VN88 VN88

Khang bú nghề quá làm tôi lăn lộn và rên rỉ trên giường

Chú ôm tôi hôn, khen tôi thông minh, đoán giỏi. Rồi ông biểu tôi nằm xuống. Ông bú tôi đến cả nửa giờ, xong leo lên đụ cái nữa. Lúc gà gáy, ông nắc thật gấp vì sợ trời sáng, rồi ra trong tôi đầy như nước lụt Từ giã nhau, không quên hẹn đêm mai. Tôi đắp chăn, mặc quần ngủ tiếp mãi tới sáng bét, khi nắng chói chan rọi trên người tôi mới thức dậy, đi tắm, ăn mấy chén cơm, sửa soạn qua “hầư’ bác Ba. Cái ý tưởng bác Ba gái lén ngủ với Cai Hoành cứ lẩn quẩn ở đầu óc tôi. Cả bản án chung thân của y nữa.

Chị Cúc đón tôi ở hàng dậu bông bụt, tươi cười:
– Chị nói vứi bác rồi, cưag. ổng mừng lấm. Ổng thú thật cũng thèm thân người em như thèm thân người chị. Ông cũng lén xem em và Khang đụ cả năm nay. Nè, lát nữa chị nấp ở một góc trong phòng xem em đụ. Làm cho hay nhen. Bác Huyện giàu lắm. Ổng không quên ơn em đâu. Em chờ chị một chút chị chạy lên trước.

Mười phút sau tôi qua nhà Cúc. Nhìn trước nhln sau không có ai, tôi bước lên cầu thang xi măng, cầu thang quen thuộc tôi bước lên mỗi lần để chơi trò bác sĩ.

Đến căn cuối cùng, nơi cánh cửa hé mở. Tôi rụt rè mở. Hơi lạnh trongphòng toát ra, ánh sánghuyền ảo mờ mờ làm tôi không nhận rõ các đồ vật trưng bày. Cho đến khi đóng kín cánh cửa dày, khóa lại. mắt tôi không còn choáng váng bởi ánh sáng ngoài trời nữa, tôi mới thấy bàn tủ giường ghế ở đây là loại thượng hạng.

Tiếng nhạc nhè nhẹ. Không khí dâm dật tỏa lãng đãng quanh phòng. Bác Ba mặc bộ lụa trắng ngồi ớ chiếc ghế bành bên cạnh cái bàn cẩm xà cừ, nhìn tôi rồi đứng dậy:
Lựu ăn uống gì chưa con?
– Thưa bác rồi. Cám ơn bác.

Ông quan huyện này đây đã xử oan uổng một cai lính vì tên này có liên hệ tình dục với vợ ông. Tôi nhìn bác. Thực ra tôi nhìn để tìm thấy ông có gì khác thường với thiên hạ không, mà lại được thiên hạ kính nể, trọng vọng. Nhưng bác tưởng tôi si mê bác, nên bác có vẻ hợm mình.

Đúng ra, đêm qua chú Hạnh đừng kể bản án Lê Hoành, có lẽ điều bác nghĩ tôi đang si mê bác là đúng. Vì bác rất đẹp trai (hay đẹp lão cũng thế). To lớn, tóc muối tiêu, và đẹp nhất, duyên dáng nhất, phải nói là hàm ria.

Nụ cười bác đẹp nhờ hàm ria. Nhìn bác cười tôi nhột nhạt cái gì đó nói không ra được. Bác đến nắm hai tay tôi kéo sát vào người ông. Tôi đứng chỉ ngang ngực ông. Ông nhìn xuống, bưng mặt tôi ngắm, rồi hỏi:
– Con mười tám hả?
– Dạ, con mười tám.
– Bác đã nhìn lén thân thể con khi con mới mười bảy. Bác xin lỗi con nhen. Xin con đừng khi bác. Nhìn lén kẻ khác trần truồng là đam mê cố hữu của bác. Biết là tật xấu, mà chẳng bỏ được. Mỗi lần được nhìn lén như thế, bác hạnh phúc và vui sướng kỳ lạ. Dù làm quan, từng xừ những vụ nhìn lén của thiên hạ, mà rồi bác vẫn ghiền, bỏ không được.

