Thỉnh thoảng, tôi mở bừng mắt nhìn trái dưa, vì tôi sợ nó lọt nguyên con vào trong thì rồi đời.
Tôi sung sướng với trò chơi nhét trái dưa vào lồn. Không biết như vậy bao lâu, tôi chỉ biết rằng tôi tiếp tục thụt trái dưa cho đến khi mệt quá tôi mới chịu ngừng và thở hắt ra. Dù vậy, như vẫn còn tiếc rẻ, tôi vẫn để trái dưa giữa hai đùi, kẹp chặt lấy nó và ngủ thiếp đi.
Tôi hoảng hốt ngoài vùng dậy khi nghe tiếng bác Nê gái ở ngoài sân. Tôi lật đật mặc quần mà quên mất trái dưa leo. Đến lúc kéo lưng quần lên, tôi mới giật mình, lượm vội trái dưa, nhét xuống dưới nệm, rồi hấp tấp chạy ra phụ chị Sáu đưa đồ vào bếp.
Trưa hôm sau ăn cơm xong, tôi dọn dẹp, rửa chén bát thật lẹ, tính lên nhà trên dòm trộm lỗ khóa nữa. Nhưng lúc mang rổ bát từ phía hông dãy nhà bếp ra, tôi thất vọng. Hôm nay cửa nhà bếp không đóng. Đã thế, chú tài lại mang ghế ra ngoài dưới bóng mát của cây bưởi, quạt phành phạch. Tôi tức điên lên, mà không biết phải làm sao. Chị Sáu đang ngủ lơ mơ trong bếp. Tôi hết chạy ra lại chạy vô rồi đứng nhìn quanh. Chị Sáu nhướng mắt lên hỏi tôi :
– Sao không đi ngủ đi.
Tôi đáp :
– Nóng quá ngủ gì nổi.
Tôi định kiếm chuyện nói với chị Sáu, để chị khỏi thắc mắc, sao trưa nay tôi cứ lẩn quẩn dưới bếp hoài. Mọi hôm, xong công chuyện buổi trưa, là tôi cũng làm một giấc mất tiêu rồi. Từ hôm lên ở nhà bác Nê, tôi cũng sinh tật ngủ trưa. Thật đúng với câu thầy giáo dạy chúng tôi ở trường : “Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt “. Nhưng tôi không cần mất công kiếm chuyện nói với chị Sáu, vì sau khi nói với tôi vài câu, chị đã bắt đầu ngáy khe khẽ. Chị Sáu thật dễ ăn dễ ngủ, người cứ mập lẳn. Mà hễ chị đã ngủ thì súng bắn bên tai cũng không làm chị giật mình.
Thấy đứng ngồi không yên, trong bếp mãi cũng kỳ, tôi đành mang rổ rau ra trước cửa bếp ngồi nhặt, viện cớ ngồi ngoài cửa bếp đỡ nóng hơn ngồi ở trong, mà thực ra là tôi canh chừng chú tài, tôi canh chú như mèo rình chuột. Tôi mong chú đi ngủ trưa cho tôi nhờ. Nhưng chú như một thằng lì. Chú mà ra phía ngoài nhà để xe là tôi dông lên lầu liền.
Chỗ nghĩ trưa của chú ngoài ấy. Vì chỉ ghé đây buổi trưa cho bác Nê ăn cơm và nghỉ ngơi, nên chú tài không có chỗ ở hẳn hoi, nhưng chú cũng kiếm một chiếc ghế bố kê trong nhà để xe, để ngả lưng. Tôi cũng nghĩ đến cả việc lên lầu quét dọn, nhưng không dám. Vì có tật giật mình, tôi sợ chú tài xế đoán ra ý nghĩ của tôi.
Rồi bác Nê trai xuất hiện ở cửa xuống nhà dưới. Thế là hết một buổi trưa. Bác đi làm thì còn gì để nhìn trộm nữa. Tôi làu bàu rủa thằng cha tài xế mắc dịch, kỳ đà cản mũi. Chị Sáu cũng đã thức dậy, ôm chậu đồ ra hông nhà giặt. Tôi đành theo chị. Qua buổi trưa hôm sau, hôm sau nữa, cũng cái mửng ấy. Trời oi nồng nên chú tài xế vẫn mang ghế ra gốc bưởi ngồi. Tôi tức ói máu mà đành chịu. Từ gốc cây bưởi nhìn qua khung cửa sổ thấy ngay chân cầu thang dẫn lên lầu. Tôi không thể nào lấy cớ dọn dẹp mà thản nhiên lên lầu quét dọn lúc bác Nê trai còn ở nhà. Thà chú tài không ngồi đấy mà tôi lên đỡ quê hơn. Vì nhà này ai cũng biết vợ chồng bác Nê hay làm tình với nhau buổi trưa.
