VN88 VN88

Chơi nhau mà không sướng thì cái gì mới sướng hả chị

Đạt quay lại nhìn trân trối Thuý An:
– Hả? Thuý An, em nói gì? Bà có hằng tá người như thế ban ngày?
– Không tin, ngày mai anh cứ đến phòng em…
Đôi mắt Đạt trũng xuống. Chàng buồn rã rượi. Thấy thế, Thuý An đã an ủi chàng bằng cách cho một chân lên gác ngang hông chàng.
– Có em đây, anh không thích sao?

Nàng nhắc lại câu nói ban nãy “Em không trẻ đẹp hơn Mẹ em sao?” Rồi nàng cho tay lên vuốt mặt Đạt, cố khêu gợi cho chàng “sống” lên. Hai gương mặt gần nhau. Họ không nói đến một lời. Bất giác Đạt hé môi.

An ôm lấy mà hôn chàng lâm ly… “Nụ hôn là đường ngắn nhất đến tình dục”. Cả hai đều không quên của bất hủ đó. Quả vậy, khi lưỡi hai người đụng chạm, những thần kinh nhục cảm đồng loạt đứng lên…Chúng đòi hỏi. Nên cả hai tay Thuý An, bưng mặt Đạt hôn nồng, cả hai không những hôn nồng, mà còn sú nước miếng cho nhau. Nhan sắc của Thuý An đã một lúc làm cho Đạt quên hẳn bà Nguyệt. Nàng chồm lên nhìn tận mắt Đạt, và hỏi:
– Quên mẹ em đi Đạt ơi. Đêm nay chúng mình sẽ chơi thoả thích. Nhớ bà ấy làm gì, em mất vui.
– Sao em muốn anh giữ trinh tiết cho em kia mà…
– Con gái có khác. Vui thì nói thế này. Buồn thì nói thế khác. Bây giờ em đang buồn đây. Em muốn mọi điều phải đổi thay. Với lại một cô gái 17 vào phòng với chàng trai, nếu không để làm tình thì làm gì hả anh?
– Và như thế là em chấp nhận thất thân với anh?

Không phải với một mình anh, mà với nhiều người khác nữa. Chẳng lâu đâu. Mới chiều nay. Với một tu sĩ.
Đạt đứng phắt dậy, mặc đồ tề chỉnh. Không cần chào Thuý An, bương bả ra khỏi phòng. Chàng đi với giáng điệu bực tức, đến nỗi viên quản lý phải lắc đầu.

Thúy Nga rời lỗ khóa, nàng bưng mặt khóc lóc thảm thiết và trở về phòng. Nàng có thể là con của người đàn ông trong đó?
Nguyệt sướng quá lại la lớn:
– ớ đây là nhà của mẹ, không sợ ai nghe lén. Cứ la cho lớn đi con.
– Con ở luôn đây với Mẹ nghe. Mẹ con mình đụ hằng ngày. Sướng lắm mẹ ơi. Con không thể gần gũi ai được, cho dầu người đó có sơn son thép vàng, hay có chạm trồ ngà ngọc.

Thúy An ôm miệng cười một mình. ừ, anh cứ ở nhà này đi rồi sẽ thấy Thúy An này có đủ bản lĩnh dụ anh ở phòng ngủ nữa không. Chỉ cần khi em mang thai, anh phải nói nó là con của anh.

Trong kia, hai người thôi đụ. Bà Nguyệt nằm bỏ hai chân thòng xuống đất. Lý ngồi chòm hỏm, cất đầu lên bú lồn Nguyệt say sưa. Chàng bú cái lồn đã ngủ với cả chục người. Vì nhớ chàng cũng có, vì thèm đụ cũng có. Như sáng nay, nàng đã đến nhà riêng của viên Đại sứ Đại Hàn, đụ tơi bời hoa lá… Bây giờ Nguyệt đang ôm đụ con mình, đại úy Lý.

Sướng, Bướng quá con ơi, Lý ơi. Hai mươi năm rồi, mẹ đụ rất ít chỉ vì nhớ con. Nhưng mẹ không thể nào sung sướng như đang đụ với con. Thế nào mẹ cũng
làm vợ con, dù cha có phản đối.

Lý nghe sướng quá. Nhưng coi chừng. Sức của chàng sẽ không đủ thỏa mãn i.ho Nguyệt đâu. Một ngày mà bà đụ dện bốn người đàn ông, thì Lý phải tìm chỗ khác mà sống.

Mới ra tơi bời với cô bé Thúy An hai cái sáng nay, nên Lý chơi bà Nguyệt lâu đến gần một tiếng, tha hồ cho Nguyệt ra hai ba lần.

Sao dạo này, con chơi dai thế. Khác hẳn hồi xưa. Mới lên có dăm phút đã ra rồi. Ngày xưa Mẹ thường gọi con là Gà Trống. Con nhớ không? Ngày xun Mẹ chưa kịp sướng, con đã ra như chát đồ. ôi sướng quá, ra đi con, ra cho hết nhen. Cho Mẹ mang thai lần nữa nhen. Mẹ chỉ muốn có thai với con thôi… Nghe Mẹ ra nè cái thứ tư, nhiều lắm con ơi. Lý ơi. ôi nhiều quá, còn nữa con ơi, nghe này… Hai đứa ra một lúc như thế này, thế nào mẹ cũng mang thai.

VN88

Viết một bình luận