn. Bàn tay của Philip đâu có ở không. Cậu dùng hai ngón xe thêmcái hột le, còn tay trái thì vói xuống bóp vú mẹ tơi bời. Ba bốn nỗi sướng cùng một lúc ập tới. Mẹ phải nhắm mắt lại, bớt không dám nhìn thấy hình ảnh gương mặt Philip đang diễn tả sựthống khoái cực kỳ man rợ. Thú hơn cả, là Philip gọi chị bằng Măng. Trời ơi, đửng Philip ơi. Chị dâm lắm, chị chưa nhúng tay vào loạn luâl, nhưng sách tình dục của Pháp, chị đọc không sót cuốn nào.
– Ai bảo chị gọi em là con trai cưng của mẹ? Gọi nữa đi. Em bị kích thích quá Măng ơi… Philip nói.
Dù là giả tạo, mẹ cũng không dám la lên như thế. Phúc có biết tại sao không? Vì mẹ sợ chính mẹ cũng bị kích thích, và ra sớm, trong khi Philip vẫn chưa có dấu hiệu nào muốn ra. Nhưng trời ơi, thằng bé lại cứ gọi mẹ bằng Măng. Nó nói nhữnể. lời không biết thật hay giả.
– Con khoái được Măng cho đi tắmbiển chung. Để con có dịp nhìn thân hình nẩy lửa của Măng. Con thích nhất lúc Măng n~m tắm nắng trên cát… Con thích lặn sâu xuống, gần chỗ Măng đứng tắm… Dâm lắm, Măng biết không? Đâu ngờ bữa nay được Măng kêu vô cho đụ Để con đụ cho Măng ra nhé.
Philip hai tay cầm mông mẹ, nó nắc ồ ạt, nắc dữ dội, nắc nhưbão táp vào lồn mẹ. Sướng lạ lùng. Sướng không tả nổi. Một thoáng, mẹ bỗng như du vào cảnh loạn luân đó thật sự. Mẹ cũng hăng lên, như lửa bùng cháy. Thế là cả hai ôm nhau đụ tàn canh gió lốc. Khoảng nửa tiếng mẹ rlì Philip cùng ra. Mẹ nghe thật rõ những tia khí của cậu bé bắn mạnh vào đáy lồn. Philip nằm sấp lên thân người mẹ, tìm môi nút lưỡi. Mẹ rã rời. Philip tả tơi. Vì cả hai đã cố gắng hết mình giữ cho trận làm tình kéo dài hơn một tiếng. Suốt hôm đó, mẹ với Philip quên cả cơm trưa. Đến gần ba giờ chiều, nghĩa là lúc cả hai mềm nhũn như con chi chi, không còn cục cựa được nữa, mẹ mới bấm chuông gọi bồi, mang lên một bữa cơm thịnh soạn, đắt tiền, một chai rượu chát để bồi bổ sinh iực. Cả hai trần truồng ăn, uống. Xong tiệc lại lên giường. Hình như Phillip mê cách chơi dai của mẹ. Mà mẹ thì lại mê sức đụ của một cậu bé, mà tài nghệ không khác một người lớn. Từ đó, mẹ hằng đêm, mơ được một lần nữa, có dịp ân ái với cậu bé thứ nhì…
Trận làm tình của con với Bảng hồi chiều đã làm dậy lên nỗi ước mơ… cộng thêm câu hỏi bất hủ của con với Bảng: “Có khi nào em được mơ làm tình với một bà cụ không?”.
Hà Nội đã lên đèn. Dầu là đêm mười bốn, nhưng sương mù đã làm lu mờ ánh trăng. Tuy nhiên phố phường vẫn chật ứ nam thanh nữ tú. Cơm tối xong, hai chị Ngọc và Loan đã đến Nhà Hát Lớn xembuổi trình diễn ca kịch của Đoàn Anh Vũ. Còn bố tôi thì đã đi Tuyên Quang tư tuẩn trủớc để thu mua trà từ những làng mạc ưàền cao, chở về bán ở Hà Nội. Mỗi chuyến đi như thế thường mất khoảng mười ngày.
Tôi đi dọc suốt hành lang, rồi mon men lại gần cửa phòng mẹ tôi, lén nhìn qua lỗ khóa. Mẹ tôi, choàng một áo dạ len, màu Bordeau, ngồi ở bàn, thưởng thức bánh Trung Thu, với ấm trà Nguyên Thái. Trông bà đẹp sầu mộng với nước da trấng hồng tự nhiên, và kiểu cách kiêu sa của nhà giàu Hà Nội. Hình như mẹ tôi đang cô đơn, dù đang có chồng, con chung quanh. Cái cô đơn này vây bủa bà từ ngày bà lên xe hoa về nhà chồng, như bà đã tâm sự với tôi, sau lần lang chạ ở Nam Dịnh, với hai người Pháp. Cũng sau lần đó, bà thú thật với tôi là vẫn tơ tưởng, vẫn hoài mong một lần nữa, ái ân với một cậu bé thứ nhì.
