Vợ chồng tôi đặt chân lên đất Pháp vào đúng mùa hè, nên tôi cũng thích hợp ngay với khí hậu ở đây. Nê còn phải chờ sắp xếp bổ nhiệm, nên anh được rảnh. Chúng tôi lợi dụng dịp này đi chơi thăm viếng nhiều nơi. Những ngày rảnh rỗi này, vợ chồng chị Liễu ở cùng quận nơi vợ chồng tôi cư ngụ, nên cũng đỡ buồn. Thế là chúng tôi thành hai cặp không rời nhau. Bây giờ thì Xoa phải tạm dẹp bàn đèn thuốc phiện. Vì món đó ở quê hương anh rất khó kiếm, và không thích hợp. Xoa phải chuyển qua dùng bạch phiến.
Ở trên đất nước tôn thờ tự do cá nhân tuyệt đối này, nên có nhiều cái rất lạ mà ở nước ta phải dấu diếm che đậy. Trước hết, tôi thấy rất nhiều những cặp đàn ông hay đàn bà ngồi ôm nhau hôn hít trên ghế đá nơi công viên giữa thanh thiên bạch nhật. Nhiều cặp còn táo bạo luồn tay vào trong quần, trong áo của nhau như trong phòng kín. Nê cho tôi biết đó là những cặp đồng tính luyến ái. Lúc đầu thực tình tôi không hiểu được tại sao hai người đàn ông hay hai người đàn bà lại có thể tìm thấy sướng khoái như những cặp đàn ông đàn bà bình thường. Trước kia cũng có đôi lần chúng tôi đụ nhau tay ba, hoặc thấy hai người đàn bà bú liếm lồn của nhau, tôi cho đó chẳng qua vì họ muốn chơi kiểu lạ, trong một lúc nứng tình mà thôi. Chứ tôi không thể nghĩ được là họ lại lấy nhau. Chung sống với nhau ngày này qua ngày khác.
Về sau tôi biết thêm, những người đồng tính luyến ái chỉ tìm thấy thỏa mãn ham muốn tình dục với người cùng phái. Nếu là hai người đàn ông thì ngoài việc bú lẫn nhau, họ còn đụ nhau bằng lỗ đít. Lúc đầu hơi khó, nhưng càng ngày người này thúc cặc vào lỗ đít người kia, riết rồi những bắp thịt nơi đó dãn ra, nên họ dễ dàng cho cặc vào. Họ nói đụ bằng hậu môn cũng sướng khoái như đụ vào lồn người đàn bà vậy.
Trong cơ thể con người, lỗ đit hay hậu môn, là bộ phận duy nhất được trời sinh ra gần giống như âm hộ của người đàn bà. Mặc dù nó được sinh ra không phải để đụ nhau, nhưng cố dùng nó thì cũng đạt được như điều mong muốn. Còn nếu là hai người đàn bà cả thì ngoài việc bú liếm nhau, họ có những con cặc giả để thủ dâm lẫn cho nhau. Cũng còn có người chế thêm hai sợi dây để đeo vào người giả làm đàn ông, thay phiên mà đụ lẫn nhau.
Giới đồng tính ngoài những cặp tự tìm đến với nhau, cũng có những người kiếm tiền bằng nghề “đi khách”, như mấy cô gái mãi dâm. Thường những người này sống quanh quẩn tại các trạm xe buýt, xe điện ngầm, các bãi tắm hay hồ bơi công cộng. Một tay đồng tính kể lại việc họ cần tìm một người cùng sở thích để thỏa mãn cơn thèm khát tình dục của họ như sau :
– Khi nào tôi cảm thấy nứng cặc, tôi tìm đến một bãi tắm, vào dãy phòng vệ sinh dành cho đàn ông, tìm một phòng vệ sinh trống, bước vào cởi sẵn quần và ngồi trên bồn cầu chờ. Chỉ một lúc sau, một người đàn ông khác vào ngoài trong cầu vệ sinh kế cận. Nếu là đừa đồng tính luyến ái sống bằng nghề “đi khách” thì nó đưa chân sang khều khều chân tôi. Thấy dấu hiệu đó, tôi khều lại. Sau khi nói giá tiền, nếu tôi chịu, hắn đi sang phía phòng vệ sinh của tôi. Lúc đó tôi đứng lên, nhường bồn cầu cho hắn ngồi, hắn ôm sát tôi vào người hắn và bú cặc của tôi. Một đôi khi nó bú tôi rồi mà tôi còn nứng cặc, tôi bú lại nó. Nhưng nếu như có mục tôi bú cặc tên chuyên nghiệp, thì hắn không phải mất tiền cho tôi. Gặp tên nào lịch sự, thì tôi được lời cám ơn, hoặc được mời một điếu thuốc lá. Rồi đường ai nấy đi.
