VN88 VN88

Khang bú nghề quá làm tôi lăn lộn và rên rỉ trên giường

Những cảnh cậu đụ bác Hoành hằng ngày hiện ra. Nhất là cảnh bú lồn. Nó rõ ràng diễn ra trước mắt khi ngòn tay cậu rà vào cửa mình chị. Chị sướng không bút mực nào tả nỗi. Một tay bóp vú, một tay sờ lồn, môi thì hôn liên tục. Chị được ba bốn thứ sướng tới cùng một lúc, nên chị ngây ngất bàng hoàng, mê man không còn tự chủ được nữa. Vì như chị đã nói, năm đó chị thèm được chơi vì. bị kích thích hằng ngày bởi những cảnh đụ và bú lổn trong phòng bác gái. Bây giờ được chính cậu là người mà chị hay mơ tưởng mỗi lần thủ dâm, sờ mó hun hít. Em bảo còn gì thỏa mãn hơn nữa. Chị nghe ngón tay cậu cà nhẹ nhẹ dọc hai mép lồn. Rồi cậu chà hột le chị. Chị giật người mỗi lúc cậu nhấn mạnh vào hột le. Và Lựu ơi khi ngón tay của ông vào cửa mình ~ủa chị, thì chính chị ôm ghì đầu ông xuống để hôn nồng say. Cậu chơi rất tài tình. Bằng một ngón tay mà làm cả người chị rung động. Nước lồn ra lai láng. Chị liếc thấy cậu rút ngón tay ra, đưa lên miệng nút
nước lồn của chị. Chơi như vậy một lúc cậu hỏi:
– Cậu cởi quần Sen ra nhen?

Chị gật đầu. Đã bảo chị không còn tự chủ được nữa trước một người cậu rành rõ chuyện đụ đéo. Rồi không những quần chị bị tuột ra, mà cả áo cũng bị cởi Chị trần truồng nằm lên bắp vế cậu. Lúc cậu lấy tay chị đặt lên con cặc cứng ngắt của cậu là lúc chị hoàn toàn tê dại, không còn biết gì nữa. Cậu đặt chị nằm xuống nền cỏ, rồi cũng cởi hết áo quần ra, banh háng chị bú lồn. Cái lưỡi của đàn ông sao nó hấp dẫn vậy quá hả Lựu? Cậu đem hết kinh nghiệm bú lồn ra áp dụng. Trời ơi, chị chỉ nằm đó oằn oại, la làng giống như bác gái đã la. Bây giở chị mới biết tại sao mỗi lần được bú là bả la bể làng.

Chị Sen ngừng một chốc, thở ra, mặt đỏ. Chị nhìn xa xa như cố nhớ hết những phút thần tiên lần đầu được ân ái. Xong chị kể tiếp:
– Cậu bú chị được chừng 15 phút thì leo lên người chị, bảo chị cầm cặc cậu để vào miệng lồn. Chị nghe lời làm như người bị thôi miên. Cậu nhấn xuống rất nhẹ lại rút ra. Chị nhắm mắt chờ những cảm giác lạ sắp xảy ra. Cậu lại nhấn xuống, nhấn xuống. Chị có nghe hơi xót xót cửa mình nhưng không nghĩa lý gì với nỗi sung sướng chạy rần khắp người. Cậu hỏi rất khẽ:
– Sen có đau không?

