Nhưng Beck vẫn chưa xuất tinh. Anh rút con cu ra khỏi người Helen và ra hiệu cho chị ta đổi tư thế. Helen bò chồm hổm và Beck tiếp tục đút con cu vào người chị ta từ phía đằng sau. Mông Beck hoạt động nhịp nhàng và liên tục. Hai mép lồn mọng nước cứ mở ra khép vào đón nhận con cu cứng nhắc và đỏ ứng chui ra chui vào. Beck vòng một tay qua hông Helen và xoa bóp đốc mồng cho chị. Helen rên ư ử trong họng ra chiều sung sướng.
Ở đây không còn chỗ cho tôi. Tôi quay người lại và tiến về chỗ con Tên Lửa. Tôi phải đi về nhà.
Lúc đó tôi nghe tiếng vó ngựa dặm trên lá, nhẹ và thanh thoát. Phía xa xa, Oliver đang đi nước kiệu lại gần tôi. Trông anh có vẻ tươi tỉnh. Anh đã nhìn thấy tôi từ phía xa. Tôi phát hiện anh đang khoát trên người một cây súng và cóvẻ anh đang đi săn thỏ. Có ba xác con thỏ trên yên ngựa.
Vậy mà tôi không nghe được bất kì một tiếng súng nào.
Súng!!! Chúa ơi. Trước mặt tôi là Oliver, vừa xuống ngựa với một khẩu súng săn có thể bắn chết người, đang cười thân thiện, còn sau lưng tôi khoảng 50 mét là Beck và Helen, đang giao hợp một cách mãnh liệt. Anh Beck có thể sẽ bị bắn chết chỉ trong vài phút nữa.
Miệng tôi cười méo xệch với Oliver. Tôi đang vừa tính cách gì đó để kéo Oliver ra kỏi khu rừng, vừa cầu nguyện rằng dù có khoái cỡ nào thì Helen và Beck cũng đừng có rên lớn quá.
– Anh vừa đi coi mấy cái bẫy anh đặt. Được ba con… cũng khá. Nicky, em ngủ ngon không? Tối qua anh phải đưa em về tận nhà. Dù sao cũng cám ơn em. Nhờ có em tâm sự cùng anh nên anh đã không cảm thấy buồn nữa.
Tôi cố mỉm cười đáp lễ.
– Em thích ăn thịt thỏ lắm. Hay là chúng ta về nhà em và làm món gì đó ăn đi.
Ngay khi Oliver vừa gật đầu, Helen bắt đầu rên rỉ lớn tiếng. Tay chân tôi muốn rụng hết khỏi người.
– Tiếng gì vậy? Giọng Oliver nghi ngờ. Anh lấy cây súng săn ra, lên đạn và chĩa về phía trước – Có điều gì đó bất thường đang xảy ra vậy Nicky?
Oliver tiến lại gần chỗ tiếng động và tôi thì bắt đầu phát khóc. Tôi phải làm gì bây giờ?
– Em van anh Oliver, xin anh đừng… mặc kệ bọn họ đi… em xin anh hãy bình tĩnh lại nào Oliver.
– Tránh ra Nick. Không thì đừng trách anh cho em một phát súng. Thằng Beck đó đáng bị trừng phạt vì dụ dỗ vợ người khác.
Oliver đẩy tôi ngã nhào ra đằng sau rồi lao thẳng tới chỗ hai người đang loã thể kia. Helen và Beck hốt hoảng nhận ra người đàn ông cầm súng với không mặt đau khổ và giận dữ đó. Helen hét lên khi Oliver chĩa thẳng cây súng về phía Beck và chuẩn bị bóp cò. Beck sững cả người lại và tôi thì ngắm nghiền mắt vì hoảng sợ. Chúa ơi. Những chuyện này sẽ đi đến đâu đây?
– Mày cầu chúa đi Beck. Những hành động thối tha mà mày vừa làm vợ tao sẽ là những hoạt đồng cuối cùng của mày.
– Em xin anh Oliver… Em là người có tội, không phải là anh ấy. Anh đừng làm như vậy, có bắn thì hãy bắn em đi.
– Cô còn bênh vực cho thằng khốn này nữa à? Được. Sau khi bắn chết nó xong tôi sẽ giết cô.
Tôi ráng lếch về phía ba người bọn họ và quỳ dưới chân Oliver.
– Oliver, em xin anh, hãy tha cho họ đi. Anh giết chết họ thì anh cũng phải đi tù.
– Đừng có nói nhiều Nick. Súng đạn không có mắt đâu. Em tránh xa ra.
– Nói đúng đó, súng đạn không có mắt đâu. Anh bỏ ngay cây súng đó xuống, nếu không là tôi bắn đó. Súng tôi thì nhanh hơn súng của anh là cái chắc rồi.
Tôi quay đầu lại như trong mơ. Eric đứng phía sau cả bốn chúng tôi và cầm một cây súng săn khác, có vẻ rất mới và hiện đại. Mặt anh ấy lanïh tanh và không thể hiện bất cứ cảm xúc nào.
Tôi thấynhức đầu khủng khiếp. Tôi mong mọi chuyện kết thúc cho xong để tôi có thể vể nhà và ngủ một giấc. Tôi biết chắc mọi chuyện còn lâu mới chấm dứt.
Oliver vẫn nguyên vị trí cây súng đó, nhưng xem ra đã bớt giận dữ. Tuy nhiên anh vẫn nói bằng cái giọng đầy bực dọc và nóng nảy:
– Cậu bắn tôi đi. Có giỏi thì bắn tôi đi.
– Anh đừng thách tôi – Eric nói đều đều – Anh nghĩ tôi không dám bắn anh chết sao?
– Cậu bắn tôi chết không chừng tôi còn cám ơn cậu nữa. Tôi chết rồi thì nỗi nhục nhã của tôi không còn nữa. Bắn đi. Giỏi thì bắn đi.
Eric tỏ ra mất bình tĩnh. Anh đi sát đến chỗ Oliver và dí sát súng vào màng tang của anh ta.
– Bình sinh tôi ghét nhất những ai thách thức tôi. Anh tiêu với tôi rồi.
– Ngưng lại đi Eric, anh xin em. Đây là lỗi của anh. Anh không cầm lòng được trước Helen. Chị ấy đã có chồng nhưng anh vẫn nuôi mộng ảo với chị ấy. Oliver có bắn chết anh thì cũng đáng mà – Beck khẩn thiết nói khi thấy tình hình hết sức căng thẳng.
– Anh im đi Beck. Đừng có nói nhiều. Mọi chuyện để em.
– Anh không thể để em đi tù vì anh. Anh sẽ hối hận suốt đời.
Chị Helen lấy chiếc áo che thân thể ngà ngọc của mình. Chị ấy đang trong tình trạng bối rối cực độ và tôi biết bây giờ chị ấy không thề đào ra được một lời nào để nói.