Cho nên khi Sâm ôm thím, thím cúi xuống, như chấp nhận đầu hàng những gì sắp xảy ra. Thấy thím không nói gì, Sâm càng siết mạnh vòng tay. Thím ấm hẳn lại, do hơi nóng của Sâm chuyền qua một phần, do nhiệt lực trong thím bốc lên phần khác. Sâm tỳ cái mặt sát ót thím, rồi hỏi thật nhỏ:
– Thím ấm lại chưa?
Thật ra cái áo của Sâm chỉ mới quàng kín ở lưng thím. Còn phần trước, tức bộ ngực hãy còn trống. Chỉ có hai cánh tay vạm vỡ của Sâm choàng qua thì đâ u có đủ chc gì. Vậy mà thím thực sự ấm, ấm lắm.
Hồi đó, trước bà Tư Dơi, đã có chuyện bà Tổng Quyền, cũng bị cả làng biếm nhẽ, chê cười vì tội lấy thằng con nít. Bả cũng nhục quá, mang thằng nhỏ đi biệt xứ. Ai thì chửi bới, cười chê. Riêng thứa khi
nghc chuycn bà Quyền, thím suy nghĩ mông lung. Thím tò mò đến tận nhà bả để nhìn mặt thằng nhỏ. Thím thú vị và khoái nghe chuyện của bả. Có lạ không?
Và bây giờ giữa ruộng bắp này. Mọi sự diễn ra bất chợt. Chẳng có ai sắp xếp. Ngoại trừ cái không khí mưa lạnh, cái chòi nhỏ xíu, có hai thím cháu ngồi giữa chốn quạnh hiu. Thím đang cởi trần, có Sâm ôm cứng ngắt. Nghe Sâm hỏi “Thím ấm lại chưa?” Thím nói dối “Chưa! ” Không biết cái gì lúc đó khiến thím nói dối. Lý trí hay nhục cảm bất bình thường nơi thím. Thím trả lời chưa một cách tức khắc, không
đợi suy nghĩ. Tiếng chưa của thím cũng rất nhỏ, nhỏ như giọng Sâm hỏi.
Sao phải nói nhỏ? Có ai nghe được giữa tiếng mưa ầm ầm ngoài kia mà phải hạ giọng. Gian ý manh nha tràn đến với cả hai. Sâm chủ động, cuốn thím theo luôn.
Bỗng vòng ôm của Sâm lơi ra. Hai tay Sâm để rất nhẹ trên vú thím. Thím nắm tay Sâm lại, không phải để chận đứng bước táo bạo của Sâm, mà là đồng lõa, ấn tay Sâm vào ngực thím sát hơn. Từ đàng
sau, hơi thở Sâm dồn dập thổi vào ót thím. Thím rùng mình và nổi ốc khắp châu thân.
Vì ngồi quay mặt lại, không trông thấy nhau, nên “liêm sĩ” cho phép thím toa rập với Sâm, để hai tay Sâm bóp nhẹ đôi vú. Mưa vẫn rơi xối xả. Sét đánh ầm ầm. Những tia chớp xanh lè hiện trên nền mây đen kịt. Gió càng rít, mưa càng đập bạo vào vách phên. Thím bắt đầu buông tay ra, trao tựdo cho Sâm.
Rồi thình lình, Sâm xoay người thím lại. Mặt đối mặt. Thím yếu đuối nhìn Sâm nhưcon thú đã lọt vào bẫy. Hai tay Sâm bưng mặt thím, rất từ từ, môi Sâm đổ sà lên môi thím. Và con ơi, thím nhắm mắt cho đỡ xấu hổ, đưa lưỡi qua cho Sâm nút ngon lành. Hai cánh tay Sâm siết chặt vòng ôm hơn. Cũng thế, hai tay thím quấn lấy cái lưng vạm vỡ của Sâm mạnh hơn.
Sự cám dỗ, sự khoái lạc, cứ thế len vào chiếm hết tâm trí thím. Chỉ còn cái xác phàm phu, đang hưởng, đang thu nhận nỗi thống khoái kỳ lạ, chưa từng xảy la trong đời.
Mưa dữ dội như thứ âm nhạc ma quái liêu trai càng lúc càng đưa thím đi xa hơn. Gió lạnh thổi làm vòng tay thím và Sâm càng siết chặt. Sâm đưa lưỡi qua. Thím tê chết, ngất ngư, nút êm đềm. Bụi mưa tạt vào lưng Sâm hơi ướt.