Chị lắc đầu. Và, toàn bộ cặc cậu Tư tiến hẳn vào lồn chị. Chị muốn la lên một tiếng. Không phải đau đớn mà là la để diễn tả nỗi sung sướng. Cậu nắc rất êm đềm. Cậu biểu chị hẩy đít lên theo từng nhịp nắc. Hai cậu cháu đụ thật lâu. Đến một lúc, cả người chị tê hết, chị uốn hlng và nghe từ trong xa những giòng nước theo âm đạo toảt ra. Sau này chị mới biết đó là lúc mình ra. Cậu Tư biết chị ra nên rút cặc xuống liếm nhưcậu đã làm với bác gái. Lúc đó thì chị hết mắc cỡ rồi, nói cười tự nhiên với cậu:
– Cậu Tư hay quá hà. Hèn chi bác gái cháu ngày nào cũng rủ cậu qua chơi. Ngày nào cũng qua chở cháu ra đây nhen.
Cậu nhìn chị với cặp mắt thương yêu. tồi nói:
– Bây giờ cháu bú cặc cậu đi.
Dù đã thấy bác gái bú cậu nhiều lần, chị vẫn làm bộ không biết, nên cậu cầm ngón tay chị bú biểu diễn cho chị thấy. Cậu nằm ngửa ra, chị cúi xuống cầm cặc bú ngon lành và thật rành đến nỗi làm cậu phải ngạc nhiên. Chị bú thật lâu. Cậu cũng oằn oại la làng, rồi đè chị ra mà đụ một cú nữa. Lần này cú đụ kéo dài lắm. Chị không biết là bao lâu nhưng lúc trời xuống nắng, cậu rủ chị ra. Hai cậu cháu ôm siết nhau ra quá trời. Cậu ngâm con cặc trong lồn chị nằm nút lưỡi cho đến chạng vạng tối mới về nhà. Hôm sau tan trường đã thấy cậu đậu Honda đợi trước
cổng trường, chở chị đi ăn, rồi lại vào rùng đó nữa. Bú đụ nhau suốt hai năm, thì cậu phải đi lính. Lựu coi lúc đó chị tới tuổi đã chín mùi, cần đụ hơn trước thì lại không có ai chơi. Nhịn thèm, thủ dâm mãi, đến năm sau thì dụ bác Hoành phải chơi, nếu không chị phải đi làm đ, vì thèm quá. Nghĩ làm đĩ nhục nhã hơn lấy bác Hoành, nên chị chọn điều thứ hai.

Tội nghiệp, cũng tại chị mà ông già phải ngồi tù. Bây giờ cậu Tưđã giải ngũ vì bị thương. Không phải bị thương vì đành giặc mà vì trèo cây bị té. Cậu lại thường xuyên qua nhà đụ bác gái. Thỉnh thoảng có rủ chị vào khu rừng năm xưa. Thèm quá thì chị đi, chớ nói thiệt, sau khi chị đụ bác Hoành rồi, chẳng còn ai làm chị mê được nữa. Bữa nay nghe Lựu giới thiệu anh Vĩnh. Chị cũng muốn đi thử xem tài nghệ Vĩnh ra sao, với lại cũng thèm quá Lựu ơi! Thú thật, nhịn ăn được, chớ nhịn đụ không thể nào chịu nổi.

Sen và tôi đến rẫy bắp, Chúng tôi đi một đỗi xa mới vào giữa rẫy nơi có cái chòi. Vĩnh đang là m cỏ, thấy chúng tôi đến, anh bỏ đó chạy ra. Tôi giới thiệu:
– Đây là anh Vĩnh. Còn đây là chị Sen. Chị đang cần vụ đó đó. Em để chị ở đây nói chuyện với anh và nhớ tiếp chị cho thật “nồng hậu” nhen. Em về lo cơm nước, lát nữa mang ra cho hai ông bà dùng. Chúc hai ông bà những trận thưhùng tuyệt vời, đừng để mất mặt nhen anh Vĩnh.

Xong tôi đi ngay, để về nhà kịp xem bác Hoành. và thím Hạnh. Đcn nhà, tôi đi rón rén. Vào bếp, tôi không thấy họ ở đó nữa, mà đã vào phòng, vì tôi nghe tiếng thím la:
– Anh ơi, em bỏ chồng bỏ con theo sống với anh luôn nhen. Cha mẹ ông bà ơi, ngó xuống đây mà coi cái hàm râu quai nón nó đang chà xát lồn con đây nè. Sao anh hay quá vậy hả Hoành. Đụ má anh. Anh làm em giựt tê hết anh thấy không. Trời ơi ! Nó, nó, nó dũa hột le của con nè Trời. Mê quá mình ơi. Mới ra mà bây giờ em lại muốn ra nữa mình ơi. Làm sao được anh bú hoài như vầy hả anh? Nhè nhẹ chút đi anh, không khéo em ra nữa cho coi.

Tôi thấy bác Hoành khoan thai hơn. Hai bàn tay bác banh tang hoác cái lồn thím ra. Thím nằ m gác hai chân lên vai bác. Bác quỳ dưới đất bú một cách say sưa, say sưa hơn lần bác bú bà Loan. Đã êm ru và lâng lâng như thế thím Hạnh van la và hai gót chân bà đấn thùi thụi vào lưng bác. Có lẽ giờ này ngoài rẫy bắp, cặp Sen và Vĩnh cũng đang thư hùng quyết liệt Vĩnh thì khỏi chê rồi. Có lần thím phải thiếp đi khi đụ với Vĩnh hai lần. Vĩnh vẫn chưa ra. Anh rút cặc ra rẫy để bà nằm ngủ vùi trong giấc ngủ hoan lạc thần tiên. Còn Sen? Nếu không nói chuyện với chị buổi sáng nay, tôi cứ tưởng Sen hiền lắm. Không ngờ cô nàng đã biết đụ khá lâu rồi. Đúng cái tuổi tôi và Vĩnh đụ nhau trên tổ quỷ.

