Ôm hôn Tam một lúc, Hà đã thấy thân thể chàng nóng hừng hực, những bắp thịt căng phồng, co rãn như bị kích thích cùng cực. Tam ghì chặt lấy Hà như muốn nhiền nát nàng trong vòng tay. Giữa trời đất bao la, lần đầu tiên trong đời Hà có gịp ôm một người đàn ông như thế này, những cảm giác mới lạ thích thú tràn ngập, Hà rít lên trong hơi thở man dại. Nàng cố ép thật sát vào mình Tam như muốn hoà với chàng làm một, bộ ngực phồng lên, căng cứng như chưa bao giờ Hà thấy, lớp áo tấm muốn bứt tung rạ và làm nàng cảm thấy vướng víu lạ thường. Hà lùa tay kéo tung nịt áo, ném xuống đất. Bộ ngực nàng không còn vướng víu nữa,vunglên trắng ngần, điểm hồngvút cao và ch.ín mộng.
Trời thực nóng, gió thổi hiu hiu không giảm được cái nóng cháy da của cơn nắng hè. Dù đứng dưới bóng cây và vừa lội từ dưới lạch lên, Tamvẫn cảm thấy nực nội ghê hồn, bây giờ lại ôm cứng thân thể Hà trong vòng tay, máu trong ngưừi như sôi lên, có lẽ. da thịt chàng đang nứt nẻ và bốc hơi ngùn ngụt. Tam điên lên trong hơi thở dại khờ. Chàng dè Hà xuống gò đất và rít lên man dại. Vài con chim dáo hoảng trên cành cây, tung cánh bay lên cao, để lại vài tiếng kêu hoảng hốt. Những tào dừa nước trao qua trao lại, cọ vào nhau sào sạt. Hà nhln thấy bóng những tào lá trên nền trời xanh thẳm quay tròn và thực nhanh. Nàng lịm đi trong
sự khoái cảm tột cùng…
Chiều xuống thực nhanh, Tam đã đưa Hà về, thân thể chàng rã rừi, những bắp thịt như nhão ra, chàng nằm sõng sượt trên ghế bố như một thây ma. Có lẽ Tam ngủ ly bì từ lúc trở về tới giờ. Má chàng đã đánh thức Tam mấy lần dậy ăn cơm mà chàng cứvật vờ không muốm cựa mình. Không hiểu sao những lúc chàng gần Hà lại gân guốc như vậy, thế mà mới trở về nhà chàng đã như con mèo mắc nưức. Tới khi má Tam cho hay chú Tư cho thằng Cưng qua kêu, Tam mới lồm cồm bò dậy. Thằng Cưng cũngvô trong nhà, đứng bên ghế bố, y cười cười, nói:
– Thầy Tam coi bộ hết sí oắt rồi hả?
Tam tự nhiên giật mình, lấy tay dụi mất cười hì hì, che dấu những ý tưởng vừa thoáng qua trong đầu.
– Thằng cô hồn, mày nói cái gì đó?
Thầy Tư nói, em qua kêu thầy ăn cháo vịt.
– Tam plù cười vì câu trả lừi trậc lấc của nó không ăn nhập gì tới những ý tưởng trong đầu chàng. Tụt xuống ghế bố thực nhanh, Tam choàng tay qua vai thằng học trò nhỏ kéo đi.
– Ở võ đường có đông người không mày?
Cưng bị sức nặng của Tam đè lên vai, nó đi lảo đảo ra ngoài.
– Lúc nãy thì đông, nhưng bây giờ tụi nó về gần hết rồi, còn có mấy đứa. Thầy Tư có để riêng cho thầy một tô cháo vịt tổ chảng đó.
Tự nhiên Tam thấy đói, chàng nuốt nước miếng một cái ực
– Bộ tụi mày ăn hết rồi hả?
– Dạ, tụi em ăn hết chơn rồi, nồi cháo bự khổng lồ mà chúng nó làm một cái ào sạch bách. Con vịt béo ngậy à thầy.
Thầy San có ở đó không?
– Có thầy ấy đang dậy ba con nhỏ bán cá ở chợ Bà Chiểu, mới xin vô học chiều nay.
– Tụi nó coi được không mày?
– Có một con coi cũng ngồ ngộ, còn hai ả kia xấu như qủi dạ xoa.
Tam đập mạnh vào vai thằng nhỏ.
– Thằng cô hồn, tao hỏi mày coi mấy đứa nó tập có được không, chứ đẹp xấu mà làm cái gì.
Cưng cười hì hì.
– Em tưởng thầy hỏi cái vụ kia chứ. Cả ba đứa cùng có học nghề chút đỉnh rồi. Tụi nó học trò ông Lành Cầu Sơn đó
– Mày có biết tại sao chúng nó qua đây không?
