Nàng nói lớn, thật lớn, cốt cho Thúy Nga nghe. Lý lại ra trong nàng xối xả. Những giọt khí nóng rang tràn vào lồn nàng không ngưng. Và Lý mệt quá nằm bật ra thở, như chết rồi.
Ngoài kia, quả Thúy Nga đã bị cảnh dâm dật chịu không nổi. Nàng về phòng riêng, cầm trái chuối to và dài bằng cặc của Lý. Nàng cởi quần, cởi áo ra như con điên, dện khóa chặt cửa. Nằm lên giường, thòng hai chân xuống, và nói:
– Thúy An ơi, em chơi con cặc gì mà to và dài ghê sợ vậy? Của chú Lý hả? Trời ơi chị nhìn thấy hết từ đầu. Chịu không nổi, chị đã về lấy một trái chuối cũng to và dài không kém. Chị vạch lồn, đút vô thủ dâm đây em. Trời ơi, chị đang tưởng tượng cảnh chú Lý đụ em đây Cặc chú Lý dài và to quá… Chị đang thụt quả chuối nay…
Bên phòng Thúy An im lặng. Lý đang nhắm đôi mắt liu hiu như ngủ. Thúy An không nghe gì nữa bean ngoài. Tiếng Thúy Nga cũng im bặt. Như vậy là thế nào. Thúy An đoán là bà chị đã chịu không nổi đã về phòng tự thủ dâm.
Thúy An xin phép Lý chạy xem Thúy Nga thủ dâm. Nàng chạy lại ngồi trước phòng chị Thúy Nga, nhìn vào lỗ khóa, và thấy Chị Thúy Nga đang thọt quả chuối dài và bự không khác cặc của Lý:
– Trái chuối này cũng to và dài cỏ khác gì cặc của chú Lú đâu. VÔ lồn chị đi em. Thụt cho lâu. ôi sướng lắm em ơi? Con Thúy An sao sung sướng thế. Nó được chú Lý người tình của mẹ và cha ruột của tôi chơi, bú. Trời ơi nhớ lại cảnh hai người bú nhau.chịu không nồi. Chơi đi em . . . cái này phải lâu thiệt lâu nhen. . .
Thúy Nga đã thụt trái chuối dài vào lồn. Trái chuối để nguyên vỏ. Đít nàng hẩy lên từng chặp, tay tự bóp vú và kêu lớn lên:
– Có người đàn ông nào rảnh, cho tôi mượn đỡ con cặc tôi chơi đến chiều, đến tối, đến sáng mai cũng được . ôi sướng nhưng không sướng bằng cặc thật. Không sướng bằng cặc của chú Lý. Không sướng bằng Em Thúy An vừa đụ, vừa nút lưỡi với chú Lý…
Thúy Nga cứ nhắc đến tên chú Lý hoài không dứt. Thúy An lại nứng lồn dữ dội. Nàng đang mặc có cái quần mỏng dành. Nàng cho tay vào lồn chà mạnh. Vừa xem chị Thúy Nga thủ dâm vừa chà lồn. Nàng nghe phía saU lưng như có người. Thúy An quay lại.
Đó là Lý:
– Em đang xem gì mà khích động thế? Lý hỏi.
Thúy An hoảng hồn, đứng bật dậy, dắt tay chàng về phòng:
– Không, em có xem gì đâu. Xem chị Thúy Nga nằm ngủ . . . mơ màng. . . Chắc chị chịu không nổi cảnh hai chúng mình đụ nhau… Lý trào dâng một niềm thương. “Thúy Nga đã chiu không nổi cảnh hai chúng mình đụ nhau’. Thế Thúy Nga chưa từng biết đụ là gì à??? Chưa có nhân tình à??? Tội nghiệp cho con tôi. Mười chín tuổi đầu rồi chớ còn nhỏ nhoi gì đâu . . .
Lý để nguyên trần truồng như thế, lật Thúy An ra đụ chứa chan, đụ tàn khốc… đụ cho quên hình ảnh Thúy Nga đang đau khổ.
– Thúy Nga chưa biết Đụ là gì Bao? Lý hỏi Thúy An. – Dạ… không biết nữa. Thúy An nói… Em nghĩ chỉ nhìn vào và thèm chúng mình đụ nhau… không ân hận. Chỉ ước ao Lý không là cha…
Để làm gì? Lý hỏi nhanh.
– Còn để làm gì nữa… Anh mà không là cha, có lẽ buồi chơi này thêm vui, vì mình anh mà đụ tới hai cô bé tuổi đáng con…
Không được. Lý nghĩ. Thúy Nga muốn dự phần vào??? Không được. Chỉ mình Thúy An thôi. Và chàng trổ tài nắc dữ dội, nắc như chưa từng được nắc.
– Sao bữa nay anh dữ dằn thế. Thúy An hỏi. Nắc thế sướng lắm anh ơi. Nắc tiếp tục cho em sướng với Lý ơi…
Bên kia chị Thúy Nga sắp ra. Nàng cho quả chuối vào tận đáy lồn, rồi rút ra. Cứ thế nàng chơi. Chơi thỏa mãn:
– Nè, Tôi ra nè chú Lý ơi. . . Cặc chú vào lồn Thúy An sướng làm sao, thì quả chuối này cũng làm cho tôi Bướng như vậy. ôi tôi đang bắn ra, ôi sướng quá trời ơi còn nữa, còn nữa. . .
Ra xong, Thúy Nga để nguyên quả chuối nằm trong lồn mà thở, nhắm khít mắt. Hình như nàng còn muốn chơi thêm chớ chưa dứt. Trong khi đó Lý đè Thúy An đụ lừng trời. Thúy An la:
– Ôi anh Lý. Cái này phải thực lâu nhen anh. Phải một tiếng đồng hồ nhen. Sao không nghe chị Thúy Nga đến xem hai đứa mình đụ hả anh ? ? ?
Lý im lặng, cứ đụ Thúy An như xé trời, như rọc biển. Chàng cũng nhắm mắt. Một ý nghĩ đen tối nào đó đang thoáng hiện trong óc chàng, nó đen tối như căn phòng thiếu ánh sáng chàng đang đụ Thúy An.
Như thế là anh chàng đẹp trai Lý đã được đương nhiên giải ngũ, nhờ vào đồng tiền và thế lực của bà Nguyệt. Nhưng được giải ngũ thì chàng lại bị “gông cùm” với bà Nguyệt. Đi một bước, Lý phải có người theo dõi. Ngay cả chuyện ái ân của chàng với Bà, cũng hớ hênh, bừa bãi.
Một phần vì Bà quá thương Lý. Một phần vì bà nghĩ các cô gái hãy còn thơ ngây. Một hôm mùa hè, Bà với Lý xuống hồ tắm lội bơi… Xong bà lên trước, ngồi vào chiếc ghế vải, có dù che… Lý leo lên bờ, chàng cũng ngồi vào chiếc ghế gần đó đọc sách.
– Sách gì đó Con? Kéo ghế ngồi sát vào Mẹ nè, để tay lên ngực Mẹ nè.
Lý đeo kiềng râm, và làm theo lời bà Nguyệt.
– Hừm, hai đêm rồi không có gì hết. Mẹ thèm quá Lý ơi…