Trong kia, bác Hoành ngừng bú, kéo thím Hạnh xuống để bà lòng thòng hai đùi xuống đất. Bác đứng lên, cắm cặc vào lồn bà và nắc như con thoi trong khung cửi. Bà già la oải trời. Tôi nghe giọng bà hơi khàn khàn:
– Hoành ơi! Lần này ra với em nhen mình? Em ráng chờ anh đây. Bao lâu cũng được. Ra thật nhiều cho ngập lồn em luôn. Mê quá rồi anh Hoành ơi! Bác nắc thím thật chăm và nhanh. Tôi chỉ còn nghe thím la trời chứ không thành câu như lúc nãy nữa. Độ hai chục phút, bác nằm sà lên người thím, tìm môi bà và:
– Em ơi, ra với anh. Cho hết em đây. Anh muốn em có con với anh. Đẻ cho anh một thằng con giống hệt anh. Đây nè đó, anh bắn ra đó… mình… ơi!

Hai tay hai chân thím quíu bám chặt thân người bác:
– Sáng nào anh cũng qua đụ em, em mới có bầu được chớ. Đó anh, em cũng ra rồi đó. Ôi mẹ ơi! Cha ơi! Đụ sướng quá cha mẹ ơi! Ôi anh Hoành , đụ mẹ anh, đụ tía anh…

Bác vẫn giữ nhịp nắc khoảng năm phút rồi nằm im trên thím. Hai chân thím buông thỏng xuống, và tiếng thở hai người vang lên cả căn phòng yên tịnh.
Thế là tuyệt vời vì cả hai đều mơ đụ nhau. Tôi hãnh diện về cái hạnh phúc của hai người dù là lén lút tạm bợ. Rồi thím tôi ngồi dậy, gỡ bác ra, lấy khăn lau ân cần con cặc bác, lau lồn bà. Bác Hoành vội vã mặc đồ, hôn bà lần cuối, mở cửa thoắt đi.

Tôi vào phòng mặc đồ cho thím. Bà ôm tôi cảm ơn rối rít về công lao cho bà cơ hội ngàn vàng. Tôi hãnh diện với chính tôi vì như tôi đã nói, tôi thích mọi người hạnh phúc. Điều gì tôi làm được để ráp họ lại với nhau là tôi làm. Hai thím cháu tôi xuống bếp nấu cơm. Tôi kể chuyện sáng nay về Sen. Nếu tôi không nhanh ý dẫn Sen ra rẫy, chưa chắc thím đã có những phút thần tiên.
Cơm nấu xong, tôi ăn với thím để nghe thím kể:
– Tuyệt lắm con ơi. Chẳng trách đám vợ lính trong huyện con mẹ nào cũng mê ổng. Thật danh bất hư truyền.
– Đến chị Sen mà còn muốn lấy ổng làm chồng, còn nói chi thiên hạ. Chỉ muốn có con với ổng nên không chịu uống thuốc ngừa thai, chớ đâu phải lỡ đâu.
– Quả bác Hoành có con cặc dị kỳ. Đã to, dài mà trời lại ban cho hai sợi gân độc đáo. Hai sợi gân đó đến bà Từ Hi Tháu Hậu cũng chết. Con coi, ổng đụ thím một mách tơi bời ngoài bếp. Thím ra, ổng ẳm thím vô buồng này. Nghĩ được năm phút ổng lại bắt đầu bú lồn thím. Thằng cha có biệt tài nhiều thứ. Thím đã được chú con, thằng Sen, thằng Vĩnh bú nhiều lần, mà có ai làm thím sướng tê tái như cái
lưỡi trời cho của bác. ổng móc làm sao mà mỗi lần cái lưỡi ổng thụt ra là toàn thân mình phải giựt bắn lên. Thím mê bác quá Lựu ơi. Có cách gì, mỗi sáng con dẫn bác qua đây đụ thím vài tiếng không?