Đúng như mẹ tôi nói, Tây tà cũng có khác, bác trai không cần giữ ý tứ với những người xung quanh. Nhiều hôm vừa ở trên xe nhẩy xuống, bác gái chạy ra đón chồng, bác Nê trai thản nhiên luồn tay vào áo vợ sờ vú. Hôm nào bác gái mặc áo ngủ có hai sợi dây đeo trên vai, bác trai còn bạo hơn, bác luồn tay dưới bâu áo, đặt tay lên mông vợ. Có hôm tôi còn nhìn rõ cả một mảng mông trắng hếu. Bác gái không mặc xì líp bên trong.
Mãi đến trưa ngày thứ tư, kể từ hôm tôi nhìn trộm lỗ khóa vào phòng vợ chồng bác Nê, cửa nhà bếp mới lại đóng khi tôi rửa bát xong. Tôi mừng như người bắt được của. Vội đặt nhanh rổ bát, chùi vội hai bàn tay vào đít quần, tôi quơ cây chổi đi như chạy trên mấy bực thang lên lầu. Tôi cũng chẳng cần vờ quét dọn mà lại thẳng ngay mục tiêu.
Vừa nhìn qua lỗ khóa là tim tôi đã đập liên hồi. Hôm nay bác Nê trai nằm duỗi dài trên giường, con cặc cứng ngắc đứng dựng lên. Bác gái nằm nghiêng, tay đang vuốt ve “cục cưng” một cách âu yếm. Rồi như nứng quá chịu không nổi, bác trai đẩy vợ nằm ngửa ra, leo nằm trên mình vợ ở thế đầu đuôi trở ngược. Hai người cùng bú lẫn nhau.
Tôi không biết tại sao lại có thể nhanh đến thế. Rõ ràng bác Nê trai còn đang gục đầu bú lồn vợ, và bác gái cũng còn đang ghì lấy hông bác trai như muốn con cặc của chồng lút sâu trong miệng mình, vậy mà chỉ mới khẽ chuyển mình như người đổi thế nằm, cánh cửa trước mặt tôi đã mở bung ra. Tôi đứng chết trân, còn trốn đâu cho thốt. Tưởng là bị la mắng, hay bị một trận đòn, nhưng không, bác trai trần truồng như nhộng nhoài người ra nắm tay tôi kéo vào phòng. Bác cũng không quên vặn chốt cửa. Điều kỳ lạ hơn nữa là bác Nê gái giơ tay ngoắc ngoắc tôi, như muốn tôi cùng tham gia.
Vào đến giữa phòng, tôi giựt tay ra khỏi tay bác Nê trai, đứng như trời trồng. Vợ chồng bác Nê bỏ mặc tôi, tiếp tục đụ nhau. Được nhìn thật gần. Thật rõ ràng. Tai được nghe tiếng rên, tiếng thở, và rõ ràng cả tiếng phọp phẹp từ phía dưới thân thể bác gái vang ra. Tôi chịu hết nổi. Tôi tự cởi hết quần áo của mình, đến sát cạnh giường kéo tay bác Nê trai đặt lên lồn tôi. Bác Nê trai khẽ mỉm cười, ôm vợ chuyển mình một cái, hai người đã đổi thế.
Vừa được chồng đổi thế cho lên trên, bác Nê gái ngồi phắt dậy, hai đùi như kẹp lấy mình bác trai, bác đụ ngồi liên tục. Bác Nê trai cuống quýt, một tay xoa nắn vú vợ, một tay xoa lồn tôi. Rồi tôi thấy bác Nê trai ra hiệu cho tôi trèo lên giường. Chỉ cần nhìn những cử động của hai bàn tay, tôi đã biết ý muốn của bác. Tôi cũng leo lên ngồi chàng hảng trên mặt bác trai, quay lưng vào mặt bác gái. Cả miệng bác trai ngoạm lấy lồn tôi liếm bú. Phía sau, bác gái vẫn tiếp tục nắc đến rung chuyển cả giường.
Như thế, một mình bác trai có thể làm cho cả hai người đàn bà cùng sướng một lúc. Bác gái thì không biết sao, riêng tôi, tôi đạt cực khoái. Nhiều lúc tôi muốn la lên, muốn hét thật to cho thỏa cơn sướng. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được một người bú lồn mình, mà bú đến sướng ngất như thế.
Nằm phía dưới, có vẻ khỏe hơn, nên bác trai vẫn như thường. Còn bác gái ở phía sau, cử động đã chậm hơn. Thỉnh thoảng bác ngừng lại như để lấy hơi.