Phần đông những người đồng tính luyến ái mỗi khi nứng lên, không thích làm ăn kiểu chớp nhoáng nơi cầu tiêu công cộng, mà họ thích đưa người tình của họ về nhà hay một căn phòng khách sạn. Những người này thay vì vào cầu tiêu chờ, thì họ đến một nơi nào đó, như bến ô tô buýt chẳng hạn, rồi viết số điện thoại của mình vào nơi dễ thấy. Dĩ nhiên khi làm điều đó, họ phải tạo ra một vài cử chỉ, dấu hiệu đặc biệt để cho những tay đồng tính khác biết họ muốn gì.
Sau khi viết số điên thoại rồi, họ về nhà chờ. Chỉ khoảng năm mười phút sau, họ đã nhận được cú điện thoại họ muốn, người đồng tính chuyên nghiệp sẽ đến với họ. Hai người có thể vừa cùng nhau nhâm nhi vài ly rượu, vừa ve vuốt, nâng niu cặc của nhau, cho đến lúc nhập cuộc hẳn. Cũng có khi người gọi điện thoại đến cho người cùng sở thích, không phải là tên đi khách chuyên nghiệp. Mà là một người cùng sở thích, đến với nhau để cùng đạt được thỏa mãn mà không nói chuyện tiền bạc.
Nhưng một người đồng tính hẹn một người đồng tính đến nhà đôi khi cũng gặp những chuyện rắc rối. Có tên đến làm cho người chủ nhà mê mệt sau màn bú liếm kéo dài, rồi thừa lúc người chủ này ngủ say, tóm gọn hết đồ đạc quý giá rồi chuồn êm. Khi người chủ nhà tỉnh dậy, thì người “bạn tình” đã xa chạy, cao bay.
Có những tên bạo dâm lần theo địa chỉ đến với người đồng tính luyến ái, sau khi thỏa mãn thì giết chết hay thiến rồi trốn đi. Những tên bạo dâm cũng là những tên đồng tính luyến ái, hắn thường đến nhà những tay đồng tính khác, hay nhử họ về phòng của nó, rồi hành hạ đánh đập nạn nhân trước khi bắt nạn nhân bú nó hoặc nó bú nạn nhân. Cũng có những tên bạo dâm chỉ chuyên đánh đập những đối tượng đàn bà. Đàn bà cũng có người mắc chứng bạo dâm, nhưng số này rất ít. Và, thường chỉ thấy trong các nước Tây phương mà thôi.
Trong giới đồng tính luyến ái cũng còn nhiều chuyện lạ. Như có những tên có gia đình vợ con đàng hoàng, nhưng thỉnh thoảng cũng đi kiếm những tên cùng sở thích làm ăn riêng. Đặc biệt trong giới đồng tính luyến ái, có những người thích ăn mặc giả như đàn bà. Họ đội tóc giả, đánh phấn thoa son, cạo sạch râu và lông chân. Họ cũng dùng quần áo của các bà, kể cả quần áo lót. Một điều lạ là những người đồng tính luyến ái đều dùng quần áo thật đẹp, kiểu mới nhất và đắt tiền. Họ cũng độn ngực cho căng phồng. Duy có phần dưới, để tránh một cục nổi cộm giữa hai đùi, họ mặc phía trong quần lót thường một quần loại thung dày, để ém cho con cặc nằm im.
Tôi đã từng thấy nhiều người đã lầm theo đuổi tán tỉnh gã đực rựa giả gái mà chúng tôi quen mặt ở rừng Boulonge, với rất nhiều công phu, thường những người này là những du khách, hay du học sinh mới đến Pháp.
Một số người giả gái này cũng đón khách, thường là khách phương xa, đưa vào hang ổ hay khách sạn. Trước khi người khách đặt tay vào giữa hai đùi gã giả gái này, thì đã bị xuất tinh. Và như thế là xong, khách không còn hơi sức đâu mà đòi hỏi tiếp. Sở dĩ có chuyện đó, vì gã đàn ông giả gái khi lừa khách vào phòng, hắn đã dùng tay mân mê, kích thích, hoặc dùng miệng bú của khách rồi. Dù không được đụ như ý muốn, nhưng khách cũng được thỏa mãn, thì dù có biết người tình một giờ của mình là gã đực rựa, khách cũng đành ngậm miệng, vì sợ quê, hay sợ mang tiếng.
Gần một năm trời ăn ở không, hết đi chơi nơi này đến nơi khác, rồi lại đụ nhau, chúng tôi buồn vô cùng. Một đôi khi vợ chồng chị Liễu sang chơi, thì chỉ có chị ấy phấn khởi, vì được Nê đụ, còn Xoa thì hết trông nhờ. Ông ta chẳng còn gì ngoài cái lưỡi, nhưng cái lưỡi của ông ta bây giờ cũng lười hoạt động.