Điều đó thật khó. tôi nghĩ. Dễ gì bà Loan để cho bác tự do như thc. Bà cho bác ở tù kiểu công tử là bà muốn bác phục dịch tối đa cho bà. May mà có anh Khang thay phiên. Nếu không dễ gì sáng nay bác qua đây. Nhưng tôi vẫn cứ hứa cho bà vui. Vì tôi tính sẽ có ngày đẹp trởi nào đó, tôi mang Vĩnh hay Sâm qua gã cho bà Loan. Nếu được bác Hoành sẽ thư thả hơn. Lúc đo thím sẽ có nhiều cơ hội hơn. Tôi ăn nhanh, xong bđi cơm và thức ăn cho vào giỏ mang ra cho Vĩnh và Sen. Tôi ra đến rẫy, thấy Vĩnh đứng làm cỏ. Còn Sen nằm trần truồng trong chòi thở và
ngủ. Tôi để cơm cho Vĩnh ăn và hỏi:
– Sao? Đẹp không? Anh có làm rạng danh anh em mình không?
Vĩnh vừa ăn cơm, vừa cười hãnh diện:
– Cứ hỏi cô Sen thì biết. Cổ năn nỉ anh mới ngưng. Nếu không giờ này vẫn còn xáp lá cà. Cổ ra hai lần và giựt mình khi thấy anh vẫn khỏe như trâu và con
cặc vẫn cứng.

Tôi nhớ lại lần anh đụ thím trong phòng. Bà già cũng ra hai lần và năn nỉ anh mới ngưng. Để Vĩnh ngồi ăn, tôi lại chòi, leo lên, thật nhẹ, tôi ngồi ngắm thân hình chị Sen.

Đúng là gái một con. Chị cao lớn, đùi dài, nở nang ở ngực, lông lồn như lúa. Chị ngáy nho nhỏ trong giấc ngủ mệt nhoài sau hai trận thư hùng. Cặp vú chị đẹp quá, vun nhọn lên như hai quả núi nhỏ. Tôi lấy tay sờ lên, rồi bóp nhẹ. Sen mở mắt, he hé nhìn tôi Chị cầm tay tôi nắn nắn, cám ơn. Giống hệt thím tôi vừa cám ơn tôi lúc nãy. Tôi bây giờ là bà mai của những người thèm đụ. Tôi ghép họ lại với nhau. Sao không? Cuộc đời ngắn lắm. Không đụ, đến tuổi già còn gì mà hưởng. Sen cười với tôi và bảo: Thật chẳng ngờ nổi con người nhỏ con như Vĩnh mà phá núi cũng tan, tát sông cũng cạn. Lấy mắt mà nhìn đôi khi lầm chết đi. Mười chín tuổi? Cái tuổi đó lấy gì mà xông được với gái một con như chị, chị nghĩ. Vậy mà…

Sen lắc lắc cái đầu, cười như hoa nở bóp mạnh tay tôi. Chị đâu biết Vĩnh đã bắt đầu đụ tôi tử lâu. Rồi tôi kể chị nghe những ấu thơ hấp da n của tôi với. Vĩnh. Hai đứa tôi thường rủ vô rẫy này. Không ai dạy biểu mà Vĩnh đã biết bú lồn tôi, dạy  cho tôi bú cặc Chàng cho một ngón tay vào lồn tôi, khai phá cho cửa mình lớn dần. Và một ngày, chàng leo lên, đút con cặc vào tôi. Hai đứa đụ . Đụ liên miên. Có khi suốt cả buổi chiều. Có khi quá chạ ng vạng vẫn còn ôm nhau. Có khi trời tối thui, mới nhả ra dẫn nhau về. Tôi thường cởi truồng nằm ngang qua bắp
vế Vĩnh. Anh ngồi giống hệt cậu Tư của Sen. Một tay sờ vú non, một tay cho vào lồn tôi thụt, và cá hai nút lưỡi. Cho nên khi nghe Sen kể chuycn cậu Tư với Sen trong rừng, tôi bỗng nhớ Vĩnh kinh khủng. Lúc nhỏ thì chơi nhưvậy nó sướng không tướng được. Chỉ khác là cậu Tư thì hăm mốt mà Vĩnh mới mười tám.

