Như em đã biết, loài Mà Cà Rồng mà phải đứng trước một người con gái đẹp như em thế này, trong một cãn phòng chĩ có hai đứa để nói chuyện khơi khơi thôi thì thật là hiếm hoi. Anh đã phải kiềm chế ma tính của mình một cách khó khăn lắm mới không nhẩy sổ tới, đè em ra mà hút máu, cũng chỉ vì phải tìm cho bằng được con Hồng, để đối phó với cái đám người lùn trong những hang động trên núi này.
Ngưng một lát, Mà Cà Rồng nói tiếp:
– Bởi vậy, anh mới thả em đi một cách đễ đàng như thế Ai ngờ, xe em lại đâm vào một bụi cây. Để em phải đi bộ xuống núi mà vướng vào bẫy thú của thấy thằng lùn kia mới là hay. Lúc em mắc nạn, không phải anh không biết. Nhưng mặt trời còn lơ lửng trên bầu trời, anh không thế nào ra khỏi nhà được. Tới khi trời vừa tất nắng, cũng là lúc tên lùn đang làm hỗn với em, và bị anh bắt, hút máu tới chết. Khi đó, nhìn thấy thân thể em trần truồng. Mình mẩy máu me bê bết vì những vết cứa của lá rừng. Anh không thếnào cầm lòng được nữa, nên đã ôm lấy em, liếm sạch những giòng máu đang rỉ ra. Cũng vì vậy mà nước miếng của anh đã làm những vết thương của em lành lặn và mình mẩy em sạch sẽ như bây giờ.
Như em đã biết, khi một người bị loài Mà Cà Rồng hút mắu rồi thì luôn luôn tự nguyện, dâng hiến giòng máu của mình cho nó, và tự nhiên rất ao ước muốn nhập vào thế giới Mà Cà Rồng. Nhưng họ không biết phải làm sao. Còn trường hợp em lại khác. Bởi vì anh chưa thực sự hút máu em, nhưng đã liếm những giòng máu rỉ ra từ vết thương trầy sướt của em. Như thế cũng chẳng khác gì em đã bị anh hút máu rồi. Thú thực, điều này anh cũng chỉ vừa mới biết khi nhìn vô mắt em lúc nãy. Chứ từ trước tới giờ đâu có biết. Còn một điều nữa, những người bị hút máu thì luôn luôn muốn trở thành Mà Cà Rồng ngay. Họ thường van xin người hút máu biến họ thành Mà Cà Rồng. Chứ có biết đâu là chỉ cần nuốt một giọt máu của người hút máu mình là sẽ trở thành Mà Cà Rồng ngay. Đâu có cần van xin lạy lục ai làm gì. Đó là trường hợp của anh. Của con Hồng, và không sớm thìmuộn cũng là trường hợp của em nữa. Không biết em nghĩ sao?
Oanh nói thực yếu ớt.
-Em cũng không biết ra sao bây giờ. Nhưng anh chưa nói tại sao lại không cần cái quảng cáo kia nữa?
– À phải rồi. Bây giờ anh đã có em, đâu còn cần con quỉ cái kia nữa.
– Tại sao vậy?
– Anh vừa hỏi em. Có phải em đã yêu anh rồi phải không? Sự thực thì câu hỏi ấy đã có câu trả lời trong đó rồi. Hơn nữa, em là người có thể giúp anh hốt hết cấi đám lùn kia dễ đàng hơn con Hồng nhiều.
Ngần ngừ một lúc, Oanh mới nói:
– Nếu anh hút máu một cô gái nào đó, cô ta sẽ tự nguyện dâng hiến giòng máu cho anh, và yêu anh thì chắc chắn cho tới giờ này anh phải có hàng ngàn tình nhân rối phải không? Em đâu có giá trị gì.
– Trái lại, anh rất cô đơn, nên lúc não cũng muốn con Hồng trở lại sưởi ấm tim mình mà không được?
– Như vậy thì mấy cô kia đâu?
– Vì máu phụ nữ là âm hàn. Khi một con Mà Cà Rồng đã cắm hàm răng mình vào mạch máu cô nào rồi thì không thế nào để chừa lại một,giọt máu nào trong cơ thể đó nữa. Làm sao cô ấy có thể sống nổi mà yêu mình cơ chứ.
– Vậy tại sao anh không hút máu em, lúc anh liếm các vết thương trên mình em cơ chứ?
