VN88 VN88

Khang bú nghề quá làm tôi lăn lộn và rên rỉ trên giường

Tô i thấy chị Cúc phải nhổm lê n ngồi xnống thật cao vì cặc bác Hoành dài quá. Dài hơn của chú Hạnh, của Sâm, của bác Ba. Chị Cúc sướng quá mà mặt nhăn nhó như khóc. Cặc của bác Hoành thọc sâu. Hai bàn tay thon nhỏ của Cúc vẫn banh lồn. Tôi đã quá Đã không bút nào tả xiết. Hàm râu quai noun của bác lợi hại kinh khủng. Bà Loan cứu mạng bác Hoành là phải. Bà si mê Hoành không cần đến dư luận thị phi, vì bà nghĩ xưa kia bác Ba cũng làm chuyện tày trời với gia đình bà, với bà. Sao chẳng ai nói lấy một lời? Có phảl vì bác Ba giàu có và quyền
thế? Nếu đúng vậy, thì bây giờ cũng với hai thứ giàu có và quyền thế, bà loạn bốc lên, xem ai dám nói, dám cười.

Chị Cúc giã xuống dồn dập với những tiếng rên thê thiết. Cặc bác Hoành láng bóng vì nước lồn của chị Cúc. Tôi bắt Hoành phải dùng hai tay bóp vú tôi. Tôi đang “đụ ” trên lưỡi, trên mặt Hoành vừa được xem Cúc đang tàn bạo “chuốt” cọc tre của Hoành. Hoành nằm dưới tái tê, sướng như lên tiên. Suốt một đời lang chạ của Hoành, chưa bao giờ bác được một trận đụ bất ngờ với hai đứa trẻ con cùng một lúc. Mà là những trẻ con thành thạo, nghề nghiệp như người lớn.

Sau gần nửa giờ đụ liên tục, chị Cúc la bể nhà để một mình ra ào ạt trên cặc bác Hoành. Ra xong, chị nhổm lên ngồi xuống một cách từ từ, nhắm mắt lại, bặm môi để thở và hưửng cho hết dư vị sự khoái laic thần tiên. Xong chị nhường “cọc” cho tôi. Rồi thay thế tôi trịn lồn lên mặt bác Hoành.

Thèm con cặc lớn quá nên tôi phải bú cho nó thỏa ước mơ. Vì lúc nãy thấy bà Loan liếm nó, tôi nuốt nước miếng. Tôi lau sạch nước lồn của Cúc ướt đẫm
trên con cặc, để quan sát “thằng nhỏ “. Ngón cái và ngón trỏ của tôi vòng không giáp. Nó đen đúa, dài như quả dưa leo. Hai sợi gân trời cho nằm song song và ngoằn ngoèo trên lưng. Tôi lấy mũi hôn một cách thương yêu trìu mến. Hôn bằng mũi nó lãng mạn đa tình hơn là bú. Chưa bao giờ tôi hôn cặc ai lâu đên thế. Tôi quý nó, cưng nó như một bầo vật. Tôi hôn luôn hai ngọc dương và chùm lông quắn rậm rì mọc lên tđi rốn.

Có lẽ tôi đa tình và thâm trầm hơn Cúc. Tôi cầm cặc bác chà lên mất, lên tóc, rồi kẹp giữa hai vú mà cà cho đã cơn dâm. Xong đâu đó tôi mới bắt đầu dùng đầu lưỡi đánh vòng vòng cái vành nắp nhạo.  Tôi chuốt mơn man êm đềm, làm cái mông bảo Hoành nhổng lên mấy lần. Thỉnh thoảng tôi ngoạm nó, để yên một lúc lâu, rồi mới bú vài cái, lại nhả ra, hôn bằng mũi. Nghĩa là tôi vờn nó như mèo vờn
chuột, đùa, nghịch cho thỏa hết tò mò rồi mới leo lên, xỏ cọc vào đụ.

Chị Cúc nói đúng. Cặc bác vào lồn rồi, tôi không còn nhớ tới người tình nào nữa. Nó đánh nhòa heat quá khứ trong tôi. Tôi chỉ còn biết mê đắm và dấn thân cho lúc đó. Bà Loan đã coi khúc gân này lớn hơn quyền thế và tiền bạc đang có, hơn cả miệng đời xoi mói của thiên hạ. Bà có lý. Nếu tôi là bà, tôi cũng chỉ có thể làm đến thế mà thôi. Cuộc đời chỉ đứng ngoài xa mà chửi đổng. Chứ giá như vào đây
nhìn, hôn, bú rồi đụ thử một lần cặc bác Hoành, có lẽ ai cũng thành người câm.

