VN88 VN88

Pê Đê làm tình đút cặc vô lỗ đít nhau

Tơi thấy thương hại cơ. Chúng tơi vừa làm hỏng một trong những ngày đẹp nhất đời cơ. Sự ngạc nhiên đến từ Rémi. Đột nhiên, anh cười lớn tiếng, ha hả, giống như tiếng đười ươi, làm mọi người im bặt Rémi cười, cười mãi, đến hết cả hơi. Sophie khơng đợi lâu để tiếp nối. Nội Gertrude, dù khơng hiểu tại sao, lại bắt nhịp. Milou và tơi tiếp bước. Ba tơi cũng vậy. Ba Milou cũng khơng muốn mất phần. Mẹ mở một con mắt rồi nhập cuộc, sau đĩ đến Marthe. Các ơng bà, bối rối, nhún vai vẻ chịu thua rồi…tiếp tục dùng champagne.
Trận cười vừa trải qua, trước khi sự khĩ chịu lại tiếp diễn, sự ca cẩm lại bắt đầu, lại chính Rémi tỏ ra rất tuyệt vời. Lần đầu tiên trong đời, tơi khám phá ra anh mình. Anh đi lại bên tơi, ơm hơn tơi và Milou.
– Đĩ là quyết định của mấy em, anh khơng thấy mình cĩ quyền gì để chống đối. Anh cịn thấy tuyệt khi Émile vừa làm em vợ vừa làm em rể.
Sophie cũng lại bên chúng tơi. Những người khác hiểu ra lớp trẻ đang che chở cho nhau.
Ba nĩi lời cuối cùng.
– Tốt, bây giờ chỉ cịn phải chấp nhận và quyết định xem chúng sẽ sống chung như thế nào. Đúng khơng Henri-Paul?
Khi buổi lễ tiếp tục, khơng khí cĩ vẻ ấm cúng hơn, nội Gertrude vẫn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

Phần 4: Tai Nạn

Cuối cùng họ cũng chấp nhận. Dè dặt, nhưng họ đã chấp nhận. Họ đã đưa ra điều kiện. Không thể chấp nhận được. Nếu nghe họ, chúng tôi sẽ chỉ gặp nhau một hoặc hai lần trong tuần và nếu có thể, khi họ vắng mặt. Trước mặt họ, chúng tôi phải tránh bất kì cử chỉ nhỏ nhặt nào nói lên tình cảm của mình. Quá sốc, mẹ tôi giải nghĩa. Dưới mắt họ, đương nhiên là không có gì có thể lọt ra ngoài khuôn khổ gia đình và nếu chúng tôi tránh đi chơi chúng với nhau thì sẽ tốt hơn.

Không còn có thể chịu nổi nữa! Họ muốn chơi trò giấu mặt kiểu đà điểu. Để cứu vớt tôn nghiêm của mình, họ sẵn sàng tạo nên địa ngục trần gian. Bây giờ khi họ đã biết rồi, chúng tôi muốn yêu nhau điên loạn. Nếu đầu hàng họ, sống một mối quan hệ thuần khiết với Milou, thì thà không nói ra còn hơn.

Đó là một cuộc đấu giá chợ trời. Diện kiến trước mặt phụ huynh như trước toà án, chúng tôi đã để họ nói hết những điều ngu xuẩn của mình. Cùng hiện diện có Rémi và Sophie, im lặng, nhưng, có vẻ họ cũng không tin vào tai mình. Chúng tôi đã phải phản đáp từng điểm một. Trước tiên, chúng tôi muốn sống chung mọi ngày và mọi đêm. Thứ hai, đương nhiên chúng tôi không có chủ định nhảy chồm lên nhau khi họ có mặt nhưng điều này có làm họ thích hay không, thì thái độ của chúng tôi sẽ giống như những cặp tình nhân trên đời. Cuối cùng, thứ ba, không có trong ý định của chúng tôi chuyện làm hai tên điên, trên hành lang trước nhà hay cả chỗ khác. Họ có thể tin tưởng khi nhận thấy cả Milou và tôi, không hề có nữ tính và rằng cho đến hôm nay, chúng tôi đã không thu hút sự chú ý của hàng xóm hay bạn bè (!!!).
Chúng tôi kết cuộc bằng chiến thắng cùng sự cứu hộ của Rémi và Sophie, hai người nói là chúng tôi có quyền như mọi cặp khác và chuyện đó không làm sốc họ.

Mặt khác, tôi cũng đi đến chuyện đe dọa, nói rằng trong trường hợp bị từ chối, tôi sẽ làm sao cho nhưng mối quan hệ thân thiết của họ nhanh chóng đượng thông tin về sự lưu đày dành cho hai đứa con trai pédé thương nhau. Lý lẽ này đóng vai trò quyết định.

Tôi đã kiềm lại không cười khi họ đã phải quyết định xem dưới mái nhà nào sẽ diễn ra những trò đùa giỡn của chúng tôi, ban ngày cũng như ban đêm. Họ nhường nhau trong vòng ba tiếng đồng hồ. Trả lời cho sự biện bạch của nhà Gaudard luôn là một câu không thể của nhà Rousseau. Phòng tôi thì quá nhỏ, của Milou thì đối diện một chung cư. Họ chấm dứt bằng cách hạ cố hỏi ý kiến của bọn tôi. Thực tế, phòng của tôi rất rộng. Có rộng chỗ để đặt thêm một cái tủ và các vật dụng khác. Dù sau thì Eùmile và tôi cũng đồng ý sống chung trong đó.

VN88

Viết một bình luận