Mỗi năm họ tổ chức ở một nơi. Năm nay Nê dành tổ chức tại Sài Gòn. Và, các bạn Nê ở khắp các nơi như Đà Lạt, Bảo Lộc, Dầu Tiếng..v..v..sẽ tề tựu về đây. Tuần lễ vui chơi ấy được gọi là tuần lễ Đế Vương hay tuần lễ hoan lạc. Và, người tham dự chỉ được mang theo vợ, chứ không được mang gái điếm hay gái nhảy đến.
Chị Hà cho tôi biết sơ qua, trong tuần lễ hoan lạc ấy, mọi người tham dự hóa trang sơ sài và được quyền chọn người đàn ông hay người đàn bà mình thích trong số người tham dự, rồi lần lượt đổi nhau. Vào đêm cuối cùng sẽ có cuộc thi xem đàn ông ai có cặc lớn nhất và đàn bà ai vú lớn, lồn to và đụ dai nhất sẽ được bầu làm Vua và Hoàng Hậu.
Người muốn trúng tuyển, phải biểu diễn đụ một kiểu đụ thường và hai kiểu đụ độc đáo và dai sức trước mọi người, nếu không bỏ cuộc vì đuối sức sẽ được trao giải thưởng, giải này do toàn thể mọi người tham dự tuần lễ hoan lạc cùng chấm điểm và công nhận. Giải thưởng chỉ có một giải duy nhất : một chiếc quần xì líp đàn bà có nhận hột xồn và vàng lá. Có năm còn có thêm bức tượng người đàn bà nằm khỏa thân bằng ngà voi gắn trên một chiếc đế bằng vàng khối.
Mọi chuẩn bị xong xuôi thì bạn bè của Nê cũng lần lượt đến đủ. Chỉ những người ở xa đến mới ở lại nhà chúng tôi. Còn những người cư ngụ ở ngay Sài Gòn thì họ trở về nhà sau cuộc vui. Qua sự giới thiệu của chị Hà, thì họ toàn là chủ đồn điền trà, cà phê, đồn điền cao su giàu có. Chỉ có Nê và một người nữa là làm công chức. Nê là nhân vật số hai của Sở Liêm Phóng Nam Kỳ (Sở Công An). Tuy chỉ là nhân vật thứ hai, sau ông Chánh Sở là người Pháp chính cống, nhưng ông này đã già, đau ốm luôn, nên Nê thường thay ông trong mọi công việc. Do vậy mọi người thích làm thân với Nê.
Tôi cũng xin kể thêm là trong suốt tuần lễ vui chơi, chỉ đêm tối, đúng ra từ bữa cơm chiều, cuộc vui mới hào hứng. Còn ban ngày mọi người được quyền làm theo sở thích của mình : ngủ, đánh bài, đi phố mua sắm, thăm viếng nhau. Và, đặc biệt có quyền mời thêm bạn bè tham dự cuộc vui buổi tối. Theo như đã thỏa thuận với nhau từ lâu, chỉ đám bạn thân của Nê hoặc là người đã tham dự tuần lễ hoan lạc nhiều lần mới được tham dự cuộc thi tuyển chọn Vua và Hoàng Hậu, còn những người mới được mời, không được tham dự tuyển chọn.
Buổi tối đầu tiên, sau khi bữa ăn bắt đầu được một lúc, Nê và tôi, nhân danh chủ nhà, cũng như chủ chốt tuần lễ hoan lạc, đứng lên tuyên bố tuần lễ hoan lạc bắt đầu. Mọi người ra khỏi bàn tiệc đi lựa những người mình đã nhắm trước.
Chị Hà năm nay nhường vai chính cho tôi, chị chỉ đóng vai tham dự, chứ không dự tuyển. Theo điều lệ, Nê cũng rời tôi đi kiếm một người đàn bà khác. Tôi được nhiều người đàn ông chú ý nhất. Có lẽ là mặt mới. Nhưng, một ông chủ đồn điền trà ở Bảo Lộc, một người Pháp sang ở nước ta lâu năm, đã nhanh nhẹn nắm được tay tôi đầu tiên. Ông ta đã lớn tuổi, đầu hói, bụng phệ. Và đặc biệt lùn xủn. Ông ta lùn đến độ khi đứng cạnh tôi, đầu ông ta chỉ vừa đụng đến cổ của tôi mà thôi. Ông ta hớn hở ra mặt khi dành được tôi trước nhất. Chợt có tiếng một người đàn bà vang lên :
– Xoa (Francois), anh còn làm ăn được gì nữa đâu mà xí Lan. Một phút là “toi” thua cho coi.
