VN88 VN88

Chị điên dại vì địt sướng nhất cặc em quá to

Nhà tôi giàu có, thừa tiền của, ngồi không ăn mấy năm chưa hết. một mình tôi đi có là bao. Dù học hành ngày càng xuống dốc, nhưng với tài chạy chọt của ba, tôi thừa sức đi du học, thoát được nạn quân dịch. Mấy đứa con của bạn ba má tôi, học hành tài tử, ăn chơi tận tình vậy mà được du học ở Mỹ một hơi mấy đứa cái rụp. Nghèo mới thật sự là cái tội, phải đi ra chiến trường làm bia đở đạn, thậm chí làm công để cho mấy thằng ngoại quốc hà hiếp. Chế độ nào cũng vậy, cái miệng thao thao đề cao công bằng, chính nghĩa, còn thằng dân nghèo lúc này cũng bị xỏ mủi. Chưa kể lại bị “đối phương”lúc bấy giờ tuyên truyền, xúi giục biểu tình làm mồi ngon cho cảnh sát đàn áp. Nếu được du học, tôi chắc chắn sẽ đem về xứ tất cả các “Độc chiêu”cùng với các “Đồ nghề”. Một hôm chị Hai nói với tôi: “Tú à. . . Chị tắt kinh gần một tháng rồi, chắc có thai “Tôi hốt hoảng: “Thật không?”“Chị nói dối làm gì. ““À. . . Tháng trước chị về thăm ảnh. Chắc nhịn lâu, ảnh trả bài bài tận tình quá nên dính chấu chứ gì ““Thôi đi, đừng có đổ vấy cho người ta. Không của Tú, thì cũng của thầy, chứ ảnh làm ăn cù lần, chị không thấy sướng làm sao dính được. ““Trời ạ! Chị dốt cũng vừa vừa thôi chứ! Cái vụ thụ thai có liên quan khỉ gì đến chuyện sướng hay không sướng. Tú đọc sách. Tú biết, đàn bà khoảng giữa hai lần có kinh để tinh trùng bắn vào là dính ngay. Ba thế nào không biết, chứ Tú chị nhớ lại coi, có bao giờ chị cho Tú phọt vào trong đâu? Vừa sắp đến thiên đường là chị bắt rút ra ngay, vồ lấy nhét vào mồm mút ngon mút ngọt, một giọt cũng chẳng phí. Không lẽ khí vô đàng miệng chạy một lèo xuống tử cung?”Chị Hai đấm thùm thụp lên ngực tôi, léo nhéo: “Này đừng có chưa gì đã chạy làng nghe chưa. Đây chẳng thèm ăn vạ đâu. Ừ thì tui mút ngon mút ngọt. . . Nhưng đứa nào mê tơi quá, rút ra không nổi để phọt vào trỏng quá nữa rồi mới chịu rút ra? Cái mặt đồ sở khanh!”

Tôi nghe chị nói “Chẳng thèm ăn vạ “thích quá bèn vòng tay ôm siết ngang hông chị nhấc lên khỏi mặt đất, vất lên giường nhảy chồm lên đè nghiến chị ra, vục mặt vào háng chị hít lấy hít để. Mùi lồn ngây ngây oi oi quen thuộc. Tôi há miệng ra ngoạm sâu vào đáy quần của chị. Chị la lên: “Ui. . . Ui. . . Đau người ta. . . “Chị Hai từ lúc được nếm mùi ân ái của hai cha con tôi, bắt đầu chăm sóc dung nhan khá cẩn thận. Ngoài chuyện tắm rửa kỳ cọ sạch sẽ, chị còn luôn luôn tẩm một tí nước hoa vào những phần dễ bị kích thích như nách, háng, ngực, gáy. . . Bởi vì chị biết tôi và ba tôi hay vùi mặt vùi miệng vào những nơi đó. Quần áo cũng thế, mấy cái quần mỹ a chị đã xếp xuống đáy rương, thay vào đó chị sắm thêm mấy bộ đồ bằng vải xoa mỏng, trông tươm tất và khêu gợi vô cùng, nhiều khi nhìn cái xú chiêng màu sẫm nân nửa dưới của hai trái vú no tròn, cái xilíp nhỏ xíu bọc ỡm ờ phần hạ thể nung núc, ẩn hiện chập chờn mờ mờ, tỏ tỏ sau lớp vải xoa tôi thấy chị còn gợi tình hơn là trần truồng một00%. Bây giờ cũng thế, thay vì tuột quần chị ra, tôi không tuột, cứ để nguyên như vậy mà ngoạm mà gặm. Chị Hai la bai bải nhưng dường như cũng thích cái trò bú lồn “Gián tiếp”này nên thay vì đẩy đầu tôi ra, chị lại kéo rịt vào. Tôi vừa ủi bằng đầu, vừa chà xát bằng miệng, chị nhột cứ nẩy ngang nẩy dọc như nằm trên gai nhọn, đến một lúc nước nhờn tuôn ra thấm qua lớp vải ướt nhẹp.
Tôi thích thú dùng ngón tay thọc hai lớp vải vào sâu bên trong. Chị Hai rên lên: ”Ui. . . Ui. . . Dơ hết quần của người ta rồi, cởi ra đi, liếm đi. . . “Tôi tuột quần chị và liếm. Tôi nghiền quá mùi lồn của chị xem chừng còn hơn dân nghiện tương tư thuốc. Chị Hai cũng báo cho ba biết là chị có thai. Nhưng cũng như tôi. . . Ba chạy làng. Tuy vậy chị vẫn tỉnh queo. Chị tỉnh là phải vì đã có anh chồng cù lần hứng hết, không chừng anh ta còn thích điên người ấy chứ, vì nếu là con tôi hoặc con ba, chắc chắn nhiều phần sẽ đẹp trai (hoặc đẹp gái) và thông minh đĩnh ngộ. Có được một người con như thế, không thích, không hãng diện có họa là điên! Bụng chị Hai mỗi ngày mỗi lớn. Đến tháng thứ tư thì nó đã no tròn như một trái bóng căng.

