Sâm như mèo gặp mỡ. Anh mừng và vui hẳn lên nét mặt. Tôi đã nói giùm cho anh câu đó vì tôi đã nắm được tẩy của Sâm. Với lại tôi muốn “cả vú lấp miệng em”. Tôi muốn đút lót cho Sâm im chuyện thấy tôi với Vĩnh giữa ruộng mía, và cũng để thử xem… người lớn có khác gì không? Biết đâu tôi có thêm một hảo thủ nữa ngoài Vĩnh và Khang. Tôi đang dụ anh vào tròng…
Sâm đi trước. Tôi theo sau. Lá vàng rụng đầy nên đi rất êm. Hai chúng tôi vào sâu lắm. Khi quay lại tôi không còn thấy đường đi lúc nãy nữa. Sâm ngừng lại ở một gốc cây liêm, toả bóng mát rượi trên đám lá dày. Sâm nhìn tôi rồi nói:
– Ở đây có la làng cũng không ai nghe chứ đừng nói rên khe khẽ như em lúc nãy ngoài ruộng mía.
Sâm nhìn tôi không chớp. Mắt anh mê đắm trên thân tôi. Tôi lấy tay hất mái tóc ra sau lưng, đứng nhìn lại anh ngỗ ngáo trịch thượng. Anh đã bỏ cái nón lá xuống. Khúc gân chẳng những chìa ra phía trước còn giật giật làm cái quần đùi anh cử động thấy rõ. Tay chân anh bối rối. Mặt đỏ như trái gấc. Khoảng sau ba bốn phút im lặng. Sâm lúng túng và ấp úng:
– Lựu! Em đẹp lắm, có biết không? Mỗi lần ngắm em đụ Vĩnh là tối anh trằn tọrc mất ngủ. Sao Vĩnh có phước quá! Nó sung sướng hơn anh cả ngàn lần. Anh thèm chết được mà không biết nói với em cách nào. Lúc nãy nghe em nói “Ngày nào không đụ được Vĩnh, em phải tìm Khang, hoặc vô buồng trùm chăn, cởi truồng, thủ dâm.” Nên anh bạo gan, theo em…
Tôi cười duyên. Cái cười như mời mọc làm Sâm càng mê đắm hơn. Tôi chọc cho anh chàng phải khai hết cho tôi nghe. Sâm tiếp:
– Sao em phải tìm Khang? Khang đã có Cúc. Tại sao em phải thủ dâm trong khi anh nằm không ở nhà. Cho anh một chút ân huệ, một phần triệu hạnh phúc Vĩnh đang có được không?
Tôi tiếc thấy khúc gân ngổ ngáo của Sâm chổng ngược lên dữ tợn hơn. Mắt anh chàng hoa đỏ. Tôi đưa tay cởi hết hàng nút áo. Gió thổi bật ra. Hai đồi vú tôi hiện ra cưng cứng ở ngực. Sâm như muốn xỉu. Anh đứng như trời trồng. Mắt chăm bẳm ở vú tôi. Tôi đưa một tay lên thoa nhẹ nhẹ hai trái vú, đi tới đi lui, beau bệu ra cho Sâm chết mệt. Chịu không nổi anh chàng đưa tay cầm cứng khúc gân lại, như giữ không cho nó bung ra khỏi quần. Răng anh nghiến khi thấy tôi cởi phăng cái áo vải trắng ném xuống nền lá vàng dưới đất. Sâm vẫn chết trân tại chỗ. Tay tôi tuột rất chậm cái lưng quần xuống, xuống dần, xuống dần.
Chùm lông lồn tôi hiện ra. Sâm thọc hẳn tay vào quần cầm con cặc. Rồi từ nhiên anh cũng thoát y ra. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy con cặc của người lớn. Nó to thật. Thân dài. Cái đầu hơi cong xuống. Quần tôi đã ra khỏi hai chân. Nhìn cặc Sâm lồn tôi nứng kinh khủng và nước nhờn túa ra. Hai tay tôi xoa nhẹ, mơn trớn chùm lông lồn rồi thoa lên vú. Sâm nghiến răng trèo trẹo, quỳ xuống, bò lại sát tôi:
– Lựu ơi! Lựu sai bảo anh làm gì cũng được. Anh chịu hết nổi rồi! Chết anh rồi Lựu ơi! Hạ lệnh đi em!