Sâm trườn lên, đè thím nằm xuống. Ngực Sâm và vú thím sát không còn một ly. Khúc gân cứng ngắt của Sâm chỉa trên bụng thím. Thím chẳng biết nó bao lớn, nhưng cứng lắm. Sâm cầm tay thím đặt vào đó! Con ơi, có phải lúc đó thím là thím hay là thiếu nữ chưa chồng? Cảm giác ngại ngùng e thẹn khiến tay thím run lẩy bẩy khi cầm cặc Sâm. Thím ngất ngư. Sao lại có hoàn cầnh kỳ lạ này hôm nay? Thím chưa hề có dự định quái gỡ như vầy. Sâm nữa, chưa bao giờ Sâm có một lần tỏ ý hoa tình với thím. Lạ quá ! Thím cứphóng tới. Mắc cở? Có. Với chính thím hơn là với Sâm. Vì thím thụ động. Thím bị Sâm cuốn
hút. Cái quần đùi của Sâm được tuột hẳn ra. Và Sâm lõa thể, Sâm nằm hẳn lên thân thím. Quần thím bẹp hẹp những nước mưa. Thím nghe như tay Sâm đang tuột nó xuống, xuống nữa. Khi quá đầu gối thì chính thím, dùng hai chân đưa nó ra khỏi người.
Thím không còn nghe lạnh từ ngoài tạt vào nữa. Tâm hồn đang chờ cái lạ đến. Thím nóng là đằng khác. Nóng vì máu dâm. nóng vì cặc Sâm đã nằm ngay miệng lồn rồi. Thím dâm đãng dạng hai đùi ra.
Và Lựu ơi, tự nhiên mông đít thím rung chuyển khi cặc Sâm vào dần, vào dần. Nằm dưới, thím nghe rõ nó tiến vào từng khúc như bước tiến của đoàn quân xâm lược đã vào thành. Quân sĩcủa thím chẳng chống
đối còn buông súng hoan nghênh bóng dáng kẻ cướp thành.
Khi toàn thể dương vật của Sâm đã lút hết, thím bạo dạn hơi hé mắt quan sát mặt thằng Sâm. Mặt Sâm hiện lên nỗi đam mê, đắm đuối. Dục vọng làm đôi mắt Sâm nặng chùng xuống, hai cánh mũi nở ra,
môi cứng và mọng lên như bị sưng. Đôi tay Sâm nằm dưới ót thím, mà bàn tay thì bóp mạnh bả vai. Cả hai trần truồng, chẳng còn gì che đắp, mà không nghe lạnh. Tại sao? Thím không hiểu.
Nước lồn của thím ra nhiều quá. Vì cảm giác lạ cũng có. Vì nó ứ trong đó 20 năm thèm khát cũng có sau khi sanh đứa con ra, thì thím chỉ được chú Hạnh chiếu cốtuần vài lần. Vài lần trả nợ chứ không phải vàl lằn ái ân tình tự, có lãng mạn. Nỗi sung sướng hạnh phúc của thím nếu có, chỉ nửa vời. Chèo thuyền ra giữa sông, bỏ đó, gátchèo, không qua đến bờ bên kia. Khi chú đã thỏa, rút ra, đi tắm, thím vẫn nằm đó ấm ức, trăn trở, có lẫn cả tức tối. Thím chới với khi cơn sướng đang lên bị đứt ngang. Thím lơ lững, chân chẳng đạp tới đất, mà đầu cũng không đụng tới mây. Cứ thế, ngày lại ngày. Sức sống vẫn dâng lên, máu dâm vẫn tràn đầy, kinh nghiệm gối chăn thì có thừa, mà người khác giống thì không. Ra chợ buôn bán, thím nghe đủ các loại chuyện dâm. Vì chợ là nơi bá tánh, toàn là phụ nữ, cho nên chẳng còn sót chuyện gì mà không có. Mỗi lần nghe, thím lại bị động dâm, bị kích thích. Nhưng chiếc băng keo đạo đức dán kín nỗi thèm khát của thím, làm im hết, chết hết mọi khả năng vùng dậy, đòi hỏi được thỏa mãn.
Thói quen nhưthếlàm thímthành người câm, điếc, đui, tệ hại hơn, thành người đàn bà nguội lửa, lạnh ngắt. Đàn ông thèm thì đi kiếm của lạ mà hưởng. Đàn bà thì không? .