Tôi thích lắm. Để bảo vệ thai nhi và để khỏi bị lấn cấn, chúng tôi không còn chơi kiểu nằm trên nằm dưới giản dị nữa, thường, chúng tôi chơi ngồi, hoặc nghiêng, hoặc từ sau đút tới như chó. Lồn đàn bà chửa trông thật thích mắt. Nó nở to từ trong ra ngoài. Hai mép lúc nào cũng mòng mọng, mu nhô cao như một gò mối, mòng dóc cũng lớn và đỏ ửng, nhất là nước nhờn, chẳng hiểu từ đâu ra mà lắm thế, cứ đụng vào là tuôn trào dầm dề, sũng ướt. Một hôm tôi đang ngồi trên salon trong phòng chị đọc báo. Chị từ nhà tắm bước ra chiếc khăn lông quấn quanh người, để lộ đôi bờ vai tròn căng trắng mịn. Trông chị mát mẻ như một miếng thạch. Tôi bỏ tờ báo “Hôm nay chị em mình tha hồ, ổng bả qua nhà chú Huấn đánh chắn. Dễ tối mịt chưa về. ”

Chị bỏ chiếc khăn lông bước đến trước mặt tôi, bụng chị săn cứng chồm lên phía trước, mu lồn cũng no tròn rậm đen lông lá, hai bầu vú của chị vốn đã lớn càng lớn gấp bội, đầu vú mòng mọng vênh lên mời gọi. Chị nói: “Tú đi tắm nhé? Chị kỳ lưng cho ““Thôi, Tú tắm lúc sáng rồi. Lại đây chị Hai “
Tôi vừa trả lời vừa giang rộng tay đón chị, há miệng ngậm một bên vú mút chùn chụt. Một tay lòn xuống táy máy 2 bên mép lồn. Nước lại rỉ ướt. Chị Hai chợt leo đứng trên salon, hai tay vòng ôm đầu tôi, một chân làm trụ, một chân nhấc lên cao như chó đái, áp lồn vào miệng tôi: “Chị mới tắm, thơm lắm ăn đi. “

Tôi ăn, nhai ngấu nghiến, miệng đầy ắp thịt mềm. Nước nhờn tuôn mạnh, đến độ tôi chỉ “mới ăn “chưa đầy 5 phút, mặt mũi đã bóng lưỡng trơn nhớt, bởi chị Hai chẳng bao giờ để yên phần hạ thể, chị không ngừng lắc, sàng, sẩy, nẩy, dập, xoay tròn như một cái cối xay, có lúc hứng quá chị còn chồm lên, ép sát lồn vào trán tôi rồi tuột dần xuống, hai mép lồn chẻ ra, chà qua trán, ôm hai bên sống mũi, qua nhân trung, áp vào đôi môi rồi dừng lại ở cằm. Cứ thế, chị kéo lên tuột xuống đến mấy mươi lần. Nhớt dầm dề đầy mũi đầy miệng, tôi nuốt không kịp, chảy ròng ròng xuống cổ xuống ngực. Chán màn “bò trườn “, chị lại biễu diễn màn trồng chuối ngược. Chị chống hai chân lên tường, điều chỉnh cho âm hộ ngay sát miệng tôi, dùng hai tay ép hai trái vú kẹp cứng cặc tôi, chỉ chừ lại một chút qui đầu, rồi lè lưỡi liếm quanh phần thịt đỏ au nhạy cảm đó, tay liên tục thụt cặc. Như thế chị đã cho tôi hưởng cùng một lúc ba bộ phận trong cơ thể chị, lồn, miệng, vú.

