Có lần sáng sớm, mợ xuống nấu nước pha càphê cho thầy. Lẽ ra việc nầy chị phải lo nhưng Tú cũng biết là mợ thương chị, mợ tưởng là chị còn ngủ nên không muốn đánh thức. Mợ vừa đặt ấm nước lên bếp thì thầy xuất hiện. Ổng đến sau lưng mợ đưa tay xoa xoa mông rồi vòng ra trước bóp lồn mợ. Chiếc áo ngủ được ổng vén lên chị thấy rõ mợ không mặc quần lót, thầy vừa xoa tay trên mu lồn, vừa hít hà sau gáy mợ, vừa cạ cạ phần dưới của thầy vào đít mợ. Chị nằm trong giường thấy rõ hết, cố nín cười khi nghe mợ gắt. “Này hồi hôm biễu diễn đủ trò đủ màn, chưa đã sao, già dê?”. Đúng già dê thật. Tối đó, sau khi chơi mợ, thầy mò xuống với chị ngay, lại quần nhau tơi bời hoa lá, vậy mà sáng ra đã dở trò. Thật. . . Cha nào con nấy. . . Tú cũng đâu kém thầy cái nước dâm đãng. “Tôi nóng lòng muốn biết thêm chi tiết chuyện tò te giữa ba và dì Hoa nên dục chị Hai: “Bỏ qua chuyện dê cụ đi, Chị kể tiếp hôm ấy ba khai thế nào?”“Lúc đầu ổng chối bai bải, dù chị đã bật mí cho ổng biết là đã thấy hai người hôn nhau thế nào, hò hẹn ở đâu. Đến khi sùng quá chị dọa sẽ méc mợ thì ổng ỉu xìu, xuống nước. Chị hỏi, thầy ở ngoải cả tuần với dì Hoa à? Ổng lắc đầu, không, chỉ có 3 ngày, thầy ra trước, dì ấy thu xếp việc nhà xong mới ra sau. Chị hỏi tiếp. Trong ba ngày đó thầy làm những huyện gì? Ổng cười, hỏi lại theo em thì nên làm những chuyện gì? Chị nắm cu ổng xoắn mô? cái thật mạnh, ổng la choi chỏi. Chị nói, thầy khai đi, khai hết, từ đầu đến cuối, không bỏ bất cứ một chi tiết nào nếu em biết thầy gian, sẽ ngắt cu cho mà xem. Chẳng những ngắt mà còn méc mợ nữa đấy. Dĩ nhiên là ổng chẳng ngán gì những lời hăm dọa của chị, nhưng dù sao thì chị cũng đã biết lại thấy chị chẳng có vẻ ghen tương ghê gớm. Ổng cao hứng kể tuốt tuột mọi chuyện, nghe đã lắm. “Chị kể lại Tú nghe đi. ““Theo lời ổng kể thì dì Hoa cũng thuộc vaò loại dâm đãng số một. Chỉ trong vòng ba ngày đêm mà hai người quần nhau những mười lăm lần. Gớm sức lực ổng cũng ghê chớ. Ổng nói dì Hoa thuộc loại lồn đụ dưới, chơi từ trên xuống hơi khó. Ngon nhất lài chơi ngồi hoặc chổng mông. Ổng nói dì ấy bú cặc còn thiện nghệ hơn cả mợ, cả chị.
