VN88 VN88

Buông vú tôi ra đừng mút nữa, xin anh!

– Không đâu, không dễ như vậy đâu. Mỗi khi anh giao hợp với chị Helen, anh lại liên tưởng đến…
– Em hiểu, anh lại nhớ đến cậu anh chứ gì?
– Không, anh không yêu cậu của anh. Chỉ đơn giản là tình dục. Khi giao hợp với Helen, anh liên tưởng đến … Anh … anh mất phương hướng, anh không tìm được sự hứng thú khi làm tình với vợ mình do đó anh cũng không làm cho chị ấy vừa lòng.

Nói tới đó, Oliver chộp lấy ly rượu của tôi trên bàn và nốc cạn. Tôi đặt một tay lên vai anh và an ủi.
– Em hiểu được sự khó khăn của anh mà.
– Em làm sao mà hiểu chứ? Em không biết đâu… Helen đã thử trái cấm một lần rồi. Cô ấy có thú nhận với anh khi chúng anh quen nhau ở trường Đại học. Cô ấy đã làm tình với Beck nhà em… Anh chắc cô ấy rất sung sướng. Phụ nữ mà, khi họ biết thế nào là lạc thú thì họ không bao giờ ngừng được. Anh không thể chiều chuộng cô ấy. Do vậy cô ấy lại đi vụng trộm một lần nữa.

Tôi run bắn người lên. Chẳng lẽ lúc đó, Oliver cũng có mặt nữa sao?
– Chiều nay, sau khi đi dạo về, Helen có khóc với anh. Cô ấy thú nhận đã đi gặp Beck. Hai người đã giao hoan ân ái với nhau. Anh điên người lên. Helen nói chỉ yêu mình anh nhưng cô không cưỡng lại được Beck. Cô ấy thấy có lỗi vì làm Beck bị thương và cô ấy muốn chuộc lỗi bằng thân xác mình. Phải. Cô ấy đã làm như vậy đấy. Thật đáng khinh bỉ. Một lần hôm nay, rồi sẽ có thêm lần thứ hai và lần thứ ba… Anh không chịu nổi nữa rồi nhưng anh phải làm gì đây?
– Không thể có lần thứ hai đâu. Em sẽ không cho phép làm như vậy. Beck không được làm như thế một lần nữa. Anh ấy không được quyền lừa dối em thêm một lần nào khác.
Oliver nhìn tôi kinh ngạc.
– Có muốn nghe chuyện của em không?

*
*   *

Tôi tỉnh dậy trong phòng mình. Tôi còn nhớ những gì diễn ra tối qua. Tôi và Oliver nốc quá nhiều rượu và tôi say khướt. Anh ấy đã đưa tôi về. Người tôi vẫn còn nồng mùi rượu bám trên quần áo. Tôi thấy hơi khó chịu một chút nhưng cảm giác sợ hãi ập đến. Bố mẹ tôi sẽ đánh tôi chết khi họ biết tôi uống rượu.

Lúc đó cánh cửa phòng tôi mở toang. Bố mẹ tôi mà bước vào thì cuộc đời tôi xem như bế mạc trong ngày hôm nay.
Nhưng may cho tôi người bước vào là Beck với cánh tay trái băng trắng xoá.
– Em nên đi tắm gội trước khi bố mẹ biết em đã nhậu nhẹt tối qua. Đi tắm đi, rồi chúng mình…

Một chút ngỡ ngàng thoáng qua tôi. Tôi để Beck đứng đó, bật dậy khỏi giường và nhìn Beck hồi lâu. Một cách vô thức tôi cởi áo ra, rồi lột cái quần Jeans ra khỏi người. Sau cùng là tôi cởi chiếc quần lót. Để nguyên thân hình Adam như vậy, tôi nhìn Beck một cách rất buồn. Beck như đọc được những câu hỏi của tôi. Anh tránh mặt đi chỗ khác.
Chuyện tình giữa tôi và Beck như vậy là kết thúc rồi hay sao?

Tôi mặc kệ anh ấy, lòng thấy như xát muối. Tôi bước vào nhà tắm.
Ngay lúc đó, Beck nắm tay tôi lại. Anh ôm chầm lấy tôi và hôn lên môi tôi. Tôi rã người trong vòng tay của Beck.
“Nicky, suy nghĩ chút đi. Mày là thằng khờ. Khờ khạo đến vô cùng. Tối qua chắc chắn Oliver và Beck đã có một cuộc nói chuyện. Beck biết mày đã thấy những gì trong rừng. Anh ấy không phải đang thèm muốn mày. Anh ấy đang muốn bù đắp cho mày. Ngưng đi…”

VN88

Viết một bình luận