Nghe nói chúng nó muốn qua học bùa mà.
– Rồi chú Tư hứa dậy chúng nó à?
Thì chúng nó dóng tiền học, em nghe thầy Tư nói phải chờ một thời gia~n học võ đã, còn bùa ngải tinh sau.
– Thì đúngrồi, ai mà không phải qua kỳ thử thách chứ. Thế chúng nó có chịu không?
– Tụi nó biết trước là như vậy rồi mà, nhưng mấy ả coi bộ ham làm thầy lắm đó. Con bé xinh xinh hôi chị Hà học bao lâu rồi mà chưa đưực điểm đạo, khi nghe chị ấy nói, em thấy y thị nhăn mặt.
Tam cười hì hì:
– Học trò mới đứa nào không như vậy, tụi nó tương ai muốn làm thầy cũng được hay sao chứ. Ua, con Hà chưa về hay sao?
Cưng nhìn Tam lém lỉnh, nó nghĩ tới mấy chụcbạc trong túi Hà vừa dúi cho, bảo nó đi kêu Tam tới nhà thầy Tư ăn cháo, chính nó đã bịa chuyện thầy Tưbảo nó kêu cho Tam lật đật phải đi ngay. Cưng cũng đã nhìn thấy Hà ngồi ăn hủ tíu sáng nay với Tam ở quán chú Ba Đầu Hẻm, và vừa rồi Hà lại bàn với nó mở sòng bầu cua ở chợ Nhỏ. Đây là mộng ước của Cưng từ mấy năm nay, nó với thằng Phèn lămle mở sòng bầu cua hoài mà không có ai đỡ đầu. Tưởng đã phải quên đi điều đó, ai ngờ Hà lại khui ra và tính làm ăn lớn với nó nữa. Cưng biết chắc Hà có dư khả năng làm điều đó nàng lại kéo được cả Tam nhập cuộc thì kể như xong rồi. Cưng nói lấy lòng Tam.
– Chị Hà bảo phải chờ thầy tới chỉ cho chị ấy đường Ngọc Trảng để ăn thua đủ với con Oanh, hôm qua chị ấy bị nó hạ tức lắm đó, con nhỏ đưực thầy San tập luyện kỹ nên lối quá. Phải có thầy chỉ cho chị ấy mới trị được nó mà thôi.
Tam cười ha hả, chàng biết thằng nhỏ nói dóc, nhưng vẫn thấy thú.
– Cái mồm mày ăn nói dẻo quẹo từ hồi nào vậy. Mày không thấy thầy San lúc này ngon lành hay sao mà dám dụng vô chuyện của người ta.
Cưng vênh mặt.
– Em nể thầy San thực, nhưng con Oanh là cái thá gì. Không lý em là con trai lại kêu nó đấu với em. Cái thứ đó học mười năm nữa em cũng nhai sống.
Tam bóp mạnh vô vai Cưng làm nó hơi nhăn mặt.
Chàng nói khích:
– A, thằng này ngon, như vậy tao hỏi mày, tối hôm qua, khi con Oanh dùng thế Vuốt Xà Hành đánh mày, mày phản ứng thế nào?
Cưng mỉm cười.
– Không phải nói, bây giờ nó đánh thế đó ra rồi em mới nói, chứ cái cỡ nó, nếu đánh em như vậy, em đâu có thèm lộn mèo ra phía trước như chị Hà cho ê mình, ê mẩy.
– Vậy mày làm sao?
Cưng “hừ một tiếng, nói:
– Khi nó kéo tay em vô mình nó, em sẽ theo luôn cái chớn đó, húc đầu vô ngực nó xem đứa nào lỗ cho biết.
Tam phì cười, la lớn:
– A, thằng này liều mạng, nó mà lách ưùnh qua bên mặt một chút thôi thì cái đầu mày húc xuống đất là cái chắc. Tao bảo đảm với mày, con Oanh nó sẽ làm như vậy, vì tối qua lúc nó chuyển tấn, giữ thực vững bộ Đinh Tấn bên tay mặt. Chân mặt nó đứng trước, chân trái chống phía sau. Nếu mày theo cái chớn nó kéo mà húc đầu vô ngực nó, chân trái nó ở phía sau chỉ kéo về bên mặt một chút độ một phần tư vòng thôi là mày bỏ đời. Nếu nó buông mày ra thì đầu mày húc xuống đất, nếu nó cố tình hạ độc thủ thì cứ rúu mày trong quyền pháp ấy, tặng cho mày một cùi chỏ táp ngay quai hàm, bây giờ mày không còn một cái răng ăn cứt, chứ đừng nói ở đó mà ăn cháo vịt đâu em.