Miệng dì ấy ngoạm vào cặc gọn bân. Ổng không biết bả sử dụng bí thuật nào mà con cặc cứ bị xoắn lại như người ta vắt quần áo, sướng muốn ngất. Dì còn bảo đụ lỗ lồn chưa đã, phải đụ lỗ đít mới tuyệt. Ổng khen dì nói đúng, lồn nhiều khi nước ra nhiều quá, lỏng le cứ như múa gậy vườn hoang, đít thì lúc nào cũng khít rịt. Ổng tả. Em biết không, muốn đút cặc vô hậu môn trước tiên là phải bú lồn thật lâu cho bả nứng tối đa, nước nhờn chảy ra lênh láng, rồi dùng chất nước đó xoa ướt con cặc, đồng thời xoa lỗ đít, như thế khi đút vô lỗ đít cả hai không bị rát. Đút xong thầy lấy con cặc nhựa mang theo thọc vào lỗ lồn, vừa nắc vừa thụt. Trời ơi, cứ nhìn bả quằn quại rên la muốn tắt thở cũng đủ xuất khí rồi chứ đừng nói gì đến chuyện cọ xát khít khao giữa cặc và hậu môn. Quả thật chỉ nghe lời chị Hai thuật lại, tôi cũng đã hình dung bà dì yêu quí của tôi “tắt thở “như thế nào rồi, huống chi trực tiếp nhập cuộc. Tôi hỏi chị Hai: “Chị đã biểu ba chơi kiểuđó chưa?”“Dĩ nhiên, chị bắt ổng thực hiện ngay để biết “Tôi lại thấy lòng nhói đau. Lúc nào ba cũng đi trước tôi một bước. Từ nhiều ngày nay tôi cố moi óc tìm những kiểu chơi mới lạ nhưng tìm mãi vẫn không ra. Vậy mà chị Hai đã được hưởng kiểu đụ lỗ đít trước tôi. Tôi tự trách mình sao u mê không nghĩ tới nhỉ. Ừ thì lỗ nào cũng là lỗ. Đã thọc lưỡi vào đít được thì cũng thọt cặc vào được chứ. Dại thật. Đành dẹp tự ái qua một bên, tôi nói với với chị Hai: “Mình đụ lỗ đít đi ““Tú đâu có cặc nhựa như ba ““Ủa, ổng không để đây à?”“Để thế nào được, phải dùng cho mợ nữa chứ, để đây mợ tìm không thấy, thầy biết ăn nói làm sao?”Tôi nói: “Không có cặc giả thì Tú dùng tay thay thế, cũng sướng vậy. “Có lẽ thấy tôi nói nhưng vẻ mặt không lấy gì làm “phấn khởi “lắm, chị Hai thấy tội nghiệp an ủi: “Ừ bằng tay cũng sướng chán. Nhưng món tủ của Tú sao không mang ra sử dụng? Chị thấy trái chuối già đã không thua gì cặc giả đâu. ”
Thế là tôi và chị Hai bày trò chơi hậu môn. Ba nói quả không sai chút nào. Cứ nhìn chị Hai quằn quại rên rỉ nẩy bật từng cơn trong thống khoái cũng đũ xuất tinh rồi, chứ đừng nói gì đến cảm giác cọ xác giữa cặc và hậu môn. Tôi có cảm tưởng như lỗ đít của chị là một cái miệng thứ ba, ngoài miệng thật và “miệng”lồn. Nhưng lồn, chỉ sau này tôi mới thấy có người điều khiển nó mở ra khép vào như ý muốn được, chứ thuở đó tôi hoàn toàn chưa biết, còn hậu môn của chị Hai thì đúng là một cái miệng không sai, nó cũng ôm cứng con cặc, cũng “mút”, cũng “bóp”, cũng vuốt, tôi đụ sướng đến nỗi quên cả thụt trái chuối, chị Hai phải gào lên: “Tú. . . Tú. . . . Thụt đi. . . . Thụt đi. . . Thụt nhanh, thụt mạnh, thụt sâu vào Tú ơi. . . Ui. . . Ui. . . Chị sướng, chị sướng. . . . “Chị lòn tay ra sau nắm hai hòn dái tôi kéo về phía trước, xoa xoa trong lòng bàn tay. Tôi một tay thụt trái chuối già, một tay lòn ra phía trước bóp hết vú bên này đến vú bên kia, cái bụng chữa của chị trĩu thành một vòng cong sát mặt nệm. Tôi chơi một lúc lâu, chị Hai bắt đầu rung bần bật, chị chùi mặt xuống mặt nệm, há miệng cắn tấm ra trải giường nhai nghiến giữa hai hàm răng, càng thấy chị sướng tôi càng hứng