VN88 VN88

Pê Đê làm tình đút cặc vô lỗ đít nhau

Tuy than vãn nhưng các phụ huynh cũng phải đầu hàng. Nhẹ nhõm, nhà Gaudard đột ngột đề nghị tặng một phần chi phí kinh tế cho việc chăm sóc đứa con trai. Nhưng, khi tôi bắt đầu mơ mộng thì ba kết thúc cuộc đàm phán.
– Henri-Paul, giải pháp này chỉ có thể là tạm thời. Nếu các bạn đồng ý, tôi sẽ tìm xem có chỗ nào khác để giải phóng mình…để tụi nhỏ sống trong tự do.
Henri-Paul đã đồng ý.

Ngay ngày hôm sau, Milou đến chia sẻ đồ đạc với tôi … hay đúng hơn là giường tôi. Buổi sáng đầu tiên, khi chúng tôi ra khỏi phòng ngủ, mặt ba tôi vàng, mặt mẹ xanh. Họ cho cảm tưởng như đã không ngủ được. Chúng tôi rõ ràng đã làm tình ba hoặc bốn lần nhưng tôi không có cảm giác mình đã rất ồn ào. Chắc là trí tưởng tượng của họ đã bay bổng suốt buổi tối.

Eùmile đã dọn đồ tới và nhà Rousseau bắt đầu thay đổi một chút những nếp sống thường ngày, đặc biệt là việc sử dụng phòng tắm vào buổi sáng. Mỗi ngày, ba làm rớt vòi nước lúc tắm khi thấy cái ly và bàn chảy đánh răng của Milou. Mẹ tự động quay mặt đi khi chúng tôi tay nắm tay bước vào căn phòng bà đang ở.

Việc ở chung “vui vẻ” như vậy chắc chắn không kéo dài được lâu. Chưa đầy một tháng sau, ba về nhà với vẻ hớn hở. Chuyện này không có trong thói quen của ông. Thực ra, ông có một tin vui muốn báo cho chúng tôi biết. Ông họp mặt mọi người lại, vừa xoa tay hài lòng.
– Mấy con, các con sắp dọn nhà.

Thật đột ngột, nhưng cũng rõ ràng. Sự ngẫu nhiên giúp ông tìm ra một căn hộ nhỏ có đầy đủ tiện nghi chỉ chờ chúng tôi dọn vào. Chỉ nghe thôi, căn họ có tất cả các ưu điểm. Tôi đâu có ngu. Ưu điểm chính yếu của nó là giúp ba mẹ tránh được bọn tôi. Ba nói rõ là ông sẽ chia tiền thuê nhà với ba Milou. Nhấn mạnh vào sự rộng lượng của mình, ông phô trương hơn nữa.
– Đương nhiên, ba mẹ sẽ đến thăm các con thật thường xuyên nếu có thể. Một lần trong tuần, ví dụ như vậy.

Thông báo này, dưới dạng tối hậu thư, rất thích hợp với chúng tôi. Milou của tôi, cũng như tôi, cũng chán cảnh phải chung đụng mà thắng lại quán tính của mình. Bốn mươi tám giờ sau, niềm vui trong tim, chúng tôi dọn vào một căn hộ rất cổ điển, hai phòng, nhà bếp, phòng tắm, nằm gần trường học. Giải phóng khỏi mọi cấm đoán, chúng tôi đã xây nên, ngày qua ngày, mộ cuộc sống tuyệt vời. Những chuyến viếng thăm của phụ huynh thì hiếm, của Rémi và Sophie thường xuyên hơn.

Tình yêu của chúng tôi ngày một mạnh hơn. Chúng tôi chỉ còn sống người này vì người kia, không kể đến thế giới bên ngoài. Chúng tôi không có bạn mà cũng không cần có. Ở nhà, chúng tôi chỉ thấy thoải mái khi trong vòng tay nhau. Chỉ sự tiếp xúc nhỏ cũng gợi nên cảm giác của chúng tôi … Tôi để các bạn đoán xem chúng tôi làm gì trong phần lớn thời gian. Chế độ sống như thế khiến chúng tôi sụt mất vài kílo, nhưng chẳng có gì nghiêm trọng.
Vô thức, nhiều tháng qua, mối quan hệ trở nên tốt đẹp hơn với gia đình. Quan niệm trái tự nhiên của các bậc phụ huynh dần yếu đi. Sức mạnh của thời gian, chắc vậy? Họ biết chấp nhận là điều hiển nhiên. Eùmile và tôi yêu nhau và chúng tôi yêu nhau điên cuồng. Một ngày mà tôi không nắm tay Milou, mẹ đã thốt lên.
– Bộ tụi con giận nhau à?

VN88

Viết một bình luận