Nhìn lén? Sao giống chú Hạnh ngoài giếng quá vậy? Giống Sâm ngoài ruộng mía và bây giờ giống Cúc đang đứng đâu đó trong phòng. Chính tôi nữa. Đêm qua chớ đâu. Nhìn Sâm cho tay sờ lồn thím Hạnh. Vậy thì đâu phải mình bác Ba có thói xấu (!) đó Nên tôi từ tốn trả lời:
– Thưa bác, nhìn lén là cái thú của mọi người. Con cũng có cái thú đó. Bác chẳng việc gì áy náy. Hãy xem cơn như một nhân tình. Cho phép con xem bác như một nhân tình. Vì thú thật nghe Cúc khen tài nghệ của bác và kể cảnh làm tình lần đầu với bác, con đắm đuối gần chết, mong được bác ấp vào lòng.. và cũng hết lòng với con như đã với Cúc.

Tôi mở hết mọi cánh cừa cho bác vào thoải mái.Truởc mặt bác không còn chướng ngại khó khăn hay rào đón khách sáo nữa. Nên bác cúi xuống, nâng mặt tôi lên lần nữa, xin hôn. Tôi quả là đứa con gái dâm đãng. Suốt ngày hôm qua, buổi trưa ngoài rẫy mía, buổi chiều ở tổ uyên ương, khuya đến trên chõng tre. Liên tục những trận làm tình chí tử miệt mài, tôi vẫn chưa thỏa. Vì trời ơi! Bác Ba đang làm tôi đê mê với nụ hôn dài da diết. Vừa hôn, tôi vừa được ngắm cái đẹp lão của bác vừa hãnh diện đã chiếm được một quan huyện mà mọi người nghe tới phải
ải đái trong quần.

Tôi phải nhón lên cho vừa tầm với bác. Bác quấn chặt tôi sau lưag.Tay bác thoa bóp mông đít tôi, nhấn tôi vào sát hạ bộ bác. Tôi thả, tôi buông hết. Cho bác tự do muốn làm đến đâu, tôi theo tới đó. Bác tự tay cởi nút áo tôi, thoa thật nhẹ hai vú. Lúc chiếc áo ra khỏi người, tôi cảm thấy mát lạnh ở phần trên. Tiếng máy lạnh vi vu êm đềm. Bác ngồi xuống ghế bành, kéo tôi sát lại hôn miên man đôi vú của tôi. Thọc một bàn tay vào lưag quần tôi, bác xoa cũng rất nhẹ chòm lông lồn. Tư cách từ tốn lịch sự, nó khác hẳn của Sâm, của chú Hạnh. Có lẽ ông có học.
Tôi hơl dạng chân ra một chút để bác, nếu muốn, có thể “tham quan” miệng lồn tôi dễ hơn.

Nhưng bác chỉ xoa xoa chòm lông. Tay ông xoa lồn, miệng ông bú vú. Ông làm thật êm đềm, si mê, chỉ xoa lông mà chẳng đoái hoài gì đến phần ướt nhẹt ớ cửa mình. Làm như thế lâu lắm, ông chỉ sờ soạn nhẹ nhàng mà tôi thì bồn chồn chờ những đợt tấn công vũ bão, vì ông kích thích tôi quá. Tôi muốn ông hãy tuột hẳn quần tôi xuống. Tôi muốn được nhìn cặc ông. Tôi muốn ông cho tôi nắm con cặc mà Cúc đã hết lời khen ngợi. Tôi muốn đủ thứ, ngay tức khắc. Nhưng ông cứ tà tà đam mê với vú, với lông lồn tôi.