khởi, nắc, thụt, thật mạnh. Hậu môn chị co thắt dữ dội, nuốt kéo con cặc tôi vào sâu bên trong, đồng thời mồng dóc của chị cũng cương phòng lên như trái điều lộn hột và đỏ mọng, hai mép lồn khép mở liên tục, rồi một dòng nước đặc sệt như tinh trùng ứa ra xung quanh trái chuối, chảy dọc theo kẻ háng. Tôi rút vội trái chuối khỏi lồn chị, cặc ra khỏi lỗ đít, vật nhanh chị ngửa ra xoay người lại đút cặc vào miệng chị tiếp tục nắc, đồng thời tôi cũng cúi xuống liếm hết chất nhớt trắng dẻo quẹo, từ kẻ háng đến hai mép. Một cơn rùng mình chạy rần rật trong từng mạch máu, tôi biết mình đang xuất tinh, chị Hai thấy con cặc của tôi giật giật liên hồi, bèn bóp mạnh hai bên hòn dái, dòn hết khí ra ống dẫn tinh, nuốt mạnh. Tôi có cảm tưởng như chất tủy trong mỗi ống xương đều tuồn tuột theo ra, khiến người tôi bỗng mềm nhão, hoa mắt, miệng khô, hơi thở nóng ran cổ họng. Chị Hai cũng rên hừ hự giẫy đành đạch, mắt trợn trắng miệng há ngáp ngáp, chị bấu hai tay vào mông đít tôi những chiếc móng tay đã được cắt ngắn vẫn ghim xuống da thịt tôi muốn bật máu. Chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy sướng như vậy. Như thời tiết, như thiên nhiên, đời sống không phải lúc nào cũng trôi chảy êm đềm. Chuyện ân ái tay ba giữa tôi, ba và chị Hai cũng phải có lúc kết thúc. Một buổi sáng, tưởng ba đang vùi đầu vào công việc ở sở, tôi yên chí mò xuống phòng chị Hai. Cái bụng chữa của chị đã sang tháng thứ bảy. Nặng nề thì có nặng nề, nhưng chơi vẫn sướng, nhất là hai vú chị càng ngày càng lớn, lồn càng nở nang hơn trông quá thích mắt.
Trong lúc chị đang chổng mông bò trên giường cho tôi thọc cặc từ phía sau tới thì cửa phòng mở toang, ánh sáng từ ngoài dội vào chói chang. Chưa kịp hoàn hồn rút cặc ra khỏi lồn chị Hai tôi đã thấy ba đứng sừng sững ngay ngạch cửa. “Thằng Tú. . . . Mày. . . Mày. . . Dám. . . “Ba lắp bắp, nửa ngạc nhiên, nửa kinh hoàng. Chị Hai hoảng hốt nhảy vội xuống giường quơ nhanh mớ quần áo chạy biến vào góc phòng nơi có tấm bình phong ngang thành một diện tích nhỏ làm nơi thay đồ. Tôi lúng túng mặc chiếc quần đùi vào hạ thể. Ba đưa hai tay lên trời, rên rỉ: “Còn cảnh nào đẹp mặt hơn nữa không hở trời? “Dù sợ tôi vẫn nhủ thầm, thì có khác gì ba đâu, đụ, chuyện thường, đẹp với xấu nỗi gì! Tôi bình tĩnh hơn, ngước mắt nhìn ông chờ phản ứng tiếp theo, nhưng thay vì tiếp tục chửi mắng tôi, ông hướng về chị Hai: “Hai. . . ra biểu “Chị Hai khép nép bước ra, lí nhí: “Dạ. . . Thầy gọi em. . . “”Nói đi, cô quyến rũ thằng Tú làm chuyện xằng bậy này phải không?”Chị Hai liếc mắt nhìn tôi, ấp úng: “Em. . . . Em. . . ““Nói!”Ba lại hét. Tôi thấy tình trạng này coi mòi bất nhẫn, chính tôi “Gài bẫy “đưa chị vào tròng chứ chị nào có tội tình gì. Thấy chị Hai lúng túng chưa biết trả lời ra sao tôi bèn lên tiếng: “Ba. . . Chị Hai vô tội. Con. . . Chính con muốn chị ấy. “Ba lại đưa tay lên trời: “Mày dám vậy à. Năm nay mày mấy tuổi hử?”