Sang tới đây, mỗi người ở một phương, nên không còn tụ tập tổ chức tuần lễ hoan lạc như hồi còn ở quê nhà. Cũng có một lần tôi theo chị Liễu sang một tỉnh kế cận, thăm một người bà con xa của chị qua ở bên Pháp đã lâu. Người này tổ chức tiếp tân, giới thiệu chị với phía bên chồng và bà con lối xóm, nhưng ngay từ phút đầu tôi đã thấy không thích hợp với bầu không khí ấy, vì ngôn ngữ bất đồng. Tôi không nói được một câu tiếng Pháp nào. Mà họ thì cũng không nói được tiếng Việt. Chị Liễu đỡ hơn, vì hồi nhỏ chị được ăn học đàng hoàng, nên cũng nói được, dù không lưu loát.
Dù vậy, đến giữa buổi tiếp tân, tôi cũng được một người bằng trạc tuổi Nê, xoắn xuýt bên cạnh. Chị chủ nhà giới thiệu hắn là cháu. Hắn ta bập bẹ được vài câu tiếng Việt, đại khái : “Cô đẹp lắm. Cô uống nước không. Ra sân mát”. Rồi tôi cũng theo hắn vào nhà kho nơi cuối vườn. Nhưng thật là chán ngắt, trông hắn to cao, ngon cơm như thế, con cặc chần dần một đống như vậy mà hắn vừa leo lên bụng tôi, nhắp nhắp mấy cái đã xuất tinh rồi lăn xuống nằm thở dốc, làm tôi nổi sùng muốn đạp cho hắn vài cái. Không sùng sao được khi mình bắt đầu háo hức, bắt đầu tưởng sắp được vào cơn sướng khoái, thì vỡ mộng, như người đói bị hụt ăn. Tôi định đứng lên mặc áo quần, nhưng nghĩ lại không thể ngu xuẩn mà bỏ đi tay không như vậy. Nên tôi nghiêng mình ôm lấy hắn. Sau một lúc được tôi vuốt ve con gà chết lại tính leo lên bụng tôi một lần nữa. Nhưng, tôi đã kịp ngăn hắn lại. Tôi không đụ hắn, mà leo lên ngồi gần mặt hắn, đưa lồn vào miệng hắn, bắt hắn bú. Với cách này, tôi gỡ gạc được một chút.
Xem ra tên này đụ thì không ra gì nhưng bú liếm thì có vẻ thiện nghệ. Hắn ta có ngón độc đáo, là hắn để tôi nằm ngửa ra, hai tay vòng xuống dưới mông, khiến cho lồn của tôi nẩy lên, rồi đưa lưỡi vào sâu phía trong xoáy. Đầu lưỡi hắn xoáy tròn trong lồn tôi làm tôi ngây ngất. Hắn còn biệt tài là cuốn hai bên lưỡi vào giữa, thành ra lưỡi hắn khum khum nên lúc hắn đẩy vào rút ra cũng giống như con cặc đang hoạt động vậy. Nhiều lúc tôi có cảm giác một con cặc hơi nhỏ đang đụ tôi chứ không phải hắn dùng lưỡi liếm lồn tôi. Để tăng khoái cảm, tôi cũng vặn vẹo, uốn éo thân mình để phụ vào cái lưỡi đang xoay tròn của hắn. Lưỡi con chó Danois của chị Liễu dài như thế mà cũng không điều khiển được tài tình như lưỡi hắn.
Nê nhận quyết định bổ nhiệm sang làm việc bên An Giê Ri, một thuộc địa của Pháp. Như vậy vợ chồng tôi lại phải ra đi một lần nữa. Lần đi này không còn một ai trong đám bạn bè cũ ở Việt Nam ở gần. Không nói ra, nhưng Nê cũng buồn như tôi. Chỉ cần nhìn vẻ mặt anh ta là thấy ngay.
Khi vợ chồng tôi ra khỏi máy bay, nơi Nê làm việc có cử người ra đón. Trong đám người này, tôi nhận ra một vài khuôn mặt quen ở Sài Gòn trước đây. Họ có đến dự tuần lễ hoan lạc ở Gò Dầu và tại đồn điền cao su Dầu Tiếng. Tuy không phải chỗ thân tình, nhưng ở nơi xa lạ gặp được họ cũng là điều đáng mừng.
Thật không ngoa, khi mọi người gọi An Giê Ri là nước Pháp thứ hai – Từ lối kiến trúc cho đến nếp sinh hoạt, làm cho nhiều người tưởng như đang ở giữa nước Pháp. Dĩ nhiên rõ nét nhất là tại những khu vực có đông người Pháp cư ngụ, hoặc tầng lớp người địa phương có liên hệ mật thiết với người Pháp ở. Còn đi sâu vào tầng lớp dân chúng bình dân địa phương thì không kể. Cộng đồng người Pháp ở đây rất đông. Trong những nơi này mọi thứ đều như rập khuôn chính quốc.