VN88 VN88

Chơi nhau mà không sướng thì cái gì mới sướng hả chị

Thì vẫn chuyện anh chàng hải quân Lý, bồ của mẹ, và cha của chị… Trưa nay, nhân nhà không có ai, em đã đưa Lý vào phòng em, và em đã gần gũi chàng hết ba lần, chỉ vì chàng có đôi mắt đẹp quá. Và chàng chơi cũng hay nữa.

Vừa nói Thúy An vừa nhìn phản ứng trên mặt của Thúy Nga…
– Em sợ. . . phải mang thau với chàng, vì không uống thuốc ngừa thai. Mới đây, khi về phòng, em nhận được mảnh giấy chàng viết.
Thúy An đưa cho Thúy Nga đọc.
“Em Thúy An thân thương. Em ác lắm, tự nhiên gần anh làm gì, để suốt cuộc làm tình với mẹ em, anh đã liên tưởng tới em? Anh sẽ được mẹ cho ở trong nhà này. Vậy em làm ơn thu xếp thế nào để hai chúng mình gặp nhau mà không tới tai Nguyệt. Anh Lý”
– Em đã gần Lý, người tình của Mẹ? Và Lý ra trong em đến hai lần?
Tại anh chàng có đôi mắt đẹp như Alain De lon…

Nói xong Thúy An gục đầu xuống, làm như nàng có phút ân hận, hay xấu hổ. Kỳ thật thì cái tuổi non dại của Thúy An nó đòi hỏi tình dục quá. Nếu đêm hôm qua Đại nằm lại chơi với nàng đến sáng, chưa chắc gì có sự việc xảy ra.

Thúy Nga thì liên nghĩ đến hình ảnh trần truồng mà trưa nay Lý đang làm tình với bà Nguyệt, mẹ nàng. Con cặc của Lý to và dài hơn anh tài xế khi cứng lên. Tài nghệ của Lý cao cường hơn… Không thế mà đàn bà dâm như Nguyệt có thể si mê, lâu đến gần hai mươi năm? Tại sao bây giờ gặp lại, Nguyệt có thể dồi cách xưng hô Lý, như anh với em… Nàng vẫn gọi lý là “CON”. Nếu thế con nàng sẽ gọi Lý bằng gì? Tự nhiên Thúy Nga trào nước mắt. Thúy An tưởng lầm bà chị buồn mình đã ăn nằm với Lý, nàng vội vã xin lỗi:
– Em xin lỗi… lúc bấy giờ em không biết Lý là ba ruột của chị… Chỉ biết chàng là bồ của mẹ thôi. Mà bồ thì dùng chung có sao đâu?
– Không, chị khóc vì chuyện khác. Thúy Nga nói. Giá mẹ đừng cho chàng ờ đây thì tiện hơn. Vào ra thế nào cũng gặp mặt.
– Có lẽ vì vì Lý là con, nên mẹ đã không thu xếp cho được gặp chàng. Em biết thế vì ngồi ở cánh cửa cho tới khi hai người ngưng ái ân. Bà nhất định không cho Lý biết chị là con. Nghĩa là chúng mình vẫn gọi chàng là… chú. Riêng em thì lúc vào giường với chàng, em phải gọi chàng bằng ANH, vì không ai làm tình với CHú được. Phải không chị Nga?
Nhất định em sẽ làm tình, vẫn làm tình với Lý?
Nga hỏi.
– Sao không? Thế. . . chị sẽ không còn đi lại với anh tài xế à?
Chuông gọi cửa vang lên. Giờ nầy mà còn ai đến đây tìm mẹ nữa. ‘
– Em ra coi thử ai? Nga bảo.
Thúy An ra mở. Là Tuyên. Trời ơi, sao lại giờ này. Tuyên thường đến vào giấc trưa. Sao lần này chàng đổi giờ?
Dạ mẹ cháu đi chơi vắng, không có nhà. Thúy An nói.
– Tôi biết, Tuyên nói. Tôi đến gặp người khác, được không?
Gặp người khác. Chú định gặp ai? .
– Chị Thúy Nga. Chị ấy chắc có nhà? Vì người tài xế đang bận ở nhà xe với Thúy Diễm. CÔ bé vừa chơi vừa la như giặc.
– Vâng chị Thúy Nga thì có ở nhà, để cháu vào kêu. Thúy An quay người vào, nói Thúy Nga:
Chú Tuyên chú đến gặp chị. Chú diện đẹp lắm… Bộ có hẹn hả?
Trời, chú Tuyên. Sao lại đây? Hôm qua chị có gặp chú ờ cổng trường, có ăn ly cà rèm với chú. Chị có nói chuyện với chú gần nữa tiếng. Chú có hẹn đưa chị đi chơi, nhưng chỗ khác chứ không phải ở đây. Chết, sao chú bạo quá vậy. Hay em ra… bảo chị không có nhà.
– Chú còn biết chị chắc chắn có ở nhà vì anh tài đang chơi với Thúy Diễm dưới nhà xe… Thu xếp tiếp chú một tý đi…

Nga làm bộ càu nhàu, bước đi, để Thúy An thấy chị minh không muốn gặp chàng.
– Chú Tuyên, Nga nói với dáng thân thương, tình tứ.
Tuyên là bồ của Nguyệt, nhưng hình như chàng cũng trẻ tuổi hơn. Tối nay chàng diện thật kẻng, nên trông chàng càng trẻ trung hơn. Thúy Nga… động lòng… Nàng muốn đoạt người yêu của mẹ, vì bà đang đi chơi với Lý. Bà thì thừa mứa, trong khi các con thiếu thốn tình yêu… Đến như Thúy Diễm chàng cũng đã ngủ qua rồi, cũng vì Diễm khoe với nàng về tài nghệ của Tuyên, nàng mới dám:
– Sao chú đến giờ này? May mà’ mẹ cháu vừa ra khỏi nhà với một người tình…
Tôi thấy, vì đứng trước nhà cả ba tiếng đồng hồ. Cô Nga đẹp quá. Nhất là đôi mắt. Không ai có thể làm ngơ được…

Nga cúi xuống, vờ thẹn thùng, mắc cỡ. . .
– Mình đi đâu một vòng, hay đứng đây có tiện không?
– Thôi, đi một vòng làm gì, mà đứng đây thì gió lạnh. Hay anh vào phòng em . . . ngồi chơi . . . đi anh . . . Tuyên sướng rung người vì Nga đã tự động đồi cách xưng hô anh em thay vì chú cháu như lúc nãy.
– Khoan, Nga đợi tôi ra xe mang thức ăn vào, chúng mình cùng ăn. Chắc Thúy Nga chưa ăn tối.

Rồi chàng ra xe và vào phòng Thúy Nga, tự nhiên như Nga là bồ chàng chứ không phải là Nguyệt.

VN88

Viết một bình luận