“Con mười sáu, sắp mười bảy. Con nghĩ mình đã trưởng thành ““Trưởng thành, trời ạ. Bằng tuổi mầy tao chỉ biết học hành, trụy lạc trác táng như thế này thì còn học hành gì nữa hở trời?”Rồi ba tôi nói về đạo đức làm người về hạnh phúc gia đình nếu chuyện này đổ bể ra ngoài, về “lòng nhân “đối với chồng chị Hai. Ba tôi càng nói càng phấn kích. Đến một lúc ông chợt dừng lại, nhìn tôi rồi nhìn chị Hai, có lẽ ông vừa nhận ra những lời thuyết giảng của mình đang trở thành khôi hài trơ trẽn. Vì có lẽ ông nhận ra tôi chẳng có một biểu lộ sợ sệt nào, và chị Hai lấy lại được bình tĩnh ( dù sao chị cũng nắm đươ? con bài tẩy ) thỉng thoảng lại cúi mặt xuống, cố giấu một nụ cười. Ba trở nên lúng túng, ngượng ngập. Tôi tin ông đủ thông minh để hiểu tôi đã biết tỏng tất cả mọi chuyện. Cuối cùng ông hầm hầm bước ra ngoài, sau khi ném lại một phán quyết cho chị Hai: “Cô thu xếp nghỉ làm về quê sanh đẻ. Tôi sẽ nói mợ giúp cô một số tiền đủ để có vốn làm ăn. Cô yên tâm số tiền sẽ không nhỏ đâu, nhưng phải nhớ giấm nhẹm mọi chuyện, để đổ bể ra ngoài cô liệu với tôi. ”
Cả ba chúng tôi, ba, tôi và chị Hai đều phạm những sai lầm nghiêm trọng. Tôi sai vì tin tưởng ba sẽ không bao giờ hé răng. Chị Hai sai vì nghe lời tôi, cũng tin như thế. Nhưng cái sai tệ hại nhất là cái sai của ba. Cho đến ngày hôm nay tôi vẫn ngạc nhiên mỗi lần hồi tưởng. Một con người khôn ngoan như ba tại sao lại nông nổi và sơ hở đến độ đã báo cáo chuyện “động trời”với mẹ. Thế là bên trong ngôi biệt thự này mọi chuyện đều nát bét như tương, nhưng mà vì sĩ diện, vì tai tiếng, vì danh giá, vì địa vị xã hội. . . . Chúng tôi cố bưng bít không để lọt bất cứ một dấu hiệu khả nghi nào ra ngoài. Ngay cả lão bộc cũng chỉ biết một cách hữu lý là chị Hai nghĩ làm chỉ vì sắp đến ngày sanh nở. Thế thôi! Chấm hết. Nhưng ba mẹ tôi thì chẳng thể chấm hết dễ dàng như vậy. Mẹ dọn qua ngủ một mình trong một trong 4 phòng trống. Nhìn mặt ngoài, ông bà vẫn được coi là một cặp vợ chồng tâm đầu ý hợp. Thỉnh thoảng có lễ lạc, tiệc tùng hai người vẫn đi chung nói cười vui vẻ. Chỉ khi cánh cửa biệt thự khép lại, là mỗi người về một cõi, mặt ai cũng lạnh như tiền. Với tôi bà có mểm mỏng hơn, nhưng tình thương vô bờ bà dành cho tôi lúc trước ít nhiều hao hụt. Ban đầu tôi có buồn, như dần dần cũng quen đi. Tôi tự tìm cho mình cho cách sống. Con heo lòng trong người tôi vẫn đang sung sức. Từ lúc chị Hai về quê, tôi không còn biết tiêu phí sức lực với ai, đành sử dụng cái xilíp của Tuyết, như một cái cớ để tự thỏa mản. Thỉnh thoảng tôi đến các động điếm. Tôi nói thỉnh thoảng vì tôi mới mười bảy, còn đang lệ thuộc vào gia đình, tôi làm gì có tiền để lui tới các lầu xanh thường xuyên được. Vả, đã quen với những trận giao hoan đến nơi đến chốn, cả hai cùng hưởng ứng, cùng nương đẩy để đưa nhau tới tuyệt đỉnh khoái lạc, tôi cảm thấy rất chán khi làm tình với bọn gái buôn hương bán phấn. Bú liếm thì chắc chắn không thể. Những lỗ lồn toang hoác thế kia, mỗi ngày hàng chục con cặc ra vào cho uống thuốc lú cũng chả dám kề miệng vào. Phần bọn họ nếu buộc phải trả đủ bài bản thì cũng qua quít cho xong, đôi em còn ca vọng cổ ong ỏng một cách hân hoan ngay khi tôi đang hì hục trên bụng. Đụ như thế thà đụ với cái xilíp của Tuyết có khi còn sướng hơn! Quả thật lồn “dịch vụ”vẫn thua lồn “nhà”xa lắc! Ba dĩ nhiên vẫn quan hệ với dì Hoa.