Nhưng bà Nguyệt nhất định không xa chàng dù thâm tâm bà đã biết rất rõ về hoàn cảnh của Lý và Thúy Nga… Hằng đêm, Nguyệt vẫn nằm chung với Lý. Vẫn ân ái vôi Lý như hồi xưa. Dù ngoại tình với ai cả trăm người, nàng không tài nào quên nồi đứa con nuôi đã có với nàng cái bào thai.
Thế nên Lý vần tự nhiên ra vào ngôi nhà sang trọng của bà Nguyệt mà không sợ bà nói một lời. Chàng vẫn ngang nhiên gần gũi hết Thúy Nga, đến An và đến Diễm… Đụ tay ba, có cái sướng đặc biệt là, cặc nhét vào lồn một người, còn miệng ân ái với người khác mà người khác chẳng ai xa lạ: chính là em hay người chị.
Kể ra tiên cũng không bằng Lý.. cơm no bò cưỡi… mà lấy được cả bốn mẹ con trong cùng một nhà.
Lý đang đụ ngon lành, bỗng Thúy Nga chịu hết nổi rủ chàng cùng ra.
– Anh ơi. Lý ơi, em nhịn lâu quá rồi. Bây giờ anh phải cho em tuôn ra nhen anh. Anh ra với em. . . và cô Thúy An… nếu muốn cùng ra với anh chị thì ra nhen.
Cả ba, ôm nhau, quằn quại ra trong nhau những giọt tinh khôi, những giọt Bung sướng, hạnh phúc ngàn đời. Biết bao giờ mới được ra như bây giờ??? Cái bụng Thúy an thấy mà thương. . . Ai có ngờ đàn bà có chửa mà dâm như gái mới lớn lên.
Cả ba nằm sóng sượt thở hồng hộc… Chưa bao giờ họ ra như thế thật… Hai bàn tay của Thúy An nắm chặt tay chị Thúy Nga mà thở:
Nàng hỏi chị: . .
– Có ra nhiều không chị Thúy Nga?
Thúy Nga chỉ gật đầu, trả lời không nói…
Hình như anh chàng Lý đã vào giấc ngủ, tiếng ngáy của anh vang lên… Và cả ba nhập vào giấc ngủ đê mê. Thúy Nga hằng đêm tưởng nghĩ đến lời cô em Thúy An: nhôm nào chi” uốn em sẽ mang về một cậu trai, tuổi chỉ bằng em, là nhỏ thua chị ba bốn tuổi, nhưng tài nghệ trên giường thì phải nói là thánh nhân. Chị phải bái phục…
Cái ngày hoàng đạo đó đã đến… Xe Thúy An về nhà một buồi chiều, trên đó có cậu Hạnh. . . Tay cự phách đã làm nàng ra đến năm lần tại khách sạn Hoàng Ngự tại Chợ Lớn.
Vào phòng, Thúy An giới thiệu ngay:
– Đây là Thúy Nga, chị ruột của em. Mười chín tuổi, còn độc thân. Còn đây là Hạnh “Cao Thủ Võ Lâm” của em. Trên giường thì chàng là vị thần, không bao giờ biết mệt…
Hai người ân cần bắt tay nhau. Thúy Nga hốt hoảng:
– Chết, sao em không cho biết trước. Hôm nay chị bận. chị có cái hẹn. . . với . . . Lý, mười lăm phút nữa chàng lại. Hay… là… em đưa cậu Hạnh đi phố một vòng. Chừng năm giờ quay về , thì chị với Lý đã xong. Được không?
– Ăn hoài một món mà không chán hả chị, Thúy An nói. Được em với Hạnh đi. Đúng năm giờ em quay lại… Cố “làm” với ông già đó nhanh nhanh tý nhen.
– Chắc hẳn..: hôm nay… chàng chỉ dược vài cái là cùng. Bởi thế chị mới dám hẹn với em là năm giờ quay lại…
Cánh cửa phòng chị Thúy Nga đóng lại. Thúy An và Hạnh tính ra phố dong chơi cho hết thì giờ. Nhưng khi xuống cầu thang, họ gặp ngay cô em Diễm đang chạy lên, trong bộ đồ tắm hở hang. Tự nhiên nàng nảy sáng kiến: hay là cho Diễm hứng trước. Nàng bèn giới thiệu:
– A, đây là Diễm, cô em út. Mười sáu tuổi. Mười sáu nhưng chịu chơi lắm… Còn đây là Hạnh, mười bảy tuổi ông thần trên giường đó… Chơi mà đàn bà không ra bốn năm cái, thì không ăn tiền… Chị giới thiệu cho Diễm. . . Thử qua một lần đi em…
Diễm và Hạnh bắt tay. Anh chàng ngắm mãi thân người hấp dẫn của cô Diễm. Chị Thúy An đi ngược lại. Tìm chồ kín đứng, đợi cho Lý vào căn phòng của Thúy Nga. Như mọi lần… nàng nhìn vào với cái lỗ bí mật. Cô Diễm đưa chàng Hạnh về phòng mình…
– Anh ngồi chơi nhé, để em thay bộ đồ tắm chút, và lau người cho sạch. Anh uống gì cứ mở tủ lạnh tự nhiên.