Cái vốn diễn xuất của tôi do Khang dạy cả năm tôi mang ra dùng. Tôi chàng hảng hai chân ra, bàn tay mặt tôi áp sát vào lồn. Rồi một ngón tay tôi kéo dọc theo khe lồn lên xuống. Tay kia tôi xoa vú, ngẩng mặt lên trời nghe gió vi vu, nghe lá khua, nghe chim hót. Thình lình, Sâm gait bàn tay tôi ra khỏi chòm lông lồn, áp mặt anh sát vào, hôn lồn tôi say đắm. Hai tay anh ôm mông đít tôi thật chặt. Tôi đã dang hai bắp vế ra, nên Sâm rất dễ dàng cho lưỡi vào liếm. Anh liếm và nuốt nước lồn tôi.
Tôi nhìn xuống. Sâm nhắm nghiền mắt, liếm lồn một cách chăm chỉ. Tôi thấy tội nghiệp cho đàn ông quá, tội cho đàn bà quá. Với tư cách hàng xóm, Sâm có thể nghiêm nghị dẫn tôi về nhà mét mẹ tôi để bà hài tội và đánh đòn về việc làm tình ngoài rẫy. Đằng này anh cũng bị xác thịt lôi cuốn. Anh đang quỳ, bú lồn đứa con gái tội lỗi. Dục vọng che mờ lý trí của con người. Nó có mãnh lực bạo tàn không khác gì danh vọng và tiền bạc.
Sâm liếm lồn tôi, bú tôi như con thú đói lâu ngày được mồi ngon. Sâm quỳ, con cặc anh chổng ngược lên láng bóng. Đầu cặc to, to hơn của Khang và Vĩnh. Tôi đẩy Sâm ra một tí, nằm xuống trên bãi cỏ đầy lá vàng rơi. Sâm tiếp tục banh háng tôi ra bú dữ dội. Quả tình tôi là đứa con gái dâm đãng. Mới ái ân với Vĩnh ngoài ruộng mía đây, bây giờ tôi đã ngây ngất với Sâm. Sâm bú nghệ thuật hơn Vĩnh rất nhiều. Hai tay tôi tự bóp vú, há miệng ra rên:
– Anh Sâm ơi, anh hay hơn Khang và Vĩnh nhiều lắm! Cám ơn anh. Từ nay mình có thể bí mật hẹn hò ở khu rừng này, hay nơi nào anh muốn. Mỗi ngày vài giờ để anh với em đụ cho sướng. Anh bú em hay quá Sâm ơi! Cho em bú anh với. Quay lên đưa cặc cho em giống hệt như Vĩnh làm ngoài rẫy.
Sâm quay lên. Cặc của anh to quá. Tôi ngậm tràn miệng. Tôi bú ngon lành. Sao tôi hạnh phúc thế? Có đến ba người đàn ông mê mệt tôi. Từ nay có thêm Sâm nữa, chắc tôi phải bận bịu lắm. Mỗi người một cách làm tôi yêu cả ba. Tôi có tham lam quá chăng? Điều này đã hẳn. Vì đã có lúc tôi thấy Khang và Vĩnh không đủ sức thoả mãn những đòi hỏi của tôi. Tôi muốn mỗi ngày phải đụ ít nhất bảy tám lần. Tôi thèm lắm mà không dám nói với ai. Ai chịu nghe. Ai dám nghe. Nghe xong ai dám làm vì sợ ở tù. Họ không biết sự đòi hỏi của tôi như một thiếu nữ. Sao các chị, các bà đòi thì được, mà tôi thì không? Có thể tôi ăn khoẻ hơn, làm việc khoẻ hơn các bà, các chị. Vậy sao sinh lý lại phải bị bó lại, dấu kín không cho tôi được hưởng?