Chị Hai nói trò này là do ba tôi dạy. Ba tôi, quả cũng rất xứng đáng để tôi tôn làm sư phụ, không hiểu sao ba tôi nhiều trò đến thế. Thảo nào mẹ mê ba như điếu đổ. Mỗi buổi sáng nhìn mẹ ngầy ngật bước ra từ phòng ngủ vừa có vẻ rũ rượi, vừa có vẻ thỏa mản, tôi thêm phục ba. Có được một ngươi chồng như thế kể cũng đáng sống trong cuộc đời này lắm lắm. Chỉ có một điều tôi hơi áy náy cho mẹ là bà ngây thơ quá, yêu ba quá nên chẳng bao giờ nghi ngờ ông đã cắm lia chia lên đầu bà biết bao nhiêu là sừng. Không phải chỉ mình chị Hai mà còn rất nhiều người khác nữa. Nhiều người khác nữa, trong số đó có. . . dì Hoa, mẹ của Tuyết! Khi nghe chị Hai tiết lộ chuyện này, lúc đầu tôi không tin. Trông bề ngoài, hai người trông có vẻ “Quang minh chính đại”lắm, làm sao có chuyện đó được! Vậy mà vẩn có! Thế mới biết đời sống luôn luôn là một bí mật mà con người, qua bao nhiêu nghìn năm, cứ khám phá mãi vẫn chẳng bao giờ hết kinh ngạc. Chị Hai hỏi: “Tú có biết đầu tháng trước thầy ra Vũng tàu làm gì không?”“Ba mới thầu được một vố lớn lắm ngoài đó, chị biết còn hỏi “Chị Hai rụt vai, nháy mắt cười:”Tú chỉ thấy một mà không thấy hai. Ngoài chuyện làm ăn, thầy còn đi du dương với dì Hoa đó. ““Ê, đừng nói bậy à nghe!”“Chuyện ghê gớm, nếu không có, chị sức mấy dám nói. Thật mà. Thầy với dì Hoa tò te với nhau lâu rồi. Tú không biết đấy thôi. Hôm nọ chị giả vờ ghen, dọa sẽ mét với mợ, ổng sợ quá khai hết. “Tôi bàng hoàng, chị Hai kể: “Đúng cái hôm Tú làm thịt con nhỏ Tuyết, thầy mợ với dì Hoa qua nhà chú Huấn đánh chắn, nhưng hôm đó chú Huấn bận khách nên ba người về sớm, nhớ không?””Tôi gật đầu, phải, đúng hôm đó ba người là vị cứu tinh của tôi. Nếu bữa đó họ không về sớm, tôi chẳng biết xử trí làm sao trước bộ mặt đưa đám của Tuyết. Chị Hai kể tiếp: “Khi dì Hoa xuống bếp lấy lon coca, định trở lên thì thầy cũng vừa bước vào bếp.

Ổng đến cạnh dì Hoa, mắt lướt nhìn quanh xem có ai không, rồi kéo mặt dì Hoa lại. Hai người hôn nhau thật ác liệt, cái hôn dài cả phút. Một lúc sau họ rời nhau, thầy nói nhỏ với dì Hoa tuần sau thầy ra Vũng tàu tìm thợ khởi công thực hiện mối thầu, dì ra đó với thầy. Dì Hoa lúc đầu viện cớ chồng con không đi được nhưng thầy năn nỉ một lúc dì xiêu lòng đồng ý, nhận lời. Họ còn hôn nhau một lần nữa trước khi lên nhà trên. “Nhưng chị làm sao biết được chuyện đó. Bộ hai người đui không thấy chị à?”“Tú thử nhìn xem, phòng này cách nhà bếp có một cánh cửa, lúc đó cửa mở he hé, bên ngoài nhìn vào tối thui.
Ngược lại bên trong nhìn ra, dù chỉ qua một khe hở cũng thấy đủ mọi chi tiết. “Chị Hai thích thú cười lớn: “Vì vậy mợ bảo chị lên lầu ở chị đâu có chịu. Ở dưới này tiện lơi mọi bề khỏi mắc công leo lên leo xuống mỏi giò, bước hai bước là đến nhà bếp và nhất là thỉnh thoảng còn “chụp hình”được nhiều cảnh mê tơi.

VN88

Viết một bình luận