VN88 VN88

Khang bú nghề quá làm tôi lăn lộn và rên rỉ trên giường

Cháu thấy cái tình trong câu nói mộc mạc đó của thím không? Huỵch tẹt hết sự thật, không rào đón, khách sáo. Rồi cuối cùng, xin đừng chê. Bác là thằng nhà quê, sanh ra và lớn lên trong nhà quê, nên cái tình cũng nhà quê lắm… Sống trong nhung lụa ở đây, bác có thể nói: Cái dâm của kẻ giàu chắc cũng khác
với cái dâm của kẻ nghèo. Bác mê cái thứ hai hơn, vì không máy lạnh, nước hoa, nhạc tình…

Bác nhìn xuống những bông sen búp trồi lên giữa những lá xanh ngát có những giọt nước trông như những viên ngọc trắng trong nằm trên đó. Bầy cá vàng tranh nhau táp mồi bác thả. Tôi cũng chìm trong cái tình bác diễn tả. Bất chợt tôi hỏi:
– Sao bác chỉ khen có thím Hạnh?
– Ừa, thì chính bà là tượng trưag cho những điều bác mê.
Tôi táo bạo nói tiếp:
– Bác muốn “gặp” riêng thím không?

Bác quay phắt lại nhìn tôi ngạc nhiên. Bác không thể ngờ tôi “làm mai” cho bác. Nên bác hỏi thật thận trọng:
Gặp riêng? Được không? Làm cách nào?
– Dễ thôi, thì cũng như lần bác “gặp riê ng” chị Sen.

Bác thở ra lo âu. Bác sợ ncu đổ bể sẽ lạ i vào tù, và lần này, cộng với cái ghen của bà Loan, đầ u bác rơi là cái chắc. Kinh cung chi đic~u mà. Bị một lần sợ suốt đời.

Tôi trấn an ngay và nói bác qua nhà tôi vào sáng mai khoảng chín giờ. Bác nhậ n lời với vẻ hâ n hoan. Tôi lại chạy vào quay phim ticp ở lỗ khóa. Khang và bà Loan đang đứng đụ gần bà n phấn. Vừa đụ vừa nhìn vào tấm gương. Tôi nghe có tiếng nhạc vang lên êm đềm, dìu dặt. Bà đứng im. Còn Khang nắc. Hai cặp môi dính chặt. Bà quấn sát thân người Khang, rồi bắt Khang ẳm lên như đã bảo Hoành làm như thế. Bà cũng ngã đầu tựa vào ngực Khang đê mê trong cơn sướng vô cùng lã ng mạn. Chợt Khang đặt bà nằm dài trên thảm, Khang nằ m trcn dụ tới tấp, dồn dập. Bả la:
– Mình ơi, em sắp ra rồi nè . Ra với em nhen.

Khang hôn bà đắm đuối rồi cùng ra với bà sau hơn tiếng đồng hồ đụ không dứt. Rồi không biết họ làm gì mà lại tiếp tục ôm nhau da diết thật lâu không gỡ ra. Tôi thôi không quay phim nữa, chạy về nhà cho thím Hạnh hay:
– Con gặp bác Hoành rồi. Chín giờ mai nghe thím.
Thím đưa tay ra hiệu nói nhỏ vì Vĩnh đang ở trong phòng bà. Tôi hỏi:
– Sao lạ vậy? Giờ này Vĩnh đã phải làm việc ngoài ruộng mía chớ? Sao đi làm trễ quá vậy?

Thím không trả lời, nhìn tôi với cặp mắt xin thông cảm. Tôi hiểu ngay. Thím thuộc loại đại dâm cũng như tôi. Lúc nào cũng đòi đụ. Bao nhiêu cũ ng không
vừa. Cùng hoàn cảnh, nên tôi dc thông cảm thím hơn. Tôi hỏi thật nhỏ:
– “Xong” rồi hả?
– Chưa, sắp! Con đừng cho Vĩnh biết con có ở nhà, nó không dám! Con muốn xem thì vào phòng con đợi một chút. Chừng nào nghe thím tằng hắng thì qua trước cửa phòng thím mà xem.

Tôi vào phòng nằm đợi. Tôi càng thương thím nhiều hơn. Tôi thì tràn trề ăn không hết. Mà thím thì thiếu thốn, chỉ có Sâm. Nên hôm nay bà phải tìm của lạ cho thỏa lòng ham muốn. Bà làm vậy còn hơn là vác thân đi ngủ bậy với thiên hạ. Ngoài kia, bà tằng hắng. Tôi rón rén đến trước cửa phòng bà. Cũng như lần xem bà với Sâm, tôi ngồi chỗ cũ .

