Lúc đó điện thoại dưới phòng khách reo lên. 1 tiếng reng, 2 tiếng reng, 3 tiếng reng, 4 tiếng reng rồi 5 tiếng reng. Không có gì báo rằng nó sẽ buông tha chúng tôi. Beck tiếc nuối rời hai chúng tôi đi xuống dưới lầu còn tôi và Eric – một cách lúng túng, rời nhau ra. Chúng tôi ngồi trên mép giường, hai chân buông xuống đất và bối rối không biết nói gì. Tôi biết những cảm nghĩ của Eric. Hẳn trước khi gặp tôi và Beck, anh Eric luôn tự tin vào sự nam tính của mình.
Khoảng năm phút sau thì Beck lên lại cầu thang và bước vào phòng tôi. Anh chỉ đứng ngoài cửa, có vẻ khá ngập ngừng.
– Bố mang thiếu một số giấy tờ đóng thuế. Anh phải mang đến ngay cho bố. Thật đáng tiếc. Chúng ta đang rất vui vẻ.
– Anh cứ đi đi, chúng em sẽ chờ mà – Eric khẳng định.
– Ồ không. Một mình anh bị mất hứng là đủ rồi. Hai em tiếp tục đi. Đừng lo cho anh. Anh không ghen hay buồn gì đâu. Chỉ cần tối nay các em bù lại cho anh là được rồi.
Anh để chúng tôi ngồi đó và vội vã đi. Thật tệ. Tôi và Eric cứ ngồi trên giường như thế. Chúng tôi đều ngượng và không biết nói gì.
Eric chủ động nằm dài xuống giường, sau đó anh kéo tôi nằm xuống phía bên cạnh. Tôi ôm lấy Eric, gác nhẹ chân lên đùi anh và dí sát con cu của tôi vào hông anh ấy. Đằng sau lớp quần, con cu của Eric đang to lên trở lại. Tôi dụi nhẹ đầu vào mặt anh. Eric choàng một tay lên vuốt ve mái tóc tôi, rồi anh quay sang và hôn nhẹ lên trán tôi. Anh ấy muốn tiếp tục nhưng tôi ngăn lại. Có nhiều điều tôi muốn kể cho Eric nghe và muốn nghe từ Eric.
Tôi kể cho anh nghe về mấy chị em tôi và anh Beck sống ra sao từ trước đến giờ. Tôi kể cho anh nghe về Mary với nhiều lời tốt đẹp. Rồi tôi kể cho anh nghe về Ben, đầy đủ và trung thực. Tôi muốn anh ấy biết con cu của tôi đã từng bị ngoạm lấy như thế nào.
Anh Eric hỏi tôi rằng Ben có đẹp trai không? Tôi trả lời rằng có nhưng có lẽ không bằng tôi. Eric bảo như vậy thì không xứng với tôi. Tôi khoái chí cười và hỏi anh ấy, liệu những người nào mới xứng với tôi. Anh ấy thật không biết mắc cỡ. Một cách chắc chắn và rành rọt, anh bảo với tôi người xứng với tôi là anh. Khi thấy tôi lườm lườm anh, Eric bổ sung thêm vào: “Beck cũng xứng với em lắm. Anh ấy thật tuyệt”. Tôi nghĩ anh Eric khá tự tin nhưng điều đó là sự thật. Anh ấy rất xứng với tôi.
Eric nói với tôi rằng, trước khi gặp tôi và Beck, anh hoàn toàn chưa có ý nghĩ sẽ có bất kỳ một mối quan hệ đồng tính luyến ái như thế này. Anh không kì thị nhưng không thích tụ gay cho lắm, vì theo anh nghĩ chúng nó không bình thường. Nhưng sau khi gặp tôi thì mọi thứ trong anh thay đổi nhanh chóng. Anh nói, ban đầu anh biết tôi không thích anh cho lắm. Chính vẻ xa lạ và khinh khỉnh, chứ không phải sự vồ vập như những người khác, đã khiến anh chú ý đến tôi. Nhưng đơn giản lúc đó anh chỉ muốn làm bạn với tôi. Buổi tối lúc dùng bữa, khi thấy tôi có cử động lạ lùng, anh biết tôi và Beck đang làm một cái gì đó. Khi chân tôi đạp phải chân anh, Eric hiểu ngay mọi thứ. Anh nói thấy thích khi được đùa như vậy nên anh cũng tham gia vào trò đạp vào chân tôi cùng với Beck. Sau khi ăn sáng xong, lúc mọi người đã đi, Beck và Eric có một cuộc trao đổi với nhau về tôi. Beck biết Eric có tham gia vào trò đạp chân tôi. Beck hỏi Eric nghĩ gì về tôi, có cảm giác gì khi nhìn tôi và đụng vào tôi. Tôi nghĩ cả hai người lúc đó khá đau khổ. Beck kể với Eric rằng, anh từng yêu Helen, cô gái nhà bên cạnh. Tiếc là cô ấy có bạn trai từ sớm và anh không thể chen vào giữa. Khi nghe tin Helen sắp lấy chồng, anh thề không yêu một cô gái nào nữa. Rồi gặp lại tôi đúng ngày người yêu đám cưới, Beck cảm thấy rung chuyển trước tôi. Anh thấy tôi lớn bổng lên, đẹp trai và phong độ quá chừng. Tự nhiên trong ảnh manh nha ý muốn được làm tình với tôi. Những va chạm xác thịt với tôi tại bàn ăn ban đầu chỉ là đùa nhưng rồi nó mở màn cho những cảm giác khác lạ trong Beck. Rồi những cảm giác tại hồ bơi càng khẳng định với Beck rằng Beck đã yêu tôi. Eric cũng nghĩ vậy. Eric nói với tôi, dù rằng vẫn yêu chị Christina nhưng khi tay anh ấy chạm lấy tay tôi ở hồ bơi thì anh ấy biết anh ấy đã thuộc về tôi.