Mà lông tôi có dài, có rậm như của Cúc đâu. Nó ngắn và lưa thưa. Có lẽ ông đang mơn trớn với đám rau non, với hai quả đào vừa hườm hườm. Đó là lý do ông hỏi tôi: “Năm nay con 18?”. Tôi phát vài cử chỉ gián tiếp đòi hỏi ông phải tiến những “bước nhảy vọt, để “hoàn thành sự nghiệp” giao hoan, như tôi rên:
– Bác Ba ơi? Bác làm hai vú con săn cứng rồi bác thấy không? Đã lắm! Bác cắn nó đi chớ sao cứ hôn với bú nhẹ quá vậy? Bác chà cửa mình con đi. Nước ra ướt nhẹt ở dưới rồi. Mau đi bác… nứng quá đi!!!

Rồi tôi hẩy hẩy cái đít tới, nóng nảy đòi hỏi mà bác cứ làm như không nghe thấy, phớt lờ, để chỉ đấm đuối hôn vú xoa lông. Xong, miệng thì bú vú tôi, tay bác tưột cái quần, cởi luôn áo lụa. Trời ơi! Bộ dương vật của bác quả là đồ sộ. Chị Cúc nói
không sai. Nó thừ lừ, săn cứng, bóng lưỡng, chổng thẳng lên nhìn tôi. Tay tôi cầm nhẹ cái đầu nó. Bắt chước bác, tôi cũng mơn trớn êm đềm, cũng xoa chòm lông, vuốt ve chiều dài thân cặc. Tôi thấy mặt bác khoái lạc. à, thì ra thế! Bác thích êm đềm. Khác với Vĩnh, Sâm thích ồ ạt, dồn dập. Có lẽ kinh nghiệm nhiều năm trong ân ái, bác chọn một kiểu hưởng lạc đặc biệt để làm thú vui riêng chăng?

Tiếp tục vuốt ve, tôi quỳ xuống, dùng mũi hôn khúc gân nóng ấm, hôn hai hòn dái, hôn chòm lông dày kịt của bác. Bác nhưđược đánh trúng yếu điểm, được đáp ứng cái sở thích khác đờỉ, rồi ngồi đó, ngữa mặt ra la:
– Lựu ơi! Cứ vậy làm cho bác. Không cần phải bú nhanh đâu. Bác sẽ có phần thưởng xứng đáng cho con. Bác tưởng con không biết gì, chỉ biết đụ thôi. Không ngở… con… rành quá con ơi! Sáng cuối tuần nào cũng qua đây nghe con? Bác không còn đụ bác gái bao nhiêu nữa từ hôm đụ Cúc, rồi bây giờ đụ con. Bác mê quá con ơi! Bác để cho con mẹ đó muốn ngoại tình với ai đó tùy ý l Bác đã có Cúc với con. Loan ơit Loan đụ thằng Hoành đi, anh không cần nữa.

Tôi tiếp tục mơn trớn cặc ông, giả vờ như không nghe thấy những gì về bác gái: “Loan đụ thằng Hoành đi! ” Như vậy thì câu chuyện chú Hạnh kể đã đúng sự thật. Càng ngày tôi càng thấy nhu cầu xác thịt khiến người ta loạn dã man. Bà tri huyện giàu có quyền quý, danh vọng mà cũng ngoại tình với cai lính chỉ vì nó có con cặc khác thường. Dùng lưỡi, cũng thật nhẹ, tôi lướt chậm ở quy đầu. Tôi  ngậm. Ngậm thôi chứ không bú, lưỡi tôi đánh vòng vòng quy đầu. Mười ngón tay dài của tôi gãi nhẹ hai hòn dái, chòm lông. Bác la thật to, la như bò rống:
– Trời ơi là trời. Chưa ai làm cho tôi sướng như vầy! Hay không thể tả được. Loan ơi! Anh sẽ bỏ Loan để ở với Lựu luôn. Anh không thèm làm quan nữa. tới đâu thì tới. ối Lựu ơi! Sao Lựu biết bác mê cái cách này mà làm đúng ý quá vậy. Con thông minh quá ! ! !

VN88

Viết một bình luận