Không những vậy, mà có khi còn đánh nhau dành nó làm của riêng. Như tôi hiện giờ, tôi ao ước, chỉ ao ước thôi, là làm sao giữ được bác Hoành làm của riêng. Với con cặc lạ đời này, tôi có phải làm nô tỳ cho nó suốt kiếp cũng không sao. Tôi nhắm mắt nói với bác Hoành:
– Bác ơi! Xin bác ẵm con lên như ẵm bà Loan lúc nãy!

Chị Cúc đứng dậy để Hoành thoải mái xốc tôi lên, ẵm đi tới đi lui. Tôi bắt chước bà Loan, ngã đầu, nhắm mắt trên lồng ngực nở nang đầy lông lá của Hoành như đứa trẻ ngủ trên vú mẹ. Tôi hẩy cái đít nhè nhẹ tới vừa đụ vừa lim dim “ngủ “, hưởng cho thật hết phút thần tiên hic~m có này. ẵm tôi thì dĩ nhiên nhẹ hơn bà Loan, ncn bác Hoành tha hồ nắc. Tôi nói thật nhỏ:
– Anh ơi! Mình dính nhau mãi như thế này được không? Đừng gỡ em ra ! Đụ thật lâu rồi lát nữa ra với em nhen?

Chị Cúc nằm trên giường ngắm bác Hoành đụ tôi, rồi nói:
– Bữa nào chị cũng bắt bác ẵm chị như thế. Sướng lắm phải không em?

Tôi gật đầu, rồi âm ư nhỏng nhẽo như tiếng trẻ con vòi bú. Hai tay bác bợ mông đít tôi nhấn mạnh tới đưa lên đưa xuống. Tôi sướng tê người. Tưởng là lồn tôi không sao tiếp thu được con cặc dài kinh khiếp đó. Lồn nhỏ mà. Thế nhưng sao chẳng còn chút nào của khúc gân Hoành nằm bên ngoài. Cho nên mỗi lần bác nắc tới, tôi nghe cấn cấn ở đáy lồn. Đó là phút thần tiên nhất của tôi. Xong tôi bắt bác đặt tôi lên giường mà đụ. Sức nặng của bác làm cho những cú nắc thêm ma lực. Tôi bảo bác nắc mạnh, dồn dập, và phải cùng ra với tôi.

Toàn thể cái giường kiểu Hồng Kông của bà Loan rung động. Chị Cúc la phụ vởi tôi. Hoành điên cuồng:
– Đây nè Lựu ! Riêng tặng cho em đây. Anh đã lắmđây. Anh bắn vô nhen! Đó Lựu ơi! Hứng, hứng đi Ôi! Trời ơi!!!

Tôi không còn biết gì nữa. Tôi xỉu đi mất mấy giây khi những tia khí của Hoành ria mạnh vào đáy lồn tôi. Một bả vai của Hoành chảy máu vì năm ngón tay nhọn của tôi tàn bạo bấm mạnh vào. Hoành thở không? Đừng gỡ em ra ! Đụ thật lâu rồi lát nữa ra với em nhen?

Chị Cúc nằm trên giường ngắm bác Hoành đụ tôi, rồi nói:
– Bữa nào chị cũng bắt bác ẵm chị như thế. Sướng lắm phải không em?

Tôi gật đầu, rồi âm ư nhỏng nhẽo như tiếng tre ûcon vòi bú. Hai tay bác bợ mông đít tôi nhấn mạnh ới đưa lên đưa xuống. Tôi sướng tê người. Tưởng là lồn tôi không sao tiếp thu được con cặc dài kinh khiếp đó. Lồn nhỏ mà. Thế nht(ng sao chẳng còn chút nào của khúc gân Hoành nằm bên ngoài. Cho nên mỗi lần bác nắc tới, tôi nghe cấn cấn ở đáy lồn. Đó là phút thần tiên nhất của tôi. Xong tôi bắt bác đặt tôi lên giường mà đụ. Sức nặng của bác làm cho những cú nắc thêm ma lực. Tôi bảo bác nắc mạnh, dồn dập, và phải cùng ra với tôi.

