VN88 VN88

Buông vú tôi ra đừng mút nữa, xin anh!

Bố dẫn tôi vào phòng. Trong lúc tôi đang tự hỏi việc gì xảy ra thì Beck và Eric run rẩy bước đi sau bố. Tôi thấy họ cần quái gì mà sợ. Chỉ có thể là chuyện anh lớn mà không chịu dạy dỗ quan tâm đến đứa em.
Bố đóng cánh cửa lại. Ông ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống trên tràng kỉ trong phòng ông. Rồi ông lấy một chiếc ghế và ngồi đối mặt với chúng tôi.
– Beck, nói cho bố biết cả ba chơi cái trò đó được mấy lần?
– Thưa bố, con…
– Trò gì cơ bố?
– Nicky con im đi. Con là đứa nhỏ nhất nhưng không phải là đứa thiếu suy nghĩ nhất trong nhà. Những việc con làm sẽ được tính một cách kĩ càng.
– Nhưng bố đang nói đến cái điều gì mới được? Tôi chớp chớp mắt.
– Xem ra tất cả những người ngồi ngoài phòng khách khi nãy, ngoài mẹ và chị Christina không biết ra, còn có thêm mình con cố tình không biết phải không?

Một cái dấu hỏi to tướng xuất hiện trong đầu tôi. Tôi hơi liếc sang anh Eric và tôi thấy anh ấy đổ mồ hôi đầy trán. Beck thì thở phì phò vì bối rối. Chúa trời ạ.
– Thôi được bố sẽ nói luôn. Người đưa con về hôm qua là bố. Con biến mất từ sáu giờ chiều mà không nói một lời. Bình thường thì không sao nhưng bố thấy Eric và Beck có vẻ bối rối. Bố gặng hỏi và họ đã kể cho bố nghe mọi chuyện. Cả ba bắt đầu đi tìm con. Bố và các anh gặp Oliver ngoài cổng. Cả bốn cùng đi tìm loanh quanh nhưng rồi Oliver gợi ý nên vào quán rượu. Bọn bố gặp cái tên đã bán rượu cho con. Trông hắn có vẻ căng thẳng và khi bố doạ mấy câu, hắn phun ra hết cái việc con đang nằm trong phòng của ông chủ quán bar. Khi bố và các anh vào, con đang ngủ mê trong tình trạng trần truồng và bị hai tên đàn ông quấy rối.
– Chúa ơi – tôi trợn mắt lên vì bất ngờ – tên chủ quán là biến thái sao bố?
– Con và mấy chàng ngồi ở đây thì có gì mà hơn. Các con chơi cái trò làm tình đồng tính chắc vui lắm hả?
Tôi thấy ớn lạnh xương sống. Chúa ơi, bố đã biết mọi chuyện. Eric và Beck thiệt là ngốc. Họ bảo tôi quên đi mọi chuyện cốt để không ai biết. Vậy mà họ lại đi kể với bố, cái người mà tôi sợ nhất.

Bằng một giọng trầm trầm, bố bắt đầu nói.
– Bố biết những gì các con đang nghĩ. Bố cũng biết những gì mà các con đang cảm thấy. Đừng nhìn bố như vậy. Cái mà các con đang làm quả thật không đàng hoàng và không bình thường. Tuy nhiên không thể trách và đổ tội cho tụi con được. Nicky. Bố đã nghe Eric và Beck kể đầy đủ. Con chính là lí do khiến mọi người sa ngã. Con phải học các tự làm chủ sức hút củamình. Được không? Hả cả ba?

Chúng tôi dạ lí nhí trong họng. Tôi không biết phải làm gì nữa bây giờ.
– Tốt thôi. Điều bố muốn là các con ngưng ngay mọi việc. Bố không muốn tất cả khó xử. Nhưng đây là điều tốt nhất, con hiểu không Nick. Mẹ con, chị con và cả em trai con nữa. Con muốn tất cả buồn vì con không?
– Vâng thưa bố.
– Còn Beck, con hãy cố gắng quên Helen. Điều đó khó nhưng con có thể mà. Con luôn là một chàng trai rắn rỏi. Qua những gì con kể và qua thái độ của vợ chồng họ ngày hôm nay, ta có thể thấy rõ là khúc mắc của họ đã được giải quyết. Sự vụng trộm của con sẽ không có bất cứ tương lai nào!
– Vâng thưa bố.
– Còn Eric, ta kì vọng vào cháu rất nhiều. Cháu là người mà Christina đặt hết niềm tin vào. Ta không muốn cháu làm nó thất vọng. Hãy là con rể đúng nghĩa của ta.
– Vâng thưa bác.
– Tốt rồi. Ta sẽ giữ chuyện này cho đến lúc xuống mồ. Cả ba không bao giờ được nghĩ đến chuyện với những người đàn ông một lần nữa. Beck và Eric có thể ra ngoài. Eric, con nên đi nghỉ ngơi. Suốt hôm qua con đi máy bay chắc mệt lắm rồi, lại thêm một đống chuyện nữa.
– Vâng ạ.

VN88

Viết một bình luận