Thuý Nga xanh mặt, không ngờ chuyện mình làm đã được hai cô em theo sát. Không dấu vào đâu được. Thuý Nga đành thú nhận:
– Ừ đó. Chị có thủ dâm bằng quả chuối già. Em tìm thấy ở đâu vậy. Thật sơ ý, đáng lẽ chị không nên cho hai em biết việc này…
Bây giờ thì đến phiên Thuý An cười rũ rượi. Thuý Nga hỏi gấp:
– Nữa, tới phiên em cười. Cười cái gì mới được cơ chứ?
– Em cũng thủ dâm như chị, nhưng bằng…bằng ..bằng củ cà rốt nhỏ xíu hà. Ngắn lắm. Sợ mất trinh, sau này chồng nó khinh…
Thuý Nga nghe em nói vậy, bèn đính chính:
– Cái đó là hồi xưa, thời cổ lỗ xỉ ông bà cha mẹ mình trọng chữ trinh. Còn thời bây giờ…như gái Âu Mỹ, mười bốn tuổi mà còn trinh thì bị coi là gái ở dơ…
– Em cũng thế. Diễm chen vào. Em cũng thủ dâm…mà bằng ngón tay của chính mình. Chỉ cho vào chừng hai lóng…sợ mất trinh…
– Trời . Em còn nhỏ quá mà đã biết chuyện người lớn? Nga hỏi.
– Cái gì? Em mười sáu rồi chớ bộ. Ở nhà quê, con gái bằng tuổi em đã có vài mụn con…Chớ không phải chịu thiệt thòi như em đâu. Em biết thủ dâm từ hồi mười bốn lận….
– Chị định nói với hai em là chừng nào ….lớn như chị. Chừng nào cơ thể con gái biết đòi hỏi tình dục, chịu không nổi hẳn …Mà bây giờ hai em đã nói cho chị biết sự thực thì…thôi kín miệng mà làm đừng cho mẹ hay, bả mắng chết.
Một lần nữa bé Thuý Diễm cười thành tiếng, ngất nga ngắt nghoẻo. Thấy vậy Thuý Nga hỏi ngay:
– Gì mà cười nữa đó em?
– Chị tưởng mẹ hiền lắm hả. Mẹ cũng làm như chị em mình. Nhưng tối tân hơn là bằng ..bằng…cặc giả đặt mua ở ngoại quốc. Em có lén thấy mẹ làm một lần ngày…Vui lắm cơ. Sướng lắm.
– Cái gì. Thuý An hỏi. Em có thấy mẹ…thủ dâm hả?
– Nhiều lần chớ không phải một. Một hôm em lén mượn con cặc giả của mẹ đâm thử vào…Sướng lắm các chị ơi….
– Chết, như vậy là em đã mất trinh, phải không? Nga hỏi.
– Hùm. Mất trinh với chả mất. Em đã …đã gần rũi với ít nhất ba người đàn ông…
– Với ba người đàn ông? Thuý Nga không tin tai mình nên chồm người lên hỏi tiếp:
– Có phải em nói…em đã gần gũi với ít nhất ba người đàn ông?
– Vâng, chị làm gì như cháy nhà đến nơi. Có, em đã ân ái với ba người đàn ông. Thèm quá, em làm thử, đâm ra ghiền…
– Là ai??? Nói cho chị nghe, với. Thuý Nga hỏi dồn.
– Người thứ nhất là Cha sở tên Kiêm. Diễm nói. Người thứ hai là …anh tài xế nhà mình. Và người thứ ba là Tuyên, nhân tình của mẹ.
Thuý Nga thở hắt ra, tai vẫn hoang mang. Không ngờ cô em nói bạo dạn và….tỉnh bơ như thế, cả Tuyên, nhân tình của mẹ nữa…Nga hỏi:
– Có cả Tuyên, nhân tình của mẹ nữa hả? Hả bé Diễm.
– Vâng, đáng ra thì việc này không xảy ra, nhưng em bị khiêu khích nhiều quá nên…nên đành phải chơi qua cho biết. Không dè Tuyên mê em. Tuyên say đắm em. Tuyên bảo “Tuyên yêu em hơn mẹ. Em làm hay hơn mẹ. Em thơ ngây hơn mẹ…”
Những lời chân tình nhưng đúng sự thực, Nga không còn cãi được. Diễm thơ ngây hơn mẹ nàng. Diễm làm tình hay hơn mẹ nàng. Tuyên đã mê Diễm hơn mẹ nàng….Nhưng Nga không chịu đứng ở đó, nàng hỏi tiếp cô em:
– Diễm, lần cuối cùng, em gần Tuyên là ngày nào?
– Mới trưa nay, nhưng mẹ không hay biết. Mẹ cứ cho em còn nhỏ, thơ ngây, dại khờ…lo vào bếp pha càphê, lấy bánh ngọt cho Tuyên ăn…Trong lúc đó, em và Tuyên …dắt nhau vào phòng tắm.
– Như thế hai người….chỉ làm được có mười, hoặc mười lăm phút?
– Ừ, chừng mười phút thôi, là Tuyên ra trong em. Có khi em chưa kịp sướng nữa kìa…Mà có ăn nhằm gì . Muốn chơi lâu, thì em tìm đến anh tài xế, tha hồ một tiếng, hai tiếng cũng được…
– Em không sợ có bầu à?
– Dạ chơi thì phải chuẩn bị chớ.
Thuý Diễm vói tay xuống hộc tủ lấy vài ba hộp thuốc ngừa thai liệng lên giường và nói:
– Bùa hộ mạng của em đó.
– Nhưng tuổi của em….làm sao mua được những thứ này?
– Không phải em mua, mà lấy cắp của mẹ. Của bả thiếu gì trong tủ. Em xài hết lại vào lấy. Bộ chị tưởng mẹ chỉ có Tuyên là nhân tình thôi sao? Hằng tá. Muốn chơi ai là hẹn hò. Nhưng, em chỉ không hiểu sao mẹ lài có những nhân tình tuổi chỉ đáng con…