Làm sao Vĩnh biết đụ biết mò lồn như người lớn? Có lẽ tạ i máu cha mẹ chăng? Cũng như tôi. Ai dạy? Mà rốt cuộc cái gì tôi cũ ng biết. Và bây giờ, tôi thừa khả năng để hạ bất cứ đàn ông nào ncu tôi muốn. Tôi bảo chị Sen để tôi đi lấy cơm -mời chị. Chị lắc đầu:
– Chị no rồi. No với hai cái đụ tàn khốc của Vĩnh rồi. Chị không cần ăn, miễn có ai đụ chị suốt ngày cũng đủ. Vĩnh dữ dằn quá Lựu ơi ! Bác Hoành nắc có lúc còn ngưng. Vĩnh thì không. Đú t cặc vô là anh chăm bẳm nắc tới. Không nhanh nhưng đều đặn, mặc cho đối phương la trời, than đất và xin ngừng, anh cũng không. Anh nắc cho đến khi nào chị ra và cuồng dại ôm anh. Hai lần đụ chưa kể Vĩnh bú. L.ểồn chị tan nát rã rời. Có lẽ, từ ngày mai, trưa nào chị cũng phải mò ra đây. Em cho chị cái hân hạnh cơm nước hầu anh Vĩnh dược không?

Sen nói giọng thành thật. Thành thật như một lín đồ của một đạo giáo. Rồi tôi nghĩ. thú xác th ịt cũ ng la một tôn giáo. Nó có nhic u tín đồ nhất thế giới. Nó
là loài người. Phải, loài người ai mà không tin xác thịt là sướng là thú vị. Kẻ nào không tin đụ là thiên thầ n, Đụ là cao siêu, Đụ là giải quyết mọi u sầ u, buồn bực, lo âu, chán nãn, thì kẻ đó là người điên, hoặc mất trí. Tôi buồn cười khi nghe vài giáo phái trên địa cầu đang oang oang kêu lên: Đừng nghĩ đến dục vọng. Ai tham gia vào Đụ , kẻ đó sẽ sa hỏa ngục. Rồi họ cạo đầu khoác nâu sòng, hoặc dể tóc mặc áo đen, áo trắng đi tu, để chống lạ i sự thèm muốn của xác thịt. Họ đọc đủ loạ i kinh đicn, áp dụ ng nhiều phương pháp chống lại đicu thicn nhiên quý giá nhất của tạo hóa cho là: Thú Xác Thịt. Đến nổi có ông có bà, nhịn không được đã làm bậy trong tu việ n, trong thánh thất, trong hậu liêu, hoặc nhảy rào ra tìm dục
vọng. Nhiều lắm, nhưng những giáo phái đó không can đảm nhìn sựthật, chối sự thật, rồi ém nhẹm những sự việc động trời đã xay ra. Phim Thorn Bird của
Hoa Kỳ là một. Mang khoa học để phục vụ con người thì đó là điều đẹp, như thám hiểm không gian, tìm những hành tinh mới để con người mở rộng biên
cương. Khám phá những phương tiện tối tân để phục vụ nhân loại. Tốt. Nhưng tự nghĩ ra, sáng chế ra (chớ không phải thượng đế biểu) những giới răn, những giáo điều, để buộc chặt con người vào khát vọng (trong đó có dục vọng) là điều tôi cho là tàn bạo, ngu si, phản khoa học.

Chị Sen nằm trần truồng như thế để nghe tôi lý luận. Hỗng chị vỗ tay, đắt ý. Làm như tôi vừa mở cho chị một chân trời hiểu biết mới và rừa sạch cho chị một mặc cảm tội lỗi khi đã đụ với bác Hoà nh lớn tuổi Cái thế đứng của xã hội đang cười chúng tôi như Sen, Vĩnh, Khang, Hoành, tôi, bác Ba v.v. .. đều là thế đứng giả tạo. Giết người, cướp của, hã m hiếp, phá thai, phá gia cang v.v… là tội lỗi, tôi đồng ý. Vì nó làm thiệt hại cho nạn nhân. Còn đụ là nằ m xuống cù ng hưởng những phút thần tiên khoái lạc thì sao gọi là tội lỗi. Vậy chớ súc vật lấy nhau loạ n xạ, đẻ
nhiều hơn người có là tộ i lỗ i khô ng? Nếu có sao một con người (một sinh vật không loạn dâm) vẫn hằng ngày ă n thịt loài vật (là loà i loạ n dâm). Không sợ lây à ? Khoa học chứng minh là ăn thịt bò điên sẽ bị điên hoặc chết. Vậy con người không sợ lây cá i loạn dâm của con vật hay sao mà còn biến thịt thánh những
món ngon như steak, xúc xích, lạp xư(ỉng, ham, bò khô v.v…?

VN88

Viết một bình luận