Toàn thể cái giường kiểu Hồng Kông của bà Loan rung động. Chị Cúc la phụ vởi tôi. Hoành điên cuồng:
– Đây nè Lựu ! Riêng tặng cho em đây. Anh đã lắmđây. Anh bắn vô nhen! Đó Lựu ơi! Hứng, hứng đi Ôi! Trời ơi! ? !

Tôi không còn biết gì nữa. Tôi xỉu đi mất mấy giây khi những tia khí của Hoành ria mạnh vào đáy lồn tôi. Một bả vai của Hoành chảy máu vì năm ngón tay nhọn của tôi tàn bạo bấm mạnh vào. Hoành thokhông? Đừng gỡ em ra ! Đụ thật lâu rồi lát nữa ra với
em nhen?
Chị Cúc nằm trên giường ngắm bác Hoành đụ tôi, rồi nói:
– Bữa nào chị cũng bắt bác ẵm chị như thế. Sướng lắm phải không em?

Tôi gật đầu, rồi âm ư nhỏng nhẽo như tiếng true con vòi bú. Hai tay bác bợ mông đít tôi nhấn mạnh tới đưa lên đưa xuống. Tôi sướng tê người. Tưởng là lồn tôi không sao tiếp thu được con cặc dài kinh khiếp đó. Lồn nhỏ mà. Thế nhưng  sao chẳng còn chút nào của khúc gân Hoành nằm bên ngoài. Cho nên mỗi lần bác nắc tới, tôi nghe cấn cấn ở đáy lồn. Đó là phút thần tiên nhất của tôi. Xong tôi bắt bác đặt tôi lên giường mà đụ. Sức nặng của bác làm cho những cú nắc thêm ma lực. Tôi bảo bác nắc mạnh, dồn dập, và phải cùng ra với tôi.

Toàn thể cái giường kiểu Hồng Kông của bà Loan rung động. Chị Cúc la phụ vởi tôi. Hoành điên cuồng:
– Đây nè Lựu ! Riêng tặng cho em đây. Anh đã lắmđây. Anh bắn vô nhen! Đó Lựu ơi! Hứng, hứng đi Ôi! Trời ơi!!!

Tôi không còn biết gì nữa. Tôi xỉu đi mất mấy giây khi những tia khí của Hoành ria mạnh vào đáy lồn tôi. Một bả vai của Hoành chảy máu vì năm ngón tay nhọn của tôi tàn bạo bấm mạnh vào. Hoành thở  như trâu. Quả tình bác thích tôi thật nên đã đặc biệt ra trong tôi sau khi đã đụ khơi khơi hai người: bà Loan và chị Cúc.

Ba chúng tôi nằm soải người ra nhìn nhau trò chuyện làm quen và hẹn hò -những trận đụ hấp dan tới Chị Cúc nói:
– Bác bây giờ là của chung nghe chưa? Hể vắng bà Loan, là hai đứa cháu thay nhau vô đây đụ bác đó nghe?

Bác Hoành cười sung sướng và hỏi:
– Nói mà có nhớ lời không? Lần tới bác đụ kiểu khác. Bảo đảm tụi cháu chỉ chịu được nhiều lắm là 15 phút.
Tôi cười ngạo mạn và tự cao:
– Hứm, chưa ra nghề mà đã hợm mình !

Tôi nói cho có nói chct kỳ thực cũng phả i thầm phục sức dẻo dai của bác lắm. Hơn một tiếng với bà Loan, nửa liclng với chị Cúc, nửa tiếng với tôi bác mới chịu “nhả đạn”, thì bác là loại kiện tửng rồi còn gì. Khi đã thân mật, tôi bắt bác phải kể vụ lăng loàn” với cô Sen, cô gái ở trọ nhà bác. Bác kể:
– Thiệt là trăm dâu đổ đầu tằm! Tội nghiệp cho thằng đàn ông, nhất là đàn ông có con cặc kỳ dị như bác. Khi đụ thì cả hai cù ng sướng. Khi chuyện đổ bể, thiên hạ nhất định đổ tội cho đàn ông. Nói thật với hai cháu, đời bác, bác chưa hề mở lời dụ dỗ ai hết. Hữu xạ tự nhiên hương. Mình lỡ mang cái bửu bối nổi tiếng đó nên đàn bà con gái làng trên xóm dưới nó bao vây, rình rập, tự dẫn xác tới dâng hiến. Như sáng bữa nay đây. Hồi nãy hai cháu làm bác tưởng là ma.

VN88

Viết một bình luận