Bà cũng không che giấu, là trong bà có chút máu THÍCH LÀM TÌNH VỚI TRẺ CON. Tôi thấy không phải riêng bà, hai chị Ngọc, Loan và cả tôi nữa, đều đồng bệnh. Nhưng ở mẹ tôi, cái khuynh hướng kỳ quặc đó đã thể hiện, sau khi bà được làm tình với cậu bé Philip.
Tôi đưa tay gõ cửa. Mẹ tôi nhìn ra và bảo:
– Phúc đấy hả, vào đi con, vào ăn bánh Trung Thu với mẹ.
Mẹ tôi biết chắc chấn là tôi, bởi vì từ hôm bà tâm tình với tôi hết những chuyện ngoại tình, tôi vớibà trở thành đôi tri kỷ. Đi học về, tôi thường lân la, quấn quýt bên mẹ, nhỏ to những mẩu chuyện tình dục lăng nhăng, cho mẹ vui. Vì tôi biết bà, ở tuổi này, hơi quá muộn để xây những mộng tình vĩ đạí khác. Bà có vẻ hơi cúi đầu, im lặng bước đi một mình, tự kiếm tình yêu cho riêng mình.
– Con không đi xem hát với hai chị à? Mẹ hỏi.
– Dạ không. ớ nhà, đến chuyện vãn với mẹ, thích hơn. Ai lại để mẹ một mình, tội chết. Tối nay, con định nói với mẹ một điều… một điều nằm trong ước mơ của mẹ, không biết mẹ có cho phép không? Hy vọng là mẹ đồng ý.
– Chuyện nằm trong ước mơ của mẹ? Là chuyện gì? Sao hôm nay cô lại có vẻ quan trọng lắm thế.
Hình như mẹ tôi đã đoán được một phần điều tôi muốn nói, nhưng bà cứ giả vờ như không biết.
– Dạ… thì… vẫn chuyện… các cậu trẻ bây giờ thôi. Trẻ như Philip của mẹ, trẻ như Bảng của con…
Mặt mẹ tôi bỗng hồng hẳn lên. Cứ mỗi lần nói đến chuyện gì liên quan đến tình dục, thì y như rằng mẹ có phản ứng xúc động. Tôi nhìn mẹ, rồi che miệng, cười chúm chím một mình.
– Mẹ vẫn chưa hiểu gì hết. Chuyện Philip của mẹ, và chuyện Bảng của con? Nghĩa là sao?
Dạ nghĩa là, lúc nãy con nói Bảng một lần nữa “Em nghĩ sao nếu có mộtngười lớn tuổi cầnem, muốn em làm chuyệntình dục?” Bảng cười cười, rồi nói dứt khoát với con “Em đã bảo em chưa từng nghĩ đến. Nhưng nếu có dịp, em cũngthử một lần cho biết? Mẹ nghĩ sao về lời nói đó của Bảng?
Mặt mẹ tôihồng hơn lên, nhưng vẫnvờkhông hiểu, và nói bâng quơ:
– Cậu ấy nói dễ hiểu quá, có gì con phải hỏi. Cậu bảo nếu có dịp cũng muốn thửmột lần cho biết.
– Đấy đấy là lý do con đến thãm mẹ tối nay. Con còn nhớ mẹ bảo Philip nói như thế này: “Cuộc đời quá nhàm chán, êm đềm, như dòng nước trôi xuôi. Sao ta không tạo cho nó chút sóng gió, chút thú vị, để sống, mà cứ như chiếc lá trôi theo dòng nước?”
– Mẹ biết con muốn nói gì. Nhưng… nhưng Bảng còn bé quá. Nó chỉ vừa với tuồi con. Chứ với Ngọc và Loan thì hơi chênh lệch. Còn nói gì với mẹ… tuổi đã bốn hai.
Tôi hiểu cách trả lời bóng gió của Mẹ. Mẹ nói một cách, mà gương mặt diễn tả một cáchkhác. Tôi tinh ý, bắt được mạch bà, vì hômtuần trủớc, khi kết luận mẩu
tâm tình của bà ở NamĐịnh, bà có nói một câu: “Lúc chiều xemcon với Bảng làmtình, mẹ chẳng có gì thắc mắc. chỉ có mỗi một câu nói bất hủ của con hỏi Bảng: có khi nào em nghĩ là sẽ làm tình với mộtbà cụ không?”
– Ăn thêm miếng bánh nữa đi con. Năm nay Hiệu Đông Hưng làm bánh nướng ngon tuyệt. Mẹ tảng lờ.
– Mẹ vẫn chưa trả lời cho con biết về Bảng… Tôi hỏi.