– Đó cũng là cái may mắn của em. Vì sáng nay, trước khi gặp em, anh đã cố tình hút hết máu một con nai, để phòng ngừa không bị thèm thuồng vì bất cứ người nào của tòa báo đưa đến. Và vừa rồi, anh lại hút hết máu của thằng lùn bắt em đem lên đây. Nên trong cơ thể anh lúc ấy không còn chỗ nào chứa máu nữa. Khi nhìn thấy máu trên mình em, thèm lấm mà cũng chỉ đành liếm khơi khơi vậy thôi.
– Như vậy thì trước sau gì anh cũng lại hút máu em phải không?
– Bây giờ thì không cần thiết nữa.
– Tại sao?
– Bởi vì em sẽ giúp anh hút máu tụi lùn này.
– Bộ máu của tụi lùn này có gì đặc biệt lắm hay sao?
– Đúng vậy. Chẳng những máu cả nam lẫn nữ của tụi nó đều thuộc âm hàn, rất cần thiết cho sự sinh trưởng của loài Mà Cà Rồng, mà nó còn là loại máu của giống người dâm dật nhất trần đời nữa. Và điều quan trọng nhất là con Mà Cà Rồng nào mà hút đủ số lượng máu của tụi này rồi, không còn sợ ánh nắng mặt trời nữa. Chỉ trừ ánh sáng giữa trưa mà thôi. Bởi vậy, bất cứ con Mà Cà Rồng nào gặp thứ máu này cũng không thế nào bỏ qua được.
Bỗng một ý tưởng thật thâm hiểm lóe lên trong đầu Oanh, nàng thủng thẳn nói:
– Nhưng khi anh hút hết máu chúng là tới phiên em chứ gì?
– Anh đâu có ngu gì hút hết máu tụi nó. Cứ hút từ từ như mình nuôi bò sữa vậy có phải hay không. Còn em, khỏi phải nói thì em cũng biết là có em, anh mới dụ chúng ra khỏi hang ổ chúng được.
Ma tính tự nhiên nổi lên trong đầu óc Oanh lồng lộng. Hình như nàng đã học hết kinh sách của loài Mà Cà Rồng này rồi thì phải. Oanh ngả hẳn vô mình Mà Cà Rồng, hôn nhẹ lên môi nó nói:
– Chỉ vì cần tới em làm công chuyện đó thôi hay sao?
Ma Cà Rồng vô tình không biết Oanh đang nghĩ gì. Vì lúc đó nàng không còn nhìn vô mắt nó nữa, và nàng cũng chưa nuốt một giọt máu ma nào nên nó không thể nào đọc được tư tưởng nàng. Vòng tay ôm lấy nàng, Ma Cà Rồng cúi xuống thì thầm trên cổ Oanh:
– Anh chỉ cần em làm như vậy thôi. Và bây giờ, trên đời này, em muốn cái gì mà không được nữa cơ chứ.
– Anh định nói em muốn cái gì cũng được à?
– Đúng vậy.
– Nếu đúng như vậy. Ngay bây giờ, em tặng cho anh hai người lùn anh có chịu không?
Mắt của Mà Cà Rồng sáng rực lên như mặt trời, đỏ ao cả một vùng. Nó nắm hai vai Oanh nhấc bổng nàng lên trước mặt, đối diện với nó cười ha hả:
– Đó là một điều không thế nào tưởng tượng được.
Anh đã tới đây ở cả chục năm rồi, mới chỉ hút được máu của một thằng lùn con và vừa rồi một thằng lùn nữa. Bây giờ em làm sao có thể cho anh hai thằng nửa hả?
Oanh lắc đầu nói:
– Không phải là hai thằng, mà là một nam một nữ.
Thân thể Mà Cà Rồng run lên. Nó thét lên be be:
– Nếu vậy thì em nói ngay đi. Nếu để chúng chạy mất thì không bao giờ có cơ hội chụp lại được nữa đâu.
– Tại sao vậy?
– Tại em không biết thôi. Đám này sống trong một hang động gần đây. không bao giờ chúng ló đầu ra ngoài khi mặt trời lặn. Bởi vì máu chúng thuộc âm hàn nên luôn luôn cần sưởi ấm bằng ánh mặt trời.
– Thế tại sao anh không chui vô hang động mà làm thịt nó có được không?
– Nếu chui vào được đó còn nói chuyện làm gì nữa.
– Tại sao vậy?
– Tại vì chúng có trồng một loại cỏ có hơi nóng như lửa, có thể thiêu chết loài Ma Cà Rồng bất cứ lúc nào chứ không phải chuyện chơi.