VN88 VN88

Buông vú tôi ra đừng mút nữa, xin anh!

– Anh thấy thế nào?
Oliver liếm môi. Mặt anh vẫn còn đờ đẫn:
– Tuyệt lắm.
– Tốt!!! Vì em sẽ không bao giờ làm như vậy nữa.
Tôi đẩy cửa xe, bước xuống, cúi gằm mặt và đi vào trong nhà. Tôi thấy sợ. Oliver chỉ cần nắm lấy tay tôi thì tôi sẽ gục ngã.
Lúc tôi ngước lên, tôi thấy cả hai người, Beck và Eric đang đứng trước cửa. Tôi giật mình và quay đầu lại. Từ chỗ họ đứng, Beck và Eric có thể thấy mọi chuyện vừa rồi.

Eric nhìn tôi bằng ánh mắt khiến tôi vô cùng sợ hãi. Anh tiến sát gần tôi và nhìn tôi thật lâu. Tôi thấy bối rối lắm. Tôi lùi lại vài bước. Tôi sợ khi đối mặt với họ. Tôi quay lưng lại và chạy. Eric và Beck đuổi theo phía sau. Tôi mở cửa xe và hối Oliver, vẫn còn ngồi bất động ở đó, nổ máy và cho xe chạy.
– Chạy đâu bây giờ?
– Đi đâu cũng được. À, hãy đưa em vào rừng. Em sẽ được yên tĩnh ở đó.
Oliver nổ máy và cho xe chạy ngay khi Eric vừa trờ tới. Anh ấy nắm được cửa xe và chạy theo một đoạn dài nhưng rồi đành bỏ cuộc. Oliver dừng xe ở bìa rừng. Từ nhà nếu đi bộ đến đây thì mất năm phút. Tôi có đủ thờigian để đi sâu vào rừng và họ sẽ khó tìm ra tôi.
– Em tin chắc mình ở một mình được chứ?
– Vâng ạ. Em ổn mà.
– Anh không yên tâm lắm. Em chưa làm chủ được mình. Nhưng thôi. Đó là ý em muốn. Tạm biệt.
Trong lúc Oliver quay xe, tôi đi bộ vào sâu trong rừng. Không khí lạnh và ẩm. Những chiếc lá xanh trên đầu dường như che hết nắng. Tôi đi qua cái gốc cây mà Beck và Helen làm chuyện đó hôm qua. Tôi muốn ngồi xuống ở đó. Nhưng rồi tôi đi tiếp.

Khi đi đến gần con suối nhỏ, tôi phát hiện có tiếng bước chân. Tôi biết có người đi theo và tôi đoán đó là Oliver. Sau khi đi qua một thân cây to, tôi quay ngoắt lại và bắt gặp anh ấy.
– Anh… tự nhiên muốn đí theo em… anh sợ em…
– Thôi được Oliver. Anh muốn gì? Một nụ hôn nữa? Hay là thân thể em? Làm ơn đi, em chỉ muốn được một mình lúc này.
– Anh xin lỗi. Em có chắc là muốn anh đi không?
– Hoàn toàn chắc chắn.
– Rất tiếc, nhưng thôi được. Tạm biệt.
Tôi đứng đó và nhìn cho tới tận khi Oliver biến mất. Tôi ngồi xuống cái cây đó và mệt mỏi. Giờ này các cô giúp việc chắc đang đi chăm sóc vườn rau, hoặc vắt sữa. Chị Christina thì đi nấu nướng cùng mẹ. Bố chắc đi lo công việc. Beck và Eric miễn bàn. Như vậy, chẳng ai quan tâm tôi cả.

Tôi lại nghe tiếng động một lần nữa. Rồi Oliver xuất hiện tiếp. Tôi đứng dậy, quoắc mắt và chuẩn bị hét lên.
– Anh không muốn trở lại. Nhưng Eric và Beck nhờ anh dẫn đến chỗ em. Tìm em trong khu rừng này thì quả là hơi khó.
Như vậy là hai người kia đi ngựa tới. Tôi thấy phát bực lên vì cái lũ con trai đó. Chúng làm phiền tôi một cách dữ dội.
– Hai người tìm tôi có việc gì?
– Tụi anh sợ em làm bậy.
– Trời. Tôi đâu có điên.

Beck đi lại gần tôi. Anh nhìn tôi buồn buồn rồi nói:
– Em đã làm bậy hai lần rồi. Hai lần đi nhậu xỉn. Tụi anh sợ là em sẽ làm những thứ dại dột hơn nữa.
– Tôi không cần các anh lo lắng. Các anh làm gì có yêu thương tôi.
– Tụi anh có – Eric nói – từ lúc gặp em đến giờ, anh chưa bao giờ hết yêu em.
– Anh cũng vậy. Tuy anh làm nhiều chuyện không phải với em, nhưng anh cũng rất yêu mến em.
Oliver nhún vai một cái. Rồi anh ta cùng Eric đi lại gần.
– Ý các anh muốn nói là các anh thương yêu tôi nhiều khủng khiếp đúng không – Tôi hất hàm hỏi Beck và Eric rồi quay sang Oliver – Oliver, sau khi hôn anh em nóigì?
– Em không bao giờ làm như vậy nữa.
– Em nói dối đó.

Tôi lao đến chỗ Oliver và hôn anh ngấu nghiến. Anh ấy hiểu rõ tôi đang lợi dụng anh nhưng rồi, anh ôm chầm lấy tôi và đáp lại nụ hôn đó bằng chiếc lưỡi dài và đỏ.
Beck và Eric im bặt ở đằng sau. Họ không còn gì để nói.
Tôi dứt ra khỏi Oliver và bắt đầu trò chơi của mình.
– Anh có yêu em không Oliver?
– Có…. – Oliver trả lời trong hơi thở gấp.
– Nếu em muốn anh mút cặc em, anh có chịu không?
– Anh… có…
– Nếu em muốn anh làm tình với em thì anh có chịu không?
– Có…
– Anh nói to lên một chút được không Oliver?
– CÓ… ANH MUỐN LÀM TÌNH VỚI EM.
– Anh muốn làm bao nhiêu lần?
– Một lần thôi là cũng đủ rồi

VN88

Viết một bình luận