Có lẽ đây là lần đầu hai người hẹn nhau nên dáng dấp Vĩnh rất bỡ ng(‘, rụt rè. Thím đến gần Vĩnh hỏi:
– Sao tự nhiên nửa đêm dám mò qua tôi vậy, hả cậu?
– Dạ… tại vì có mấy lần con được xem anh Sâm đụ bác ngoài ruộng bắp. Con thèm quá , nên liều làm đại. Không ngờ có anh Sâm nằm đó, nê n phải rút lui.
– Nghe nói con đã ngủ với Lựu với Cúc rồi hả ?
– Dạ cái đó lâu rồi. Hồi còn nhỏ lận. Cuối tuần nào cũng có.
– Bây giờ chắc rành lẩm phả i không?
– Dạ thì cũng biết khá khá, nhờ anh Kbang dạy bảo.
– Quá rồi. Mới 18 mà đụ đéo rành hết à.

Thím mắng yêu với gương mặt thật tươi. Vĩnh đứng hơi ngượng, nhưng cái quần đã chổng nhọn ra phía trước. Thím bảo:
– Đâu đứng xích lại bác coi thử con chim bao lớn mà đã biết?

Vĩnh xích lại rụt rè. Bà tuột quầ n Vĩnh xuống bắp vế Con cặc bung lên. Bà trố mắt nhìn kinh ngạc, không thể ngờ của Vĩnh còn lớn hơn của anh Sâm. Vĩnh thì biết chơi lâu rồi. Còn Sâm thì chỉ mới đây thôi. Nên bà nói:
– Thánh thần ơi! Ai mà có dè con chim của con còn muốn lớn và dài hơn của Sâm nữa. Bộ chơi dữ lắm sao mà nó chần dần vầy nè? Mèn ơi, sao nó như cái ống thổi lửa vậy?

Thím nâng nâng bóp bóp cặc Vĩnh. Bàn tay bà quá nhỏ. Tay kia vuốt ve với vẻ mặt đam mê. Bà nhìn Vĩnh. Lại một nai tơ nữa sắp qua tay bà . Mặt bà đỏ ửng lên như trái đào.

Buổi sáng yên lặng tĩnh mịch. Sương mù còn lãng đãng ngoài sân. Trời hơi lạnh lạnh. Không khí thật hợp với cảnh trữ tình dâm dật trong phòng. Mấy con chim áo già chuyền nhau làm nhánh mãn cầu rung rung gần cửa sổ. Có tý gió thổi hắt vào. Cả hai nhìn nhau một lúc thật lâu trong khi tay bà vẫn mân mê cặc Vĩnh. Rồi bà bảo bằng giọng thật nhỏ:
– Cởi áo cho bác đi!

Vĩnh đưa tay, tữ từ bật các nút áo của bà, để hai vú tròn cứng đưa ra một cách mời mọc. Vĩnh nuốt nước miếng. Những lần anh xem lén ngoài ruộng bắp thấy Sâm và bà đụ lừng trời. Đụ như sấm sét, Vĩnh thèm. Vĩnh ước ao sẽ được một ngày như sáng nay. Chàng đưa hai tay bóp nhẹ đôi vú và gương mặt đã gợn chút đam mê say đắm. Chàng vê vê hai đầu vú rồi bóp mạnh. Thím nhắm mắt lim dim hít hà, rồi bóp mạnh cặc Vĩnh:
– Cởi quần cho bác luôn đi.

Vĩnh tuột cái quần đen bà xuống sát đất. Bà rút hai chân ra rồi cho cái áo thoát khỏi phần trên. Một thân hlnh nẩy lửa trần truồng trước mặt Vĩnh. Anh bối rối vì nổi sung sướng trong giấc mơ đang hiện thành sự thật. Mắt anh nhìn chăm bam chòm lông lồn dày rậm, đen kịt. Anh muốn áp mặt ngay vào đó để hưởi, để bú như Sâm đã bú bà trong chòi bắp. Vĩnh đang nôn nóng thì bà ôm sát Vĩnh vào đế con cặc chỉa thắng ngay mu lồn của bà. Bà nâng mặt Vĩnh hôn. Vĩnh cho tay xoa xoa chòm lông lồn, rồi lại lên bóp vú, rồi anh xoa mông, ấn sát cái đít bà gần anh hơn. Tôi thấy thím dang hai chân, rõi ngay chỗ tối âm u đó, cặc Vĩnh vào cửa mình bà lúc nào không biết.

Tiếng thím rên rất khẽ khi Vĩnh nắc chầm chậm:
– Nó vô hết rồi Vĩnh ơi! ấm quá. Mình đụ hết buổi sáng nay nhen.

VN88

Viết một bình luận