Tôi quay lại nhìn xem ai vừa mới nói câu đó, thì chính là vợ ông ta. Xoa lúc lắc đầu, rồi vừa thè lưỡi ra, vừa nói tiếng Việt, bằng một giọng khá rành mạch :
– Không sao, không sao em yêu. Anh còn lưỡi là còn tất cả. Em biết rõ mà.
Mọi người cười ầm lên sau câu nói của ông chủ đồn điền trà lùn xủn. Bà vợ vẫn châm chọc :
– Nhưng chỉ có lưỡi thôi thì làm sao mong trúng tuyển để làm vua được.
– Không, em yêu. Anh không cần thi. Anh cần cái khác kia.
-Vừa nói, ông ta vừa đỡ tay để tôi leo lên đứng trên bàn tiệc và từ từ cởi quần áo của tôi ra.
Như lễ cắt băng khánh thành. Sau khi bà chủ nhà hay chủ tuần lễ hoan lạc, được một người đàn ông chọn làm bạn đêm đầu tiên, người đàn ông phải đưa người chủ chốt đó lên đứng giữa bàn tiệc để mọi người được chiêm ngưỡng. Và, sau khi hai người chính đã thoát y trần truồng, những người khác mới được làm theo.
Mặc dù đã được chị Hà cho biết trước, và mặc dù tôi đã từng trần truồng trước Nê và chị Hà, nhưng giữa đám đông, trước hàng mấy chục con mắt thì chưa, nên tôi lúng túng vô cùng. Đã thế, khi chiếc quần lót của tôi vừa được bàn tay thiện nghệ của Xoa tháo ra, ông ta liền kéo tôi sát lại gần, để mũi vào lồn tôi hít một hơi dài như ngửi một trái cây thơm, tôi lại càng sượng trân. Tôi đưa mắt lúng túng nhìn mọi người, nhưng không thấy ai chú ý đến mình, nên mới yên tâm. Mọi người cũng như tôi và Xoa, cũng đang trần truồng vừa ôm nhau vừa ăn nhậu.
Bà vợ ông chủ đồn điền trà lùn xủn đang ôm cứng lấy Nê, một tay cầm ly rượu, một tay đang mân mê con cặc cứng ngắc của Nê, ra chiều thích thú. Rồi, đang ngồi trên đùi Nê, bà ta chợt từ từ khuỵu xuống há miệng ngậm chặt lấy cặc Nê mút liên tục. Nê khẽ rướn người lên, buông rơi ly rượu, hai tay cuống quýt vội xoắn tóc người đàn bà, mắt lim dim. Nhiều cặp khác hối hả rời bàn tiệc, kéo nhau vào buồng. Một vài cặp đụ nhau ngay dưới chân bàn với đủ mọi kiểu đụ khác nhau.
Xoa đỡ tôi vào một căn buồng kế bên bàn tiệc. Trong buồng đang có hai cặp đang làm tình, tiếng rên thống khoái của họ vang lên không che dấu. Xoa dời tôi lại một chiếc giường bỏ trống nơi góc nhà, và đẩy tôi nằm ngang giường, hai chân banh rộng ra. Chiếc giường ngủ cũng là kiểu giường Hồng Kông bằng đồng sáng loáng, khi tôi nằm ngửa, dang rộng hai chân, thì lồn tôi đưa ngay miệng ông chủ đồn điền trà lùn xủn đứng dưới đất. Ông ta ôm cứng lấy háng tôi, bú say mê. Ông ta như có biệt tài về bú lồn. Lưỡi luồn lách vào tận phía trong âm đạo, ngọ ngoạy rút ra thụt vào. Và, tôi có cảm tưởng lưỡi ông ta có một lớp gai, nên mỗi khi ông ta quét lưỡi trên mu lồn của tôi, hay rà nhẹ trên hột le, tôi bủn rủn cả chân tay. Bộ ria mép của ông ta cũng đặc biệt, mỗi khi ông dụi hàng ria lướt qua lồn tôi, tôi muốn ngất xỉu vì sướng. Thật đúng như chị Hà vẫn nói : “Nhất lưỡi, nhì râu, tam đầu, tứ củ”.
Trên đời có bốn thứ, những sản phẩm thiên nhiên, tạo nên khoái cảm, thì tôi đã được hưởng ba thứ : lưỡi, râu, củ. Chỉ còn đầu, chưa biết nó ra sao.
Xoa bú lồn tôi một lúc, chợt ông ta ngừng lại bỏ chạy ra ngoài. Thoáng chốc ông ta đã trở lại, kéo tôi nằm sát mép giường, tôi còn chưa biết ông ta định làm gì, thì đã thấy một vật trơn nhẵn để ngay lồn tôi từ từ nhấn sâu vào. Tôi biết chắc không phải là con cặc của ông chủ đồn điền trà.